Chương 18: Những Điều Không Thể Nói
Cuộc sống của Angeline và Daniel đã dần trở lại quỹ đạo, với những khoảnh khắc ngọt ngào và đầy hứa hẹn. Dù vẫn bận rộn với công việc và những trách nhiệm riêng, cả hai đã học được cách dành thời gian cho nhau. Mỗi ngày, họ lại tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ nhặt – từ những cuộc hẹn hò đơn giản cho đến những cuộc trò chuyện dài vào cuối tuần.
Tuy nhiên, dù mọi thứ có vẻ như đang ổn định, Angeline không thể không cảm thấy có một điều gì đó vẫn chưa được giải quyết trong lòng mình. Có những suy nghĩ, những lo lắng mà cô chưa bao giờ chia sẻ với Daniel. Cô cảm nhận được sự yêu thương từ anh, nhưng đôi khi lại sợ rằng mối quan hệ của họ sẽ không thể bền vững nếu cô không đối diện với những nỗi sợ hãi của chính mình.
Một buổi tối, sau một ngày dài làm việc, Angeline ngồi một mình trong phòng làm việc, chìm trong suy nghĩ. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi những tia sáng cuối cùng của mặt trời đã khuất sau những đám mây. Cô đã chuẩn bị cho một buổi tối thư giãn cùng Daniel, nhưng tâm trí cô vẫn không thể thoát khỏi những câu hỏi vẫn còn lởn vởn trong đầu. Liệu cô có đủ sức để giữ vững mối quan hệ này? Liệu họ có thể thực sự tiến xa hơn trong tương lai?
Khi Daniel đến, anh ngay lập tức nhận thấy sự căng thẳng trong ánh mắt cô. Anh ngồi xuống bên cạnh, đưa tay ra vỗ nhẹ vào tay cô.
"Angeline, có chuyện gì vậy? Em không ổn sao?" Daniel hỏi, giọng anh đầy lo lắng.
Angeline im lặng một lúc lâu, cố gắng tìm ra lời để giải thích những gì mình đang cảm thấy. Cô không muốn làm anh lo lắng, nhưng có những điều mà cô không thể không nói.
"Daniel, em... em nghĩ về chúng ta rất nhiều. Mình đã đi một chặng đường dài rồi, và em cảm thấy hạnh phúc khi có anh bên cạnh. Nhưng đôi khi em cảm thấy sợ hãi. Sợ rằng chúng ta sẽ không thể tiếp tục như thế này mãi mãi, sợ rằng mình không thể đáp ứng được những kỳ vọng của anh, của chính bản thân mình," Angeline nói, giọng cô thấp và đầy suy tư.
Daniel nhìn cô chằm chằm, như thể muốn hiểu hết những gì cô đang nghĩ. Anh đặt tay lên vai cô và nhẹ nhàng xoay người cô lại đối diện mình.
"Em không cần phải lo lắng, Angeline. Anh ở đây vì anh yêu em, không phải vì những kỳ vọng hay những tiêu chuẩn nào khác. Anh chỉ muốn em hạnh phúc và được là chính mình bên anh," Daniel nói, ánh mắt anh tràn đầy sự thấu hiểu và kiên nhẫn.
"Nhưng em sợ rằng mình không thể yêu anh đủ để vượt qua tất cả. Em sợ rằng một ngày nào đó, công việc, những mơ ước cá nhân của em sẽ khiến chúng ta xa nhau," Angeline thú nhận, giọng cô nghẹn lại.
Daniel im lặng một lúc rồi nói, "Anh hiểu những lo lắng của em. Nhưng anh tin vào chúng ta, tin vào tình yêu của mình. Mỗi mối quan hệ đều có những khó khăn riêng, nhưng nếu cả hai đều muốn cùng nhau, chúng ta sẽ tìm cách vượt qua. Anh sẽ luôn ủng hộ em trong mọi quyết định mà em đưa ra. Và dù chuyện gì xảy ra, anh sẽ luôn ở đây bên em."
Angeline nhìn anh, cảm giác như tất cả những lo lắng trong lòng cô đã dần tan biến. Cô nhận ra rằng, trong tình yêu, đôi khi những điều không thể nói ra chính là những thử thách lớn nhất. Nhưng khi hai người có thể đối diện với chúng cùng nhau, thì mối quan hệ sẽ càng thêm mạnh mẽ.
Cô nở một nụ cười nhẹ nhàng, cảm ơn sự kiên nhẫn và sự yêu thương mà Daniel đã dành cho mình. "Em không biết phải làm gì để cảm ơn anh, Daniel. Nhưng em hứa, em sẽ cố gắng hết mình. Không chỉ vì công việc hay những mục tiêu cá nhân, mà còn vì chúng ta, vì tình yêu này."
Daniel nắm lấy tay cô, cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của Angeline. "Đó là tất cả những gì anh cần, Angeline. Chúng ta sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện của mình."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro