em muốn trượt trên sống mũi của anh
␥ Tên gốc: 想在哥哥的鼻梁上吹一波
␥ Source: yongwoyishenghuanni
shiniantianzhenwuxie339 via lofter
-
Sao anh ấy lại có chiếc mũi đẹp thế nhỉ?
Điền Dã ngơ ngác nhìn khuôn mặt đang chăm chú chơi game của Kim Hyukkyu, dù là nốt ruồi ở khóe mắt hay quai hàm ngày càng rắn chắc theo thời gian đều rất hấp dẫn, nhưng bắt mắt nhất vẫn là chiếc mũi cao và thẳng, sống mũi giống như đỉnh núi, từ chân mày đến chóp mũi, đường nét thẳng tắp đáng ghen tị làm tăng thêm phần mạnh mẽ trên khuôn mặt mềm mại của anh.
Wow, thật là quá đáng. Điền Dã sờ lên chiếc mũi đầy thịt của mình, chóp mũi tròn trịa, vô cớ có chút chán nản.
"Iko?" Kim Hyukkyu đột ngột lên tiếng khiến cậu giật mình. Tuy giọng điệu vẫn mềm mại nhẹ nhàng như thường lệ, nhưng trong hoàn cảnh này lại khiến Điền Dã có hơi chột dạ.
"Không! Nothing... Nothing!" Cậu hoảng sợ giống như vừa bị bắt quả tang. Vô thức cố gắng hết sức để phản bác, cái đầu nhỏ đồng thời lắc lư theo, Kim Hyukkyu nhìn thấy liền rất thích thú. Mái tóc mềm mại chưa được chải gọn gàng nhảy múa trong không trung theo từng nhịp vung của chủ nhân, cuối cùng tạo thành hình dáng lộn xộn, giống như cái tổ gà.
Điền Dã ép mình hướng sự chú ý quay lại màn hình, không để ý tới ánh mắt tươi cười của những người xung quanh. Thật là xấu hổ, sao cậu có thể thừa nhận mình bị anh mê hoặc xong còn bị bắt quả tang được? Cho dù Kim Hyukkyu không cười nhạo cậu thì bản thân Điền Dã cũng không có mặt mũi nào nói thêm câu gì.
Rõ ràng đứa trẻ vừa rồi đang nhìn anh, Kim Hyukkyu thầm nghĩ, làm sao anh có thể phớt lờ ánh mắt như vậy được.
Có lẽ chính Điền Dã thậm chí còn không biết đôi mắt của cậu đã háo hức như thế nào, đồng tử sáng ngời nhìn chằm chằm vào Kim Hyukkyu không chớp mắt, giống như một đứa trẻ nhìn thấy viên kẹo đồ chơi mà mình đã yêu thích từ lâu.
Kim Hyukkyu cũng không vạch trần sự ngụy trang khập khiễng của ai đó, dù đôi má đỏ bừng giả vờ bình tĩnh của cậu đã lộ rõ mồn một nhưng thỏ không vui có thể cắn người. Mặc dù trêu chọc trẻ con là thú vui, nhìn khuôn mặt trắng trẻo của đối phương từng chút một đỏ bừng cũng rất thú vị, nhưng nếu đi quá xa cũng không phải chuyện tốt.
Điền Dã cũng không biết cậu đã bị bắt dính bao nhiêu lần.
Cậu mỉm cười, sờ mũi không tự nhiên, nhưng Kim Hyukkyu, người thường sẽ tha cho cậu lần này lại thay đổi tính tình, đối phương nhấn dừng trò chơi, lặng lẽ nhìn cậu bằng đôi mắt có biệt danh là lông mày thứ hai, con ngươi ẩn giấu sau mí mắt, Điền Dã cố tránh khỏi tầm mắt của đối phương, bắt đầu vô thức cắn ngón tay của mình.
"Stop." Kim Hyukkyu kịp thời nắm lấy ngón tay sắp phải chịu sự dày vò vô tội, "Em... đang nhìn cái gì vậy?"
"You nose..." Điền Dã cúi đầu do dự hồi lâu, Kim Hyukkyu tâm tình đang tốt chậm rãi chờ cậu nói, từ góc độ của anh chỉ có thể nhìn thấy trên đỉnh đầu mềm mại của đứa trẻ có vài sợi tóc xỉn màu. Anh đưa tay vỗ nhẹ, mấy sợi tóc đó vẫn bướng bỉnh dựng đứng, khiến anh cảm thấy ngứa ngáy.
Cuối cùng, một chữ "beautiful" cơ hồ bị Điền Dã nuốt chửng, cậu trực tiếp lấy tay che mặt mình lại.
"Iko want touch?" Kim Hyukkyu im lặng một lúc, cuối cùng anh cũng hiểu được nguyên nhân dẫn đến hành vi bất thường của Điền Dã mấy ngày nay, lý do sau cùng lại buồn cười như vậy.
"A? Được không?" Điền Dã bỗng nhiên ngẩng đầu.
Đầu ngón tay nhẹ nhàng chạm vào gốc mày, phía dưới da thịt mềm mại có nhiệt độ ấm áp, sau đó từ từ trượt xuống, cậu cẩn thận nhéo một cái, xuyên qua lớp da mỏng, Điền Dã cảm nhận được sự cứng rắn ẩn giấu bên dưới, khung xương ẩn sau da thịt nâng đỡ đường nét sắc sảo, cuối cùng là một điểm kết thúc gọn gàng ở chóp mũi.
Mấy lời trên mạng "tôi muốn trượt trên sống mũi của anh ấy" hóa ra lại là sự thật. Suy nghĩ của Điền Dã bắt đầu trôi đi. Nếu sống mũi cao được xếp loại như trong Liên Minh Huyền Thoại thì chắc chắn Kim Hyukkyu phải ở đẳng cấp vua chúa.
Khoảng cách giữa họ vô tình được rút ngắn lại, để giúp Điền Dã có tư thế thoải mái, tay cậu đặt lên vai Kim Hyukkyu, anh cũng có thể cảm nhận được hơi thở nông của Điền Dã phả vào mặt mình. Để Điền Dã xoa mũi mình, Kim Hyukkyu cũng nhân cơ hội này cẩn thận nhìn cậu.
Vẻ mặt của đứa trẻ vô cùng tập trung, như thể vừa phát hiện ra một kho báu quý hiếm nào đó, vài ngọn đèn trong hành lang chiếu vào đôi mắt trong veo của cậu, đồng tử trong môi trường có phần mờ mịt lại sáng như sao, đôi môi mềm mại mím thành một vòng cung đáng yêu.
Dễ thương, Kim Hyukkyu luôn nhận xét Điền Dã. Kim Tinh Vũ luôn cười nhạo liệu anh có bộ lọc dễ thương nào trong mắt dành cho Điền Dã hay không mà mọi hành động của cậu đều có thể suy thành dễ thương trong mắt anh. Kim Hyukkyu lần nào cũng lắc đầu và bác bỏ.
Dù trong mắt anh có bộ lọc nào hay không thì Meiko vẫn rất dễ thương.
"Oa." Cánh cửa bị đẩy ra, người đi tới sửng sốt, chính là Lý Nhuế Xán, nó khó tin nhìn cảnh tượng ngọt ngào trước mắt, "Cậu đang làm gì vậy?"
"Tớ đang nhìn mũi của Kim Hyukkyu. Cậu cũng thấy rất quá đáng phải không?" Điền Dã nghiêng đầu, những đầu ngón tay mảnh khảnh vẫn trượt qua lại trên sống mũi của Kim Hyukkyu, hoàn toàn không nhận ra tư thế của họ đã mập mờ đến mức nào.
Đôi mắt cáo mảnh khảnh tràn ngập vẻ "không nói nên lời", nó liếc nhìn Điền Dã, rồi nhìn qua Kim Hyukkyu - người thậm chí còn không thèm nhìn đến nó: "Cậu mới là người quá đáng đấy."
"Gì nữa?" Điền Dã không hài lòng. Làm sao có ai có thể nghĩ rằng mũi của Kim Hyukkyu xấu được? Cậu nghi ngờ liếc nhìn Lý Nhuế Xán, "Cậu không ghen tị đó chứ?"
"Cậu tự mình suy nghĩ đi." Lý Nhuế Xán hoàn toàn không muốn nói chuyện nữa, nó xua tay đóng cửa lại, "Minh Khải bảo cậu xuống dưới."
Cậu quay đầu lẩm bẩm, lại không chú ý tới Kim Hyukkyu đang tới gần, nhìn ngũ quan đột nhiên phóng to, những cảm xúc kỳ lạ vốn bị sự tò mò đè nén đột nhiên hiện lên trong đầu cậu, Điền Dã lúc này mới nhận ra tư thế của bọn họ đã thân mật đến mức nào.
"Wait." Kim Hyukkyu vội vàng nắm lấy cổ tay cậu, anh mỉm cười, cúi đầu, dùng chóp mũi âu yếm dụi dụi Điền Dã.
Đứa trẻ nào đó lập tức đỏ mặt.
-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro