Chương 1: Quan tài đỏ
Thiên từ nhỏ đã bắt đầu cùng ông đi di dời mộ.
Đây là công việc mà Thiên đã khá quen thuộc,bởi vì , từ nhỏ cậu đã đi theo ông làm trấn quan.
Hôm nay, cậu cũng như thường lệ đi theo ông đi dời mộ, dời mộ có 5 công đoạn. Đầu tiên là đào lên, sau đó là dỡ thịt, thay áo, đổi quan, cuối cùng là chôn lại. Cậu cũng nghĩ việc này bình thường.
Nhưng không, có lẽ cậu nên nghĩ lại rồi, những chuyện chưa được giải thích, có lẽ không đơn giản như thế.
Lần này, ngôi mộ cậu đi dỡ, từ khi đào lên đến giờ đều rất bình thường , nhưng khối quan tài này lại không bình thường.
Ngôi mộ này chôn bên dưới một quan tài bằng gỗ lim, sơn đỏ, đỏ bóng, nhưng lại phản lại ánh sáng, khối quan tài đỏ ma mị, nhìn lên như một khối hồng ngọc.
Nhưng điều bất thường không ở đây, bất thường là khối quan tài này nặng như đá đặc, có thể còn nặng hơn, liền 8 người đều không khiêng lên được.
" Lần này, có thể phải mở quan tài, lấy xác bên trong bốc đi, rồi khiêng từng phần một lên vậy" - ông nội Thiên nói.
Mọi người mở nắp quan tài, bên trong, lao ra một bóng người mặc áo đỏ , nó định tấn công một chàng trai trong làng, nhưng bị ông nội Thiên cản lại, ông cắn đầu ngón tay, ghép hai ngón tay thành chỉ, đánh về phía người mặc áo đỏ.
Một tiếng" xèo xèo ", thật giống tiếng quay mỡ vang lên, bóng người mặc áo đỏ nhanh chóng lùi lại mấy bước, bây giờ, mọi người mới nhìn rõ, đây, là một con ma nữ.
Mọi người muốn chạy, có thể, nhưng chân mọi người đều mềm nhũn cả rồi.
Đến bây giờ, mọi người vẫn là lần đầu thấy ma.
Ông nội Thiên, lấy từ trong túi ra một lá bùa, bàn tay đập đập, múa múa gì đó, hô lên :
" Cấp cấp như Luật lệnh"
Lá bùa bay về hướng ma nữ, chạm vào người mà nữ thì phát sáng mạnh, đẩy mà nữ lùi lại phía sau.
Mà nữ có lẽ là đã bị đánh bị thương, nhanh chóng bay đi.
" Cái này, có lẽ là chúng ta đã bị lừa" -Ông nội Thiên nói lẩm bẩm
" Ông Quách, thế này là... như thế nào?"- Một thanh niên cùng đi bốc mộ nói.
Ông nội Thiên không trả lời, nhanh chóng nói với mọi người :" Bây giờ, tất cả mọi người quay về nhà, trên đường về, dù có xảy ra chuyện gì cũng không được quay đầu lại, nếu có gặp ma nữ, cắn đầu ngón tay đánh về phía nó rồi nhanh chạy đi, nhớ chỉ doạ, không được lại gần, con ma này, không hẳn sợ dương huyết. Mọi người theo nhóm đi về, đi ít người dễ gặp nguy hiểm"
Rồi quay đầu nói với Thiên:" Thiên, cháu đưa tất cả mọi người về, còn cháu, không hẳn sẽ gặp nguy hiểm
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro