Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#67

Đã lâu rồi chẳng đặt bút làm thơ,
Mà thời gian sao chẳng chờ thêm nữa.
Nó đâu rồi, mùi thơm của hoa sữa?
Chớp mắt cái, đã một mùa trôi qua...

Mới ngày nào giờ đã phải chia xa.
Nhớ mùa hoa tam giác mạch năm ấy,
Gió thu đưa từng làn gió phe phẩy,
Theo bước chân tôi nhập ngũ sa trường...

Mười tám năm tắm hơi ấm yêu thương,
Đến hôm ấy con đường tự đi nốt.
Thế nào là tốt?
Trưởng thành tự lập hay mãi được chở che...

Khoảnh khắc đầu tiên thật ấn tượng ghê.
Giữa khoảng mênh mông ba nghìn chiến sỹ hô vang lời thề danh dự.
Ngày mai thôi mỗi đứa một vùng chiến sự.
Biết đến khi nào...

Tự hỏi lòng sau này sẽ ra sao,
Khi cứ bước tiếp con đường mà chẳng hề ngoảnh lại?
Giữa vòng quay đất trời mê mải,
Sự tồn tại của ta có ý nghĩa gì?

Tự hỏi lòng sự chua xót sinh ly,
Sự đớn đau của mỗi lần tử biệt.
Đồng đội tôi, người từng người đi miết.
Trái đất tròn thế, anh chị em sao mãi chẳng quay về?!

Xã hội thì cứ chìm đắm trong giấc mê.
Về lực lượng vũ trang như những soái ca phim Hàn Quốc.
Họ chẳng biết để bảo vệ đất nước,
Gian khó dường nào...

Những đớn đau của thể xác ra sao.
Những tổn thương nơi lồng ngực khi bạn thân nằm xuống.
Tất cả sự hy sinh vì một ước muốn:
Đất nước được an lành...

Giặc bị đẩy lui, bầu trời lại xanh
Nền hoà bình mỏng manh, những chiến sỹ vẫn lặng thầm gìn giữ
Sẵn sàng hy sinh mà chẳng hề do dự,
Dù những người được bảo vệ, có biết đến người bảo vệ mình hay không.

Tôi gọi họ là ANH HÙNG được không?!

(Duy Duy)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro