chap4
Vài ngày sao
aH qua cty để xem xét .a đi cùng trợ lí xem lịch diễn của mình và coi một số sổ sách của cty,show của từng ca sĩ . thì a thấy tên cT làm aH rất ngạc nhiên ,a không ngờ c lại làm ở cty mình, aH xem xong thì dọn giấy tờ đi về .a đi ngang phòng làm việc của các casĩ thì bất ngờ thấy cT cũng đang làm .aH đứng khỏan cách vừa đủ để thấy được c quan xác c làm việc , nhưng cái cách siêng năng của c thì lại dùng k đúng chổ .nên ngta cứ nhờ c làm dùm việc này việc kia nào là mua caffe ...thức ăn ... làm giấy tờ ....v...v mặc dù đặc thù công việc của c chỉ là xếp lịch diễn thôi( lúc này chưa có làm ca sĩ nha các bác)! aH đều thấy hết ,aH tiến tới bàn làm việc của cT dùng khí chất lạnh lùng của một giám đốc bênh vực chị
Mn: chào giám đốc
aH: cô cứ làm đúng những công việc của mình đi cớ chi làm dùm người khác .nếu biết đói biết khát thì tự đi mua đừng nhờ người khác,tui muớn cô về làm cho tui chứ k phải làm osin cho họ .tui là người trả luơng cho cô chứ k phải họ
Còn mấy người nữa nếu cảm thấy ăn cũng k đi mua nổi .chỉ biết hát thì đi ra khỏi cty tui đi. Tui mời mấy người về làm ca sĩ k phải làm nữ hoàng mà ngồi hưởng thụ .từ bây giờ ai nhờ việc của mình cho cô ấy làm nửa thì tui xem như người đó k có năng lực và lội trừ ,showbiz này còn nhiều người cần tui nâng đở
Nói xong chưa đợi ai kịp phản ứng thì aH đã kéo cT ra khỏi bàn làm việc đi k biết hướng
aH : cô đi theo tui ..
cT : á ....aaaa đau đau .a bỏ tay tui ra coi .a biết đau k ... a đưa tui đi đâu vậy từ từ có được k .a làm tui đau đó
aH : tui k biết nói là cô ngốc hay nói cô hiền nửa khi ngta thong thả thì cô lại bù đầu làm cho người ta
cT: có gì thì a dừng lại r nói được k
aH dừng lại và buông tay cT ra
cT : tui thấy họ bận việc hát show nhiều quá tui chỉ muốn giúp họ thôi .đâu ngờ họ lại ỷ lại vào tui tới thế .
aH : cô ... là cô quá ngốc mai mốt đừng giúp người khác như thế nửa sẽ tự tạo phiền phức cho chính mình đấy
cT: tui biết rồi cảm ơn a ... à không cảm ơn giám đốc _ lúc này c đả sực nhớ thân phận của a . Chỉ tại c quá ngốc mới không nhớ ra mặt giám đốc của mình cũng là ca sĩ hạng A cấp bật cao cấp nhất 😂 mà tại a ta chứ tại mình đâu. A ta đi hát tên Đàm Vĩnh Hưng có phải Huỳnh Minh Hưng đâu,cơ mà có tên có tuổi ai bảo cứ gọi giám đốc giám đốc ai mà biết cơ chứ * cT thầm nghĩ mà bực cả mình 😡*
aH : k có gì tui đi đây . Nhớ k có lần sao k tui đuổi việc cô đấy chớ k phải là họ _ a dở trò hâm dọa c ( 😂 ba tánh kì ghê)
cT : ơ .. tui biết rồi . A đuổi tui là đuổi một nhân tài đấy
aH : ờ đúng rồi là một osin nhân tài _ a trêu chọc cô
cT : anh..... anh
aH : tui đi đây bye cô . Hẹn gặp lại ( chắc chắn sẽ gặp mà nhân viên cấp cao mà ợ 😂)
a tạm biệt rồi bỏ đi mất hút trong khi c tức k nói được gì 😂.
Hôm nay c làm về sớm nên có nhận lịch hát cho một quán cà phê ở trung tâm sài gòn . Quán cũng k mấy to nhưng lại nổi tiếng nhất ở đây . Trùng hợp thay aH hôm nay cũng hẹn bạn uống cà phê chổ này
Chủ quán: Tâm đến giờ của e hát rồi kìa
cT : dạ e lên ngay _ cT bước lên sân khấu vẫn những bộ đồ đơn giản vẫn là bài cũ của c vẫn hay hát
Hà nội mùa thu ... mùa thu hà nội ...
Khi cất tiếng hát đầu tiên c đã gom hết sự chú ý của mọi người về phía mình. Với chất giọng nồng ấm chất giọng rất riêng mà chả lẫn với các ca sĩ đầy rẫy hiện nay . Mà cũng lạ thay một con người ở sài gòn lại hát về hà nội làm những con người hà nội ở quán cũng rung rinh nỗi niềm nhớ quê nhà, trong mọi ánh mắt đổ dồn về c cũng k loại trừ aH . Anh đang rất chăm chú nghe từ câu từng chử của cT hát ra ,a không nghĩ c có thể hát hay đến như thế . Vì a quá tập trung khiến bạn a phải chú ý
V. Hà: Hưng .. Hưng mầy sao thế sao cứ ngẩn người ra thế kia...
aH : uk ... uk không có gì chỉ mãi chú tâm nghe hát quá thoi
V. Hà: haha một ca sĩ phòng trà cũng làm cho ca sĩ hạng A như mầy có thể mất cả hồn hay sao
aH : mày lại đá đểu tao đấy àk thằng kia. Hát hay thì tao nói cổ hát hay thoi. Tiếc k có người nhận ra và khai phá chúng _ mặt a thoát suy tư
V. Hà: uk.. mà hay thật giọng cô bé rất khác với các ca sĩ trên thị trường hiện nay . Nồng nàng ấm áp mộc mạc mà cũng hiện đại . Mày có thể khai phá mà đâu phải k thể đâu _ a nói câu rất là hiển nhiên ( thì đúng mà các bác đừng quên aH có cty đào tạo ca sĩ nhá )
aH : uk để tao tìm hiểu đã
Hai người vẫn huyên thuyên câu chuyện của họ nhưg aH cũng k bỏ lỡ mà vẫn nghe cT hát. C hát vài bài rồi cũng về ,tạm gác qua những câu chuyện ấy ....
Sáng hôm sao ...
Hôm nay aH lại đến cty k phải xem lịch diễn của mình mà làm việc rất rất quan trọng khác . Nó làm a suy nghĩ cả đêm mới chính thức quyết định . Phần vì aH k muốn một nhân tài thật sự bị mai một hay bị người khác tìm thấy và khai phá chúng . Lúc đấy chắc a lại khóc k ra nước mắt đây vì có được mà k nhận ra sớm . Bước vào phòng aH đã gọi trợ lí
aH : Phong vào a nói nghe
Phong : sao aH
aH : e sấp xếp cho Phan Thị Mỹ Tâm hát ở vài phòng trà cho a nha . Uk cho cổ lên làm ca sĩ luôn tìm người khác xếp lịch cho cty đi
Phong : sao lại cho cổ lên làm ca sĩ thế a .
aH : giọng cô ấy rất hay a muốn cho mọi người biết đến . Cứ nói gịong ca mới là được. A tin mọi người sẽ thích giọng hát của cô ấy
Phong: vâng e hiểu rồi e đi làm ngay chào a
aH : àk Phong đừng để cả họ cô ấy chỉ cần để Mỹ Tâm là được
Phong : e biết rồi
Xong mọi việc aH cũng rời cty về nhà trước lúc về aH vẫn đi ngang qua xem cT làm việc thế nào ( vẫn là hai người xa lạ cũng có ny dòi sao quan tâm ngta dị chời ) nhưg không thấy cT đâu cả , aH cũng k bận tâm nữa mà đi về .... nhưg khi đi qua hành lang aH ngừng lại vì nghe cuộc đối thoại mà tiếng còn là tiếng cT aH không vì nhìu chuyện hay hiếu kì nhưg k hiểu nhửng chuyện của cT aH lại muốn biết (e k hiểu diễn tả sao luôn kkkk tính kì cục😂)
cT : ọe....... ọe
mình bị gì vậy ta thường ngày vẫn ăn thế mà sao hôm nay cứ thế này nhỉ * cT nghĩ*
có một người phụ nữ đang mang thai đứng kế bên hỏi c
Có phải c hay buồn nôn . cảm thấy có gì ở bụng rất khó chịu phải k . còn hay buồn ngủ nửa
cT : ukm đúng rồi ,sao cô hay vậy
Thì cô giống tui đó ,chúc mừng cô cô có thai rồi đó
cT : hả cái gì tui .....tui có thai hả ... k phải đâu chắc tui chỉ bị đau bao tử hay khó tiêu gì đấy thoi_ c cười cho qua rồi đi khỏi tollet nhưng trong đầu c vẫn hoang mang suy nghĩ * mình ....mình có thai chắc..... chắc k phải đâu . chỉ có một đêm thôi mà . chắc tại mình ăn không tiêu thôi mà ...aizzz mà ... mà hình như trể rồi sao hôm nay vẫn chưa có vậy.... đừng có hù ngta chớ... mà chắc trể xíu thoi k sao đâu he ..( chắc k sao đó ukm thì nó chỉ hợp nói với những ai chưa từng ... "ấy" ... hoi chớ chưa chắc điều gì đâu má ơi ) _ cT thở dài tự trấn an mình không cho mình nghĩ bậy và đi ra khỏi tollet *
aH đứng ngoài nghe người phụ nữ vừa ra trước cT nói với chồng cô ta là có cô gái vào cùng có thai mà không biết mình lại có thai rất giống tình huống của mình .a nghe mà bàn hoàng
aH : cô ..cô có sao không sao nhìn cô mệt mõi thế ..._ vừa thấy cT đi ra aH đã vội chạy lại hỏi khi thấy mặt cT có chút mệt mõi và cũng giả vờ như k biết chuyện lúc nảy
cT : k sao chỉ là tui ăn k tiêu thôi
aH : ukm còn chuyện hôm đó
cT : k sao đâu cho qua đi tui cũng cảm ơn a việc hôm đó nha
aH : ukm k có gì xem như giúp qua giúp lại thôi ,à tui có việc tui đi trước nha bey cô
Vài hôm sau, Hưng lại có việc tới cty đi ngang phòng làm việc aH đứng ngoài nhìn thấy cT dạo này có vẻ xanh xao và gầy đi nên thấy lo lắng về lời nói của cô gái hôm nọ, có lẽ nào đó là sự thật. aH đi vào và nói cT ra ngoài theo anh có việc. Trên xe aH thấy cT khó chịu nên đành hỏi.
aH: Cô không sao chứ?
cT: Tôi không sao, có thể tôi bị say xe.
aH: Say xe à, bữa trước cô đi cùng đâu có sao
cT: Tôi cũng không biết nữa, dạo này hình như bao tử tôi có vấn đề, ngày nào cũng khó chịu không ăn được gì.
aH: Tôi hỏi thật cô chuyện này, cô đừng nghĩ gì nha?
cT: Anh cứ hỏi?
aH: Cô bị thế này lâu chưa?
cT: Tôi bị mới hơn 2tuần nay thôi. Sao vậy?
aH: À tôi hỏi để biết, thế dạo này anh ta còn kiếm cô không?
cT: Không, tôi đã không gặp lại anh ta sau hôm đó rồi. Mà sao anh lại nhắc tới anh ta vậy?
aH: Tôi muốn tìm hiểu một chuyện ấy mà, câu hỏi này hơi tế nhị, cô đừng giận nha.
cT: Anh hỏi gì mà cứ rào trước đón sau vậy?
aH: Ngày gần đây nhất của cô là ngày nào vậy?
cT: Ngày gần đây là ngày gì mới được chứ.
aH: Là lần cuối cùng cô bị đèn đỏ đó…
cT: (đỏ mặt) hình như cũng hơn 1 tháng rồi tôi chưa có lại. Sao anh lại hỏi vậy?
aH: Tôi đang nghi ngờ là trong bụng cô có gì đó.
cT: Vậy là anh nói là tôi có em bé ấy hả?
aH: Đúng vậy, nên tôi sẽ dẫn cô đi kiểm tra, nếu đúng vậy tôi sẽ chịu trách nhiệm.
cT: Không ...không phải mà, là do bao tử tôi có vấn đề thôi.
aH: Thì cô cứ đi với tôi đi, lát sẽ biết thôi ,mà nếu có vấn đề thật thì nên kiểm tra và trị bệnh luôn, để lâu ảnh hưởng không tốt tới sức khỏe. Chúng ta gần tới bệnh viện rồi, tôi sẽ vào với cô để tránh việc cô bỏ trốn.
cT: Tôi làm gì mà phải trốn chứ, vào đây chỉ tốn thêm tiền mà thôi.
aH: Nếu cô bệnh thì tôi sẽ lo phần viện phí ấy, cô yên tâm chưa.
cT: Sao anh tốt với tôi quá vậy?
aH: Vì tôi thấy cô quá khù khờ ( có cần thẳng tháng dị k ba)
cT: Anh không còn từ nào tử tế hơn để nhận xét về tôi à.
aH: Không tôi thấy cô chỉ có thế thôi. Không bàn cãi nữa, cô vào khám đi nha, tôi ngồi đây chờ.
cT: Tôi tưởng anh muốn vào trong luôn chứ.
aH: Nếu cô muốn thì tôi sẽ vào cùng.
cT: Thôi thôi, tôi vào một mình, anh ngồi đó chờ đi.
Sau 30 phút Tâm đi ra với khuôn mặt thất thần, cô vẫn không tin vào lời bác sĩ vừa nói. Cô có con thật sao? Chỉ sau một đêm thôi sao? Giờ cô phải làm gì với đứa con này đây? Một đống câu hỏi đang lởn vởn trong đầu cô nên cô chẳng nghe được aH nói gì.
aH: Tâm ... Tâm ...cô sao vậy. cô có nghe tôi nói gì không – Hưng lắc mạnh người Tâm.
cT: Ơ ....ơ anh nói gì vậy?
aH: Tôi hỏi bác sĩ bảo cô bị làm sao mà sao cô thừ người ra vậy?
cT: Tôi không bị gì cả, chúng ta về thôi.
aH: Cô chờ chút, tôi vào gặp bác sĩ đã.
cT: Anh gặp bác sĩ để làm gì?
aH: Đây là bạn tôi, tôi vào chào nó một tiếng rồi về.
cT: Vậy, vậy anh vào đi, tôi đi trước đây.
aH: Chờ tôi xíu thôi, đứng đó không được đi đâu đó là lệnh.
BS: người yêu cậu đấy hả, chúc mừng cậu có tin mừng rồi nha, quen khi nào vậy, còn cô Anna thì sao?
aH: Có tin mừng là sao, tôi chưa hiểu.
BS: Ý là cô bạn gái cậu có thai rồi đấy, được 4 tuần rồi thế nên mới xanh xao không ăn được gì đó.
aH: Thật hả cậu ... cậu không lừa tôi đấy chứ?
BS: Tôi nói thật, lừa cậu được gì chứ, chịu khó chăm sóc cho cô ấy nha, người cô ấy hơi yếu đó. Mà sang bác sĩ chuyên khoa thăm khám định kì đi nha.
aH: Thôi ... thôi tôi về đây, cảm ơn cậu, có gì gặp cậu sau_aH đi ra thấy Tâm đang đứng khóc một góc, anh không biết nên nói gì với cô lúc này. Anh muốn nói cô không phải lo lắng, anh sẽ lo hết, nhưng anh sẽ lo thế nào đây, còn Anna, anh phải nói sao với cô ấy đây. Bà nội anh mà biết chuyện thì sẽ thế nào đây… Anh đang rất lo lắng nhưng người cần trấn an bây giờ là Tâm nên anh quyết định ra nói chuyện với Tâm.
aH: Anh không nghĩ đó lại là sự thật.
cT: Tôi sẽ không bắt anh chịu trách nhiệm đâu.
aH: Con tôi, tôi sẽ lo cho nó, cô đừng nói thế.
cT: Anh lo thế nào đây?
aH: Thì tôi sẽ lo cho nó đây đủ, cô cần gì tôi sẽ đáp ứng.
cT: Giờ tôi cần nghỉ ngơi, anh cho tôi về nhà được chứ, tôi muốn ở một mình lúc này, anh để tôi một mình được chứ.
aH: Được thôi, tôi sẽ đưa cô về nhà nghỉ, mai chúng ta nói chuyện sau, bạn tôi nói cần đưa cô đi kiểm tra lại sức khỏe ở bác sĩ chuyên khoa. Mai tôi đưa cô đi luôn.
cT: Mai tính sau, giờ tôi muốn được nghỉ ngơi a đưa tui về đi
aH : uk
Khi chiếc xe đã lăng bánh thì hai con người hai tâm trạng hai cảm xúc khác nhau một người thì k biết làm sao để nghĩ cho cái đại cục toàn vẹn mình đã gây ra ,một người thì nghĩ cho người kia chỉ là tai nạn k nên để làm gánh nặng cho ngta dù gì ngta cũng có người yêu rồi sao có thể phá hp của họ chớ nhất định k được làm người thứ 3 phá hp của người khác ,mà aH cũng k yêu thương gì c sao phải ràng buộc nhau ...
Rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu aH và cT sẽ lm sao để vẹn toàn cho đôi bên mang lại sự tốt đẹp cho đứa con và cT lại k phải là người thứ ba aH càng không phải bỏ người a yêu rồi mọi thứ có hoàn hảo hay k _ ad cũng k biết ^^
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro