Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Khung giờ này không có nhiều người xem phim, hơn nữa bộ phim này không nổi đình đám nên trong phòng chiếu phim chỉ lác đác vài đôi tình nhân trẻ, có lẽ là sinh viên của trường đại học gần đây.

Trước mặt Vương Đại Minh và Chu Manh là một cặp đôi trẻ, trông vô cùng quấn quýt, hai người họ giống như búp bê dính liền, cô nàng kia gần như ngồi lên đùi bạn trai mình, khiến con chó độc thân lớn tuổi như Vương Đại Minh nhìn mà đỏ mắt, chỉ muốn giơ cao ngọn đuốc đốt trụi sạch sành sanh.

Vương Đại Minh và Chu Manh ngồi xuống chưa được bao lâu, bộ phim đã bắt đầu. Vương Đại Minh đặt bỏng ngô trên đùi, vừa xem phim vừa bốc bỏng ngô ăn, nhưng khi hắn vừa thò tay vào trong hộp bỏng ngô thì chạm vào một bàn tay khác.

Vương Đại Minh vô thức quay đầu nhìn, hắn phát hiện hắn và Chu Manh đồng thời với tay vào trong hộp bỏng ngô, nếu trước ngày hôm qua, được ăn chung hộp bỏng ngô với nữ thần không biết hắn sẽ vui đến mức nào, nhưng hiện tại hắn chỉ khựng lại một chút, lặng lẽ rút tay về.

Chu Manh chỉ lấy một miếng bỏng ngô, sau đó đưa đến bên miệng Vương Đại Minh.

Vương Đại Minh đương nhiên lắc đầu từ chối, hắn cũng đâu phải gay, hai thằng đàn ông đút bỏng ngô cho nhau trông kì lắm!

Chu Manh mỉm cười nói: " Há mồm."

Vương Đại Minh lời lẽ đanh thép: " Tôi từ chối!"

Chu Manh nhướn mày, sau đó cậu duỗi cánh tay còn lại đặt lên đùi Vương Đại Minh.

Vương Đại Minh giật thót, co người lại theo bản năng, nhưng tay của Chu Manh đã vuốt dọc theo đùi hắn xuống phía dưới, một cách nhẹ nhàng gợi tình, vuốt thẳng đến đầu đùi của hắn.

" Khoan đã!" Vương Đại Minh bị hành động của Chu Manh doạ sợ, đây là chốn công cộng đó! Rốt cuộc Chu Manh muốn làm gì? Hắn vội kẹp chặt đùi, " Tôi ăn! Ăn ăn ăn!"

Chu Manh cười khẽ, cầm bỏng ngô nhét vào miệng Vương Đại Minh, Vương Đại Minh đành ấm ức ăn miếng bỏng ngô kia, nhưng khi hắn nuốt bỏng ngô xuống, tay của Chu Manh vẫn đặt trên đầu đùi hắn như cũ.

Vương Đại Minh không dám gạt tay Chu Manh ra, đành nén giận hỏi: "... Bây giờ được rồi chứ?"

Chu Manh cười đáp: " Đến lượt anh đút cho em."

Vương Đại Minh trợn tròn mắt: " Tôi nói cho cậu biết! Cậu đừng có mà quá đáng!"

Chu Manh khẽ nhướn mày, sau đó tay cậu chọc thẳng vào giữa hai đùi đang kẹp chặt của Vương Đại Minh, cách một lớp quần xoa nắn bộ phận vẫn đang ngủ yên giữa hai chân Vương Đại Minh.

Vương Đại Minh sợ đến nỗi lập tức co rúm người lại: " Tôi đút! Đút đút đút!"

Hắn đành uất ức cầm một miếng bỏng ngô đưa đến bên miệng Chu Manh.

Chu Manh hơi há miệng, ngậm lấy ngón tay Vương Đại Minh, hôm nay cậu trang điểm nhẹ, còn tô son màu nude, hình dáng môi của cậu vốn rất đẹp, phần hạt châu nhỏ đầy đặn trên môi làm tăng thêm vẻ đẹp của cậu, khiến khoé miệng cậu trông càng thêm gợi cảm chết người.

Sắc đẹp mê người, dù biết người trước mặt là đàn ông, Vương Đại Minh vẫn ngẩn người giây lát, đến khi Chu Manh nhẹ nhàng cắn đầu ngón tay hắn, sau đó vươn đầu lưỡi liếm từng chút một.

Vương Đại Minh hoàn hồn, lập tức đỏ mặt, hắn vội vàng rút tay về, chột dạ giấu sau lưng.

Chu Manh liếm môi, sâu xa nói: "...Thật là ngọt."

Vương Đại Minh: "... Xem, xem phim!"

Dù biết rõ Chu Manh là một người đàn ông, nhưng hắn vẫn bị Chu Manh hớp hồn, trong lòng bồn chồn như thể có đàn nai chạy loạn.... Đúng là quá mức hãi hùng!

Vương Đại Minh không dám nhìn thẳng Chu Manh, thậm chí còn ngồi nhích sang bên cạnh, hy vọng có thể cách Chu Manh xa một chút.

Lúc này, cặp đôi trẻ ngồi phía trước hai người họ hiển nhiên không còn hứng thú vào bộ phim nữa, bắt đầu ôm nhau hôn hít, tiếng nước miếng chùn chụt nghe rất rõ, Vương Đại Minh xấu hổ đến mức chỉ muốn tìm một bức tường mà đập đầu vào.

Vương Đại Minh cố gắng dời sự tập trung sang bộ phim, nhưng ngay sau đó, tay của Chu Manh lại sờ soạng, sau đó tiến thẳng vào sào huyệt, lập tức nắm lấy chỗ hiểm của Vương Đại Minh.

Chu Manh thấp giọng cười, cách một lớp quần chậm rãi cọ xát bộ phận nằm trong quần lót của Vương Đại Minh, kĩ thuật tay rất đỉnh, điêu luyện thuần thục, dù chỉ cách một lớp quần nhưng Vương Đại Minh đã nhanh chóng có cảm giác.

Vương Đại Minh gần như cúi gập người thành con tôm, tuy hắn không ngừng lùi về phía sau, nhưng tay của Chu Manh vẫn dính chặt lấy hắn như hình với bóng, giữ chỗ hiểm của hắn, cảm giác xấu hổ tột độ cũng không thể lấn át khoái cảm được người khác dùng tay chăm sóc, hắn cắn chặt môi dưới, ngăn bản thân kích động rên rỉ.

Chu Manh tiến vào sâu hơn, cuối cùng còn đưa tay vào hẳn bên trong quần lót của Vương Đại Minh, trực tiếp nắm lấy dương vật đang cương một nửa của Vương Đại Minh bắt đầu vuốt ve, một xử nam ít ỏi kinh nghiệm như Vương Đại Minh nhanh chóng bị mất kiểm soát trước sự kích thích này.

Nhìn thấy Vương Đại Minh có vẻ sắp bắn, Chu Manh lại dừng tay phút cuối, cậu không những dừng lại, mà còn dùng ngón tay chặn cái lỗ nhỏ trên đầu khấc Vương Đại Minh.

Khoé mắt Vương Đại Minh ửng đỏ, hô hấp hỗn loạn: " Cậu, cậu muốn làm gì..."

" Đương nhiên là phải có qua có lại," Chu Manh mỉm cười, thản nhiên nói, " Đến lượt anh giúp em."

Mới đầu Vương Đại Minh vẫn chưa hiểu Chu Manh đang nói gì, đến khi khoé mắt hắn liếc qua váy của Chu Manh, lúc này chiếc váy hoa nhí kia đã dựng đứng lên thành một túp lều nhỏ trông rõ mồn một.

Vương Đại Minh: ".....!!!!"

Đệt! Vừa nãy nhìn gương mặt của Chu Manh, hắn suýt chút nữa quên mất Chu Manh là một người đàn ông đích thực!

" Cậu giúp tôi trước..." Vương Đại Minh cố gắng mặc cả, " Lát nữa tôi lại giúp cậu."

Chu Manh nhướn mày: " Lỡ như em giúp anh xong, anh trở mặt thì sao?"

Vương Đại Minh: "...!!!" Ý đồ của hắn bị nhìn thấu rồi!

Chu Manh cười khẽ nói: " Nếu không giúp em, em không cho anh bắn."

Cậu vừa nói, vừa bóp chặt tiểu Minh đe doạ.

Vương Đại Minh uất ức, đành ngậm bồ hòn làm ngọt: " Được rồi, nhưng không thể làm ở đây..." Đây là nơi công cộng đó!

Chu Manh vội cướp lời: " Chúng ta đến phòng vệ sinh."

Vương Đại Minh cứ cảm thấy hình như Chu Manh đã tính toán từ trước, hắn đắn đo một chút, cuối cùng gật đầu: " Được, đi vệ sinh."

Thế là hai người bèn đứng dậy đi đến phòng vệ sinh, Vương Đại Minh buộc phải khom người để che giấu phản ứng sinh lý của mình, nhưng Chu Manh chỉ bình thản chỉnh lại váy một chút, cậu vừa thả váy xuống, lập tức che đậy được hoàn toàn.

Lúc này, trong đầu Vương Đại Minh bỗng nảy ra một suy nghĩ kì quái--- hình như mặc váy cũng không tệ?

Sau khi hoàn hồn lại, hắn lập tức cảm thấy toàn thân bất ổn.

Xuỳ xuỳ xuỳ! Đàn ông đàn ang mà mặc váy cái gì!

Chỉ có cái tên Chu Manh ẻo lả kia mới mặc váy!

Hắn là đàn ông đích thực!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro