Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Ta không còn gì để nói.

Người chôn vùi dưới đất, xương cốt đã tiêu tan, giờ chỉ còn lại một nắm đất vàng thôi nhỉ?

Ta không cho ai nhắc đến người đó nữa, kể cả hắn cũng không.

Hắn bảo Xuân Sinh đưa ta về, trên đường đi ta quay đầu nhìn lại, hắn vẫn đứng đó.

Con ngựa già đi chậm, Xuân Sinh cũng không giục.

Trong lòng ta trống rỗng, gió thổi qua, trống vắng vô cùng.

"Xuân Sinh, các ngươi sống có tốt không?"

Ta không kìm được hỏi.

"Tốt xấu có liên quan gì đến ngươi?"

"Đúng là không liên quan, nhưng ngày xưa ngươi không biết đã ăn bao nhiêu bữa cơm của ta, giờ dù ngươi có ghét ta, cũng nên nói với ta một lời tử tế chứ?"

Nhìn dáng vẻ cao lớn của hắn, ta nhớ lại khi hắn còn nhỏ leo lên cây hòe, cánh tay nhỏ bé đung đưa cành cây, ta và Kiều Kiều đứng dưới căng rèm đón lấy, thỉnh thoảng bỏ sót, hắn liền kêu lên, bảo ta và Kiều Kiều chú ý.
nhất định không nỡ bỏ rơi chúng ta."

"Đúng, tỷ ấy đã c.h.ế.t vào mùa đông năm đó, các ngươi quên tỷ ấy đi, cứ tiếp tục sống thôi."

Xuân Sinh đột nhiên quay đầu, dù không nhìn thấy, nhưng ta biết hắn đã đỏ hoe mắt.

Hắn quay ngựa, quất mạnh roi, phóng ngựa trở về.

Quá khứ như khói, gió thổi là tan.

Chỉ còn lại những người trong năm tháng, không ngừng nhớ về, mãi không quên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro