Chương 2: Bước chân vào khu rừng bí ẩn
Con đường dẫn Akane vào khu rừng ngày càng trở nên mờ mịt khi nó tiến sâu hơn vào trong. Những tán cây dày đặc che khuất ánh sáng mặt trời, chỉ để lại những tia nắng yếu ớt lọt qua kẽ lá. Không khí ẩm ướt và mùi đất nồng nàn xâm chiếm khứu giác, khiến Akane cảm nhận rõ ràng rằng nó đang rời xa thế giới quen thuộc để bước vào một nơi hoàn toàn khác lạ.

Dù là lần đầu tiên bước chân vào khu rừng này, Akane không hề cảm thấy sợ hãi. Ngược lại, mỗi bước đi càng khiến nó cảm thấy hồi hộp và có chút phấn khích.
Những âm thanh kỳ lạ của thiên nhiên – tiếng côn trùng râm ran, tiếng chim hót vang xa, tiếng lá xào xạc – tất cả hòa quyện vào nhau tạo thành một bản nhạc. Akane mỉm cười, lòng tràn đầy niềm vui vì nó đang thực hiện được ước mơ mà bấy lâu nay vẫn luôn ấp ủ.
Nhưng không lâu sau, khi đã đi xa khỏi làng, một cảm giác lạ lùng bắt đầu trỗi dậy trong lòng nó. Dường như có một thứ gì đó đang đi theo nó, giống như có một ánh mắt vô hình luôn dõi theo từng cử động của nó.
Akane dừng bước, bắt lắng nghe xung quanh, nhưng kì lạ thay chỉ có tiếng gió thổi qua những tán lá. Nó tự nhủ rằng có lẽ mình chỉ đang tưởng tượng, nhưng bước chân của nó vẫn chậm lại, cẩn trọng hơn.
Khi tiếp tục đi sâu vào rừng, Akane chợt nhận ra rằng thứ kì lạ kia đã theo dõi từ lâu giờ đã biến mất từ lúc nào không hay. Xung quanh nó chỉ còn là những bụi cây rậm rạp và cây cổ thụ cao lớn.
Với sự bình tĩnh, tự nhắc mình rằng thứ kì lạ kia chỉ là một phần của cuộc phiêu lưu, và nó buộc phải tìm cách thoát khỏi những tình huống này.
Akane bắt đầu tìm kiếm dấu vết của con đường cũ, nhưng càng tìm thì lại càng vào sâu hơn trong khu rừng.
Giữa lúc Akane cảm thấy hoang mang nhất, một tiếng động lạ vang lên từ xa, giống như tiếng bước chân đang đến gần. Nó dừng lại, nhìn quanh và chuẩn bị sẵn sàng nếu có gì bất trắc xảy ra. Tiếng động càng lúc càng gần, nhưng khi Akane quay lại, nó chỉ thấy một bóng đen lướt qua nhanh như gió. Trái tim nó đập thình thịch, nhưng nó không lùi bước.
Nó quyết định đi theo hướng mà bóng đen vừa biến mất, tự hỏi liệu đó có phải là một sinh vật nào đó trong rừng hay không.
Đi thêm một đoạn, Akane bất ngờ bước vào một khu vực trống trải giữa rừng. Một bãi đất trống nằm lẻ loi, được bao bọc bởi những cây cổ thụ dày đặc. Giữa bãi đất ấy là một tảng đá lớn, trông như một bàn thờ cổ bị lãng quên từ lâu. Akane tiến lại gần, nhận thấy những ký tự lạ được khắc trên bề mặt tảng đá, những dòng chữ cổ mà nó chưa từng thấy trước đây. Tuy nhiên, một điều gì đó bên trong nó mách bảo rằng những ký tự này mang một ý nghĩa nào đó quan trọng.
Đang khi nó chăm chú quan sát tảng đá, một giọng nói bất ngờ vang lên từ phía sau. "Ngươi không nên ở đây."
Akane giật mình quay lại, nhận ra một người phụ nữ đứng cách nó vài bước chân. Người phụ nữ ấy có đôi mắt xanh lạnh lùng, mái tóc đen tuyền chảy dài xuống lưng, mang lại cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ. Trang phục của bà ta đơn giản nhưng cổ kính, với một tấm áo choàng dài che khuất gần hết thân hình.
"Dù ngươi là ai, việc ngươi xâm phạm vào nơi này là điều không được phép !!" Giọng nói của người phụ nữ vừa cứng rắn vừa có phần lo ngại.
Akane cảm thấy bất an, nhưng nó cũng biết rằng đây là cơ hội để tìm hiểu thêm về khu rừng này và có lẽ, về chính hành trình mà nó vừa bắt đầu. "Xin lỗi, tôi không biết nơi này là cấm địa. Tôi chỉ là một lữ khách, mong muốn khám phá thế giới bên ngoài."
Người phụ nữ nhìn sâu vào mắt Akane và dường như đang cân nhắc điều gì đó. "Ngươi thực sự muốn khám phá thế giới này? Ngươi có biết những gì đang chờ đợi ngươi ở phía trước?"
"Vâng," Akane đáp với sự kiên định trong giọng nói. "Tôi biết sẽ có nhiều nguy hiểm, nhưng tôi đã chuẩn bị tâm lý và sẵn sàng đối mặt với chúng. Tôi không thể tiếp tục sống trong một thế giới nhỏ bé mà không biết những gì đang diễn ra ngoài kia."
Người phụ nữ im lặng một lúc, rồi bất ngờ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhưng ấm áp. "Ngươi thực sự dũng cảm đấy, điều đó ta không thể phủ nhận. Nhưng dũng cảm không phải là tất cả. Nếu ngươi thực sự muốn khám phá thế giới này, ngươi phải có năng lực có sức mạnh trong tay"
Akane ngạc nhiên trước sự thay đổi trong giọng điệu của người phụ nữ. "Bà là ai? Và tại sao bà lại ở đây?"
"Ta là một pháp sư, người bảo vệ khu rừng này," người phụ nữ trả lời, ánh mắt trở nên nghiêm nghị hơn. "Ta đã sống ở đây từ lâu, giữ gìn những bí mật mà ngươi thậm chí còn chưa thể tưởng tượng. Nhưng có lẽ, nếu ngươi thực sự sẵn sàng, ta sẽ giúp ngươi."
"Sao bà lại muốn giúp tôi?" Akane hỏi, vẫn chưa hết ngờ vực.
"Vì ta thấy trong ngươi một ngọn lửa, một khát vọng mà ta từng có," người phụ nữ nói, giọng trở nên nhẹ nhàng hơn. "Và vì khu rừng này, cũng như thế giới ngoài kia, cần những người như ngươi – những người sẵn lòng đối mặt với những thách thức và không ngại nguy hiểm."
Akane cảm thấy trái tim mình đập mạnh hơn, sự phấn khích và tò mò tràn ngập trong lòng. "Vậy bà sẽ giúp tôi như thế nào?"
Người phụ nữ nhìn thẳng vào mắt Akane một lần nữa, rồi đưa tay lên, vẽ một vòng tròn trong không khí. Ngay lập tức, một cổng ánh sáng xuất hiện giữa không trung, lung linh và huyền ảo. "Đây là cánh cửa dẫn đến nơi mà ngươi cần bắt đầu. Nhưng hãy nhớ, một khi đã bước qua, ngươi sẽ không thể quay lại cuộc sống cũ của mình."
Akane hít một hơi thật sâu, mắt nhìn chăm chú vào cánh cửa ánh sáng trước mặt.
"Cảm ơn cô" nó mỉm cười và nói
Nó biết đây là khoảnh khắc quyết định, khoảnh khắc sẽ thay đổi cả cuộc đời mình. Nhưng nó không do dự. Với một bước chân mạnh mẽ, Akane tiến về phía trước, đi vào ánh sáng, bước vào một thế giới mới – một thế giới đầy những điều mà nó chưa từng biết đến.
"Chúc may mắn...cô bé"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro