Chương 12
Truyện được dịch và chỉ đăng tại wattpad @twaalf_twel
Vui lòng không chuyển ver và không đăng lại (reup) ở bất kỳ đâu.
---------------------------------
Hôm qua tui có ib hỏi tác giả, tính tới hiện tại thì tác giả đã viết tới chương 24 rồi, và chị ấy nói là đã viết được 2/3, đại khái là có thể sẽ end ở chương 30-40 đó :3
Có lần chị ấy cũng có chia sẻ là ban đầu tính viết theo kiểu ABO nhưng chị ấy cảm thấy Kacchan rất mạnh, việc gì cũng có thể làm được nên mới có cái này...
------
Nếu ai muốn ngọt ngào để ổn định lại tinh thần thì thẳng tiến tới fic của KiriBaku nhé, bao ngọt luôn.
--------------------------------------------
Cô trợ lý trông thấy ông chủ tâm trạng quả thực không ổn lắm, cô cũng bất đầu nghi ngờ.
Gương mặt ông chủ lúc nào cũng mỉm cười, hiện giờ trở nên rất nghiêm túc, không hiểu sao nhìn có hơi ác liệt.
Đang lúc hoang mang, ông chủ đột nhiên chủ động nói.
"Kacchan... Dạo gần đây không có tinh thần gì." Midoriya bất đắc dĩ nói.
"Hơn nữa dù cho chọc ghẹo cậu ấy thế nào thì cậu ấy cũng không phản ứng." Tuy hết thảy đều là lỗi của mình, nhưng Midoriya cũng không biết phải nói làm sao mới ổn. Hơn nữa chuyện trong nhà cũng không thể ra bên ngoài...
"Là tâm trạng không tốt lắm sao? Nói cũng phải gần đây thời tiết quả thật không đẹp lắm..." Cô trợ lý nói xong còn nhìn bầu trời trống rỗng bên ngoài.
"... Đại khái là vậy, ngày nghỉ tôi hẹn cậu ấy ra ngoài chơi cậu ấy lại nói rằng mình không thoải mái, chỉ muốn ở trong nhà... Tôi có chút phiền muộn..."
Hiếm khi bắt gặp biểu tình hoang mang của ông chủ, cô trợ lý suy nghĩ cẩn thận xem phải làm những gì.
"Nếu như người yêu không muốn ra ngoài, ngài có thể thử chủ động mang mấy thứ gì đó về nhà?"
....
...
"A?"
"Đây là cái gì??"
Bakugou ngồi trên ghế sofa hiếm khi mà quan tâm hắn. Cậu buông quyển sách trên tay xuống, đi tới cửa.
"Meo~ meo~ "
Lúc này trong lòng Deku là một con mèo con. Miệng nó lộ ra đầu lưỡi hồng nhạt, cùng hàm răng trắng trắng mềm mềm nhìn về phía Bakugou kêu meo meo meo.
"Tớ nghĩ gần đây cậu ở nhà hoài sẽ chán, cho nên tớ nghe đồng nghiệp nói mà đem theo con mèo nhỏ này về. Cậu nhìn xem, có phải rất dễ thương không?"
Nói rồi Midoriya đem con mèo kia cho Bakugou.
"Hả? Để tao nuôi à??" Bakugou ôm mèo con còn đang bất an trong lòng, nhất thời có chút khổ não.
Đó là một bé mèo cái nhị thể (mèo hai màu lông) xinh đẹp, đã được 6 tháng, lông cũng chưa quá dài, nhìn có hơi ngại ngùng. Thế nhưng đôi mắt xanh saphir đảo đảo liên tục nhìn chằm chằm cậu. Trong miệng một mực kêu meo meo, có thể coi như thể đang vui mừng.
"Cái thằng này, mày thế quái nào lại rước phiền phức về cho tao? Nói trắng ra là tao phải chăm sóc con mèo nhỏ này??" Bakugou liếc mắt nhìn hắn.
"Tớ không phải sợ cậu ở nhà hoài ở chán quá à..." Midoriya lúng túng sờ lên đầu.
"Cuối tuần tao phải đến Văn Phòng, sau đó mặc kệ mày.... A sao nó cứ kêu hoài thế? Có phải đói bụng rồi không??"
Bakugou ôm bé mèo đi tới dưới cửa sổ bên cạnh phòng khách đem mèo đặt xuống. Bé mèo vây quanh Bakugou kêu meo meo hai tiếng, rồi ngửi ngửi tay của cậu.
"Hình như nó rất thích cậu?" Midoriya ở bên cạnh ngồi nhìn con mèo nhỏ.
"Còn không phải do nó đói bụng! Mày có đồ ăn cho mèo à? Đệm cho mèo? Bồn cát cho mèo đâu?? Không có gì mà cứ đem mèo về thế à!" Bakugou sờ bé mèo, rồi đi tới nhà bếp làm đồ ăn tạm thời cho mèo.
"Ha ha..." Midoriya cười ha hả sờ lên mèo nhỏ nhu thuận kia.
"Ngày mai tao đi mua một chút đồ cho nó, mày muốn đi không?" Bakugou đem đồ ăn bưng lại chỗ bé mèo, ngồi chồm hổm trên mặt đất nhìn mèo nhỏ vùi đầu ăn.
"Đi đi đi, ngày mai không phải ngày nghỉ của tớ sao? Mà cậu nghĩ ra tên của con mèo này chưa?" Midoriya nghiêng mắt đánh giá tâm trạng Kacchan, nhìn sơ cũng không tệ lắm.
"Tên à..." Nhìn bé mèo đã ăn xong, Bakugou đem nó ôm vào trong ngực, vuốt ve bộ lông mềm mại.
"Kêu là BakuBaku!"
"Hả???"
Ngày hôm sau hai người dậy thật sớm đi tới cửa hàng bán đồ cho thú cưng lựa chọn thật kỹ, mua một đống đồ lớn về nhà, gần như chiếm hết toàn bộ cốp sau xe.
Về tới nhà, Bakugou đem những vật kia đặt ở một góc phòng khách, sau đó cầm đệm cho mèo để một bên.
Bé mèo tò mò mà nhìn tới nhìn lui. Hình như nó ý thức được đó là đệm của nó, chờ Bakugou dọn dẹp xong nó liền nhảy vào trong, hai móng cào cào tấm vải mềm mại.
"Nhóc này thông minh thật..." Bakugou sờ lên đầu của nó, "Sau này đây là chỗ ngủ của mày, hiểu chưa?"
Bé mèo ngọt ngào kêu một tiếng, sau đó lại đi tới gần máy nóng lạnh liếm lấy mấy ngụm nước.
"Nhìn rất ngoan." Midoriya nhìn nhìn, làm bộ ôm lấy vai Kacchan.
Bakugou không có phản ứng gì với hắn, tiếp tục vuốt lông mèo, sau đó dùng điện thoại chụp vài tấm ảnh, rồi ngay lập tức đăng trên mạng.
Hai chữ: Tôi.
Kèm một số ảnh bé mèo dễ thương.
Lần này trên mạng lại bùng nổ, những con người buôn dưa lê nhao nhao bình luận khen ngợi.
"Ơ... sao còn nuôi mèo, làm anh hùng rãnh rỗi thế à?"
"Bé mèo thật xinh đẹp huhuhuhuhu."
"Anh hùng Deku thật sự rất hạnh phúc? Trong nhà vừa có vợ lại còn có mèo! @Deku @Deku!!!"
"Con mèo này biểu cảm có hơi giống Bakushinchi!"
"Haiz, anh không phải nói Bakushinchi giống như bé mèo à ~ "
"Hôm nay lại không có ảnh seo phì của onii-san!"
"Chú ý một chút, người ta là anh hùng, không phải là idol mà mỗi ngày cho cô xem mặt..."
Không lâu lắm, Bakushinchi lại lên hot search. Đáng tiếc hot search là hình ảnh lại một bé mèo cái xinh đẹp.
Bakugou chơi với nó một lát sau liền đứng dậy đi nấu cơm. Midoriya nhìn bé mèo đáng yêu kia cũng cúi đầu sờ nó, đáng tiếc mèo nhỏ này rõ ràng không có nhiệt tình với hắn giống như Bakugou.
"Nhóc thật đúng là, ai cho nhóc ăn thì người đó là chủ đúng không?" Midoriya lơ đãng xoa lông của nó, rồi ngẩng đầu nhìn Kacchan đang cắt thịt.
Buổi tối khi cơm nước xong xuôi, Bakugou hiếm khi không cự tuyệt tắm rửa cùng Deku. Hai người ngâm trong nước một lát sau, Midoriya nhìn vết thương trên người cậu.
"Còn đau không? ..."
"Hết đau lâu rồi..." Bakugou run rẩy đem tay rút ra.
"Thật sự xin lỗi..."
"Mày phiền vừa thôi, lúc trước không phải cũng đánh nhau à làm gì mà lải nhải hoài thế?! Nước lạnh rồi tao đi ra ngoài!" Nói xong Bakugou liền đứng lên, định đi lấy khăn tắm.
"A, tớ đi với cậu."
Lau khô cơ thể, Bakugou nằm trên giường, theo thói quen nhìn động thái của ảnh mình vừa đăng.
Qua loa xem một chút bình luận đứng top, cậu nhìn thấy Deku đăng mấy chữ:
Lúc này trong nhà phải nuôi hai con mèo nhỏ rồi ^_^~
"Đệch, là Kim Giác Đại Vương cùng Ngân Giác Đại Vương nhỉ a ha ha ha ha?" Fans hâm mộ phía dưới nhao nhao bình luận. (Kim Giác và Ngân Giác là hai đại yêu trong Tây Du Ký, tình tính rất tốt, vốn là đồng tử coi lò luyện đan của Thái Thượng Lão Quân, sau này xuống trần gian xưng vương)
"Chậc chậc chậc, buổi tối Bakushinchi sẽ đối với anh kêu meo meo ư ~ "
"Nghi ngờ hợp lệ!" (Câu này tui không hiểu lắm, dịch đại)
"Hôm trước là cẩu lương, hôm nay lại là miêu lương, thật sự rất đau đó..." (miêu là tên Hán Việt của mèo)
"..."
"Còn chưa ngủ hả? Không phải ngày mai cậu phải dậy sáng sớm sao?" Deku lau xong tóc, đi vào phòng, thuận tiện đóng cửa lại.
Bakugou đang lướt sơ tin tức, vội vàng tắt điện thoại.
"Không sao, ngủ đi."
Sau khi tắt đèn, Midoriya nghiêng người đem cậu ôm vào trong lồng ngực một hồi liền ngủ thiếp đi. Nghe tiếng hít thở đều đều bên tai, trong bóng tối Bakugou chớp mắt, qua hồi lâu mới nhắm mắt lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro