Chương 34: Sự Kiên Trì Của Tình Yêu
Một tháng trôi qua kể từ khi Angeline chuyển đến Silicon Valley, và mọi thứ dường như dần trở nên quen thuộc hơn với cô. Mặc dù công việc vẫn rất căng thẳng, cô bắt đầu làm quen với nhịp sống mới. Tuy nhiên, có một điều không thay đổi: cảm giác thiếu vắng Daniel luôn hiện hữu trong từng khoảnh khắc. Cô nhớ anh không chỉ vào buổi tối khi cô mệt mỏi, mà ngay cả trong những giờ phút bình thường, những lúc cô thưởng thức một tách cà phê, hay khi nhìn ra ngoài cửa sổ, ngắm hoàng hôn dần buông xuống.
Một buổi chiều, sau khi hoàn thành một dự án quan trọng, Angeline nhận được một cuộc gọi bất ngờ từ Daniel. Giọng anh vang lên trong điện thoại, khiến cô cảm thấy như anh đang ở ngay bên cạnh.
"Anh có một bất ngờ cho em," Daniel nói, giọng anh ẩn chứa chút bí mật. "Nhắm mắt lại đi, em sẽ thấy điều đó."
Angeline ngạc nhiên, nhưng làm theo lời anh dặn. Một lúc sau, cô nghe thấy âm thanh của một chiếc vali đang được kéo và tiếng cười nhẹ nhàng của Daniel.
"Anh đang ở đâu vậy?" Angeline hỏi, cảm giác tò mò lẫn vui mừng trào dâng.
"Hãy mở mắt ra," Daniel trả lời, và ngay sau đó, cửa phòng Angeline bật mở. Cô ngỡ ngàng khi nhìn thấy Daniel đứng ở đó, với chiếc vali bên cạnh và nụ cười tươi rói.
"Em... anh đã đến đây?" Angeline thốt lên, không tin vào mắt mình.
"Anh đã lên kế hoạch từ lâu rồi. Anh không thể chịu được việc chỉ nói chuyện qua màn hình điện thoại mãi. Anh muốn thấy em, muốn ở bên em dù chỉ một chút," Daniel nói, bước lại gần và ôm cô thật chặt.
Angeline đứng đó, cảm nhận được sự ấm áp từ anh, không tin nổi vào điều đang diễn ra. Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy như tất cả những căng thẳng, lo âu trước đó đều tan biến. Đơn giản chỉ vì anh đã đến, chỉ vì anh ở đây.
"Em thật sự không biết phải nói gì," Angeline nghẹn ngào. "Cảm ơn anh. Em nhớ anh rất nhiều."
Daniel mỉm cười, khẽ hôn lên trán cô. "Anh cũng vậy. Nhưng em cũng cần nhớ một điều, dù ở đâu, dù bận rộn thế nào, anh luôn muốn dành thời gian cho em, luôn muốn làm em cảm thấy đặc biệt. Khoảng cách không bao giờ có thể làm phai nhạt tình cảm của chúng ta."
Cả hai ngồi xuống và trò chuyện về những gì đã xảy ra trong cuộc sống của mỗi người kể từ khi họ xa nhau. Angeline chia sẻ về công việc mới, những khó khăn cô gặp phải trong khi thích nghi với môi trường làm việc mới, và Daniel cũng không ngừng động viên cô. Anh kể về những dự án anh đang làm ở New York, và họ cười đùa với nhau về những kế hoạch tương lai.
Ngày hôm sau, Daniel cùng Angeline dành trọn vẹn thời gian cho nhau. Họ đi dạo quanh khu phố, tham quan những địa điểm nổi tiếng của Silicon Valley, và thưởng thức những món ăn đặc sản. Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều tràn ngập niềm vui và sự hạnh phúc.
Nhưng điều khiến Angeline cảm thấy xúc động nhất chính là khi cô và Daniel ngồi cạnh nhau vào một buổi tối, ngắm nhìn ánh đèn lung linh từ những tòa nhà cao tầng. Daniel nhìn cô và nói: "Anh không biết chúng ta sẽ phải đối mặt với bao nhiêu thử thách nữa, nhưng anh tin rằng chỉ cần chúng ta luôn bên nhau, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn."
Angeline quay sang anh, đôi mắt cô lấp lánh: "Chúng ta sẽ không chỉ vượt qua thử thách, mà còn sẽ cùng nhau trưởng thành qua từng thử thách ấy."
Ngày hôm sau, khi Daniel phải quay lại New York, cả hai chia tay nhau trong sân bay, nhưng không còn cảm giác buồn bã như trước. Họ biết rằng tình yêu của mình đủ lớn để vượt qua khoảng cách, và mỗi lần gặp lại, sẽ càng thêm trân trọng những giây phút bên nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro