dear changbin;
tháng mười về ta bỗng thấy ngu ngơ
nhớ không em?
- ôi một thời trẻ dại
tháng mười về em yêu trong hoang hoải
tự bao giờ, tình trải dài như mơ.
tháng mười về ta bỗng thấy bâng quơ
lắng nghe chi, sao em phải đợi chờ?
tháng mười về bên tai mờ gió thoảng
hồn lảng vảng nơi triền đồi không ai.
tháng mười về em cứ thế phôi phai
em đi hoài, em đi trong mê mải
tháng mười về xin em đừng khắc khoải
bờ vai gầy sao gánh nổi buồn đau?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro