
Tiệc tại King land
Cô và chị đi ngủ lúc 10h, lúc đồng hồ điểm 10h20' điện thoại cô bắt đầu đổ chuông.
" Alo "
" Alo "
" Em ra ngõ gặp anh 1 lát "
Ami bật dậy, đây là giọng Taehyung.
" Hả ?? "
" Anh đang ở ngoài ngõ nhà em đây "
" Em ra ở riêng rồi mà ? "
" Vẫn căn hộ cũ à ? "
Cô nghĩ mãi, căn hộ cũ là căn hộ nào nhỉ. Trước giờ cô đâu có cho anh biết nhà mình.
" Em ? "
" Nhưng hôm nay em qua nhà chị Aeyong chơi và ngủ lại đây "
" Thế à ... ở đâu "
Ami nằm uỵch xuống gối, mù mịt nói ra địa chỉ.
" Ừ "
Anh ừ nhẹ 1 câu rồi đợi cô tắt máy, sau khi đèn điện thoại tắt Ami mới dần ngờ ngợ ra điều gì đó. Anh hỏi địa chỉ, anh ừ ... vậy tức là sao, anh có đến đây không. Nghĩ mãi chả ra đáp án cô lại thiếp đi trong giây lát. Rất nhanh sau đó điện thoại lại rung trên tay cô.
" Anh đang ở dưới sảnh "
" Em xuống nhanh đi, bảo vệ không cho anh đỗ xe ở đây "
Ami bật dậy, vội vàng quẹt qua lớp son dưỡng có màu. Cô chạy sang phòng chị Aeyong, làm phiền giấc ngủ của chị.
" Chị có cái khăn hay cái áo choàng nào đưa em "
Aeyong vô thức với tay vào ngăn cao nhất của tủ quần áo. Đó là cái khăn lụa màu hơi ngà.
" Xe anh đâu "
Ami vội vàng hỏi.
" Anh gửi xe xuống hầm rồi "
Cô à một tiếng, thở hắt ra thành tiếng. Taehyung bật cười.
" Em vội thế à ? "
" Vâng, em sợ bảo vệ đuổi anh đi "
Đã gần 11h đêm, đây là giờ con người ta cảm tính nhất. Ami dụi mắt, ngước lên nhìn anh. Anh vẫn mặc bộ âu phục, cô với tay phủi phủi những vết nhăn trên áo anh.
" Anh giờ mới tan làm ư ? "
" Có một vụ quốc tế anh đang theo nên hơi bận "
Ami lại chiếc ghế gỗ gần đó, bên trên là tán cây lớn. Ánh sáng leo lét từ đèn rũ xuống kẽ lá rồi dịu dàng đáp lên làn da cô. Trong đêm muộn Ami mỏng manh đến mức khiến anh nghẹt thở, cô nhẹ nhàng kéo khăn che đi bầu ngực đầy và bờ vai mảnh khảnh. Nhưng cô đâu biết chiếc khăn mỏng đó không thể che đi hết cảnh xuân của cô.
" Anh chưa ăn gì à "
" Anh ăn rồi "
Ami không nhìn anh, cô nhìn xa xa vừa hỏi thăm anh vừa cười nhẹ. Nhưng cô biết thừa anh đang nhìn mình và anh cũng đang cười nhẹ. Ami ngất ngây, ánh mắt tình tứ dần, cô rất hạnh phúc, rất vui sướng. Cô dựa vào thành ghế, lỡ chạm vào cánh tay anh đang vắt ngang ở thành. Cánh tay anh ấm khiến cô giật mình, song ngược lại ... làn da mát lạnh của cô khiến cũng anh rùng mình khe khẽ.
Từ vui sướng hạnh phúc anh chuyển qua bực mình, bực mình vì sao cô lại ăn mặc như thế, bực mình vì sao cô lại dám gặp đàn ông vào giờ này. Nếu không phải là anh mà là ai khác thì cô có dám mặc như vậy, dám ngồi như vậy để tán gẫu vào cái giờ nhạy cảm này không.
" Da em mát quá "
Taehyung chạm vào bắp tay cô, mân mê mãi không muốn buông. Anh ghé xuống áp má lên vai cô, chiếc khăn theo đà rơi xuống đùi.
" Cho anh nhờ "
Anh cảm nhận được sự mịn màng từ da dẻ, một mùi hoa hồng từ cô phát ra nhè nhẹ. Anh vẫn vân bắp tay cô. Ami không nói gì để mặc cho anh như thế.
" Em mỏi mắt quá "
Taehyung biết là cô buồn ngủ, liền ngồi thẳng dậy.
" Lên nhà thôi, muộn quá rồi .. "
Cô chạm lên cơ ngực anh. Anh đã quá quen với việc này nên cũng chẳng nói gì.
" Anh đi cẩn thận nhé "
Anh cong người cúi xuống thơm lên mắt cô.
" Ngủ ngon "
Cô vẫn đứng im không nhúc nhích, anh cũng không hề bước đi.
" Em lên nhà trước đi "
Ami bĩu môi, thành thật là cô muốn ở cùng anh lâu hơn. Nhưng khi thấy những vết nhăn trên áo anh cô đã liền gật đầu.
" Vâng, anh đi cẩn thận chút "
Taehyung cúi xuống lần nữa, lần này anh đã hôn nhẹ lên môi cô. Ami thoáng thảng thốt, cô với lên chạm vào môi anh.
" Ơ, em dùng son dưỡng đấy ! "
" Sẽ dính lên môi anh mất "
Lần đầu Taehyung được tận mắt thấy vẻ lúng túng của cô. Anh cười thật lớn, bặm bặm môi nhiều lần.
" Đúng là son dưỡng của em dính lên môi anh thật "
" Nhưng thật may, môi anh đang khô "
Ami đánh anh một cái vào cầu vai, dặn anh đôi câu rồi lên nhà.
...
Sáng hôm sau là ngày chủ nhật.
" Này, hôm qua xuống dưới nhà hơi lâu đấy nhé ! "
Aeyong đặt ly sữa đậu nành và một bát cháo lên bàn.
" Nghị sĩ Park là một tên đốn mạt, sẽ không dễ gì tha cho em đâu "
" Nếu lần này gã trượt cái ghế tổng thống, em sẽ là cái tên gã tìm tới đầu tiên "
Ami vừa ăn vừa đáp lại chị.
" Trượt là điều chắc chắn, từ qua đến nay truyền thông đưa tin con trai hắn vào tù nhiều thế mà "
" Không sợ bị trả thù à ? "
" Chị cũng làm luật chị biết. Dân luật chúng ta mà biết sợ điều đó ư ? "
" Em quá liều lĩnh "
Chị biết Ami là người tự tin, cô chưa từng mắc lỗi .. nhưng nếu mắc lỗi thì là phạm lỗi do quá tự tin mới phải.
" Chị Aeyong, Taehyung hẹn em hôm nay về nhà chị anh ý chơi với cháu. Chơi với Sung và Sam con chị Chanmi ý chị "
" Chanmi chủ chuỗi spa ở Seoul đấy à ? "
" Chị không nhớ á "
" Nhớ rồi "
" Nhưng .. "
" Nhưng mà sao ? Mày nói nhanh lên "
" Em muốn bảo Taehyung dạy lái xe cho em "
" Ami ơi, mày còn tổ lái hơn cả nó ý chứ "
" Em muốn giả vờ "
Những lúc bất bình chị thường hay mày tao với cô. Aeyong không hiểu nổi, mức độ giả nai của em chị đã ở mức thượng thừa rồi..
" Chị rửa bát nha, em đi trước. "
" Vâng, thưa công tố trưởng "
...
" Anh để cho em tập lái xe đi "
" Em chưa có bằng á ? Em phét "
Ami ngô nghê nhìn anh, lắc đầu rất lẹ.
" Em có rồi nhưng lái chưa có thạo lắm "
" Thế bao năm qua em đi làm kiểu gì "
" Anh lắm lời quá !!! "
Taehyung chiều theo ý cô, anh chạy qua ghế phụ.
" Alo, từ từ anh ạ. Cô Ahn gọi em "
Anh nghe vậy không dám ho he gì nhiều.
" Con đây "
" Cô đang ở Queen Mall, con qua đón cô với chị Chanmi tí. Xe của cô bị hỏng phải họi cứu hộ rồi "
" Vâng, con qua luôn đây "
Taehyung từ tốn hỏi.
" Sao, chị bảo gì hả em "
" Cô nói qua đón cô với chị Chanmi ở bên Queen mall, xe hai người bị hỏng "
" Um, đi thôi em "
Anh quàng tay thắt dây an toàn cho cô.
" Dậm phanh đã rồi mới đẩy cần "
" Vâng "
Đón được hai người kia rồi. Taehyung vẫn ngồi vít cái tay cầm trên đầu, anh sợ.
" Em, anh bảo là em ga nhẹ thôi mà "
" Em ! "
Ami dừng xe, quay sang nhìn anh.
" Anh cứ quát em thôi ! "
Taehyug sững người, nhìn cô.
" Không, anh không quát. Trong này không gian hẹp nên nghe giọng anh hơi lớn "
" Con mẹ chúng này đi cho nó tử tế vào "_Người bên trong con xe màu cam.
" Đi ngu thì ở nhà đi "_người kia
" Mẹ mấy con đàn bà "_người kia
" Tập xe về mẹ mày bãi đất trống mà tập "_người kia
" Ô ? "
Cô Ahn và Chanmi ngồi cười, hai người thấy Ami làm nũng Taehyung nên vui lắm.
" Đùa à ? "
Ami chỉnh lại ghế lái, cô nhấn chân ga. Luồn lách qua hàng xe, lượn lên đi song song với con xe đó.
" Thôi em ơi, em liều quá "
" Ami, em phanh đi. Nhả chân ga ra "
Chanmi và cô Ahn cười ngày càng to. Chanmi nói nhỏ với cô Ahn.
" Taehyung nó tưởng Ami lái gà mờ thật đấy à chị "
" Nhìn nó sợ kìa .. "
Ami tạt đầu, chặn đầu xe tên kia. Xỏ cao gót và bước xuống xe, Taehyung theo sau.
" Này, tôi có thể kiện anh tội phỉ báng người khác đấy ."
Thấy tên kia xăm trổ đầy mình Ami có phần rụt cổ.
" Mày giỏi mày kiện đi "
Ami đưa tấm thẻ công tố.
" Tôi như này đã đủ giỏi chưa "
" Người ta tay lái còn non thì nhường người ta chút. Sao phải chửi ầm lên ? "
" Mẹ nó ! Tay lái mày mà non à ? Đuổi để chặn được tao mà mày nói mày lái non. Có mà mày trêu tao, cố tình đi chậm "
" Thôi, ít miệng. "
Ami lên xe, mặc kệ Taehyung nói gì đó với mấy tên kia.
" Anh lái đi "
Cô nằm oài ra ghế. Trên xe đã không ai nói gì nữa, Ami ngọ ngoạy chân không yên.
" Tháo giày ra em "
" Sao ạ ? "
" Em đau chân mà, tháo ra "
Ami nghe theo rồi co chân lên ghế, hai người kia phía sau cứ nháy mắt với nhau không thôi. Cô Ahn lên tiếng.
" Hai đứa yêu đương lộ liễu quá nhé "
Nghe đến đây Ami quay phắt người lại nhanh nhảu cãi.
" Bọn con ấy ạ ? Có phải đâu "
" Phải "_Chanmi cười gian xảo
" Không phải màaa "
Anh vẫn không nói gì, chuyên tâm lái xe.
" Em đưa Ami về sau, hai người về trước đi "
" Gì ? Nhà chị gần nhà Ami mà "Cô Ahn
" Về nhà em tí đã "_Chanmi vội vàng kéo cô Ahn xuống xe.
Cô Ahn khó hiểu, nhìn chằm chằm Chanmi.
" Vào nhà em làm gì ? "
" Chị không thấy Taehyung nó khó chịu ra mặt đấy à. Chả hiểu "
Trên xe.
" Sao khi nãy em phản ứng dữ dội thế ? "
" Phản ứng gì cơ "
" ... "
" À ..., thì đúng mà. Em với anh có là gì đâu, để mọi người hiểu lầm sẽ không hay đâu "
Taehyung mặt vẫn hằm hằm, hôn môi, ôm ấp như thế rồi cơ mà. Còn thiếu bước nào nữa nhỉ.
" Tối anh đi đá bóng xong về sẽ đi ăn với Seo-joon "
" Vâng, tối em đi với chị Aeyong. "
" Um, cần anh đón không ? "
" Không đâu, em xuống nhé anh về đi "
Ami bước xuống xe với nụ cười đầy đắc thắng, cô đã chọc tức anh thành công.
Cô về đến nhà, bước vào nhà đã nồng mùi lạp xưởng. Dohyun đang nướng thấy cô liền chạy ra.
" Nay toàn món ngon thôi đấy nhé "
" Ami lên thay quần áo đi "_bố cô.
Giờ mới là gần trưa, cô lên thay đồ rồi xuống dọn cơm.
" Em chơi cho nghị sĩ Park vố hơi đau đấy "
" Đau gì, đáng đời "_dì cô
" Mà nó ác quá nhỉ, đàn ông lại đi bạo hành phụ nữ còn lại là bạn gái mình "_mẹ cô
" Xã hội giờ nó thế đấy "_bố cô.
" Tối nay ở King Land Hotel tổ chức tiệc, có mời em không "_Dohyun
" Tiệc gì "_bố
Ami chấm chấm miếng lạp xưởng vào bát muối ớt, vừa ăn vừa suýt xoa.
" Tiệc này là tiệc hàng năm của King Land Hotel, toàn quan chức cấp cao thôi "
" Mục đích là để King Land Hotel cơ cấu với các quan chức để thuận tiện cho việc làm ăn "_ Dohyun
" Thế con đến đấy làm gì "_dì
" Ami là công tố trưởng của viện công tố tối cao đấy dì ơi dì quên à, trên nó thì ít mà dưới nó hơi nhiều "_Dohyun
" Lại bị đưa vào tròng thì chết "_mẹ
" Nó không đi lừa người thì thôi, ai lừa được nó hả mẹ "_Dohyun
" Không nói trước được "_Ami
Bữa ăn vui vẻ trôi qua, Ami ngả lưng xuống giường. Mở điện thoại lên đã thấy dòng tin nhắn.
" Em ngủ rồi à ? "
Cô cười thầm, tắt điện thoại và không trả lời anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro