Chương 2 : Người Em Trai
Đêm đã khuya, ánh đèn trắng lạnh từ laptop phát ra, làm cho căn phòng trở nên ảm đạm. Tôi cày game xuyên đêm, đắm chìm trong thế giới ảo của Liên Minh Huyền Thoại. Trận đấu sau trận đấu, thời gian trôi nhanh, và đồng hồ đã chạm mốc 3 giờ sáng.
Chợt, tôi quyết định nên dừng lại và đi ngủ. Làm thế nào mà thời gian có thể trôi đi nhanh đến vậy mà tôi không nhận ra? Nhấn nút tắt laptop, tôi ngả lưng xuống giường, chuẩn bị cho một giấc ngủ dài.
Khi tôi gập laptop xuống, bóng tối bao trùm căn phòng, chỉ còn ánh sáng mờ từ đèn đường chiếu vào qua cửa sổ. Đột nhiên, tôi hoảng hốt khi thấy một hình bóng ngồi đối diện laptop của mình.
Gương mặt nhìn chằm chằm vào tôi từ bóng tối. Tôi nhấn chặt đôi mắt, cố gắng nhận diện, và rồi, một nụ cười méo mó xuất hiện. Đó là gương mặt của em trai tôi, Trung.
"Anh hai hết hồn chưa?" - Trung cười rồi đứng dậy, rời khỏi phòng mà không nói thêm một lời.
Nó làm tim tôi đập thình thịch. Tôi vừa chửi vừa la nói.
Nhưng mà! Em tôi lúc sáng đi với mẹ tôi rồi mà ? em trai tôi đang ở cùng ba mẹ tôi? Liệu có phải mình bị ảo giác do mệt mỏi?
Ngay khi tôi đang cố gắng giải mã những gì vừa xảy ra, chiếc điện thoại của mình bắt đầu reo lên, là cuộc gọi từ thằng Trung. Tôi bật máy và nhấc lên :
Tôi : "Em đang ở đâu?"
"Anh ơi, em đang ở cùng bố mẹ ở quê đấy. Sao anh hỏi vậy?" " Anh đã khóa cửa nhà lại hết chưa, em với ba mẹ vừa tới gọi ngay cho anh này ! " Alo Alo " Tiếng em trai tôi vang vọng trong đêm.
Tôi lặng lẽ nhìn ra cửa nơi em trai tôi đứng đó với nụ cười méo mó :
- Anh gọi cho ai thế ????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro