Chương 4
Trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts, 1996
Draco nghĩ rằng đây là một cách đi khá thảm hại.
Trên thực tế, anh đã khá chắc chắn rằng mình sẽ chết dưới tay đũa phép của một trong những người họ hàng của mình trong một cuộc tranh cãi gia đình mang tính sân khấu đặc trưng khác – không phải bởi bàn tay của Harry Potter chết tiệt. Harry Potter: một gã ngu ngốc nghĩ mình đặc biệt chỉ vì bố mẹ cậu ta đã qua đời, chỉ vì tình cờ gặp may mắn. Draco nghĩ anh có thể cho Potter thấy may mắn .
Nhưng bây giờ anh đang nằm trên mặt đất trong một vũng chất lỏng mà anh nghi ngờ là máu nhiều hơn nước.
Và nó xảy ra ngay khi Draco cuối cùng cũng có cơ hội tấn công Potter. Không có gì ngạc nhiên khi anh cũng thất bại trong việc này.
Phần thân dưới của anh dần dần tê liệt. Hoặc có lẽ nó đã bị tê liệt suốt thời gian qua? Đã quá muộn để nói. Ngực anh là nơi đau đớn nhất. Nó bỏng rát hơn bất kỳ vết cháy nắng nào mà làn da nhợt nhạt của Draco từng trải qua, đau hơn bất kỳ vết thương do chơi Quidditch nào mà anh phải chịu đựng trong nhiều năm qua.
Phải, anh khá chắc chắn rằng mình sắp chết.
Nhưng điều đó sẽ không tệ đến thế phải không?
Anh biết dù sao thì anh cũng đang thất bại. Anh đã biết thời gian của mình sắp hết, đã nhiều tháng rồi. Ít nhất nếu bây giờ anh ấy chết, anh sẽ không bao giờ phải đọc lại một trong những lá thư ngày càng khó hiểu và đáng lo ngại của mẹ mình. Anh sẽ không phải lo lắng về những chiếc tủ bị hỏng, những bùa chú đen tối phức tạp hay âm mưu sát hại phù thủy quyền năng nhất thế giới. Ít nhất nếu anh kết thúc tất cả ngay bây giờ, anh sẽ không bao giờ phải nhìn vào đôi mắt đỏ rực, cảm thấy cơn đau rát ở cẳng tay trái–
Dù sao thì anh cũng sẽ thất bại, phải không? Tất cả điều này sẽ chỉ kết thúc một cách. Cũng có thể đẩy nhanh quá trình.
Cơn đau này gần như không tệ bằng khi anh nhận được Ấn Ký.
Anh nghĩ mình có thể nghe thấy tiếng la hét giận dữ khi anh chìm vào giấc ngủ mơ hồ. Anh không thể nhìn thấy gì nhiều trong ánh sáng buổi sáng xám xịt của nhà vệ sinh nữ ở tầng ba. Nó mờ và ẩm ướt.
Nhưng nếu anh chết, Granger thì sao? Điều gì sẽ xảy ra với cô ấy?
Anh khá chắc chắn mụ phù thủy sẽ giết anh ấy nếu anh ấy chết. Trên thực tế, ý nghĩ về cơn thịnh nộ của Granger sẽ đưa ý thức của anh trở lại thế giới của người sống trong chốc lát. Granger sẽ rất buồn nếu đây là cách anh chết, anh ấy chắc chắn như vậy.
Cô biết có chuyện gì đó đang xảy ra với anh. Cô đã biết từ cái ngày định mệnh đó nhiều tháng trước, khi họ gặp nhau trong chính nhà vệ sinh này. Ngày mà Granger bế anh vào bếp, lặng lẽ nhìn anh uống một ngụm nước dùng loãng từ chiếc cốc ấm được đặt giữa hai tay anh.
Kể từ đó, Granger trở thành một sự hiện diện kỳ lạ trong cuộc đời anh. Anh nghĩ anh sẽ tống khứ cô ta sau nhà bếp, nhưng mụ phù thủy đã nhất quyết muốn gặp anh suốt chặng đường trở lại ngục tối ngay trong đêm đó. Cô lặng lẽ đi bên cạnh anh sau khi anh cau có với cô vì cố vòng tay qua eo anh để được hỗ trợ. Anh chỉ choáng váng một vài lần trong suốt cuộc đi bộ.
Trong những tuần tới, Granger sẽ tiếp tục xuất hiện một cách kỳ diệu trong nhà vệ sinh nữ ở tầng ba bất cứ khi nào Draco đến đó. Lần nào, cô ấy cũng luôn mang theo một loại thức ăn nào đó - thường là bánh quy hoặc một loại bánh nhỏ nào đó.
"Cứ nhận lấy đi, Malfoy."
Draco âm thầm chấp nhận lời đề nghị trong khoảng một nửa thời gian.
Đối với tất cả những cuộc thảo luận sôi nổi diễn ra trong cuộc gặp đầu tiên của họ trong nhà vệ sinh, những cuộc thảo luận tiếp theo lại dịu đi một cách tương phản. Granger đôi khi sẽ đậu trên một trong những bồn rửa, luyện tập những con chim sẻ quyến rũ của mình hoặc một việc gì đó kỳ quái và phi thực tế không kém trong khi Draco dựa vào tường và lặng lẽ bịt kín các vết nứt trên sàn đá bằng cây đũa phép của mình. Những lần khác, họ ngồi cách nhau 10 feet* trên sàn và đọc sách giáo khoa. Đây là lần duy nhất Draco học các môn học của mình trong học kỳ này.
*10 ft=3.048m
Tuy nhiên, bất chấp những nỗ lực của Granger, vẻ ngoài tái nhợt của Draco chỉ được cải thiện một chút. Vẫn có những ngày anh biết mình trông giống như một xác chết biết đi, vẫn có những ngày anh lao vào nhà vệ sinh với hy vọng có thể nôn ra trong yên bình vài phút trước khi Granger xuất hiện một cách bí ẩn. Trong một lần, cô bắt gặp anh thở gấp trong toilet chỉ để lặng lẽ đẩy cửa mở và quỳ xuống để bùa làm mát lên cơ thể anh.
Draco thực sự không chắc chắn khi nào anh quyết định ngừng lăng mạ Granger, nhưng anh nghi ngờ rằng lệnh ngừng bắn nhỏ mà họ xúi giục có liên quan đến mức năng lượng kém của anh và mối quan hệ dường như đang suy giảm của Granger với Potter và Chồn.
Một ngày nọ, khoảng một tháng trong trạng thái bình thường mới kỳ lạ này, Granger đột nhiên dừng những con chim sẻ của mình trong vòng bay của chúng để ngước nhìn Draco, người đang lười biếng ném những tia lửa đủ màu sắc xuống sàn bằng cây đũa phép của mình, để nói điều gì đó có lẽ sẽ thay đổi quỹ đạo của cuộc đời anh mãi mãi.
"Cậu có thể chọn cách khác, cậu biết đấy" cô nói, đôi mắt nâu chăm chú nhìn anh với vẻ hung dữ mà anh không nghĩ mình đã từng thấy trong nhiều năm, nếu có.
Anh cau mày.
"Ý cô là gì?"
"Cuộc sống này. Lớn lên là một thuần chủng và một Slytherin. Cậu có thể chọn để trở nên khác biệt.” Giọng điệu của cô ấy rất thực tế. Bình thường và không lay chuyển.
Draco chế nhạo. “Cô không biết mình đang nói gì đâu, Granger.”
Cô đứng trên mép một trong những bồn rửa. “Tôi nghĩ là có. Cậu nghĩ tôi không biết cảm giác khác biệt là thế nào à, Malfoy? Sống trong một thế giới khác với thế giới tôi đã lớn lên?” Cô lắc đầu. “Tôi có thể thấy nó đang làm gì với cậu. Dù chuyện gì đang xảy ra – dù thế nào đi nữa, nó không nhất thiết phải như vậy. Cậu có thể chọn để trở nên khác biệt. Cậu có sức mạnh đó.”
Draco cảm thấy hơi nóng chạy khắp người khi nghe những lời đó. Một cảm xúc sôi sục mà anh không thể gọi tên chạy xuyên qua anh, anh đứng dậy bước một bước lại gần cô.
"Cô. Đừng. Tỏ. Ra. Biết. Cái gì." Anh trừng mắt nhìn cô bằng toàn bộ tầm nhìn của mình, một phần nào đó trong anh ước mình có thể truyền đạt mọi thứ mà không cần phải nói một lời nào. Lần đầu tiên trong anh có mong muốn mãnh liệt muốn buông bỏ tất cả, để chia sẻ hoàn cảnh khó khăn của mình với một linh hồn sống khác và trút bỏ toàn bộ gánh nặng trên vai mình.
"Tôi biết đủ rồi" Granger nghiêm khắc trả lời, như thể cô là một giáo sư đang sửa lỗi cho một học sinh có thái độ không tốt.
Draco đã xông ra ngoài không lâu sau đó. Anh đã nghĩ sau ngày hôm đó rằng có lẽ Granger sẽ ngừng đến nhà vệ sinh, rằng anh sẽ không còn cảm thấy ánh mắt của cô ấy dõi theo mình trong Đại sảnh đường hoặc trong các lớp học chung của họ.
Thay vào đó, cô ấy liên tục xuất hiện. Không thất bại. Anh thấy rằng mình không bận tâm lắm khi cô đưa cho anh nửa chiếc bánh quy hoặc đưa cho anh một miếng giẻ lau mát khi anh đang cuộn tròn quanh bồn cầu. Thỉnh thoảng, họ sẽ nói chuyện. Draco cảm thấy có điều gì đó vô hình đã thay đổi giữa họ và anh không quan tâm đến việc gọi tên nó hay suy nghĩ quá sâu sắc về nó.
Thỉnh thoảng, Granger lại nhắc lại chuyện đó. Cô ấy sẽ nói với Draco rằng anh có sức mạnh để thay đổi cuộc đời mình và tất cả những gì anh phải làm là đưa tay ra và nắm lấy nó. Vào những dịp khác, cô ấy sẽ chia sẻ những đoạn thông tin mà Draco – với tư cách là một trong những kẻ thù thời thơ ấu của cô ấy và là một Slytherin – chưa bao giờ trong một nghìn năm lại nghĩ rằng anh ấy sẽ được giữ bí mật.
"Ron là một kẻ khốn nạn" một ngày nọ cô nói nhỏ đến mức Draco gần như nghĩ rằng mình không nên nghe thấy. Anh ngước lên nhìn cô chỉ để thấy rằng cô đang nhìn chằm chằm vào một trong những bức tường.
"Con chồn luôn bị mũi của nó dính quá sâu vào mông Potter đến nỗi nó không thể tự mình phân biệt được trái phải" Draco càu nhàu đáp lại.
Granger đã mang đến cho anh một cú sốc trong đời khi một tiếng cười khúc khích lặng lẽ bật ra từ miệng cô trước lời nói của anh.
Mọi chuyện đã tiếp tục như vậy trong khoảng thời gian nhiều tuần – Draco và Granger trốn thoát khỏi vấn đề của mình bằng cách trốn trong nhà vệ sinh và thỉnh thoảng trao đổi những lời có ý nghĩa mà không hoàn toàn thừa nhận tác động của mình. Draco ngày càng tin rằng Granger quan tâm, ít nhất là theo cách con người, đến hạnh phúc của anh. Anh không hề nghi ngờ rằng cô thành thật khi nói với anh rằng anh nên ăn nhiều hơn hoặc ngủ ngon hơn. Có những ngày anh không nói một lời nào với người khác ngoài Granger.
Bản dịch thuộc quyền sở hữu của tôi, chỉ đăng trên Wattpad, vui lòng không mang đi dưới mọi hình thức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro