
#39
Ta biết rằng cố quên là sẽ nhớ
Nên dặn lòng phải nhớ để mà quên
Giấu ánh nắng vào cơn mưa bên thềm
Tháng 9 này nghe bảo mưa lạnh lắm
Cũng lâu rồi chẳng biết bàn tay ấm
Mùi hoa sữa nhạt dần trong tiếng mưa
Những giai điệu của kỷ niệm ngày xưa
Rơi tí tách cho lòng thêm tê tái
Ta giấu mưa trong mắt người con gái
Tháng 9 về làm nước mắt lại rơi
Những dư âm cho niềm nhớ chẳng vơi
Trong thoáng chốc, biết bao lời chưa nói...
(Duy Duy)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro