2
" Nước mắt và điều ước "
Khóc không phải là buồn, khóc không có nghĩa là vui, khóc có lẽ cũng là tức giận, là buồn tủi... Khi khóc, nước mắt ta tuôn ra những dòng nước muối nhàn nhạt,ấm nóng.
Từ khi nào, tôi đã trở nên quá xấu xa? Từ khi nào, tôi đã nói ra những lời lẽ cay độc như axit làm cháy mòn con tim người? Tại sao tôi không thể?
Tôi lại mất kiểm soát rồi...
Có lẽ cuộc sống này khiến tôi chui lọt vào cơn mất kiểm soát cho tới khi thấy những giọt nước mắt khẽ lăn trên khuôn mặt một trong số ít những người coi tôi là bạn...
Có lẽ cuộc sống này khiến tôi không thể nào khóc nổi ở những tình huống mà người khác chắc đã bật khóc từ lâu và trở nên vô tâm
...
Đôi lúc tôi ước mình có thể khóc...
Ước có thể khiến cho những giọt nước kia chảy ra.
Ước được cảm nhận giọt nước mắt ấm áp kia lăn dài trên mặt.
Ước...
Khao khát...
Bạn thì sao?
_End_
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro