Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2: Những Cảm Xúc Đầu Đời


Thời gian như dòng sông lặng lẽ trôi qua, mang theo cả những thay đổi trong lòng mỗi người. Lục Thiên Huy và Lâm Quỳnh Trang không còn là những đứa trẻ vô tư nữa. Giờ đây, cả hai đã lớn, và dường như mối quan hệ giữa họ cũng thay đổi theo cách mà chính họ không thể diễn tả thành lời. Tình bạn thân thiết thuở nhỏ giờ đã trở nên phức tạp hơn với những cảm xúc mới lạ, mơ hồ nhưng không thể chối bỏ.

Buổi chiều hôm ấy, trời mùa thu trong xanh và mát mẻ. Gió nhẹ thổi qua từng tán lá, khiến những chiếc lá vàng rơi rụng như tô điểm thêm vẻ đẹp của con đường quen thuộc. Quỳnh Trang đứng trước cổng trường, chờ Thiên Huy. Ánh nắng dịu nhẹ chiếu xuống mái tóc dài óng ả của cô, tạo nên một vẻ đẹp bình yên và thơ mộng. Cô không hề biết rằng Thiên Huy, từ phía xa, đang lặng lẽ quan sát cô với ánh mắt khác lạ, một cảm giác không giống như trước đây.

Khi Quỳnh Trang quay lại và bắt gặp ánh mắt của Thiên Huy, cô khẽ cười:

"Sao cậu đứng đó nhìn tớ mãi vậy? Có chuyện gì à?"

Thiên Huy bối rối gãi đầu, rồi bước lại gần cô:

"À... không có gì. Chỉ là... hôm nay cậu trông khác lạ quá."

Quỳnh Trang thoáng đỏ mặt, không biết phải trả lời thế nào. Cô cũng cảm thấy có gì đó thay đổi trong cách Thiên Huy nhìn mình. Nhưng cô không thể xác định rõ cảm giác này là gì.

"Vậy chúng ta về thôi," Thiên Huy bất ngờ lên tiếng, rồi cậu nhanh chóng chuyển hướng câu chuyện để xua đi sự ngượng ngùng.

Cả hai bước đi trên con đường nhỏ dẫn về nhà, dưới bóng râm của những hàng cây đang chuyển màu. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng lá xào xạc dưới chân và gió mơn man trên da thịt. Đôi khi, sự im lặng giữa hai người lại khiến họ cảm nhận rõ ràng hơn những cảm xúc đang dần nảy nở trong lòng mình.

Sau một hồi im lặng, Thiên Huy bất ngờ dừng bước. Cậu quay sang nhìn Quỳnh Trang, ánh mắt có chút lúng túng nhưng đầy quyết tâm:

"Trang, tớ có chuyện muốn nói với cậu."

Quỳnh Trang ngạc nhiên, nhưng rồi cũng dừng lại. Ánh chiều tà rọi xuống, khiến bóng dáng của cả hai kéo dài trên mặt đất. Không gian xung quanh như chậm lại, chỉ còn lại tiếng trái tim họ đang đập mạnh mẽ trong lồng ngực.

"Chuyện gì vậy?" Quỳnh Trang nhẹ nhàng hỏi, lòng có chút hồi hộp.

Thiên Huy hít một hơi sâu rồi nói:

"Tớ đã suy nghĩ về những gì bố mẹ nói. Về chuyện hôn ước giữa chúng ta. Ban đầu, tớ thấy điều đó thật buồn cười, nhưng giờ... tớ bắt đầu nghĩ rằng, nếu thực sự chuyện đó xảy ra, tớ sẽ không phản đối."

Câu nói của Thiên Huy khiến Quỳnh Trang bất ngờ. Gió thu lạnh lẽo thoáng thổi qua, nhưng trái tim cô lại như đang cháy rực. Cô cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu, giọng nói run run:

"Tớ không biết... tớ cũng không chắc về chuyện này. Nhưng nếu là cậu, tớ nghĩ mình sẽ không cảm thấy tệ."

Thiên Huy bật cười, ánh mắt anh tràn đầy sự dịu dàng:

"Tớ cũng nghĩ vậy. Nếu không có cậu ở bên, tớ thật sự không biết sẽ thế nào."

Cả hai lặng im, để mặc cho cảm xúc dâng trào trong không khí se lạnh của chiều thu. Dưới những tán cây vàng úa, giữa một bầu trời xanh mênh mông, những cảm xúc đầu đời ấy như đang dần hình thành, len lỏi vào từng khoảnh khắc họ ở bên nhau.

Cả hai cùng bước tiếp, lòng ngập tràn suy nghĩ. Tuy chưa có lời thổ lộ rõ ràng nào, nhưng dường như cả Thiên Huy và Quỳnh Trang đều hiểu rằng mối quan hệ của họ đã bước sang một giai đoạn mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #trucnhiii