Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Nóng Lòng Muốn Trao Thân Cho Chị (H).

Cô vừa dứt lời, Hứa Đồng Chu như đóng đinh tại chỗ, chị đang nói gì vậy? Cậu không thể tin vào tai mình.

Trình Nặc nhìn cậu chăm chú hắn, cho dù xung quanh tối tăm, cậu vẫn có thể cảm nhận được ánh mắt của cô gái.

"Chị Trình..." Cậu thấp giọng gọi cô gái, không biết nên diễn tả cảm xúc trong lòng như thế nào.

"Em không muốn sao?"

"Không!"

Cậu nguyện ý! Tất nhiên cậu nguyện ý. Nhưng cậu không chỉ muốn một lần lên giường với cô, nếu có thể, cậu muốn có được cô gái này mãi mãi, nhưng cậu lại quá chất vật thấp kém, làm sao có tư cách được một tấc lại muốn tiến thêm một thước.

"Vậy em qua đây."

Trình Nặc nhẹ nhàng gọi hắn, giọng nói như yêu tinh dụ dỗ. Hứa Đồng Chu từng bước một tiến tới chỗ cô.

Có phải ông trời đang thương hại cậu không? Cho nên mới ban cho cậu cơ hội có một không hai.

Cậu rất muốn chiếm hữu cô, nhưng bây giờ cơ hội bày ra trước mắt lại không biết phải làm sao.

Trình Nặc ngồi trên giường, ngẩng đầu nhìn chàng trai ngốc nghếch đang đứng bên mép giường, mặt không biểu tình: "Cởi quần áo ra."

Cả hai đều chưa từng nếm trái cấm, nhưng cô có lợi thế dù chưa từng thực sự trải qua chuyện tạo người nhưng đã sớm biết quy trình "làm tình", trừ bước cuối cùng, các bước còn lại đã từng cùng Điền Mục nếm trải, cô đã từng thánh khiết như thần, luôn cố chấp giữ gìn trinh tiết trong mọi tiếp xúc thân mật với hắn, bây giờ hãy để cô xóa sạch những hồi ức dơ bẩn đó viết lại một lần nữa.

Hứa Đồng Chu như bị nhập ma, nhanh chóng cởi quần áo ra theo lệnh của cô, chỉ để lại một chiếc quần lót che ngang eo, thực ra cậu biết tiếp theo nên làm như thế nào nhưng không dám cử động, im lặng chờ đợi cô gái chỉ huy.

Bóng đêm che đi má ửng hồng của cô gái, cô cũng cởi quần áo mình ra, cởi luôn cả áo ngực và quần lót, cả người trần trụi đối diện với chàng trai trẻ.

Cô quỳ xuống mép giường, nhìn vào mắt thiếu niên đứng cạnh giường, sau khi chuẩn bị tinh thần xong, cô đặt hai tay lên cậu, chủ động dán môi mình lên môi cậu.

Hứa Đồng Chu bị đôi môi mềm mại của cô gái lấp kín, hơi khẩn trương nhưng càng kích động hơn, tay cậu lập tức vòng qua ôm lấy vòng eo thon nhỏ mềm mại của cô gái.

Chị đang hôn mình! Trong lòng Hứa Đồng Chu hét lớn. Cậu mở miệng quấn lấy đôi môi căng mọng của cô, nhanh chóng vươn lưỡi mình vào trong miệng cô.

Phải, cậu vẫn còn nhớ kỹ năng cô "dạy" cậu trong đêm mưa đó, hai chiếc lưỡi mềm mại chạm vào nhau triền miên, cậu có thể lớn mật càng quét chiếc lưỡi ngọt ngào của cô.

"Ư'm... A..."

Bị Hứa Đồng Chu đáp lại đột ngột làm Trình Nặc hít thở không thông, cố gắng kéo khoảng cách khỏi đôi môi đang đan vào nhau ra.

Bàn tay to lớn của Hứa Đồng Chu ôm lấy gáy cô, không cho cô cơ hội rút lui.

Đừng đi! Nếu đã mở miệng thì đừng nghĩ đến việc rời đi.

Cậu sợ nghe thấy lời đổi ý của cô gái nên môi tấn công mạnh hơn, đòi hỏi không ngừng nghỉ, mamg theo khát vọng mãnh liệt, răng của tham gia vào quá trình đó, cần từng chút lên da thịt cô, hút lấy nước bọt trong miệng cô.

Chị Trình của cậu, vầng trăng sáng cậu không thể với được, sắp trở thành một người phụ nữ chân chính của cậu, cậu muốn cùng cô hợp nhất, vĩnh viễn không chia cất.

Dưới nụ hôn ướt át mãnh liệt, cả hai cùng ngã lên giường, thiếu niên trước sau không rời khỏi môi cô, hai tay nhanh chóng tuột quần lót anh ra khỏi eo, phóng thích côn thịt to lớn đang cương cứng của mình ra.

Tất nhiên Trình Nặc hiểu đó là "nhân vật chính" của đêm nay, cô kìm nén cảm giác xấu hổ xuống, đưa tay cầm lấy vật căn của chàng trai.

Trời ơi! To quá! Vừa to vừa dài, kích cỡ lớn hơn nhiều so với các diễn viên cô từng thấy trong AV!

Đúng vậy, nó lớn hơn rất nhiều so với nơi ở hạ bộ người đàn ông cô từng yêu, nhưng cô không quá nguyện ý thừa nhận điểm này, chỉ cảm thán trong lòng.

Tiểu Hứa Đồng Chu được cô nắm trong tay vô cùng thoải mái, cậu hơi trướng đau, muốn nhanh chóng phóng thích, ngón tay sờ soạng lung tung, môi trúc trắc hôn lên mặt cô, chị Trình, chị Trình cao quý của cậu.

"Đừng... đừng nóng vội..."

Trình Nặc cảm nhận được sự vội vàng của thiếu niên, hơi hoảng muốn kêu dừng lại, nhưng môi bị Hứa Đồng Chu điên cuồng tiến công không để cô nói được một câu hoàn chỉnh, thân thể bị bàn tay chai sạn của chàng trai xoa nắn, cảm giác tấn công mãnh liệt như này cô chưa từng trải qua, tuy không đau đớn nhưng có thể cảm nhận rõ ràng sự áp bức và chiếm hữu của cậu.

Dường như cậu đang nôn nóng, không hiểu được tầm quan trọng của màn dạo đầu, chỉ muốn tách cô ra và nuốt chửng cô, bầu ngực trắng nõn mềm mại bị chàng trai sờ loạn, thiếu niên nóng lòng muốn trao thân cho cô.

Trình Nặc bị cậu áp đảo lên giường, buộc phải thừa nhận sự tấn công dồn dập của cậu, hai chân quấn lấy vòng eo thon gọn của cậu, hai cơ thể kề sát vào nhau, làn da trắng ngọc tương phản rõ rệt với làn da lúa mạch.

Sau một ngày đi chợ, mồ hôi trên người đầm đìa, sự đụng chạm khó chịu này càng làm tăng thêm ham muốn mãnh liệt nhất trong lòng họ.

Hứa Đồng Chu vẫn chưa biết quy trình làm tình chân chính, sau khi xem phim đen một lần duy nhất kia, cậu chỉ biết dục vọng dâng trào của mình sẽ về nơi đâu, cậu cong eo, cố gắng chiếm
lĩnh vào địa phương bí ẩn mê người kia.

Nhưng chọc cả hồi lâu vẫn không bắt được trọng điểm, quy đầu thô tráng cọ xát trên tiểu huyệt chọc loạn, thọc cho cánh hoa bí ẩn thay đổi hình dạng.

Kiến thức về tình dục của Trình Nặc hiển nhiên dừng lại ở bước này, cô biết tiếp theo sẽ đau nên không muốn tìm tòi khám phá, ôm lấy cơ thể chàng trai, muốn thụ động tiếp nhận.

Hứa Đồng Chu toát mồ hôi, cậu dứt khoát quỳ xuống, đặt chân cô gái lên vai mình, quan sát vùng đất cấm kỹ càng rồi đỡ côn thịt đến cửa động đỏ thắm.

Là nơi này sao? Cậu không chắc lắm.

Bàn tay đỡ côn thịt di chuyển qua lại, muốn xem thử phản ứng của cô gái.

Âm đạo của Trình Nặc bị buộc phải mở rộng, vùng đất trinh nguyên chưa ai từng chiếm hữu sắp bị chiếm đóng, cô căng thẳng nắm lấy tấm khăn trải giường bên dưới.

Quy đầu thiếu niên lang thang loạn xạ nơi tiểu huyệt mềm mại, trượt lên trượt xuống dọc theo cửa động, mỗi khi chọc vào cửa hang cô sẽ bất giác căng cứng cơ thể.

Là nơi này! Phản ứng của cô giúp Hứa Đồng Chu xác định.

Cậu nâng hông đưa gậy thịt cực đại vỗ vài cái vào u cốc tạo ra một âm thanh bạch bạch khi cơ thể va chạm, cảm giác nàyxa lạ lại kích thích, cả hai đều cảm thấy thoải mái và khẽ hừ một tiếng.

Hứa Đồng Chu lại ngước mắt lên, cẩn thận chiêm ngưỡng thân hình lả lơi quyến rũ của mỹ nhân dưới thân mình, cô trắng trẻo xinh đẹp như một đóa hoa nở rộ trong thành phố phồn hoa, kẻ có vận mệnh đã định sẵn như bùn lầy sao có tư cách vấy bẩn cô?

Khi nghĩ đến sự chênh lệch thân phận giữa hai người, cậu hơi phẫn nộ, lại bị tình dục làm mù quáng, chàng trai mím môi, không cam lòng với số phận của mình, không báo trước mà nâng eo lên, côn thịt nóng bỏng cứng như một thanh sắc đâm xuyên qua mảnh đất chưa được khai phá của cô gái.

Cả hai cùng rên khẽ thành tiếng, chàng trai rên vì khoái cảm ập đến, cô gái rên vì hạ thân như bị vũ bão xé rách, cơn đau kích thích làm hai mắt cô trắng bệch.

Cô không kiềm chế được cảm xúc của mình mà hét lên một tiếng chói tai, như thể cô bị đau, lại như thể đang phát tiết nỗi uất ức trong lòng.

Điền Mục, anh có nghe thấy chưa? Cuối cùng tôi đã trở thành một người phụ nữ thực sự nhưng vĩnh viễn sẽ không ở bên anh nữa, tôi thà ngủ với một nông dân thấp kém cũng sẽ không ngủ với anh!

Nước mắt Trình Nặc không ngăn được chảy ra ngoài, bởi vì bị đau, cũng bởi vì đang đoạn tuyệt những hồi ức đẹp đẽ về mối tình đầu.

Tạm biệt, Điền Mục.

Trình Dạ vội vàng bịt miệng ngăn tiếng rên rĩ không ngừng, cô biết mình là giáo viên tình nguyện, lại lên giường với con trai của một gia đình bản xứ, nếu tin tức lan ra sẽ làm mất mặt cả hai người, cô không thể kêu lên, cho dù đau đến mức muốn ngất đi cũng không thể hét lên.

Hứa Đồng Chu biết cô đang đau, liền kìm nén ý muốn tiến sâu hơn, vòng eo thon kẹp vào giữa hai chân cô gái.

"Chị Trình... Em xin lỗi... chị đừng khóc, đừng khóc nữa."

Cậu ấy vụng về an ủi cô, không biết phải an ủi như thế nào mới đúng.

Trình Nặc lắc đầu, hồi lâu không ngâm nga thêm tiếng nào. Hai tay vô lực đặt lên vai người đàn ông, cô nào chỉ thấy đau, trái tim cô cũng đang rỉ máu, dù sao thì cô cũng đã làm tình nhưng sẽ
không còn ở bên gã đàn ông dịu dàng kia nữa.

"Điền Mục... " Cô nhẹ nhàng gọi, lời từ biệt cuối cùng.

Tiếng gọi này làm thiếu niên đang rong đuổi trên thân đỏ mắt, tại sao vào lúc này chị lại gọi tên người đó? Câu biết mình hèn hạ như bùn lẫy, nhưng anh không muốn chịu đựng sự khuất nhục như vậy.

Cô đau, trong lòng cậu cũng đau, cậu cậu mím mang theo sự cố chấp bướng bỉnh, "Chị Trình, em là Hứa Đồng Chu."

Cậu nói từng chữ một, sau đó không hề do dự nữa, dùng sức cắm toàn bộ dục căn vào thân thể cô gái.

Thật sâu và chặt, côn thịt thô dài của cậu xiên thẳng vào trong đường hoa của cô gái như xiên thịt.

Dù sao thì cuối cùng thì cậu cũng với được tới ánh trăng.

Đột nhiên bị mạnh mẽ cắm vào khiến cô đau đớn không cần nói cũng biết, nhưng lần này Trình Nặc cắn môi, biến mọi tiếng kêu đau đớn thành tiếng rên nỉ non chỉ có hai người họ mới có thể
nghe thấy.

Cô vùi đầu vào hõm cổ của thiếu niên, nức nở vì đau đớn, người không nhịn được run lên, triền miên cọ xát với vật căn đang ra vào như vũ bão.

Sự chặt chẽ vượt quá sự tưởng tượng của Hứa Đồng Chu, thiếu chút nữa cậu giương súng đầu hàng, sức hút mạnh mẽ cắn nuốt côn thịt buộc cậu phải nhanh chóng nới lỏng khóa tinh dịch và
giải phóng tinh hoa đặc sệt, nhưng Hứa Đồng Chu cũng không muốn nhận thua, cậu lắc eo và bắt đầu tìm kiếm niềm vui mới lạ mà trước nay chưa từng trải nghiệm.

Eo cậu ra sức mạnh mẽ giã vào tiểu huyệt cô gái dưới thân như những hạt mưa đá, cứng và dày, vật căn thô to như cái nắm tay, theo luật động cắm vào rút ra hai tinh hoàn run run đập vào tiểu
huyệt của cô gái phát ra âm thanh bạch bạch có quy luật.

Thật sướng, cả hai đều chìm đẩm trong khoái cảm. Mặc dù vẫn còn chút bi thương nhưng Trình Nặc không thể từ chối được sự sung sướng của ái dục, cơ thể cô tê dại, sự ma sát mạnh mẽ nóng bỏng mang đến khoái cảm tột độ nhanh chóng xâm chiếm tâm trí cô, phá hủy mọi nhận thức của cô, nhiễm hồng đôi má thiếu nữ, làm cô càng thêm quyến rũ lả lơi, những tiếng rên rỉ và hô hấp rối loạn càng làm say lòng người.

Hứa Đồng Chu giã một cách điên cuồng mê đẩm mà không theo một quy tắc nào, truyền lửa mạnh mẽ tỏa ra sức nóng vô tận bên trong cơ thể cô, cọ xát vào tiểu huyệt chặt chẽ đang ướt nhẹp bởi hỗn hợp xuân dịch và máu trinh nguyên của thiếu nữ.

Hai cơ thể họ quấn lấy nhau như hai ngọn lửa dục vọng bùng lên cháy lan ra cả khu rừng tình ái đưa họ đến trạng thái cực lạc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #caoh