Đêm nồng cháy
Crimson lang thang trên những con phố, tim hắn nhói lên từng nhịp. Rồi hắn phát hiện ra hơn 10 cái xác người nằm la liệt ở góc cụt con hẻm. Mùi máu bốc lên nồng nặc, có cả thuốc độc lẫn vào. Crimson hừ lạnh, băng tuyết nhanh chóng hoá tan tất cả, khiến chúng chỉ còn vài mảnh băng vỡ.
'Ác nanh gầm thét Grafog, trang phục trống rỗng Gfalia, tên hề ác ma Fafarea, cơn gió tuyệt diệt Libic... chúng đang lảng vảng trong những con phố này. Shoal, mày nhất định phải cẩn thận đó, tao sẽ giúp mày hết lực, cho dù mày có coi tao là kẻ thù hay gì đi nữa.'
-Anh có muốn ăn gì không? Ủa?
Lili từ ngoài bước vào, sau khi Shoal bỏ ra ngoài với một sát khí không thể trấn tĩnh, cô mong không có gì quá tồi tệ. Cô bắt gặp khuôn mặt rầu rĩ cùng bộ dạng mệt mỏi của Duke. Cô nhẹ nhàng tiến đến bên Duke.
-Haizzz..... Shoal thật khó để thuyết phục... anh ta sống đơn độc đã quen, nay ta ngỏ lời như vậy, anh ta không nói gì cả, mà anh ta lẳng lặng rời khỏi.
Duke vuốt trán, trong buổi nói chuyện, anh đã thử dùng khả năng của mình để thử sức, kết quả Shoal lấn áp nó bằng một cái nhìn đầy khát máu về phía Duke. Duke King hãi, anh ta thu lại, trong lòng vẫn không hết sợ.
-Anh đi nghỉ đi. Cũng muộn rồi, em sẽ thử thuyết phục anh ta xem sao...
Shoal ngồi một mình lặng lẽ trong gian phòng nhỏ, khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ.
'Tham gia vào thì mình có được cái lợi ích chó gì đâu? Mục tiêu của mình giờ là 'nanh tuyết lạnh giá' Crimson, hắn vẫn đang lởn vởn ngoài kia, và còn biết bao kẻ thù khác nữa... chắc chắn chúng vẫn còn sống... 'Ác nanh gầm thét' Grafog, mình phải giết hắn, nhất định...'
Những tháng ngày bị truy nã, đã biến Shoal thành một kẻ máu lạnh hơn. Hắn tàn bạo hơn, khát máu hơn khi tấn công những thợ săn, những ngón đòn tra tấn, cực hình bằng răng, móng tay được sử dụng nhiều hơn. Hắn dùng chúng để dằn mặt những kẻ hám lợi muốn giết hắn, những kẻ đạo đức giả, nhân danh công lý giả.
'Nghĩ lại thì cũng thật đáng buồn.... những kẻ đó cũng vì đồng tiền thôi, nhưng có vẻ chúng chả bao giờ động được đến mấy đồng tiền đó.... ài, làm điếu thuốc đã... ủa, hết rồi?'
Shoal đứng dậy, hắn nhảy qua cửa sổ, trong túi cầm theo tiền đi mua bao thuốc. Trời đang mùa hè nóng nực, nên hắn chỉ mặc mỗi cái áo phông lấy trong balô nhỏ. Hắn rảo bước đến bên cửa hàng tạp hoá ngay bên đường, bước vào. Một nhân viên niềm nở cười chào:
-Xin chào quý khách, tôi có thể giúp gì cho ngài?
Shoal bỗng dưng biến đổi sắc mặt, chiếc mũi của hắn lại mách bảo với hắn, đây là một con Orge.
Móng tay của hắn dài ra, rồi lại thụt lại, hắn cười nói:
-Bán cho tôi một cây thuốc lá hiệu Malboro. Và một chai rượu Sake.
Anh nhân viên lấy một cây thuốc lá dài, hơn 10 bao và một chai sake đen. Hắn trả tiền, rồi ra khỏi cửa hàng.
-Cám ơn ngài đã mua hàng. Hẹn gặp lại quý khách.
Hắn lẩm bẩm trong miệng:
'Lúc đó nếu không có người, tao sẽ giết mày... con Orge khốn khiếp...'
Thuốc lá bật lên, hắn lại lủi thủi về phòng ngủ. Khói thuốc nghi ngút bay trong phòng. Hắn vừa ngắm cảnh phố đêm, vừa hút thuốc. Đôi mắt đỏ của hắn không biến đổi, hắn hoàn toàn không có một cảm xúc nào.
'Khốn nạn thật. Nếu năm đó mình không sử dụng nó thì mình đâu phải thế này.'
Nhưng khi hắn đã rời đi, Crimson đã xuất hiện tại đó. Rồi giết đi anh nhân viên bán hàng, và ăn thịt anh ta. Không cần đến Shoal, Crimson sẽ giải quyết đến những con người đó.
Rượu mở nắp, Shoal ngồi nhâm nhi món Shushi nổi tiếng của Nhật với rượu để chống lại cơn đói cồn cào của chính mình. Đêm nay lại là một đêm dài, khó ngủ đối với hắn đây...
-Shoal? Anh ngủ rồi hả?
Shoal nghe tiếng gọi ngoài cửa, hắn lên giọng:
-Cô muốn gì? Mei?
Hoá ra là cô nàng Vampire thần thực Mei. Cô mở cửa bước vào. Shoal cầm chai rượu quay mặt nhìn, đập vào mắt hắn là một người con gái có mái tóc hồng bồng bềnh, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần, hai con ngươi màu hồng long lanh đầy vẻ bí ẩn đang nhìn hắn. Người ấy chỉ mặc độc một chiếc váy ngủ màu hồng mỏng, nhỏ nhắn. Mỏng đến cái nỗi, Shoal có thể nhìn thấy được làn da trắng nõn nà phía sau chiếc váy đó. Bỗng nhiên hắn nhảy mũi. 'Cô ta thơm quá. Lâu rồi mới ngửi thấy mùi nước hoa này, hoá ra đây là sự quyến rũ kì lạ của một cô nàng ma cà rồng sao?'
Mei nhanh trí vồ lấy hắn, đẩy Shoal ngã ra giường. Shoal giật mình, định lấy lại tinh thần nhưng kì lạ hắn cảm giác mình không muốn thoát khỏi sự khoái lạc này vậy. Cái áo phông được cởi phăng ra, thân hình săn chắc lộ diện. Mei liếm môi hồng xinh đẹp, cô bắt đầu hôn lên vùng cổ có hình xăm con dơi của Shoal. 'Cái cảm giác này là gì? Mình chưa bao giờ!'
'Hơi thở quen thuộc này! Sivila!?'
-Cô là...- ngón tay nhỏ nhắn của Mei chạm nhẹ lên miệng Shoal. Cô cười cười quyến rũ:
-Cuối cùng cũng nhớ ra rồi sao? Quên đi em là một cái tội lớn lắm đấy nhé...
Mei dùng chiếc lưỡi của mình hôn lên môi của hắn. Rồi vùng cổ, cô hôn lên mái tóc của hắn. Đôi tay của Shoal vô thức chạm và bóp cặp đùi săn chắc, trắng nõn của cô, khiến Mei thấy khoái lạc lạ thường.
-Ư....
'Chết! Đụng nhầm chỗ rồi!'- đôi tay của Shoal nhanh chóng bỏ ra. Nhưng kì lạ Mei lại ngăn nó lại. Có vẻ như Mei đang rất hứng tình.
-Đừng... dừng lại... nữa đi....
Shoal đỏ mặt dần, cái không khí này là cái quái gì vậy? Khó chịu quá... khó thở nữa. Hắn đành lên tiếng, muốn biết tại sao Mei lại làm vậy với mình.
-Cô làm gì vậy? Sivila?- Đáp lại câu hỏi đó là nụ cười tựa thiên thần của cô. Cô thủ thỉ vào lòng hắn nói:
-Anh cứ việc nằm yên, em sẽ lo hết cho anh...
Rồi cô bắt đầu công việc của mình. Bàn tay mềm mại chạm nhẹ vào phần dưới của Shoal. Cô thấy ngạc nhiên rồi lại mỉm cười dâm tà:
-"Thằng nhỏ" của anh đúng là tràn đầy sức sống, đã lên rồi cơ mà.
Bỗng nhiên một thứ gì đó kì lạ hiện lên con mắt bên phải của hắn. Mei ngay lập tức bị kích thích đến ngây người, con ngươi màu hồng của cô như bị thôi miên mê hoặc khi nhìn vào con ngươi nâu đen của Shoal.
'Thôi xong rồi... con mắt Adam đã thức tỉnh, điều này sẽ khá nguy hiểm đây. Mình phải làm tình với cô ta ngay bây giờ, để cơ thể của mình thoả mãn, con mắt này phải ngủ yên!'
Shoal thay đổi tư thế từ bị động thành chủ động, vật ngửa Mei nằm xuống giường. Giờ chính là lúc hắn thể hiện sự điêu luyện của mình!
-Bắt đầu thôi nhỉ...- con mắt tác động rất mạnh, Mei run người lên sung sướng. Trong đôi ngươi của cô, Shoal có thể thấy rõ biểu tượng hình trái tim, đó là tác động của mắt thần Adam. 'Không ổn rồi... phải làm cô ta đạt được khoái lạc thôi, trước khi biểu tượng trái tim kia nhạt dần về màu trắng.'
Đó là một đêm nồng cháy đến đỉnh điểm của Mei và Shoal, chắp cánh đến một mối tình đơn phương 300 năm của Mei...
Ự!- thảm cảnh diễn ra tại một bãi đất trống ở vùng ngoại ô thành phố, một cuộc chiến đã diễn ra. Một bên là 5 vệ binh tinh tú của thành phố, còn bên kia chỉ có một gã đàn ông to lớn, tóc buộc cao, đôi tay cường tráng, nhuốm máu. Hắn cầm một loại vũ khí đặc trưng trong việc xẻ thịt các xác chết. Cuộc chiến đã diễn ra rất lâu, bên vệ binh bị thiệt hại rất nặng. 4 người bị thương, gã đàn ông đó đang cầm đầu của một người con gái có nắm đấm phép, ghì chặt. Bỗng nhiên một bóng người xuất hiện, người hắn được bao phủ bởi một tấm áo lạnh giá, mái tóc băng, đôi mắt lạnh lẽo, sắc bén. Hắn tung một cú đá vào miệng gã, nhanh nhẹn đánh vào tay phải, để giải thoát cô gái có nắm đấm phép kia.
-Graaa!
Gã đau đớn buông ra, cảm giác tê tái của băng cuộn trào ở cánh tay gã.
-Thằng khốn! Mày thích chết!?- dứt lời, vũ khí của hắn phi về người đàn ông có tấm áo băng. Hắn nhanh tay đá nó đi, một quả cầu băng bắn về phía gã, đẩy gã văng đi xa.
-Tên đó... không đơn giản đâu, hãy cẩn thận...- đó là lời cuối cùng của cô gái trước khi ngất. Crimson hiểu, bởi vì trước mặt hắn giờ đây là một con quái vật, thuộc hạ của Grafog, kẻ mà hắn đã gặp trước đây, trong thế chiến. Groot.
-Gừ!
Gã đàn ông đó đứng dậy ngay tức khắc, nheo mắt nhìn về kẻ tấn công mình. Gã mỉm cười:
-Ra là mày, 'nanh tuyết lạnh giá' Crimson.... cuối cùng tao cũng gặp mày!
Vừa nói, gã liền hoá thân thành một con quái thú không xác định. Crimson giáp mặt với kẻ thù của mình. Trước mặt hắn là một mãnh thú khoác trên mình bộ lông xám xịt, miệng đầy răng nanh sắc nhọn, đôi tay chắc khỏe, trên đầu có sừng, khuôn mặt giống sư tử, có 4 tay. Crimson thủ thế, hắn lướt nhẹ qua háng con quái, đấm mạnh về bắp chân. Con quái bị mất đà, nhưng nó nhanh chóng lấy lại sự cân bằng của cơ thể. Nó túm cả người Crimson bằng hai tay dưới trong sự ngỡ ngàng của hắn, ném hắn về phía tường.
Dựa vào lợi thế đôi chân, Crimson vẫn bình an vô sự, hai chân hắn đập mạnh vào tường, hắn phi thẳng đến con quái, hai tay mang theo những mảnh băng to bằng cái đầu người.
*Xoẹt! Choang!*
Những vết cắt lớn xuất hiện trên cơ thể con quái, nó đau đớn gầm lên. Cùng lúc đó, Crimson sử dụng sức mạnh băng tạo ra một quan tài bằng băng, bên trong là những chiếc gai băng mọc tua tủa, đưa cả cơ thể khổng lồ vào trong. Hắn đóng mạnh.
*Ầm!*
Máu chảy ra bên trong quan tài, Crimson dùng những dây xích làm bằng băng trói chặt vào chiếc quan tài, hòng không để con quái thoát ra.
*Roẹt! Roẹt!*
Nhưng, *Choang! Ầm!* tiếng động sắc đến gai người, con quái vùng lên, người nó chi chít các vết thương. Crimson kinh hãi, không kịp phản ứng với sức bật kinh khủng này, hắn bị con quái đấm mạnh vào lồng ngực, văng xa về phía bức tường. Crimson hộc máu, quỳ rụp xuống.
-Chó... chết... *khụ! Khụ! Khụ*
*Bùm!*
Lại thêm một tiếng nổ nữa, người xuất hiện lần này, người đó rực cháy lên ngọn lửa của ma quỷ, hai tay hừng hực lửa, đôi mắt sắc bén, đỏ ngầu, mái tóc cũng bùng lửa ánh lên màu đỏ cam. Chỉ cần nhìn vào thôi đã thấy rất nóng rồi. Đó là Shoal. Hắn tung ra hàng loạt quả cầu lửa về phía con quái, đẩy lùi nó. Con quái nhìn thấy một kẻ thù khác, nó gầm rú dữ dội. Shoal nhìn về phía 5 người bị mất rất nhiều máu, đó là các vệ binh tinh tú, một bên thì Crimson quỳ xuống đất, hơi thở khá yếu. Hắn bay về phía Crimson, tay kia bắn hàng loạt những quả cầu lửa về phía con quái, ngăn cản bước tiến của nó.
-Đứng dậy nào, tao sẽ hợp tác với mày đánh bại con thú kia...- Crimson như được mở cờ trong bụng, hắn đứng lên. Bùng lên một luồng ma lực vô cùng khủng khiếp, nụ cười cộng với tiếng rắc rắc từ những cái bẻ tay, hắn nói:
-Rất sẵn lòng... để gợi nhớ về một thời đã xa nào...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro