
#53
Tôi ước gì mình biết đánh guitar
Để ngồi cạnh và đàn cho em hát
Khúc tình ca một thời ta khao khát
Hà Nội giờ đã trở lạnh em ơi
Hà Nội vô tình, hoa sữa cứ rơi
Ướt câu thơ trong không gian nghẹn nấc
Từ khóe mắt, giọt không màu mặn chát
Lã chã buông hoen dấu hàng mi xưa
Hà Nội giờ tạnh hết những cơn mưa
Tôi cũng vắng tiếng em từ thuở ấy
Hoa sữa bay theo làn gió phe phẩy
Thành khúc nhạc nức nở mãi không thôi
Hà Nội ôm cả nguồn thơ trong tôi
Cứ cháy mãi để tình thêm tha thiết
Gói yêu thương bằng nụ hôn da diết
Để vương vấn như còn đó, đâu đây...
(Duy Duy)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro