
Chương 113 Trút bỏ dáng vẻ trai ngoan (H)
Hứa Đồng Chu nào nghe thấy lời nỉ non xin tha của cô, anh vừa
hôn cô, vừa cầu hôn cô, anh sắp phát điên rồi, chỉ cần cô bằng
lòng thì anh có thể lên núi đao xuống biển lửa ngay lập tức.
Nghe không hiểu bài tiếng Anh cô hát, anh liền đi học, cô thích
những chiếc váy nhỏ xinh, anh liềm đi tìm mua, cô thích ăn món
ngon, anh liền đi làm, chỉ cần cô còn cần anh ...
Trình Nặc thật không chịu nổi nữa, chống tay lên cơ bụng đang
phập phồng của anh, ánh mặt mê man ướt át, lắc đầu xin ngưng.
" ... Ngày mai ... Ngày mai lại làm ... " Em nợ anh, em sẽ trả, nhưng
anh không cũng không thể chỉ thấy cái lợi trước mắt, Trình Nặc
hơi hối hận vì đã khơi mào dục vọng của đàn ông, duỗi tay che
lại mảnh đất tam giác bí ẩn.
"Xin anh mà ... "
Giọng nói vừa ngọt vừa dịu dàng, nhấn nhá đặc trưng của vùng
Giang Nam, nghe xong da đầu chàng trai tê dại ...
Bắt lấy bàn tay đang che vùng cấm địa, anh lại giã mạnh vào
thêm 10 lần, "Gọi một tiếng chồng, anh sẽ tha cho chị!"
Cô là chị của anh, nhưng anh là chồng của cô!
Ánh mắt Trình Nặc đang mê man bỗng mở to ra trước câu nói
này.
Trong bóng tối, Hứa Đồng Chu cúi đầu nhìn cô, nhếch môi cười
khẽ, dưới thân vẫn điên cuồng cày cấy không ngừng, ngón tay
dài như rắn nước giữ chặt eo cô, làm cô không thể thoát ra
được,
"Gọi anh một tiếng chồng đi ... " Anh nói dịu dàng, tốc độ thọc vào
rút ra cũng chậm lại như đang dỗ dành cô, nơi riêng tư nhẹ
nhàng cọ xát, môi anh chạm vào vành tai cô, hơi thở phả vào
làm cô hơi nhột.
"Ưm ... " Trình Nặc thở dốc, hiển nhiên trận chiến này cô đang ở
thế hạ phong, sự cám dỗ liều mạng của chàng trai khiến cô dần
mất đi lý trí, đôi chân dài quấn quanh vòng eo gầy rắn chắc, cô
hôn lên đôi môi mỏng trước mắt.
"Chu Chu ... " Cô khẽ gọi anh, đầu lưỡi liếm môi anh rồi dán lên
môi anh lần nữa.
Cảm nhận được dục vọng của cô sống dậy, Từ Thông Chu cười
khẽ thành tiếng, đột nhiên rút vật căn thô to khỏi cơ thể cô, quy
đầu quét qua cánh qua, tìm lỗ niệu đạo nhỏ như lỗ kim của cô
gái, cọ vào viên ngọc đang sung huyết, chọc cô gái điên đảo
tâm viên ý mã.
Thấy mặt cô ửng hồng động tình, Hứa Đồng Chu nhẹ nhàng hôn
lên, lại ấn gậy thịt đang cương vào cửa động, "Anh vào đây ... "
Anh thủ thỉ báo cho cô mình sắp tiến vào.
Anh tiến quân thần tốc như đang bắt nạt cô, đẩy một phát vào
bên trong cơ thể cô, chuẩn xác tìm được điểm G của cô rồi màu
lên, Trình Nặc vẫn luôn hừ nhẹ cuối cùng cũng thét lên tựa như
đang nức nở, cả người run run dữ dội, quy cầu mạnh bạo mở
đường, gậy thịt thô dài theo sau xuyên vào, ủi thẳng hết thảy nếp
gấp, mở van dục vọng của cô gái.
"Vợ ... Hưởng thụ bị nện đi."
Thái độ của anh đêm nay thật khác thường, không còn chơi bài
trai ngoan nữa mà sửa đổi xưng hô, nói lời lưu manh xấu hổ, lôi
kéo người cô rồi xông thắng vào mảnh đất trung tâm như đang
khi dễ cô.
Trình Nặc bại trận ôm cổ anh, đôi chân trắng muốt bị chàng trai
banh ra, xương mu bị ép mở ra tạo thành độ xương cong đẹp
nhất nghênh đón chàng trai dâm loạn.
"A ... A ... Không ... " Trình Nặc nhịn không được thét chói tai, lời nói
đứt quãng không thành câu, vùng kín bị nghiền ép tạo ra một
lượng lớn bọt trắng dính vào lông mu chàng trai, lại theo động
tác đưa đẩy mà dính lên toàn bộ hạ thân hai người, rớt lên tinh
hoàn của anh, lắc lư dính lên ga giường.
Càng lầy lội, càng gợi tình, anh nhìn cửa động đỏ ửng đang cố
nuốt cây hàng khổng lồ rồi phun ra, vẫn chưa đủ ... Làm vẫn chưa
đủ, gậy thịt của anh như thanh sắt nóng đỏ đảo loạn cơ thể cô,
cương cứng hồi lâu chưa có dấu hiệu phun trào, anh vươn tay sờ
cánh hoa bên dưới của cô, đùa dai nhéo một cái, "Ăn không vào
sao? Anh đến giúp chị ... "
Mặt Trình Nặc đỏ bừng trước lời nói hạ lưu này, nhưng những lời
dâm ngôn loạn ngữ này lại kích thích cô, làm cô muốn nghe
nhiều hơn, muốn "làm" nhiều hơn.
Anh nhạy bén nhận ra cô đang động tình, đưa hai chân cô lên
vai mình, ép người cô xuống để toàn bộ nơi riêng tư của cô lộ ra,
anh nhấp vào, muốn tiến đến nơi tận cùng siết chặt nhất của cô.
Thật muốn làm chết chị ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro