Chương 15: Quyết Định Quan Trọng
Ngày hôm sau, Angeline vẫn không thể dứt ra khỏi những suy nghĩ về cuộc trò chuyện với Daniel. Mỗi lần nhớ lại giọng nói lo lắng của anh, trái tim cô lại cảm thấy nặng trĩu. Cô đã tự hứa với bản thân rằng mình sẽ làm mọi thứ để duy trì mối quan hệ này, nhưng dường như, công việc đã trở thành một thứ gì đó mà cô không thể từ bỏ. Hành trình này đã trở thành một cuộc đua, và đôi khi cô cảm thấy mình không thể bắt kịp.
Một buổi chiều muộn, khi Angeline kết thúc một cuộc họp căng thẳng, cô ngồi lại trong văn phòng, nhìn qua cửa sổ nơi ánh sáng chiều tà đang dần tắt. Mọi thứ xung quanh cô vẫn không thay đổi, nhưng trong lòng cô lại là một cơn sóng cuộn trào. Cô đã nghĩ rất nhiều về những gì Daniel đã nói. Anh không ép buộc cô phải lựa chọn, nhưng những lời anh nói khiến cô nhận ra rằng mình đã không dành đủ sự quan tâm cho anh và cho mối quan hệ của họ.
Cô lôi điện thoại ra và mở tin nhắn từ Daniel, đọc lại những câu anh viết trong những ngày qua: "Anh sẽ luôn ở đây, ủng hộ em." Những lời đó, đơn giản nhưng đầy tình cảm, khiến cô cảm thấy sự gắn kết và yêu thương mà anh dành cho mình.
Chỉ một lúc sau, cô quyết định gọi cho Daniel. Cuộc gọi kết nối và, như mọi khi, giọng anh vang lên quen thuộc, nhưng lần này có sự nhẹ nhõm lẫn lo lắng. "Angeline, em ổn chứ?"
"Daniel, mình cần nói chuyện. Về chúng ta, về mọi thứ," Angeline bắt đầu, giọng cô có phần nghẹn ngào.
"Anh nghe đây," Daniel đáp, giọng anh nhẹ nhàng.
Angeline hít một hơi sâu. "Mình nghĩ mình đã hiểu. Em đã quá bận rộn với công việc và không còn dành đủ thời gian cho mình, cho chúng ta. Em đã không làm tròn lời hứa sẽ cố gắng cân bằng mọi thứ. Và anh thì xứng đáng nhận được nhiều hơn thế. Em không thể cứ tiếp tục đẩy mọi thứ sang một bên mà không nhìn nhận mối quan hệ này. Anh quan trọng đối với em."
Cô dừng lại, cảm thấy trái tim mình đập mạnh. Chưa bao giờ cô nói ra những lời này một cách rõ ràng như vậy. Và điều đó khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Daniel im lặng một lúc, rồi anh nói với một giọng trầm ấm: "Angeline, anh không muốn em cảm thấy bị áp lực. Anh chỉ muốn em hạnh phúc, dù là trong công việc hay trong mối quan hệ này. Nếu em cần thời gian để tìm ra cái cân bằng, anh sẽ chờ đợi. Anh chỉ muốn em biết rằng anh luôn ở đây, không bao giờ rời xa."
Angeline cảm thấy xúc động, một dòng nước mắt vô thức chảy xuống má. Cô không biết mình đã mất bao lâu để hiểu ra rằng Daniel là người quan trọng nhất trong cuộc đời mình, người không chỉ chia sẻ những thành công mà còn là người ở lại khi cô gặp khó khăn.
"Em sẽ cố gắng, Daniel. Em sẽ không để công việc lấn át tất cả nữa. Anh xứng đáng nhận được sự quan tâm và thời gian từ em. Em biết rằng chúng ta có thể vượt qua mọi thứ, nếu cả hai cùng cố gắng."
"Anh tin vào chúng ta, Angeline. Anh tin vào em. Mình sẽ làm được."
Angeline cảm nhận được sự nhẹ nhõm trong lòng. Một phần của cô đã giải tỏa được những mâu thuẫn nội tâm, và cảm giác biết rằng Daniel vẫn ở bên cô khiến cô tràn đầy hy vọng. Dù con đường phía trước còn dài, cô tin rằng với tình yêu và sự kiên nhẫn, họ sẽ cùng nhau vượt qua tất cả.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro