Chương 11: Tạm Biệt, Nhưng Không Xa Cách
Ngày Angeline chuẩn bị rời Harvard để bắt đầu công việc mới, không khí xung quanh cô có một sự lạ lẫm và trống vắng. Mặc dù cô rất hào hứng với cơ hội này, nhưng một phần trong cô lại cảm thấy khó lòng rời xa những điều thân thuộc, đặc biệt là Daniel. Mối quan hệ giữa họ, dù chưa định hình rõ ràng, đã đủ sâu sắc để cô cảm nhận được sự quan trọng của anh trong cuộc đời mình.
Sáng hôm đó, Angeline đứng bên cửa sổ phòng ký túc xá, nhìn ra khuôn viên trường. Cảnh vật vẫn như vậy, nhưng mọi thứ dường như sẽ không còn như cũ nữa. Cô quay lại nhìn căn phòng, nơi chứa đựng bao kỷ niệm về những tháng ngày học tập, về những giờ phút bên Daniel, cùng nhau cười nói và chia sẻ.
Cô đang thu xếp đồ đạc thì có tiếng gõ cửa. Daniel bước vào, mang theo một chiếc hộp nhỏ. Cái nhìn của anh thoáng buồn, nhưng ánh mắt anh cũng đầy quyết tâm.
"Cậu chuẩn bị xong chưa?" Daniel hỏi, bước lại gần Angeline, ánh mắt anh lặng lẽ quan sát cô.
Angeline mỉm cười buồn bã. "Sắp rồi. Chỉ còn vài thứ nữa thôi."
Daniel đưa cho cô chiếc hộp. "Cái này dành cho cậu. Mình biết rằng mọi thứ sẽ thay đổi, nhưng mình muốn cậu luôn nhớ rằng dù cậu ở đâu, mình sẽ luôn ở đây."
Angeline mở hộp, bên trong là một chiếc vòng tay bạc, khắc tên của cả hai người. Một biểu tượng của sự gắn kết mà họ đã xây dựng. Cô cảm nhận được tình cảm và sự chân thành trong món quà này. Đôi tay cô khẽ run lên khi nhìn thấy nó, và trái tim cô như nặng trĩu hơn.
"Daniel..." Angeline không thể nói thêm gì, cảm xúc nghẹn ngào trong cô khiến lời nói không thể thoát ra.
"Cậu đừng lo. Mình sẽ không đi đâu cả. Chúng ta sẽ luôn giữ liên lạc, và mình tin rằng dù có xa cách, tình cảm giữa chúng ta sẽ không bao giờ thay đổi," Daniel nói, giọng anh kiên định nhưng cũng dịu dàng.
Angeline nhìn anh, và cảm giác rằng dù cô đi xa, trái tim cô vẫn sẽ ở lại cùng anh. Cô nhẹ nhàng đeo chiếc vòng tay vào cổ tay mình, rồi quay lại nhìn anh, một nụ cười ấm áp nở trên môi.
"Cảm ơn cậu, Daniel. Mình hứa là sẽ cố gắng không làm mất liên lạc, và sẽ trở lại thăm Harvard khi có thể. Mọi thứ sẽ không kết thúc ở đây, đúng không?"
Daniel gật đầu, ánh mắt anh long lanh như muốn nói rằng mọi chuyện sẽ ổn. "Không kết thúc đâu. Đó chỉ là một chương mới, nhưng chúng ta sẽ cùng nhau viết tiếp câu chuyện của mình."
Sau buổi chia tay đó, Angeline lên chuyến bay đến thành phố mới, nơi cô sẽ bắt đầu công việc tại công ty công nghệ mà mình đã chọn. Dù lòng cô đầy những cảm xúc trái ngược, cô vẫn tự nhủ rằng đây là bước đi cần thiết để phát triển bản thân. Và dù khoảng cách có xa đến đâu, cô và Daniel sẽ không để thời gian và không gian ngăn cản mối quan hệ của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro