Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 53


Bé con từ lúc Lệ Sa vào phòng không rời khỏi người Trân Ni, ôm cổ đu lên người cô cứng ngắt, cô có hỏi cỡ nào bé con cũng lắc đầu, úp mặt vào vai cô. Cả ba người Lệ Sa, Trân Ni và Sở Lâm nhìn hành động của bé con cũng biết chuyện lúc nãy khiến bé con vẫn còn sợ. Đúng là không nên cãi nhau trước mặt con nít, rất dễ làm tổn thương tụi nhỏ.

"Tĩnh Anh, không phải nói muốn gặp papa sao?" – Trân Ni đặt tay lên lưng bé con xoa xoa

Lệ Sa ngồi đối diện cũng hồi hộp, thật sự muốn gần gũi với bé con, muốn chơi đùa cùng bé con.

"Papa đến rồi, Tĩnh Anh qua chơi cùng papa đi"

Bé con lắc đầu, bàn tay bé xíu bấu chặt áo cô. Lệ Sa tự nhiên thấy đau lòng, phải chi cô được ở cạnh Trân Ni lúc em mang thai, được ở cạnh bé con từ nhỏ thì giờ bé con sẽ không sợ cô như thế. Trân Ni ngước mặt nhìn Lệ Sa, thấy mặt Lệ Sa xuất hiện ánh buồn, Trân Ni cũng không ngờ là bé con lại xa cách với Lệ Sa như vậy.

"Bé con.... không phải mấy ngày trước vẫn còn hào hứng vì sắp được gặp papa sao?" – Sở Lâm ngồi cạnh Trân Ni cũng lên tiếng, từ nãy giờ anh vẫn còn giận, nhưng thấy Lệ Sa thấp thỏm như ngồi trên đống lửa như vậy, thật sự anh cũng thấy xót thương.

"Cô ấy là người xấu.... mỗi lần mama gặp cô ấy là lại khóc, papa thì tức giận..."

Lời nói của Tĩnh Anh làm cả ba người bất ngờ, Lệ Sa như bị mũi tên đâm xuyên qua tim, vỡ tan tành. Không ngờ là con gái mình lại nghĩ mình như thế, đến người papa như mình bé con cũng không muốn nhận. Lệ Sa, có phải xấu xa đến mức trẻ con cũng không thích rồi không?

"Tĩnh Anh... đừng nói như vậy. Papa của con là người tốt, papa rất muốn gặp Tĩnh Anh, rất muốn chơi đùa cùng Tĩnh Anh" – Trân Ni nhẹ nhàng khuyên nhủ bé con

"Nhưng cô ấy phải hứa là không làm mama khóc nữa, con sẽ chơi cùng cô ấy" – Tĩnh Anh nhìn cô đưa ra điều kiện
"Được.. Tĩnh Anh, papa sẽ không làm mama khóc nữa" – Lệ Sa lên tiếng sau một hồi im lặng

Tĩnh Anh xoay người, ngồi đối diện Lệ Sa, mím chặt môi nhìn mặt Lệ Sa đang mĩm cười với mình.

"Tĩnh Anh... cho papa ôm con được không?"

Lệ Sa đưa tay về phía trước, Tĩnh Anh ngập ngừng, nhưng dù sao cũng đã lập lời hứa rồi, bé con liền gật đầu, nhào vào lòng Lệ Sa. Bé con rúc rúc vào lòng cô, thật sự mùi hương trên người cô rất dễ chịu, tay bé xíu nắm lấy vạt áo cô, cô rụt rè đặt tay lên tóc bé con, xoa xoa.

"Tĩnh Anh... gọi ta một tiếng papa được không?"

Tĩnh Anh lắc đầu, cảm thấy thật ngại ngùng.

"Được rồi... gọi sau cũng được"

Lệ Sa cũng không ép buộc bé con, được gần bé con như thế này thì cũng là bước tiến tốt.

Bé con có vẻ bị mùi hương trên cơ thể Lệ Sa mê hoặc rồi, chẳng mấy chốc đã ngủ say trong lòng cô. Trân Ni nhìn hình ảnh một lớn một nhỏ giống nhau như đúc ngồi trước mặt mình, miệng cong lên không giấu được hạnh phúc. Bé con lúc ngủ nhìn y hệt Lệ Sa, chỉ có đôi môi nhỏ xinh đỏ đỏ liên tục chép chép, dường như giấc ngủ rất ngon.
"À... Trân Ni, em đã nói với Lạp Tổng về dự định của mình chưa?" – Sở Lâm im lặng quan sát hai người từ nãy giờ, cảm thấy thật ngại ngùng

Lệ Sa chưa nghe Trân Ni nói gì nên vẫn không hiểu ý Sở Lâm.

"Lệ Sa... Sở Thị sẽ đầu tư vốn vào công ty LS"

Lệ Sa vẫn im lặng lắng nghe Trân Ni nói

"Sở Thị là tập đoàn về kinh doanh bất động sản, nên phù hợp để góp vốn vào công ty nội thất của Lạp Thị. Chị còn nhớ Sở Thị và Lạp Thị kí hợp đồng làm ăn chứ?"

Lệ Sa gật đầu

"Chủ tịch Sở đã chuyển công ty chi nhánh Busan về Seoul, nên sẽ tiện giúp đỡ công ty chị trong thời gian này...."

"Nhưng mà... tại sao Chủ Tịch Sở lại muốn giúp tôi?"

"Tôi không giúp cô, tôi chỉ thấy được tiềm năng của Trân Ni, Trân Ni đầu tư vào công ty cô, chắc chắn đã tính toán rất kỹ...."
"Với lại.... công ty nội thất LS cũng là công ty hàng đầu tại Hàn Quốc, đầu tư vào cũng rất có lợi cho công ty tôi sau này"

Sở Lâm ngưng lại, xoay mặt nhìn gương mặt kiên định của Trân Ni. Trân Ni không phải là lợi dụng lòng tốt của anh để giúp đỡ Lệ Sa, anh cũng không phải người ngu ngốc, mặc dù hiện tại công ty LS rối loạn nhưng anh tin vào khả năng của Lệ Sa sẽ vực dậy được, chỉ là sẽ hơi lâu nếu một mình cô chống chọi với Trương Thị, có thêm Trân Ni và Sở Lâm cùng chung tay giúp đỡ, thì chỉ vài tháng hoặc một hai năm, dễ dàng đánh bay Trương Thị ra khỏi lĩnh vực kinh doanh. Anh tin Trân Ni, mặc dù chỉ ở gần cô 2 năm, nhưng Trân Ni đã thể hiện được, cô là một người rất giỏi, không phải một người yếu đuối, ngu ngốc như mọi người từng nghĩ. Chỉ là, vì yếu thế nên không có tiếng nói thôi. Hiện tại, địa vị của Trân Ni cũng ổn định, nên cô không cần phải kiên dè ai.
"Trân Ni là Tổng giám đốc của chi nhánh Seoul. Sau này cô cần gì thì làm việc trực tiếp với Trân Ni sẽ tiện hơn"

Lệ Sa nhìn Sở Lâm, thấy Sở Lâm mĩm cười nhìn Trân Ni gật đầu, trong ánh mắt là mười phần tin tưởng Trân Ni. Sở Lâm biết, Trân Ni là cô gái tài giỏi, nếu không đã gục ngã từ lâu rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro