Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 17

Đã nói là làm, sáng sớm hôm sau Todoroki vác hai con hươu vừa săn được, đặt trước cửa hang của Izuku và Katsuki. Hai người đang ở trong lều ngủ cảnh giác mở mắt dậy khi có tiếng động lạ

Katsuki với lấy thanh gươm bên cạnh mình, khoác áo vào để ra xem xét. Izuku cũng nhanh chóng chỉnh trang, cầm gươm lên, cẩn thận hé rèm ra ngoài. Nhìn xác hai con hươu ở trước cửa hang, anh ngạc nhiên rồi liếc ngang liếc dọc xem có ai không

"Kacchan, có ai đó đã đặt con mồi chỗ chúng ta"

Katsuki đi ra xem xét, thấy hai con hươu ở trước cửa hang, hắn cau mày liếc nhìn miệng vết thương

"Vết cắn khá lớn, là động vật có lực sát thương cao mới săn được"

Hai người đều nghĩ tới một kẻ sở hữu linh thể như vậy

"Ném đi"

"Ể?"

"Tao không thèm, ném chúng đi"

"Kacchan, đó là đồ ăn đấy, cậu nỡ sao?"

Katsuki không vui, hắn đã trải qua sự đói khát, hiểu rõ thức ăn quan trọng như thế nào, tuy nhiên hắn không muốn liên hệ gì với kẻ vừa suýt lấy mạng bạn đời của mình

"Cho đám mặt mâm là xong"

Izuku không biết phải làm sao với Katsuki, anh hiểu có lẽ người kia đặt hai con mồi để xin lỗi và nếu làm như Kacchan nói thì họ như ném lời xin lỗi đó đi vậy

"Kacchan, bạn ấy có ý muốn hòa bình đó"

"Bạn? Mày gọi kẻ vừa suýt đoạt mạng mày là bạn hả?"

"Không phải, tớ nghĩ có nhẫm lẫn nên chúng ta mới đánh nhau thôi, bây giờ người ta cũng có ý xin lỗi rồi mà"

"Thì sao?" Katsuki khinh bỉ "Tao chẳng muốn có quan hệ với tên đó hết"

"Chúng ta ở chung cánh rừng đó Kacchan, dù thế nào vẫn sẽ tiếp xúc thôi, thêm bạn bớt thù càng tốt mà"

"Hừ, tùy mày, dù sao tên đó tốt nhất nên tránh mặt tao từ giờ đi"

Cuối cùng Katsuki để Izuku xử lí hai con hươu đó, hắn không có hảo cảm với kẻ tấn công hai người, cũng không muốn ăn chỗ thịt đó. Izuku phải ỉ ôi năn nỉ không biết bao lần mới chịu ăn, anh rất lo lắng với tình trạng tách biệt với mọi người của Kacchan

Dẫu biết lí do khiến Kacchan như vậy nhưng anh vẫn phải từ từ sửa đổi lại thói quen của cậu ấy. Con người là loại động vật quần cư, dù ít hay nhiều vẫn nên có chút liên hệ với cộng đồng, Kacchan có thể ghét những người mới xuất hiện nhưng vẫn nên giữ mối quan hệ đủ ổn định với họ, để nếu có vấn đề xảy ra mà anh không đến kịp, họ sẽ là người đưa tay giúp đỡ

Todoroki cũng biết hai người đã nhận lời xin lỗi của mình, gã không ở quanh chỗ đó nữa, quay về lại hang. Todoroki đưa mắt nhìn ra cánh rừng rộng trước mắt, nhớ tới lời dặn của ông ta, gã thở dài quay lưng rời đi

"Kacchan đừng giận nữa mà"

"Mạng mày mà mày coi như không thế?"

"Bớt thù mà Kacchan"

"Tên đó vừa định đuổi mày đi đấy"

"Bớt thù mà"

"Nó tấn công chúng ta rồi cho hai con hươu là xong hả?"

"Bớt thù mà"

"..."

Katsuki tức giận trước thái độ này, nhìn gân xanh Kacchan nổi lên thái dương, Izuku nhanh tay lẹ mắt ôm lấy hắn

"Kacchan ơi~ bớt thù mà"

Izuku làm nũng với Katsuki khiến hắn tức giận nhéo má anh. Izuku kêu oai oái vì đau, thấy cảnh đó, Katsuki quả nhiên vui vẻ hơn, dường như việc bắt nạt Izuku luôn khiến hắn có cảm xúc tốt

Do lại không phải đi săn, Katsuki liền mang thịt ra nướng, hắn phủ một ít thảo dược lên càng làm thịt thơm hơn. Izuku lấy hai chai rượu ngựa hiếm có đổi lấy từ làng ra, đó là thứ họ dùng nhung hươu để đổi

Katsuki đổ rượu ra bát lớn, cụng ly với Izuku và ngửa cổ lên uống. Dòng rượu lên men cay nồng, sộc thẳng lên cánh mũi Katsuki khiến mặt hắn đỏ ửng

Rượu này có nồng độ mạnh, uống vào như cháy qua cổ họng, ấm cả cơ thể. Một bát đi vào khiến Katsuki hơi mập mèm, hắn rót thêm bát nữa, quyết hôm nay say đến cùng

Izuku uống một bát cũng ngà ngà say, khi thấy Kacchan uống thêm bát nữa, mắt anh đảo xung quanh, như đang suy nghĩ cái gì

Izuku không uống nữa mà chậm rãi nhìn Kacchan uống sang bát thứ ba, đợi hắn say đến mềm người, anh lại gần cướp cái bát đi

"Kacchan~ rượu có ngon không?"

"Ức...ngon" Katsuki nấc một cái, mơ màng ngã vào lòng anh "Ugh...chóng mặt quá"

"Tại Kacchan uống nhiều quá đấy" Izuku xoa mái đầu vàng đang dụi trong lòng mình

Hơi men làm Katsuki mờ mịt, cơ thể nóng khiến hắn muốn lột đồ ra

"Kacchan không nóng sao?" Izuku chậm rãi dụ dỗ, anh nốc một bát đã thấy rực cả người, anh không tin Kacchan không nóng

"Nóng...khó chịu" Katsuki mập mèm nói

"Vậy để tớ giúp Kacchan bớt nóng nhé, cậu cần cởi áo ra"

Izuku với tay cởi từng nút trên áo Katsuki, vừa cởi vừa hôn anh. Katsuki bị hôn thì trúc trắc đáp lại, đầu hắn giờ mơ màng, chẳng suy nghĩ thấu đáo được cái gì. Izuku đang dụ dỗ vẫn phải xác nhận lại

"Kacchan, cậu muốn làm tình chứ?"

"Ugh...làm nhiều..."

"Cậu muốn chúng ta làm nhiều thêm sao?" Izuku mắt tỏa sáng

"Là làm...nhiều quá rồi" Katsuki lườm lại

"Ỏ" Izuku ỉu xìu nhưng vẫn không bỏ cuộc "Nhưng tớ muốn làm thêm nữa Kacchan, cậu đồng ý chứ?"

Izuku liếm dọc cổ Katsuki khiến hắn thở dốc, anh cắn nhẹ lên vành tai bạn đời. Katsuki ngứa râm ran tại chỗ anh hôn, hắn tràn ra vài tiếng rên rỉ, tay nắm lấy áo Izuku, dần được đỡ ngả người ra sau

Katsuki cảm nhận từng cái vuốt ve âu yếm đó nhưng hắn bỗng thấy Izuku không làm tiếp nữa

"Ugh...mày?"

"Kacchan đồng ý tớ mới làm cơ" Izuku dụi vào cơ ngực Kacchan, dịu dàng nói

Katsuki thực tức chết, thằng này cố tình là cái chắc, vừa dụ dỗ hắn vừa muốn hắn phải tự nguyện muốn làm, đã sờ mó rồi thì làm nhanh lên lại còn xin ý kiến cái gì

Izuku chỉ uống một bát nên suy nghĩ rất rõ ràng, nếu giờ anh đè Kacchan ra làm thì ngày mai thể nào cũng khiến cậu ấy giận nhưng nếu đây là Kacchan muốn thì lại khác. Còn việc Kacchan có thể quên do rượu hay không, Izuku lựa chọn bỏ qua vấn đề đó

"Chết tiệt...Ugh...mày hôn rồi còn sẽ dừng lại sao?"

"Nếu Kacchan không muốn tớ sẽ dừng lại nha"

"Gư..." đầu óc Katsuki mơ hồ, cơ thể nóng nực, bên dưới cũng đã có phản ứng, hắn không nghĩ nhiều nữa, lập tức kéo Izuku lại gần "Khó chịu quá...chết tiệt...làm đi, Izuku, hôn tao, Izuku" Katsuki siết lấy cổ áo Izuku, gương mặt đỏ ửng mập mèm gọi tên anh

Katsuki vừa hạ lệnh cái là Izuku lập tức chấp hành, anh đè người yêu của mình xuống, hoàn toàn để cả hai chìm vào sắc dục

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro