Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7 : Vỹ Thiên ( p2 )

Lam Anh nằm trên giường , tay cầm điện thoại bấm bấm . Cô đang nhắn tin với Tú Hà , đi xa như vậy khiến cô nhớ người bạn thân của mình rất nhiều . 

" Lam Anh , chưa ngủ à ?"- Khánh Ân đi tới ngồi bên giường .

" Mình đang nhắn tin với bạn ."- Vừa nói , cô vừa huơ huơ cái điện thoại .

" Ohhh , nghe nói hồi chiều cậu tìm Vỹ Thiên ? Có chuyện gì vậy ?" 

" Minh Nhật nói với cậu à ? Sao tên đó nhiều chuyện vậy ?" - Cô bĩu môi .

" Ừm , mà cậu tìm Vỹ Thiên để làm gì ? "

" Không làm gì cả , chỉ là dạo này ít gặp anh ấy , thấy lạ nên hỏi thôi ."

" À , vậy mà mình cứ tưởng ... "

" Tưởng gì ?"- Cô trố mắt nhìn .

" Tưởng cậu thích anh ấy . Haha ."- Khánh Ân nhảy xuống khỏi giường , cười lớn .

" Ơ hay cậu này , dám trêu mình à ? "- Cô quăng điện thoại sang một bên , nhảy xuống đùa với Khánh Ân mà quên mất việc nhắn tin với Tú Hà .

" Ôi trời , im giùm cái coi , tối rồi mà còn ồn ào . Tôi cần chút yên tĩnh để đắp mặt nạ đấy ."- Cẩm Vân nằm trên giường kế bên la lớn .

" Ủa , đắp mặt nạ mà cũng cần yên tĩnh nữa huh ?"- Khánh Ân hồn nhiên hỏi .

" Chứ gì nữa , cần phải yên tĩnh thì mới dưỡng da được , phải có không gian êm dịu thì làn da mới có thể mềm mại ."

" Ờ , vậy cô cẩn thận nha , coi chừng da mặt ' mềm mại ' của cô nuốt luôn cái mặt nạ đấy ." - Nói rồi , Lam Anh và Khánh Ân lại tiếp tục đùa giỡn như 2 đứa con nít để lại Cẩm Vân tức đến đỏ mặt .

*******************
Sáng hôm sau , vẫn như mọi ngày , nhóm tình nguyện tiếp tục công việc của mình . Riêng Lam Anh lại trang thủ giờ rãnh rỗi đi rình mò thứ gì đó . Phải rồi , Vỹ Thiên , cô đang tìm Vỹ Thiên . Chẳng biết vì lý do gì mà cô lại thắc mắc về con người này như vậy . Đi được một đoạn không xa , cô thấy dáng người của một chàng trai đang xách nước . Đó là Vỹ Thiên , chỉ một thoáng nhìn nhẹ mà cô đã nhận ra anh ta . Cô cười mỉm .
" E hèm " - Cô đi tới , hừ nhẹ một tiếng . Vỹ Thiên quay lại :

" Oh , là Lam Anh , vậy mà tôi cứ tưởng là ma ."

" Này " - Mặt cô tối sầm lại .

" Làm gì ngoài này ? Không dạy à ?"

" Chưa tới giờ của em ."

" Ừm , mà nghe nói mấy ngày nay em tìm tôi . Có chuyện gì không ?"

" À , không có gì đâu . Mà mấy bữa nay anh đi đâu vậy ?"

" Tôi đi làm chút việc của tôi ."

" À à ."

" Rồi tính đứng đây mãi à ? Vào dạy đi chứ ."

"Ahihi , dạ . Bái bai ."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: