Tập 3 EL Willy
Tập 3
Sau một hồi xe đỗ trước cửa nhà hàng "El Willy" một nhà hàng nổi tiếng ở Thượng Hải với phong cách Tây Ban Nha, Thiên Phong liền bước xuống xe mở cửa cho Mĩ Lệ xuống rồi anh tìm chỗ gửi xe. Xong xuôi anh cùng cô bước vào nhà hàng, bên trong nhà hàng thật đầm ấm với ánh đèn vàng dịu và không gian rộng lớn, thật là một chỗ hoàn hảo để ăn uống. Phía góc trong nhà hàng Đường Duyên chạy ra tiếp đón Mĩ Lệ và Thiên Phong dẫn họ tới chỗ mọi người đang ngồi. Đường Duyên phấn khởi, giới thiệu từng người cho Mĩ Lệ và Thiên Phong làm quen, chắc hẳn chuyến đi hưởng tuần trăng mật của Đường Duyên và Minh Hạo rất tốt. Đường Duyên thuê hai bàn, một bàn là dành cho hội phụ nữ, bàn còn lại dành cho hội đàn ông nên Mĩ Lệ và Thiện Phong không được ngồi cạnh nhau.
Bên hội phụ nữ.
- Xin chào cô Trịnh tôi tên là Giang Cẩm Tú, tôi có thể gọi cô là Mĩ Lệ ko?- Cẩm Tú - nữ ca sĩ nhạc ballad mỉm cười thân thiện hỏi Mĩ Lệ.
- À cô cứ tự nhiên- Mĩ Lệ lịch sự đáp lại.
- A chị Mĩ Lệ còn em là Cẩm Vân em gái của chị Cẩm Tú, em là fan hâm mộ của chị đấy.-Cô gái tên Cẩm Vân nhí nhảnh nói( cũng là ca sĩ nhạc ballad)
- Cảm ơn em.- Mĩ Lệ mỉm cười đáp.
- Còn tôi là Hạ Uyển Nhã, cô có thể gọi tôi là chị Uyển Nhã.- diễn viên điện ảnh nổi tiếng Uyển Nhã dịu dàng nói.
- Vâng thưa chị Uyển Nhã.- Mĩ Lệ lịch sự đáp.
- Tôi là Hạ Băng, Doãn Hạ Băng.- người mẫu nổi tiếng- Hạ Băng lạnh lùng nói.
- Vậy là mọi người đã làm quen với nhau rồi chúng ta cùng nhau gọi món nhé, bắt đầu từ Cẩm Tú cô muốn ăn gì?- Đường Duyên mỉm cười hỏi ( Đường Duyên là diễn viên nổi tg đã từng đóng chung phim với Mĩ Lệ nên họ quen thân nhau, ở showbiz chỉ có Đường Duyên là bạn thân của Mĩ Lệ)
- Cho tôi một cơm basque với trai và một cốc nước hoa quả là được rồi.-Cẩm Tú trả lời.
- Được rồi, còn Cẩm Vân thì sao?- Đường Duyên nhìn Cẩm Vân hỏi.
- Cho em như chị Cẩm Tú kèm theo khoai tây chiên là được hihi- Cẩm Vân cười đáng yêu trả lời.
- Còn chị Uyển Nhã, chị muốn ăn gì?
- súp lạnh nha chị đang giảm cân.- Uyển Nhã cười cười nói.
- Hạ Băng thì sao?
- súp lạnh.- Hạ Băng lạnh lùng trả lời.
- Mĩ Lệ cậu muốn ăn gì.
- Cho mình trứng nấu với gan ngỗng béo.- Mĩ Lệ nhìn Đường Duyên trả lời.
- Được rồi để mình gọi phục vụ. Phục vụ cho tôi 2 cơm basque với trai, một đĩa khoai tây chiên, 2 súp lạnh, 2 trứng nấu với gan ngỗng béo và 6 li nước hoa quả.-Đường Duyên nói với người phục vụ bên cạnh mình.
- Dạ các vị còn gọi món gì nữa không ạ?- người phục vụ hỏi.
- Trước mắt cứ làm những món này đã nếu cần tôi sẽ gọi sau.-Đường Duyên mỉm cười thân thiện nói. Nghe Đường Duyên nói như vậy, người phục vụ liền đi vào khu vực nhà bếp.
- Này mọi người, mình cảm thấy rất vui khi mọi người có mặt ở đây, nhất là cậu đó Mĩ Lệ à, mình còn tưởng cậu bận không thể đến nữa chứ.- Đường Duyên nhìn Mĩ Lê, tươi cười nói.
- Làm sao mà không đến được, thế nào tuần trăng mật của cậu vui chứ?- Mĩ Lệ mỉm cười lại hỏi.
- Rất vui, rất vui. Anh ấy đối xử rất tốt với mình, dẫn mình đi khắp nơi để ngắm cảnh, mà phải nói canada đẹp thật đó.- Đường Duyên phấn khởi nói.
- Người đàn ông tốt như vậy thật hiếm có đó nên Đường Duyên à em phải giữ cho anh ấy luôn ở bên mình chứ đừng để tuột mất, em sẽ đau khổ đó.- Uyển Nhã nhìn Đường Duyên khuyên nhủ.
- Vâng em cảm ơn lời khuyên của chị nhưng em không nghĩ anh ấy sẽ là loại người chăng hoa đâu.- Đường Duyên cười nói.
- Em nhầm to rồi đó Đường Duyên à, đàn ông dù tốt hay xấu khi gặp gái ai mà chẳng mê.- Cẩm Tú phản bác lại lời nói của Đường Duyên.
- Vậy sao thế thì em phải kèm thật chặt anh ấy mới được.- Đường Duyên mỉm cười nhìn Cẩm Tú nói.
- Chị Dường Duyên em nghĩ chị không những phải kèm chặt mà chị còn phải giám sát điện thoại, trang cá nhân và lịch trình làm việc của anh ấy nữa.- Cẩm Vân nghiêm nghị nói.
- Được chị sẽ làm vậy.- Đường Duyên gật đầu nói với Cẩm Tú.
- Nhưng làm như vậy chẳng phải sẽ làm chồng cậu cảm thấy gò bó và chán ghét cuộc sống hôn nhân này sao?- Mĩ Lệ thắc mắc hỏi.
- E thật ngốc đó Mĩ Lệ chị là người đã từng trải nên chị biết, nếu chị không làm thế thì làm sao chị với Đông Quân hạnh phúc như bây giờ?- Uyển Nhã nói.
- Đúng đó Mĩ Lệ à nếu mai đây cậu không giữ chồng cậu thì cậu sẽ mất toi đấy.- Đường Duyên nhìn Mĩ Lệ nói.
- À nhân tiện em đã có bạn trai chưa hay chuyện trên báo em với Thiên Kỳ là sự thật? - Cẩm Tú nhìn Mĩ Lệ hỏi.
- Em với Thiên Kỳ không có chuyện đó đâu chỉ là trên báo viết bậy bạ thôi. Em có bạn trai rồi, anh ấy cũng đối xử rất tốt với em.- Mĩ Lệ mỉm cười trả lời.
- Vậy bạn trai của chị có phải là anh Thiên Phong không mới nãy em thấy hai người đi với nhau mà?- Cẩm Vân hỏi Mĩ Lệ.
- Thật là cậu đang quen Thiên Phong sao ? Sao cậu không nói cho mình?- Đường Duyên ngạc nhiên, trách móc hỏi Mĩ Lệ.
- À thật ra chỉ cùng được mời nên mới đi cùng nhau thôi mà.- Mĩ Lệ toát mồ hôi lạnh nói.
- Vậy sao thế thì tốt, em cứ tưởng chị quen anh Thiên Phong cơ chứ.- Cẩm Vân mỉm cười nói.
- Lẽ nào em thích Thiên Phong?- Uyển Nhã hỏi Cẩm Vân.
- Đúng ạ. Em thích anh ấy từ khi anh ấy debut cho đến giờ, anh ấy nhìn thật đẹp trai trong các show chương trình nhưng nhìn ngoài đời anh ấy đẹp trai hơn.- Cẩm Vân cười tươi nói.Mĩ Lệ nghe Cẩm Vân nói như vậy vừa buồn vừa lo, sợ nếu Cẩm Vân mà biết cô đang quen Thiên Phong chắc cô chết quá.
- Cái con bé này suốt ngày mê trai chẳng phải lần trước em nói em thích anh Tuấn Kiệt sao?- Cẩm Tú cốc đầu Cẩm Vân nói.
- Bây giờ em không thích nữa tại anh ấy đáng ghét lắm toàn bắt nạt em thôi à- Cẩm Vân nũng nĩu nói. Thấy Cẩm Tú nói với Cẩm Vân như vậy Mĩ Lệ mới thở phào nhẹ nhõm, cô nghĩ Cẩm Vân chỉ thích vẻ đẹp trai bên ngoài của Thiên Phong như một người fan hâm mộ chứ không phải là yêu.
- Vậy Mĩ Lệ bạn trai của em là ai ? Là người thế nào? Bọn chị có quen không?- Uyển Nhã nhìn Mĩ Lệ hỏi.
- Thật ra chuyện này rất khó nói tại vì bọn em chưa quyết định công khai nhưng anh ý là người rất tốt, rất biết chăm sóc e.m- Mĩ Lệ mỉm cười nói.
- Mĩ Lệ à nói cho bọn mình người đó là ai đi bọn mình không nói đâu.- Đường Duyên nũng nịu nói.
- Nhưng mình sợ Cẩm Vân.......- Mĩ Lệ ngập ngừng nói.
- Vậy ra đúng là Thiên Phong sao? Em đoán không sai mà hihi- Cẩm Vân đắc trí cười.
- Thế là thế nào?- Mĩ Lệ thắc mắc hỏi.
- Xin lỗi Mĩ Lệ nha chỉ tại con bé Cẩm Vân này nó bày trò muốn tìm hiểu người yêu của em là ai vì hôm qua nó đọc báo thấy tin tức của em với Thiên Kỳ nên bọn chị cũng tò mò hùa theo nó luôn, em biết nó thần tượng em mà đúng không? Thật ra Cẩm Vân với Tuấn Kiệt đã quen nhau được 3 tháng rồi.- Cẩm Tú giải thích.
- À thì ra vậy ? Em với Thiên Phong đã quen nhau được 3 năm và đang tính đến chuyện kết hôn.- Mĩ Lệ cười nói.
- 3 năm rồi sao? Cậu giấu mình lâu thật đó nha Mĩ Lệ.- Đường Duyên lườm Mĩ Lệ trách móc.
- Xin lỗi, xin lỗi. Nếu bọn mình kết hôn sẽ cho cậu làm phù dâu được chứ.- Mĩ Lệ nài nỉ nói.
- Cho cả bọn chị làm phù dâu có được không?- Cẩm Tú mỉm cười hỏi.
- Tất nhiên là được rồi. - Mĩ Lệ vui vẻ trả lời.
- Em nhớ giữ lời đó nha nếu mà quên đừng trách bọn chị ra tay độc ác.- Uyển Nhã hù doạ.
- Dạ vâng en sẽ nhớ mà.- Mĩ Lệ mỉm cười đáp.
Bên hội đàn ông:
- Này này Thiện Phong cậu càng ngày càng đẹp trai đó nha, cậu có người yêu chưa vậy?- Minh Hạo cười tươi nói.
- Mình có rồi và cũng đang có ý định kết hôn- Thiên Phong gãi đầu nói.
- Thế à ? ai mà xui xẻo lấy một người như cậu vậy?- Minh Hạo trêu đùa.
- Bậy bạ nào. Mình thì thế nào mà cậu nói như vậy? Mình vừa đẹp trai nè, nổi tiếng nè, tốt bụng nè, nói chúng con người tớ hội tụ phẩm chất tốt đẹp vậy thì người mà lấy tớ phải vô cùng hạnh phúc chứ?- Thiên Phong tự cao nói.
- Oẹ!! Thiên Phong ơi lâu ngày chưa gặp sao cậu nổ dữ vậy, cẩn thận nổ tung nóc nhà luôn đó. - Minh Hạo giễu cợt.
- Đúng thì nói chứ bộ.- Thiên Phong xị mặt xuống.
- Thôi thôi hai đứa lâu ngày chưa gặp nên phởn à? Mà Thiên Phong người em muốn lấy là ai vậy?- Đông Quân nghiêm nghị hỏi.
- Người em muốn lấy đó chính là...là...người mà em yêu.- Thiên Phong cười đùa nói. Mọi người suýt té ngửa với câu trả lời của Thiên Phong.
- Con lậy má trả lời đàng hoàng tử tế coi cái nào.- Minh Hạo tức giận nói.
- Dạ thưa người con yêu là Mĩ Lệ ạ.- Thiên Phong cười cười nói.
- Hả? Mĩ Lệ? Người đẹp nổi tiếng như vậy mà chú cũng cưa được anh phục chú đó.- Đông Quân vỗ vai Thiện Phong nói.
- Ko có chi, ko có chi. Em và cô ấy quen nhau được 3 năm rồi phải theo đuổi mãi mới được đó.- Thiên Phong đắc trí cười.
- À quên mất, Tuấn Kiệt sao ngồi đây im re vậy mọi ngày nói nhiều lắm cơ mà.- Minh Hạo thắc mắc hỏi.
- Mấy ông có hỏi gì tui đâu sao tui nói. Bơ tui thì bơ xừ luôn đi cho rồi.- Tuấn Kiệt hậm hực nói.
- Ấy ấy sao mà bơ ông cho được, có ông thì mới có tiếng cười chớ.- Minh Hạo cười nói.
- Vậy thì tốt. Nhưng sao Thương Hàn vẫn chưa đến nhỉ?- Tuấn Kiệt thắc mắc hỏi.
- Chắc là đang bận, tí nữa đằng nào nó chẳng phải đến. Nó mà ko đến thì anh em ta từ lun.- Minh Hạo đập bàn nói.
- Đạp bàn cẩn thận bễ đó. Thôi anh em ta gọi món trước đi tí nữa Thương Hàn đến ăn sau.- Đông Quân nhìn Minh Hạo nói.
- Được rồi. Thiên Phong cậu ăn gì?- Minh Hạo quay ra Thiên Phong hỏi.
- Trứng nấu với gan ngỗng béo.- Thiên Phong trả lời.
- Còn anh Đông Quân thì s?- Minh Hạo nhìn Dông Quân nói.
- Như Thiên Phong.- Đông Quân nói.
- Tuấn Kiệt?- Minh Hạo quay sang Tuấn Kiệt hỏi.
- Tớ cũng như vậy.- Tuấn Kiệt cười trả lời
- Ok. Phục vụ cho tôi 3 trứng nấu với gan ngỗng béo, một cơm basque với trai và 4 trai bia nhé! Nhớ mang đá ra đấy.- Minh Hạo vẫy phục vụ nói.
Sau khi gọi món xong Minh Hạo quay ra vỗ vai Thiên Phong.
- Này thế định bao giờ tổ chức đám cưới.
- Haiz cái đấy còn tuỳ thuộc vào Mĩ Lệ- Thiên Phong trả lời.
- Chán chú thế mình là đàn ông thì phải có chính kiến, quyết định để đàn bà nghe theo chứ, chú cứ học tập anh đây này, việc gì anh nói Uyển Nhã đều phải nghe theo hết ko nghe ý thì...- Đông Quân vênh mặt nói.
- Thì làm sao?- một giọng nói đầy mùi nguy hiểm sau Đông Quân.
- Trời ơi ngốc thế thì cho quấn gói ra ngoài đường ở chứ sao. Các chú thấy anh nói đúng ko?- Đông Quân vui vẻ trả lời.
- A...nh....a...nh..ơi....- Thiên Phong run rẩy nói.
- Cái giề?- Đông Quân hếch mắt hỏi.
- C.....hị....c...hị....- Minh Hạo nói như mếu.
- Khổ quá cái gì nói hẳn ra mắc mớ gì ấp úng hoài thế.- Đông Quân bực mình nói.
- A...nh....qu....ay....r...a....đ....ằng........s....a...u....đ....i......e...ko....d...ám...n...ói....đ...âu.-Tuấn Kiệt xanh mặt nói.
- Quay thì qu......- Đông Quân mạnh dạn quay ra đằng sau, đập vào mắt anh là thân hình quyến rũ, mái tóc dài xoăn ngang vai, làn da trắng mịn và đặc biệt là khuôn mặt trái xoan bừng bừng bốc lửa của Uyển Nhã. Uyển Nhã khi nãy định sang hỏi Thương Hàn đến chưa thì nghe Đông Quân cùng Thiên Phong,Minh Hạo, Tuấn Kiệt nói chuyện ( xin đọc lại đoạn trướcc để hiểu tại sao Uyển Nhã lại giận). Đông Quân nhìn Uyển Nhã tức giận như vậy liền đưa ra bộ mặt giả nai.
- Vợ yêu, vợ xinh đẹp sao hôm nay trông xinh đẹp hơn mọi ngày thế, em mặc chiếc váy đỏ này quyến rũ lắm.
- Ý anh bảo thường ngày tôi xấu và không quyến rũ chứ gì?- Lửa giận trong Uyển Nhã ngày càng bùng cháy.
- Ấy ý anh đâu phải thế mọi ngày em đẹp rồi nhưng hôm nay em đẹp một cách sắc xảo luôn.- Đông Quân gượng cười nói.
- Vậy vừa nãy anh nói chuyện gì mà vui dữ vậy nói lại cho tôi xem.- Uyển Nhã nham hiểm nói.
- À đâu anh đâu có nói gì đâu. Phải không mấy đứa.- Đông Quân hướng anh mắt cầu cứu vào 3 thằng đàn ông đang ôm nhau co ro vào một góc.
- A chị dâu anh Đông Quân anh ý không có nói gì hết anh ý chỉ bảo....- Minh Hạo ngập ngừng nói.
- Bảo gì?- Uyển Nhã lườm bằng ánh mắt đáng sợ
- A bảo là cách để bọn em học tập cuộc sống hôn nhân hạnh phúc của anh chị ấy mà. Đúng ko Thiên Phong.- Tuấn Kiệt tiếp lời.
- Đúng Đúng ạ!!!- Thiên Phong gật đầu lia lịa khi thấy Uyển Nhã nhìn mình.
- Vậy thì tốt nếu mà dám nói xấu sau lưng chị thì cứ cẩn thận đêm nay có khi sẽ có người bị đá ra ngoài đường ngủ đấy.- Uyển Nhã lườm nói khiến cả bốn thằng đàn ông ôm nhau sợ hãi run lẩy bẩy.
- Có chuyện j đang diễn ra vậy?- một giọng nói lạnh lùng phát ra khiến Uyển Nhã, Phong, Hạo, Kiệt, Quân đều quay ra nhìn.
- A Thương Hàn em đến rồi sao chị đang tính tìm em đấy.- Uyển Nhã vui vẻ khoắc tay Thương Hàn.
- Xin lỗi chị em có việc bận nên đến muộn.- Thương Hàn lạnh lùng nói.
- Không sao không sao nào ra đây để chị giới thiệu em.- Uyển Nhã mỉm cười dẫn Thương Hàn đến chỗ hội phụ nữ. Trước khi đi Uyển Nhã không quên lườm bốn người kia làm họ đang thở phào nhẹ nhõm vui mừng thì co rúm người lại.
Bên hội phụ nữ.
- Đây xin giới thiệu với mọi người, Thương Hàn, Hạ Thương Hàn thằng em trai yêu quí của tôi, nó là tổng giám đốc của tập đoàn Hạ thị.- Uyển Nhã vui vẻ giới thiệu.
- Rất hân hạnh đước làm quen, tôi là Cẩm Tú và đây là Cẩm Vân.- Cẩm Tú mỉm cười nói.
- Xin chào.- Cẩm Vân cười thân thiện nhìn Thương Hàn nói. Thương Hàn chỉ gật đầu đáp lại.
- Tôi là Đường Duyên chúng ta đã gặp nhau một lần khi tôi còn hẹn hò với Minh Hạo nhớ chứ?- Đường Duyên vui vẻ nói.
- Tôi vẫn nhớ.- Thương Hàn đáp.
- Ây da thằng nhóc này! Bỏ ngay cái điệu bộ lạnh lùng đó đi và trả lời thân thiện vào em làm chị mất mặt quá đó! - Uyển Nhã đánh nhẹ vào người Thương Hàn nói.- A ngoài Đường Duyên em quen có phải còn Hạ Băng ko?- Uyển Nhã nhìn Hạ Bằng nói.
- Đúng chúng e vừa mới hợp tác.- Thương Hàn trả lời.
- Hân hạnh được gặp lại lần nữa.- Hạ Băng hơi ngượng ngùng trả lời khác hẳn bộ dạng lạnh lùng thường ngày.
- Hân hạnh.- Thương Hàn gật đầu nói.
- Còn một người nữa chưa giới thiệu đó là Trịnh Mĩ Lệ, em biết tập đoàn Trịnh thị đúng ko ?- Uyển Nhã nhìn Mĩ Lệ giới thiệu.
- Rất hân hạnh làm quen - Mĩ Lệ đưa tay ra trc mặt nói. Thương Hàn không nói gì bắt tay Mĩ Lệ và nhìn cô chằm chằm. Mĩ Lệ cảm thấy khó chịu khi bị nhìn như vậy, cô rút tay lại nhưng bàn tay của Thương Hàn rắn chắc ko cho cô rút thấy vậy cô liên khó chịu nói.
- Xin lỗi nhưng tay a....- Thương Hàn không trả lời liên buông tay Mĩ Lệ ra nhưng anh vẫn nhìn chằm chằm vào cô. Uyển Nhã thấy vậy liền buông lời trêu chọc.
- Ây da Thương Hàn ơi em không phải đã phải lòng Mĩ Lệ rồi đấy chứ? Như vậy là không được đâu vì Mĩ Lệ đã là của Thiên Phong rồi.
Nghe Uyển Nhã nói vậy Thương Hàn vẫn không thay đổi ánh mắt, vẫn nhìn Mĩ Lệ không phát ra một tia cảm xúc nào. Mĩ Lệ thấy vậy gượng cười nói.
- Không phải đâu em và Thương Hàn vừa mới quen biết nhau thì sao mà có cảm tình được, chị đùa kì quá.
- Ai mà biết được cơ chứ nhỡ đâu hai đứa gặp nhau ở đâu rồi thì sao? Đúng không Thương Hàn?- Uyển Nhã nhìn Thương Hàn đùa nói. Thương Hàn ko nói gì lẳng lặng đi về phía bàn hội đàn ông làm Uyển Nhã mất mặt trước trò đùa của mình. Hạ Băng cũng nghe Uyển Nhã nói vậy trong lòng có chút dao động khó chịu phải chăng cô đang ghen?
- Haiz thằng bé lại giận rồi. Mới đùa có một tí thôi mà.-Uyển Nhã nhăn mặt nói.
- Tại bà đùa hơi quá rồi đấy.- Cẩm Vân cảm thán.
- Vậy sao? Tôi hình như đùa hơi quá thật. Chị xin lỗi nha Mĩ Lệ.- Uyển Nhã hối lỗi.
- Không sao đâu ạ.- Mĩ Lệ mỉm cười nói.
Bên hội đàn ông
- Ê ở bên đấy vừa nói gì mà rôm rả vậy?- Minh Hạo đập vai Thương Hàn hỏi. Thương Hàn không nói gì vẫn lặng lẽ nhìn Mĩ lệ.
- Này này nhìn đi đâu vậy đang hỏi mà- Minh Hạo bực mình nói. Thương Hàn vẫn không nói gì nhìn Mĩ Lệ. Đông Quân thấy Thương Hàn như vậy liền mỉm cười
- Không phải cậu đã cảm nắng Mĩ Lệ rồi đấy chứ.
- Đúng.- Thương Hàn lạnh lùng trả lời.
- Cái gì? Cậu nói cậu cảm nắng Mĩ Lệ rồi á? Cậu làm sao vậy mới gặp cô ấy lần đầu thôi mà. Này nói cho cậu biết cô ấy đã là của tớ rồi đấy.- Thiên Phong ngạc nhiên nói.
- kệ cậu.- Thương Hàn liếc nhìn Thiên Phong nói.
- Cậu, cậu thật quá đáng bạn gái của bạn thân mà lại để ý sao? Thật không đáng làm bạn bè mà.- Thiên Phong tức giận nói.
- Sợ sai?- Thương Hàn nhếch mép cười nói.
- Sợ cái gì mà sợ? Mĩ Lệ đã là của tôi rồi thì việc gì phải sợ cơ chứ?- Thiên Phong hếch mặt nói.
- Hừ. Đùa thôi tao ko thích phụ nữ lắm.- Thương Hàn cười gian tà nói.
- Vậy cậu là gay sao? Này này không đùa đâu nha cậu làm tớ sợ đó-Thiên Phong rùng mình nói.
- Điên à, chỉ là thấy phụ nữ phức tạp.-Thương Hàn cau mày nói.
- Phù thế mà cứ tưởng, mà cậu nói thế không sợ sau này hối hận sao?- Thiên Phong thở dài nói.
- Hối hận? Có thể sao?- Thương Hàn nhướn mày nói.
- Tương lai còn dài phía trước sao chú đoán trước được- Đông Quân cười cười nói.
- Vì trái tim cô ấy không thuộc về em.- Thương Hàn nhếch môi nói.
- Cô ấy? Là ai vậy?- Tuấn Kiệt thắc mắc hỏi.
- Bí mật.- Thương Hàn nhìn Tuấn Kiệt nói.
- Hừ là ai ta? Chẳng lẽ là Hạ Băng, trông cô bé có vẻ thích cậu đấy.- Minh Hạo nghĩ ngợi nói.
- Ngớ ngẩn, không phải cô ấy.- Thương Hàn lắc đầu nói.
- Ai vậy? Cậu cứ làm tớ tò mò. Nói thẳng ra luôn đi.- Thiên Phong bực mình nói.
- Cứ biết thế đã.- Thương Hàn lạnh lùng trả lời làm bao nhiu sự thắc mắc vây quanh trongg suy nghĩ của Hạo, Phong, Quân, Kiệt. Thương Hàn thấy mặt của mấy thằng bạn đần ra suy nghĩ thì nhếch môi lên cười nhẹ làm cả đám đang suy nghĩ thì thắc mắc khó hiểu trước thái độ của Thương Hàn.
- Ê cười gì vậy trên mặt bọn tôi dính gì sao?- Minh Hạo cau mày nói.
- Không có - Thương Hàn ho nhẹ nói.
- Vậy sao cười?- Thiên Phong thắc mắc nói.
- Mặt đần quá.- Thương Hàn lắc đầu nói.
- Cái gì? Mặt đần? Anh em đâu ra xử nó vì tội dám nói bọn mình là mặt đần nhanh- Đông Quân tức giận nói. Thế là cả hội đàn ông ra tẩn cho Thương Hàn một trận nên thân. Sau một hồi đấm đá thì phục vụ cũng đã đưa thức ăn đến mọi người ngồi vào chỗ và cùng thưởng thức. Đang định cầm nĩa ăn Minh Hạo liên giật mình nói
- À quên mất Thương Hàn, cậu không gọi món sao?
- Ăn rồi.- Thương Hàn ngắn gọn trả lời.
- Đi đâu mà ăn vậy?- Tuấn Kiệt quay ra hỏi.
- Gặp đối tác ở nhà hàng gần công ty.- Thương Hàn nhìn Tuấn Kiệt nói.
- Nhưng cũng phải gọi cốc nước chứ ngồi thế sao dc.- Minh Hạo cau mày nói.
- Nước cam.-Thương Hàn nhàn nhạt trả lời.
- Được rồi phục vụ ơi cho tôi một li nước cam.- Minh Hạo vẫy tay nhìn phục vụ nói.
- Các vị cần gì nữa không ạ?- Anh phục vụ kính cẩn hỏi.
- Cảm ơn nhưng chúng tôi chỉ cần vậy thôi.- Minh Hạo cười trả lời. Nghe vậy anh phục vụ liền quay lưng đi.
- Dạo này làm ăn thế nào? Ổn chứ?- Đông Quân vừa cầm dao nĩa nhìn Thương Hàn hỏi.
- Ổn. Bên phía Mạc gia làm ăn rất tốt.- Thương Hàn gật đầu nói.
- Ổn sao? Chẳng phải Mạc công tử bên đó vừa gây scandal lớn sao? Việc này không ảnh hưởng à?- Minh Hạo thắc mắc nói.
- Việc của Mạc gia liên quan đến Hạ gia sao?- Thương Hàn nhướn mày nói.
- không liên quan nhưng hai bên hợp tác nên tớ nghĩ tập đoàn Hạ thị cũng sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều.- Minh Hạo nhìn Thương Hàn nói.
- Ảnh hưởng? Có thể sao?- Thương Hàn lạnh lùng trả lời.
- Sao lại ko thể?- Tuấn Kiệt bên cạnh thắc mắc nói.
- Họ dám làm ảnh hưởng, kết quả không tốt đâu.- Thương Hàn nhếch môi nói.
- Đúng là trong việc làm ăn ông thật khiến người ta ghê sợ và kính nể đó.- Tuấn Kiệt đập vai Thương Hàn cười nói. Thương Hàn không nói gì im lặng ngồi.
- À này scandal của Mạc công tử chẳng phải cũng có liên quan đến Mĩ Lệ sao?- Minh Hạo nhìn Thiên Phong hỏi.
- ừ nhưng đó chỉ là tin đồn vô căn cứ thôi, Mĩ Lệ không phải loại người như vậy.- Thiên Phong vừa ăn vừa nói.
- Ông có vẻ hiểu Mĩ Lệ quá ha.- Minh Hạo đập vai Thiên Phong nói.
- Chuyện yêu nhau 3 năm sao ko hiểu. - Thiên Phong hếch mặt lên nói.
- Tự cao vừa thôi ông, tôi và Đường Duyên quen nhau 5 năm còn chưa hiểu hết nhau nữa là 3 năm của ông.- Minh Hạo lắc đầu nói.
- Thì đường đời còn dài tìm hiểu kĩ nhau cứ phải từ từ. Mà nhắc mới nhớ Tuấn Kiệt, ông và Cẩm Vân đến đâu rồi.- Thiên Phong nhìn Tuấn Kiệt hỏi.
- Ừm thì vẫn thế ko thay đổi mấy chỉ khác là đôi lúc hẹn hò nắm tay hôn nhau thế thôi.- Tuấn Kiệt gãi đầu nói.
- thế là cũng tốt rồi hai đứa mới quen nhau 3 tháng nên còn phải tìm hiểu dài dài, nhưng em hãy giữ lấy nhé anh thấy cô bé cũng rất tốt đó. - Đông Quân cắn miếng gan ngỗng nhìn Tuấn Kiệt nói.
- Vâng em biết rồi.- Tuấn Kiệt vui vẻ nói.
- Ở đây ai cũng có vợ, có bạn gái rồi còn mỗi Thương Hàn chưa có thôi vậy nên Thương Hàn à nhanh nhanh có bạn gái đi ko Uyển Nhã lo lắng lắm đó.- Đông Quân nghiêm nghị nói.
- Đợi thời cơ tốt em sẽ suy xét.- Thương Hàn lạnh lùng nói.
- Nào nào thôi ko nói chuyện nữa chúng ta cùng nhau đứng dậy uống nào.- Minh Hạo nói mọi người liền đứng dậy mỗi người trên tay cầm cốc bia riêng Thương Hàn cầm cốc nước cam mà người phục vụ vừa đưa cho anh, rồi mọi người cùng hô to.
- 123 dzô.
Bên hội phụ nữ.
- Bên đó lúc nào cũng ồn ào cả, thật khiến người ta đau đầu mà.- Uyển Nhã nhăn mặt nhìn chỗ hội bàn đàn ông nói.
- trời họ lúc nào mà chẳng vậy lớn rồi mà cứ như trẻ con, thật khó chiều.- Đường Duyên cũng lắc đầu nói.
- Đường Duyên à em mới kết hôn mà đã phàn nàn như vậy thế thì chị sau này chắc cũng chẳng dám kết hôn nữa.- Cẩm Tú nhìn Đường Duyên cười nói.
- Thực ra kết hôn cũng không quá khổ, đôi lúc cảm thấy hôn nhân mệt mỏi nhưng đôi lúc ta lại cảm thấy cuộc sống hôn nhân lại là chỗ dựa tinh thần cho mình vậy nên Cẩm Tú à cả Hạ Băng nữa nhanh kiếm người yêu đi hai người định ế đến bao giờ nữa.- Đường Duyên vừa cắt miếng gan ngỗng phàn nàn nói.
- Haiz tìm người yêu nhanh thì dễ thôi nhưng để tìm người mà mình thật lòng muốn đi chung cả đời rất khó.- Cẩm Tú xúc muỗng cơm nhìn Đường Duyên trả lời.
- Hay là để tớ giới thiệu cho, tớ biết nhiều người đàn ông tầm tầm tuổi cậu mà vẫn còn chưa có bạn gái đó.- Uyển Nhã cười nói.
- Thôi thôi cho tớ xin, tớ sẽ tự tìm sau cứ đợi thời cơ thích hợp đến tớ sẽ tìm cho mọi người một người bạn trai để ra mắt.- Cẩm Tú mỉm cười nói.
- Được rồi vậy tìm nhanh lên đấy nhá đừng để mọi người chờ lâu. Còn Hạ Băng thì sao? Em đã tìm đc đối tượng chưa?- Uyển Nhã nhìn Hạ Băng nói.
- Dạ chưa ạ.- Hạ Băng húp súp lạnh nhàn nhạt trả lời.
- Gớm lại còn giả bộ nữa chẳng phải người em đang để ý đến là Thương Hàn sao?- Uyển Nhã mỉm cười nhìn Hạ Băng trêu chọc. Hạ Băng nghe như vậy không nói gì nhưng giờ đây mặt cô đang đỏ hết cả lên, Uyển Nhã thấy vậy liền mỉm cười trêu chọc tiếp.
- Thôi thôi nếu em đã để ý Thương Hàn như vậy thì chị cũng không lo nó ế đến già. Hai đứa đều lạnh nên chắc hợp nhau lắm đó để chị mai mối cho hai đứa nha?
- Em cũng không biết nữa.- Hạ Băng ngượng ngùng nói, Uyển Nhã nhìn Hạ Băng mặt đỏ lên thế này cũng phì cười vì cô chưa thấy Hạ Băng có biểu hiện dễ thương như thế này bao giờ cả.
- không biết cái gì nữa mặt em đỏ hết lên rồi kia kìa.- Cẩm Tú cũng hùa Theo Uyển Nhã trêu chọc.
- Vậy sao? Mặt em đang đỏ hết lên ư?- Hạ Băng ôm má nhìn Cẩm Tú hỏi.
- Ừ bây giơd trông em không giống bộ mặt lạnh lùng thường ngày nữa.- Cẩm Tú cầm cốc nước uống trả lời.
- Nếu đã vậy chị Uyển Nhã à em xin nhờ chị giúp.- Hạ Băng nhìn Uyển Nhã nói.
- Được rồi chị sẽ giúp em đằng nào chị cũng không muốn nó ế đến già đâu.- Uyển Nhã cười đùa nói.
- À ăn xong rồi mọi người có muốn đi karaoke không?- Đường Duyên nhìn mọi người hỏi.
- Đi karaoke sao? Em muốn đi.- Cẩm Tú ngồi nhâm nhi nãy giờ cũng lên tiếng.
- ừ được đấy.- Cẩm Vân cũng vui vẻ trả lời.
- Chị cũng muốn đi nữa. Hạ Băng em cùng đi nhé đây có thể là cơ hội của em với Thương Hàn đó.- Uyển Nhã tươi cười nhìn Hạ Băng nói.
- Nếu vậy thì vâng em sẽ đi.- Hạ Băng mỉm cười nói.
- Còn Mĩ Lệ thì sao? Cậu đi cùng chứ.- Đường Duyên nhìn Mĩ Lệ hỏi.
- Uk để mình xem đã. Bao giờ mình đi nhỉ?- Mĩ Lệ nói.
- Chắc khoảng 8h30 vì bây giờ đã 7h45 rồi mà.- Đương Duyên trả lời.
- Vậy mình không đi được rồi 8h15 mình đã phải tham gia phỏng vấn của chương trình star news.- Mĩ Lệ nhìn Đường Duyên từ chối.
- Chán nhỉ vậy hôm nào nhớ đi bù nha!- Đường Duyên mỉm cười nói.
- ok.- Mĩ Lệ cười trả lời. Bỗng tiếng chuông điện thoại của Mĩ Lệ reo lên, cô liền bắt máy lạnh lùng nói.
- Alo.
- Chị Mĩ Lệ à em cho xe đến đón chị nhé?- Quản lí Trương Từ phía bên kia điện thoại hỏi.
- uk.- Mĩ Lệ ngắn gọn trả lời.
- Vậy chị đang ở đâu?- Quản Lí Trương nói.
- Nhà hàng El Willy.- Mĩ Lệ nhàn nhạt trả lời.
- Rồi em sẽ cho người đến đón chị ngay bye chị.- Nghe đến đây Mĩ Lệ liền cúp máy cất dt vào trong túi.
- Em phải đi bây giờ sao? Còn chưa ăn xong nữa mà.- Uyển Nhã liền nhìn Mĩ Lệ hỏi.
- À dạ vâng hôm nào em sẽ bù mọi người bằng việc đãi sau có được ko.- Mĩ Lệ mỉm cười nói.
- Ok, nhớ đấy nhé lần sau nhớ bao đó.- Đường Duyên nhìn Mĩ Lệ nói.
- Nhớ, nhớ mà.- Mĩ Lệ cười nói.
- à quên để chị hỏi xem mấy người bên kia có đi karaoke ko đã.- Uyển Nhã cười nói.
- Ê mấy người kia tí có muốn đi karaoke không?- Uyển Nhã nhìn hội đàn ông hỏi.
- Có những ai đi vậy chị?- Minh Hạo hỏi.
- Có Đường Duyên, Cảm Vân, Cẩm Tú, Hạ Băng và chị.- Uyển Nhã trả lời. Nghe thấy vậy Thiên Phong liền hỏi.
- Ơ thế Mĩ Lệ không đi sao hả chị?
- uk vì tí nữa em ấy còn tham gia phỏng vấn của chương trình star news nữa.- Uyển Nhã trả lời.
- Mĩ Lệ tí nữa anh đưa em đi nhé.- Thiên Phong nhìn Mĩ Lệ hỏi.
- Ừm thôi tí nữa có người đưa em đi rồi anh cứ đi karaoke với mọi người đi, lâu rồi mọi người mới cùng nhau đi chơi mà.- Mĩ Lệ mỉm cười nói.
- vậy có sao ko? Anh đi được chứ.- Thiên Phong hỏi.
- Không sao đâu anh cứ đi đi.- Mĩ Lệ nhìn Thiên Phong trả lời.
- uk nhưng khi nào về gọi cho anh nhé!- Thiên Phong nói.
- uk em sẽ gọi. - Mĩ Lệ cười nói.
- Gớm hai đứa tình cảm thế làm tụi chị ghen tỵ ghê.- Uyển Nhã nhìn Mĩ Lệ trêu chọc nói.
- Tụi anh cũng vậy.- Đông Quân thêm lời.
- Chuyện bọn em mà lậy- Thiên Phong cười hếch mặt nói.
- Thôi tôi xin, tự cao vừa thôi. Vậy Thiên Phong em đi không?- Uyển Nhã nhìn Thiên Phong hỏi.
- Vâng em đi ạ.- Thiên Phong trả lời. Nghe vậy Uyển Nhã liền nhìn sang Tuấn Kiệt. Không đợi Uyển Nhã hỏi Tuấn Kiệt liền nói.
- Em cũng thế.
- Còn em thì sao Thương Hàn?- Uyển Nhã hỏi.
- Em bận rồi.- Thương Hàn lạnh lùng nói.
- Tí nữa em làm gì mà bận?- Uyển Nhã cau mày hỏi Thương Hàn.
- Có việc.- Thương Hàn nói.
- Vậy sao? Chán vậy. Hạ Băng à hôm nay không được rồi nhưng em vẫn đi chứ?- Uyển Nhã quay ra Hạ Băng hỏi.
- Em vẫn đi ạ.- Hạ Băng giọng hơi buồn nói.
- Vậy được rồi hầu hết mọi người đều đi trừ Thương Hàn và Mĩ Lệ, chúng ta cùng nhau ăn nhanh rồi đi thôi.- Uyển Nhã mỉm cười nói.
- Ơ sao em không hỏi anh và Minh Hạo?- Đông Quân thắc mắc hỏi.
- Anh và Minh Hạo dám bỏ vợ không đi không?- Uyển Nhã lườm Đông Quân hỏi.
- Tất nhiên là không rồi.- Đông Quân trả lời.
- Vậy có cần em phải hỏi không?- Uyển Nhã nhướn mày hỏi.
- Không cần không cần em nói gì cũng đúng cả.- Đông Quân cười trả lời.
- Tốt.- Uyển Nhã mỉm cười nói.
- Đấy Minh Hạo à câu xem đi chúng ta lấy vợ thật khổ mà.- Đông Quân nói thì thầm với Minh Hạo không ngờ bị Uyển Nhã thấy được liền lườm một cái.
- Hai ngươig nói cái gì đấy.
- Ấy ấy không có gì.- Đông Quân vội vã trả lời.
- Liệu hồn đó.- Uyển Nhã đanh giọng nói. Bỗng chuông điện thoại của Mĩ Lệ reo lên, cô liền bắt máy.
-Alo.
- Chị Mĩ Lệ à em cho người đến đón chị rồi chị ra đi.- Quan lí Trườn nói.
- ok tôi ra liền.- Mĩ Lệ cúp máy rồi cầm túi xách đứng dậy.
- Ừm em xin phép mọi người về trước ạ.- Mĩ Lệ cúi ng nói.
- Ờ em về đi hôm nào lại gặp.- Uyển Nhã nhìn Mĩ Lệ nói.
- Đi cẩn thận nha Mĩ Lệ.- Cẩm Tú cười nói.
- bye chị.- Cẩm Vân vẫy tay chào Mĩ Lệ.
- Chào.- Hạ Băng lạnh lùng nói.
- Nhớ về gọi cho anh đấy.- Thiên Phong nói.
- uk em biết rồi.- Mĩ Lệ trả lời.- thôi chào mọi người em đi. bye nha Đường Duyên chúc cậu với Minh Hạo sống hạnh phúc.
- Cảm ơn cậu, tạm biệt nha.- Đường Duyên mỉm cười nói. Đang định bước chân ra khỏi cửa Mĩ Lệ bị Thương Hàn gọi lại.
- Khoan đã, chờ tôi.- Thương Hàn nhìn Mĩ Lệ nói rồi quay ra chỗ mọi người.
- Em cũng xin phép về trước đây.
- Em đi luôn sao?- Uyển Nhã hỏi.
- vâng.- Thương Hàn ngắn gọn trả lời.
- vậy đi nhé bye.- Uyển Nhã nói.
- Chào mọi người.- Thương Hàn cúi đầu xuống chào, xong rồi đi ra chỗ Mĩ Lệ đang đứng, cậu không biết rằng khi cậu ra chỗ Mĩ Lệ có một người đang nhìn bằng ánh mắt buồn và ghen ghét.
Mĩ Lệ cùng Thương Hàn ra khỏi nhà hàng El Willy vừa đi Mĩ Lệ nhìn Thương Hàn hỏi.
- có chuyện gì mà anh bảo tôi đợi vậy.
- chỉ là tiện thì cùng ra thôi.- Thương Hàn lạnh lùng trả lời. Mĩ Lệ thấy thế không nói gì nữa, cô liền nhanh chân bước tới chỗ xe ô tô to đang đỗ trước mặt mình. Tài xế Lý nhìn thấy cô liên mở cửa xe cho cô bước vào rồi anh cũng lên xe chở Mĩ Lệ đi, sau khi Mĩ Lệ lên xe đi mất, Thường Hàn lên xe của mình đi theo sau. Nhìn lên gương chiếu hậu thấy một chiếc BMW đen đuổi theo xe mình Mĩ Lệ liền ko khỏi thắc mắc cô liền nói với tài xế Lý.
- Làm ơn đi nhanh lên một chút có một chiếc BMW theo đuôi.
- Vâng thưa tiểu thư.- Tài xế Lý kính trọng nói rồi lái với vận tốc nhanh để cắt đuôi chiếc BMW đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro