Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Người tuyết

Mùa đông thứ hai

...
Kỳ nghỉ đông kéo dài thêm 10 ngày vì thời tiết khắc nghiệt. Khoảng thời gian khó khăn nhất là khi kỳ nghỉ kết thúc. Bạn trai nhỏ trở về trường học, cả hai tiếp tục giai đoạn yêu xa. Không có Điền Dã ở cạnh, Kim Hyukkyu đột nhiên thấy mình có quá nhiều thời gian rảnh. Những ngày đầu, anh vẫn cố bận rộn với vài việc vặt vãnh. Nhưng càng cố lấp đầy khoảng trống, anh càng nhận ra mình nhớ Điền Dã như thế nào.

Dù vậy, Kim Hyukkyu không đủ can đảm để nói với bạn trai nhỏ ý định ghé thăm của mình. Anh ngại mình quá quấn quýt, sợ làm phiền cậu, nhất là khi Điền Dã vừa trở lại nhịp sống bận rộn.

Chiều hôm ấy, điện thoại trên bàn bất chợt rung lên. Là tin nhắn từ Điền Dã.

🐰: [Tuyết sắp tan rồi]
🐰: [Qua ngày mai chắc không còn đắp người tuyết được nữa]
🐰: [Thật muốn gặp anh]

Kim Hyukkyu đọc đi đọc lại từng chữ, cảm giác như một cơn bão ấm áp đang cuộn trào trong lồng ngực. Tay anh siết nhẹ chiếc điện thoại, đôi mắt nhìn chằm chằm vào dòng chữ cuối cùng. Khoảng khắc ấy, mọi ngần ngại đều tan biến.

Không cần suy nghĩ thêm, Kim Hyukkyu khoác áo, thu dọn đồ đạc và lập tức mua vé máy bay chuyến gần nhất để lên đường.

Bạn cùng phòng bảo rằng có khả năng lịch học sẽ điều chỉnh sớm hơn dự kiến, khuyên anh nên cân nhắc kỹ. Kim Hyukkyu chỉ cười, nói rằng anh sẽ chú ý, rồi nhanh chóng bước ra ngoài.

Tiếng động cơ trên xe hoà cùng âm thanh khe khẽ của gió rét bên ngoài. Trong lòng anh tràn ngập hứng khởi. Anh phải đến đắp người tuyết cùng bạn trai nhỏ.

...
Điền Dã ngủ quên trên sofa, kiệt sức sau bài kiểm tra sáng hôm nay. Trên đường về nhà, cậu nhìn thấy một đám nhóc đang chơi ném tuyết, bất giác nhớ đến Kim Hyukkyu. Bản tin thời tiết dự báo ngày mai trời sẽ nắng, tuyết có thể tan hết.

Nghĩ đến việc cả kỳ nghỉ vừa rồi hai người không ra ngoài thường xuyên, bỏ lỡ cơ hội nghịch tuyết, cậu có chút tiếc nuối.
Gửi xong tin nhắn cho bạn trai, Điền Dã gậy gù trên sofa, thiếp đi lúc nào không hay.

Tiếng chuông cửa bất chợt vang lên, đánh thức cậu khỏi giấc ngủ. Điền Dã khịt mũi, mắt nhắm mắt mở đi ra cửa. Có lẽ là người giao thức ăn.

Áo khoác dài vương chút tuyết, mũi hơi đỏ vì lạnh, đôi mắt nhỏ quen thuộc. Điền Dã nghĩ mình ngủ đến ngu luôn rồi, vì sao cậu lại thấy người giao hàng càng nhìn càng giống bạn trai Hàn Quốc của cậu thế?

"Ani..."Điền Dã sững người vài giây, rồi đột nhiên lao đến, ôm chặt lấy người đối diện. Cậu vùi đầu vào ngực anh, như một chú mèo con tìm thấy nơi trú ẩn quen thuộc.

"Sao anh lại đến đây?"

Kim Hyukkyu mỉm cười, thoải mái cảm nhận hơi ấm từ vòng tay Điền Dã. Anh đưa tay vuốt nhẹ lưng cậu, giọng nói trầm ấm vang lên:

"Anh đến đắp người tuyết với em."

Điền Dã ngẩng đầu, đôi mắt sáng lấp lánh, gần như không tin vào tai mình. Chỉ là một tin nhắn vu vơ, không ngờ người nọ thật sự đến.

"Anh đến tận đây vì muốn đắp người tuyết à?"

"Không..." Kim Hyukkyu ôm chặt người trong lòng, bàn tay vẫn đặt trên lưng cậu, ngón tay nhẹ vuốt ve như trấn an. "Anh đến đây vì nhớ em."

Điền Dã cười khúc khích, kéo tay anh vào trong nhà. Khi cửa vừa đóng, cậu nhón chân hôn nhẹ lên môi anh, gương mặt rạng rỡ, giọng nói ngọt ngào xen lẫn tiếng cười chưa dứt:

"Em cũng nhớ anh."

...
Cả hai đứng giữa sân. Điền Dã được bọc trong lớp áo giữ nhiệt dày cộm màu trắng, trông không khác gì một cuộn chăn di động.

"Iko giống hệt người tuyết nhỏ" Kim Hyukkyu bật cười, tự thấy thích thú trước suy nghĩ của mình.

Điền Dã bận rộn nặn đầu người tuyết, trực tiếp phớt lờ anh. Đối với bạn trai luôn xem cậu thành vật quy chiếu, Điền Dã sớm đã quen.

Người tuyết rất nhanh đã hoàn thành, một lớn một nhỏ đứng cạnh nhau trông vô cùng hoà hợp.

Điền Dã so sánh hai bên, âm thầm đánh giá người tuyết của mình đỉnh hơn. Tuy không biết nháy mắt giống người tuyết của Kim Hyukkyu, nhưng thân hình cân đối, mắt to tròn, lại còn có tai mèo, chính là dáng vẻ vừa đẹp vừa dễ thương.

Người tuyết nhỏ không chỉ đứng cạnh nhau, nhờ công sức của Kim Hyukkyu, cả hai nắm tay rất ngọt ngào. Bạn trai bên cạnh có vẻ rất hài lòng trước ý tưởng của mình. Anh liên tục chụp vài bức ảnh.
Điền Dã nhoẻn miệng cười, cậu chìa tay về phía Kim Hyukkyu:

"Tay em lạnh"

Kim Hyukkyu mỉm cười, trực tiếp nắm lấy bàn tay cậu. Nhiệt độ ấm áp từ bàn tay đối phương, như một sợi tơ nhỏ, len lỏi đến tận trái tim.

...
Điền Dã đã thấy bức ảnh người tuyết của họ trên ins của Kim Hyukkyu. Cậu thả tim cho anh, sau đó hào hứng gửi cho người nọ một bức ảnh khác. Vẫn là người tuyết nhỏ đứng cạnh nhau, bên dưới là một dòng chữ tiếng Trung được Điền Dã ghi thêm trước khi rời đi:

"Kim Hách Khuê là đồ ngốc". Bạn trai Hàn Quốc vẫn đang dày công học ngôn ngữ mới, anh chỉ nhận ra tên của mình, không hiểu được những từ phía sau. Điền Dã đắc ý không thôi, quang minh chính đại bắt nạt anh.

Rất nhanh Kim Hyukkyu đã gửi đến một tin nhắn mới. Vẫn là bức ảnh đó, nhưng dòng chữ bên dưới đã có sự thay đổi. Nét chữ vụng về nhưng không khó để Điền Dã nhận ra:

"Bạn trai Kim Hách Khuê là đồ ngốc, nhưng anh không thấy phiền"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro