Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

14. Ghét bỏ

Lúc Dew tỉnh dậy thì bầu trời đã xế chiều, những đám mây âm u vẫn vây kín lấy mặt trời không để nó có cơ hội toả nắng. Anh lần mò tay sang bên để tìm lấy hơi ấm của người nằm cạnh nhưng lại chẳng thấy đâu cả. Bật dậy, Dew lập tức phi xuống nhà để tìm kiếm hình bóng của cậu.

- "Au, mày dậy rồi đó hả ? " – Nani vừa bước ra từ phòng bếp thấy dáng vẻ hớt hải của Dew mà lên tiếng hỏi

Như nhìn thấy được ánh sáng của bản thân, Dew vội chạy lại ôm chặt lấy cậu như thể không để nó vụt mất khỏi tầm tay anh . Nani cứng đờ trước cái ôm càng lúc càng siết chặt của Dew.

- "Dew,khó..khó thở"

- "Xin lỗi "

Dew từ từ buông cậu ra, nhìn cậu ánh mắt hối lỗi, anh không thể kiềm chế được cảm xúc của bản thân. Khi phát hiện cậu không có cạnh mình, tâm trạng anh như rơi vào hố sâu, hoảng hốt và sợ hãi. Không có một từ ngữ nào có thể miêu tả được cảm xúc lúc ấy của Dew, anh sợ cậu lại xảy ra chuyện, sợ sẽ không đến bên cậu những lúc cậu cần anh nhất. Cho đến khi nhìn thấy cậu vẫn bình an thì tâm trạng ấy như được gỡ xuống, trong lòng nhẹ nhõm hẳn ra.

"Cốc cốc cốc "

Tiếng gõ cửa vang lên kéo Dew quay lại hiện thực, lúc anh nhận ra đã thấy Nani đi về phía cánh cửa kia rồi.

- "Đợi một chút ạ " - Nani vừa đi vừa nói

"Cạch"

Tiếng của mở ra, Nani đứng sững người bởi con người trước mắt cậu. Cuộc đời như một lần nữa trêu ngươi cậu, tâm trạng như rơi xuống vực thẳm không thấy đáy.

- "Anh..anh" - Cậu ấp úng nói

Cơ thể của cậu run bần bật lên, sợ sệt bởi con quỷ đội lột người đang ở ngay trước mắt cậu.

- "Có chuyện gì vậy ? " - Dew cũng vừa lúc đó đi đến bên cạnh cậu.

Trước mắt Dew bây giờ là một người đàn ông tầm khoảng 23,24 tuổi. Gương mặt điển trai cùng cặp kính gọng đen khiến gã toát lên dáng vẻ của một người đầy học vấn và tri thức.

- "Xin hỏi anh là ai? Đến đây có chuyện gì vậy? " - Dew lên tiếng hỏi người đàn ông trước mặt

Coi lời anh như không khí, gã không thèm để tâm đến cậu hỏi của Dew mà quay sang nắm lấy tay của Nani vẫn còn đang run lên vì sợ hãi.

- "Cuối cùng anh cũng tìm được em rồi, Nani " - giọng nói trầm ấm, nhẹ nhàng mà nói với chàng trai trước mặt hắn

- "..."

- "Nani, anh đã tìm kiếm em rất l.."

- "Cút" - giọng nói đanh thép nhưng vẫn không thể che đi nỗi sợ hãi trong cậu.

- "Nani" -  hắn có vẻ có chút sửng sốt khi nghe câu nói đó của cậu.

- "Tôi bảo anh cút mà. Cút đi trước khi tôi còn giữ được sự bình tĩnh" - cậu giận dữ thét vào mặt hắn.

- "Anh sẽ quay lại, chờ tới khi em bình tĩnh hơn"

Nói rồi, gã quay lại bước đi, bóng dáng hắn khuất dần sau những cái cây mọc to lớn mọc ở ven đường. Lúc này, tâm trạng của cậu mới như được trút bỏ. Cậu đờ đẫn, không đứng vững được mà ngả người về sau cũng may Dew kịp thời giữ cậu lại không để cậu ngã xuống.

Anh dìu cậu vào trong nhà, người cậu giờ đây không còn sức lực nào nữa, ánh mắt đờ đẫn mà nhìn vào hư vô.

- "Nani, mày ổn chứ ? " - Dew nhìn hình ảnh cậu lúc này mà không khỏi lo lắng.

- "..."

- "Mày đói không ? Để tao vô bếp nấu gì cho mày ăn nha "

- "..."

Dew vừa định đứng dậy đi vô bếp thì bị bàn tay của ai đó nắm phía cổ tay áo của anh.

- "Đừng đi" - giọng cậu yếu ớt mà cầu xin người trước mặt mình.

Anh thấy dáng vẻ tội nghiệp của cậu mà không nỡ rời đi, ngồi xuống bên cạnh cậu. Thấy vậy Nani không ngần ngại mà dựa đầu vào bờ vai to lớn của anh, như tìm một điểm tựa để đứng vững giữa những cơn sóng đang ồ ập kéo đến với cậu. Hai người im lặng một hồi lâu, đột nhiên, Nani lên tiếng của Dew :

- "Mày không muốn biết người đàn ôn đó là ai sao ? "

- "Muốn, nhưng mà nếu mày không muốn nhắc thì tao cũng không muốn biết làm gì cả. Còn nếu muốn kể thì mày nói ra đi, đừng để nó trong lòng để làm tổn thương mày, tao sẽ luôn sẵn sàng lắng nghe mày". - giọng Dew nhẹ nhàng tựa như cánh lông vũ khiến người nghe cảm nhận được sự ấm áp từ trong lời nói đó.

- "Ừm"

Rồi Nani ngồi bật dậy, mặt đối mặt với Dew, ánh mắt kiên định nhìn anh mà nói:

- "Hắn là người yêu cũ của tao – Frank..."

Cậu từ từ kể lại cho anh những gì mà cậu trải qua trong quãng thời gian mình ở Anh, chưa bao giờ cậu quên được nó, càng cố quên thì lại càng nhớ, càng nhớ thì lại càng ám ảnh. Cậu đã phải lam dụng thuốc một thời gian vì mỗi khi màn đêm buông xuống, nó lại xuất hiện vây bám lấy cậu. Rồi cậu gặp Dew và Win, người đã giúp cậu nhận ra cuộc sống này rất có ý nghĩa. Đặc biệt là Dew, anh đã giúp cậu dần chữa lành những vết thương lòng do quá khứ gây ra và có lẽ anh chính là liều thuốc chữa lành tâm hồn của cậu.

Kể xong, thì lúc này khuôn mặt đã thấm đầy nước mắt, ánh mắt của cậu ánh lên chút tuyệt vọng và bất lực nhìn Dew mà hỏi

- "Mày không ghét bỏ tao chứ ? "

- "Chuyện gì ? " - vừa nói bàn tay của anh nhẹ nhàng vuốt ve lên gò má của cậu, lau những giọt nước mắt mà đáng lẽ ra không nên xuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp này.

- "Chuyện tao thích con trai rồi còn.."

Chưa kịp nói hết câu thì Dew bỗng ôm chầm lấy cậu.

- "Có, ghét, tao ghét mày phải chịu đựng một mình, ghét mày luôn cố tỏ ra là mình ổn thực tế thì không phải như vậy và cũng ghét..ghét bản thân tao không thể xuất hiện sớm hơn để bảo vệ mày"

Càng nói Dew càng ôm chặt lấy cậu hơn như cách ai đó đang bóp nghẹn lấy trái tim của anh mỗi khi thấy cậu khóc. Cảm xúc bây giờ trong lòng của anh như một mớ hỗn độn, xót xa có, đau lòng có, tức giận có và quan trọng là cả yêu cũng có. Càng nghĩ anh càng muốn bảo vệ người con trai mà mình đang ôm trong lòng khỏi những cơn sóng của cuộc đời đang dữ dội dập vào con người nhỏ bé trước mắt.

- "Thế rốt cuộc mày có ghét tao không ? " - Nani lí nhí hỏi anh.

Anh không nói gì mà chỉ khẽ hôn nhẹ lên mái tóc của cậu thay cho câu trả lời của mình.

" Cốc cốc cốc "

Tiếng gõ cửa vang lên, Dew và cậu đều giật mình nhìn về phía cửa, không lẽ là Frank, hắn quay lại làm gì cơ chứ.

- "Có ai ở nhà không ? "

Hai người thở phào nhẹ nhõm khi nhận ra đó là tiếng của Cami.

- "Này, nhóc không định cầm hộ anh luôn hả " - theo sau là tiếng của Win có vẻ đang bất mãn điều gì đó.

Hai con người ngồi trong nhà nghe thấy tiếng cãi nhau từ bên ngoài mà không khỏi phì cười nhìn nhau. Nani đứng dậy đi ra mở cửa, vừa đi cậu vừa nói:

- "Sao hai con người này, chưa thấy mặt mà đã nghe thấy tiếng rồi. Haizzz..."

"Cạch"

Cánh cửa được mở ra, Cami nhìn thấy cậu đã chạy lại ôm chầm lấy anh rồi cô nhìn vào trong nhà thấy Dew đang ngồi gác chân trên chiếc sofa.

- "Au, p'Dew ở đây từ bao giờ vậy ? "

Rồi cô đi vào trong nhà, theo sau là Win, hai tay của anh đang cầm những túi đồ nặng trịch mà mệt mỏi bước vào trong nhà.

- "Mày vẫn chưa về à ? " - Win thắc mắc khi vẫn thấy Dew ngồi nhà của Nani, có nghĩa là từ sáng giờ Dew vẫn chưa từng bước ra khỏi nhà của cậu.

- "Tại sao ? " - Dew bình than hỏi lại Win

- "Ơ, cái thằng này! "

- "Rồi hai người đi đâu mà mua một đống đồ thế này ? " - Nani vội lên tiếng tránh để một cuộc chiến tranh nữa nổ ra trong nhà cậu.

- "Hồi chiều, em tới tìm anh ở trường nhưng lại không thấy ở đâu cả thấy mỗi p'Win mà pí bảo anh hình như bị ốm nên em rủ p'Win đi mua đồ về nấu cho anh đó" - Cami nhanh nhảu đáp.

- "Rồi em biết nấu hả? " - Nani hỏi Cami

- "Thì xem trên mạng là biết hết ấy mà " - Cami nhìn cậu mà thản nhiên đáp.

- "Ai'Dew, tao lo cho cái bụng mình sau buổi tối nay quá ! " - Win nhìn Dew ngán ngẩm nói

- "Anh nói cái gì thế ? " - Cami trừng mắt nhìn Win

- "Không..không có gì "

- "Thôi thôi, đưa đồ đây để anh nấu cho" - vừa nói Nani vừa giành lấy hai cái túi trên tay của Win rồi quay lưng bước vào bếp.

- "Để tao phụ mày" - Dew cũng bật dậy đi theo sau Nani

- "P'Win thấy hai người họ giống cái gì không ? " - Cami nhích người sang đứng cạnh Win, thì thầm nói.

- "Giống cái gì ?? " - Win thắc mắc nhìn Cami

- "Thì giống mấy cặp vợ chồng mới cưới đó" - cô nhanh nhẹn trả lời

- "Nhóc chỉ được cái ảo tưởng là nhanh".

- "Au.."

Cơm nước đã xong, cả bốn người ngồi xuống bàn ăn thưởng thức những món ngon đã được bày biện trên đó. Tuy không cầu kì nhưng lại rất ngon và ấm cúng. Không khí vui vẻ đã phần nào giảm bớt đi được những muộn phiền trong lòng Nani và giúp cậu tạm quên đi những chuyện xảy ra ngày hôm nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro