Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Hồi 1 - Gặp gỡ

Tí tách...tí tách , mưa rơi tầm tã ám đen cả 1 vùng trời từng xanh ngát.

Vậy là hết rồi , tất cả đã kết thúc . Thứ lưu lại trong tâm trí tôi bây giờ chỉ còn những mảnh vỡ kí ức nhạt nhòa , những hình ảnh lộn xộn không thể nào ghép lại . Sao tôi lại khóc thế này ? Sao lòng tôi lại đau thế này ?...ai đó , hãy mang mọi thứ trở lại ban đầu đi!.

RẦM! 1 âm thanh lớn vang lên do ai đó tông cửa . Một người trông điển trai với mái tóc bạch kim ánh vàng  ôm sấp giấy tờ bước vào.

" Này !  Bộ các anh thiếu người lắm hay sao mà lại đùng đẩy trách nhiệm ấy cho tôi ? " - cậu thanh niên ấy trông có vẻ giận dữ .

" Em đừng nói như thế chứ Sion , chúng anh bận lắm . Với lại công việc này nghe khá hợp với em mà " - Người thứ nhất nói.

" Đúng đấy  , với lại 1 đội trưởng cục cơ động rất rất tài năng như Sion thì vụ án này dễ như trở bàn tay thôi . Còn chúng tôi như tôm tép này , sợ làm hỏng lại chết cả đám " - Người thứ hai nói.

Sion nghe câu nào câu nấy đều không lọt lỗ tai , đã tức còn chồng thêm bực . Anh đập sấp giấy xuống bàn , Nói :
" Đúng , mấy người vừa mới nói đấy . Tôi là đội trưởng cục lực lượng cơ động , là Sion Xeusvetham . Nên không có chuyện tôi tham gia công cuộc điều tra của bộ phận các người đâu nhé ! "
Nói xong không đợi mọi người , Sion quay người bỏ đi .
" Khốn kiếp , rõ là những tên đó chẳng có trách nhiệm gì cả . Xem xem đã thành công điều tra được những người mất tích hay chưa mà làm như hay lắm , 1 là bỏ vụ án . 2 là tìm được thì nạn nhân cũng chết . Rồi bây giờ thêm việc đẩy qua cho mình nữa chứ ."
có vẻ Sion vẫn khá tức tối về cách làm việc của bộ phận điều tra . Bỗng tiếng chuông điện thoại anh vang lên làm phá tan hết suy nghĩ nãy giờ . Là tin nhắn từ Azern - " Sion , ngài tổng quản muốn gặp cậu ngay bây giờ ."

Sion vội vàng tắt máy rồi lái xe đi lên sở . Đến nơi , anh vội chỉnh lại tóc tai rồi đi lên phòng tổng quản .
" Xin phép , tôi vào " - Sion nhẹ gõ cửa .
" Vào đi "- người đàn ông trông có vẻ quyền lực nói .

" Thưa ngài Juss , liệu ngài cần tôi đến có việc gì hay không ? " Sion ngồi xuống chiếc ghế đối diện người đàn ông .

" Như cậu đã biết đấy , tôi đang có 1 số vấn đề khá nan giải về những vụ mất tích gần đây ." Juss lấy ra những tấm ảnh và lí lịch những nạn nhân ra đưa cho Sion.

" Quan trọng là hầu hết nó đều liên quan đến khu rừng Gothean , tôi cũng biết cậu khá khó chịu khi hay tin này nhưng tôi tin tưởng cậu . Tôi muốn cậu nhận vụ án này ." - Juss nghiêm túc .

" Vậy tôi phải làm gì ? " - Sion hỏi.

" Theo cậu nghĩ ? " - Juss nhìn thẳng mắt Sion nói.

Sion đưa mắt xuống lướt qua những tờ giấy lí lịch rồi ngẩng lên ngập ngừng đáp:
" Là từ khu rừng , chỉ có thể là trở thành 1 kiểm lâm . Tốt nhất là chức vụ nắm giữ ngọn đèn trên đài để điều tra tổng quát , mọi sự bất thường sẽ được ghi nhận ."

" Tốt , tôi biết cậu vốn thông minh như vậy mà . Tôi đặt niềm tin ở cậu đấy , đi đi " - Juss cười tự hào .

" Vâng , tôi sẽ cố gắng " - Sion đứng dậy rồi đi ra khỏi phòng .

Khi cánh cửa vừa khép lại , nụ cười của Juss bỗng tắt . Hắn lấy điện thoại ra và điện cho ai đó :
" Tiến hành rồi đấy , làm đi."

Cùng lúc đó ở 1 nơi khác , đâu đấy trên ngọn núi tuyết lạnh lẽo . Một người đàn ông cao to với mái tóc đỏ đậm đang chăm chú xem gì đó trên bảng ghi chú , anh ta có vẻ như đã tìm thấy mục tiêu . Dùng bút đỏ khoanh 1 vùng trên tấm bảng , sau đó thu dọn đồ đạc . Anh lên đường xuống núi để tiến hành công việc mới .

Hôm sau.

" ôi cái lưng của tôi , đau quá đi " - Sion ngồi phịch xuống ghế , từng giọt mồ hôi chảy dài xuống ngực anh , đưa tay rót 1 cốc nước uống cho bớt nóng .

" Cuối cùng cũng dọn dẹp xong , rốt cuộc những tên kiểm lâm trước đây có dọn dẹp cabin không vậy ? Bẩn không tả được . Biết cách hại người quá đi "

Sion ngắm nghía xung quanh căn phòng nhỏ thì bỗng nghe tiếng chân bước vào . theo bản năng , Sion đứng dậy và đưa tay ra sau chuẩn bị rút súng ra khi cần .
Cạch cạch , 1 người đàn ông bước vào .
" Hửm , Tư thế đó là sao ? Trông chẳng giống đang đón chào gì cả. " hắn nói

" Cậu là ai ? sao lại vào đây ?" Sion đáp

" Cấm tôi à ? Tôi là kiểm lâm mới ở đây tên Williams Daniel "

Sion trở về tư thế bình thường , anh đã gạt bỏ ý định giết người .

" Tôi cũng là kiểm lâm mới , tên Sion Xeusvetham . Xin lỗi vì có ý định động thủ , nhưng nghe tên ngươi có cảm giác quen thuộc thế nhỉ . "

Sion lại ngồi xuống ghế , nhâm nhi tiếp cốc nước còn dang dở . Williams cũng đem đồ cá nhân vào soạn lại cho ngăn nắp , anh cũng nhìn khắp căn phòng rồi lại đưa mắt sang nhìn Sion . Mái tóc bạch kim ấy thu hút anh . Như đang dò xét , Williams ngắm xuống đôi mắt xanh ngọc của Sion . Chiếc mũi cao , đôi môi căng mọng . Nước da cũng hồng hào ..

" Này !! " - Sion hét to làm Williams giật mình .

" Nhìn cái gì ? Muốn ăn đấm không ? " - Sion khó chịu .

" Xin lỗi , do tôi thấy cậu có gì đó đặc biệt thôi . Nhưng nhìn cậu trẻ quá , nhiêu tuổi rồi ?"

" 27 ."

" Đúng nhỉ , còn tôi 36 "

" Ý gì đây ? Ý muốn nói tôi trẻ con mà dám bật anh à ? Xin lỗi chứ Sion đây chơi 10 ông già như anh còn được "

Hình như có gì đó vô tình khiến Williams bật cười , Sion bàng hoàng nhưng rồi cũng nhận ra rồi quay mặt đi .
" Cái đấy là phép lịch sự thôi ! " Sion nói.

" Hahaaha , tôi định bảo cậu kêu bằng anh đi . Ai ngờ chưa nói thì cậu đã xưng trước rồi nhỉ ? Sion của anh ngoan quá " Williams vừa gấp quần áo vừa tiện trêu ghẹo Sion .

" Im đi tên khốn tóc đỏ !"

Đến tối muộn , Williams đã ngủ còn riêng Sion thì anh vẫn đang ghi chép 1 số giấy tờ . Anh vừa ghi vừa nhìn lên bản đồ khu rừng .

" khu rừng này phức tạp thật đấy...xem nào , đa phần nạn nhân sẽ bị mất tích gần hồ Wiles và bìa rừng phía đông . 2 khu vực này thường có sương mù nhỉ , có lẽ họ bị mất phương hướng rồi lạc trong rừng chăng ? " -Sion suy nghĩ .

bỗng không gian yên tĩnh vốn có bị phá tan bởi tiếng từ dây điện thoại bàn vang lên . Sion vội nhấc máy :

" Kiểm lâm 2102 nghe ! "

Từ đầu dây có tiếng người hốt hoảng " Cứu tôi !! Các anh phải cứu tôi . Tôi sẽ chết mất !! "

" Anh bình tĩnh , sao anh lại đi vào rừng vào giờ này ? Anh đang gặp vấn đề gì ? " Sion trấn an.

" Các người không cần biết , Có thứ gì đó đang đuổi ngay sau lưng tôi ! NÓ GIẾT TÔI MẤT !!"  - Người đàn ông hét toáng lên .

Tiếng động ồn ào cũng làm Williams thức giấc , anh ngồi dậy nhìn Sion .

" Được rồi anh đợi 1 chút , anh cố gắng xem bản chỉ dẫn rằng anh đang ở đâu ? "

" Tôi không biết , sương mù..tôi không thấy gì cả , gần đây có 1 cái hồ rất lớn! Đừng hỏi nữa , cứu tôi !!"

" Sương mù sao ? Hồ ? Đó là hồ Wiles ! " Sion nhìn lên bản đồ rồi nói :
" Anh cố gắng chạy mòn theo con đường phía trước rồi rẽ trái , chúng tôi sẽ ứng cứu "

Nhưng đầu dây là 1 sự im lặng , không phản ứng không hồi âm .

" Anh có nghe tôi nói không ?  Anh đâu rồi ?"

Đáp trả Sion là sự im lặng , sau đó . Đường dây tự cúp máy .

" Sion , em ra đây xem này . Từ trong làng sương mù , những con quạ bay lên thẳng cabin rồi đập vào lan can chết tươi " - Williams nói.

Sion vội chạy ra rồi nhìn cảnh tượng trước mắt mà đứng người " Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra vậy chứ ?"

End Hồi 1.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #bl#kinhdi