
Chương 129: Trận Dunkirk-Phần 1: Lệnh hoãn binh (3).
Trong khi tôi đang mải suy nghĩ, thì Muller bảo với tôi 1 chuyện làm tôi sốc:
-Mà này, anh có nghe tin đồn dạo gần đây của thằng Katakov chưa anh?
-Katakov á? Nó làm sao cơ?
-Em nghe nói mấy cậu tiểu đoàn trưởng bên lữ 434 rằng nó thích Katakana-san thì phải...
Tôi giật mình, hỏi lại:
-Thật không?
Thằng nhóc gật đầu:
-Ja, chuẩn trăm phần trăm. Chỉ huy, nghe khó tin, nhỉ?
-Ừm. Khó tin thật.
-Vâng. Anh cứ để ý là thấy. Thằng Katakov lúc nào cũng nghe lệnh chính ủy răm rắp.
Ừm... Hừm...
Nghĩ lại, đúng là dạo này nhóc kia hay ở cạnh Katakana thật. Lại còn nghe lời cậu ta hơn cả tôi nữa.
Bộ nó là phi công chuyển nghề hay gì mà lại dám cưỡi bà chằn đó? (Bật mí nhé: Sau này đúng là cưỡi được thật, nhưng mà là cậu ta bị Katakana cưỡi thì đúng hơn🐡)
-Mà thôi, bỏ đi. Cậu cứ đi kiểm tra kho hậu cần đi. Tôi đi thị sát đây!
-Rõ!
Tôi quay lưng rời đi.
Thích thú, rảnh rỗi, nên tôi đi xem mọi người làm việc, nhể?
Bắt đầu từ bên nhà bếp.
Ờm... Thì... Họ đang đi nhặt rau mùi. Tôi ghé đầu, cúi xuống xem.
-Này các cậu!
-Oh mein Gott!!! Cậu từ đâu chui ra đấy!
-Không có gì đâu. Mọi người không cần quan tâm lắm đâu. À mà mọi người đang làm gì đó?
-Cậu không thấy à? Chúng tôi đang nhặt rau mùi.
-Thế bữa trưa hôm nay có món gì vậy?
-À, canh thịt bằm khoai tây, xúc xích Đức rán, bánh mì Ba Lan.
-Ô! Ngon thế? Sao nay lại có bánh mì Ba Lan thế?
-Tại Sư đoàn trưởng lệnh cho anh em hậu cần bên cơ giới Ba Lan 72 chuyển cho chúng tôi lô bánh mì. Đổi lại thì chúng tôi cũng đổi cho họ lô xúc xích bò đó! Ài chà! Chẹp! Nghĩ tới mà thèm😋.
-Nghe vui nhỉ? Hay để tôi duyệt cho quân ta thêm mấy lọ pate, nhé?
Mấy cậu anh nuôi giật mình, quay lại nhìn tôi, hỏi:
-Cậu là gì mà đòi quản chuyện hậu cần?
Tôi nhoẻn cười, chỉ tay vào ngực mình, nói:
-Mấy cậu nhìn vào ngực áo tôi là biết ngay hà!
Nghe xong, họ chăm chú vào ngực áo tôi. 4 chữ "Tham mưu Sư đoàn" được viết bằng song ngữ Nga-Đức dưới biển tên của tôi làm họ sợ hãi, giật nảy lên.
-Tham... Tham mưu!!! Sao ngài lại ở chỗ chúng tôi?!
Hình như... Tôi làm hơi quá rồi thì phải?
-A, ja! Các cậu cứ bình tĩnh! Không sao, không sao đâu! Các cậu cư tiếp tục đi! Tôi sẽ bảo Sư đoàn trưởng duyệt lô pate trong kho hậu cần Sư đoàn tới mọi người. Cứ tiếp tục đi!
-R-Rõ!
Sau đó, họ ngồi lại, rồi tiếp tục nhặt rau mùi. Sau đó, tôi cầm bộ điện đài cầm tay, gọi cho anh Pugachov:
-Alua! Anh Pugachov hả?
-Ừm. Sao vậy? Cậu lại nhờ tôi chuyện gì?
-Anh có thê duyệt cấp cho binh sĩ Sư đoàn lô pate được không? Bọn họ đnag làm bánh mì. Bánh mì mà không có pate thì ăn chán lắm!
-Ngán cũng phải chịu! Chiến tranh đâu phải thời bình đâu mà cậu đòi xơi thêm pate?
-Nhưng mà đêm nay toàn quân xuất chiến, thì ít chút anh cũng phải cho họ ăn lần cuối chứ?
Sau 1 lúc yên ắng không động tĩnh, thì anh Pugachov bảo tôi:
-Thôi được. Nể mặt cậu giải quyết chồng giấy tờ khi tôi đi họp mấy hôm trước, anh sẽ duyệt.
Tôi gật đầu, mừng rỡ:
-Được! Vậy anh cấp nốt cho cả buổi nữa. Em sẽ ở lữ 48 để chấn chỉnh đội ngũ.
-Vậy thì tốt. Chúc may mắn, Vladinov.
-Vâng, vậy chào anh!
Tít tít tít!!!
Bộ điện đài cầm tay vang tiếng báo ngắt máy. Tôi quay vào, bảo với mấy anh nuôi:
-Thế là xong rồi đấy! Tầm 1 tiếng nữa là xe pate tới rồi. Lúc đấy các cậu nhớ ra chuyển chúng vào nhá!
Họ gật đầu như trống bỏi:
-Rõ!
Còn tiếp...
--------------------------
Phần của tác giả:
Gutten Morgen!!!
Soviet_Katri đây!!!
Sorry mọi người nhé!
Hiện tại, Wattpad điện thoại đang bị lỗi, nên tôi đang xài máy tính của nhà trường để đăng chương mới.
Khổ quá mà!!!
Tác giả.
Soviet_Katri.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro