Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đoản : Dì ghẻ

Cô tên Lục Băng , mẹ cô mất khi cô mới 6 tuổi . Ba cô lấy vợ khác , là mẹ kế cô bây giờ . Cô ghét bà lắm . Cô hận vì bà ấy đã phá hạnh phúc gia đình của cô . Năm nay cô 17 tuổi
- Lục Băng , xuống ăn cơm đi con - Bà ấy nói
- Tôi không ăn
- Lục Băng à , con mới bỏ bữa trưa , giờ bỏ bữa tối thì sao con chịu nổi ??
- Bà đừng bày bộ mặt giả tạo trước mặt tôi . Ba tôi không có ở nhà nên bà đừng giả vờ quan tâm đến tôi
- Lục Băng à...
- Cút
Lục Băng đẩy mạnh bà ra khỏi phòng . Bà ấy ngã , phải đau lắm vì cô đẩy rất mạnh .
Hôm sau cô đi học , vì không ăn nên cô rất mệt và bị lả . Bà ấy mang cơm đến trường cho cô :
- Lục Băng , Lục Băng ... Con quên mang cơm
- Bà biến ngay khỏi mắt tôi !!
Cô nhếch mép và đi vào lớp .
- Mày lại không ăn hả ? Cơm đây - Bạn thân cô nói .
- Cảm ơn mày , tao không thích ăn cơm con mụ đó nấu .
- Này ! Tao thấy mày hơi quá đáng , tao thấy cô ấy rất hiền mà , mày làm vậy là thiếu tôn trọng...
- Im đi , mày có phải bạn tao không ?
- Tao chỉ nói vậy thôi mày tự suy nghĩ đi
Bạn thân cô về chỗ , Lục Băng đập bàn tức giận .
Giờ về mưa rất lớn Lục Băng gặp mẹ kế của cô đứng ngoài cổng trường .
- Lục Băng mưa lắm mặc áo mưa cầm cái ô này đi con .
- Tôi không cần mấy thứ này
Cô chạy , không may gặp phải ô tô « Rầm »
Máu chảy đầy khắp làn đường , mọi người che mặt che miệng khoảng hốt . Nhưng không phải máu của cô mà là...máu của mẹ kế cô .
- B...bà sao lại...sao lại giúp tôi
- Con à , mẹ có lỗi...
- Kh...không bà đừng làm tôi sợ . Tôi hứa tôi sẽ không xấc láo như vậy nữa . Mẹ ơi đừng bỏ con . Làm ơn ...
- Cuối cùng con đã chịu gọi ta 1 tiếng mẹ...ta chết cũng cam lòng...- Bà trút hơi thở cuối cùng để nói ra câu ấp ủ trong lòng bấy lâu nay '' Cảm ơn con...Mẹ yêu con...''
Cô gào khóc nhưng đã quá muộn
Đám tang của mẹ kế cô được diễn ra .
Cô ngồi bần thần 1 chỗ , bạn thân cô nói :
- Chỗ cơm mày hay ăn, không phải của tao .
- Sao chứ ?
- Đó là do mẹ kế mày làm rồi nhờ tao đưa hộ. Cô ấy bảo không được nói với mày vì nếu mày biết cô ấy làm thì mày sẽ không ăn .
Cô chưa kịp khóc bố cô đi đến và tiếp lời
-Thật ra , không phải mẹ kế con phá hoại hạnh phúc gia đình mình . Do mẹ con bị ung thư , mẹ con đã xin mẹ kế con chăm sóc con thật tốt . Vì đó là người mà mẹ con tin tưởng nhất .
- Sa...sao ba không nói sớm
- Con không cho ta cơ hội để nói .
Giọng cô run run : '' Con xin lỗi mẹ , con xin lỗi mẹ , do con , tất cả là do con... ''
Cô nhìn tấm di ảnh của mẹ kế , bà vẫn ở đó nhìn cô cười hiền hậu...

________________________________

Đừng vội đánh giá người khác khi không hiểu họ !
________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: