Phần 17
Đến giờ cơm dọn ra, bình thường chỉ có em và chị giúp việc ăn thôi, ở đâu anh ta lù lù đi xuống ngồi vào bàn.
- Tại sao không mời cơm tôi?
- Dạ...mời cậu
- Đợi xuống mới mời thì nói làm gì>
- Dạ...bình thường tui thấy cậu có ăn cơm nhà đâu
- Ai nói tôi không ăn?
- Dạ... tôi ...
Em nhìn mặt anh ta ghét ơi là ghét, khác hẳn với ấn tượng đầu tiên, càng lúc càng thấy khó hiểu, cộc tính.Em nhìn mặt anh ta, không muốn ăn. Em đứng dậy!
- Cô đi đâu?
- Anh hỏi em?
- Không hỏi cô thì hỏi ai?
- Em không muốn ăn!
- Không muốn ăn thì cũng phải ngồi xuống
- Làm gì?
- Tôi thích vậy
Trời! Lão này bị điên hay sao vậy, em ức mà không nói nên lời. Em ngồi xuống, gắng gượng ăn được chén cơm. Xong xuôi lão lên phòng đóng cửa tiếp. Quái lạ, hôm nay lại ở nhà cơ
Từ lúc dọn nhà qua bên này cũng được một tuần, thời gian cứ trôi đi mà em với anh ta thì chưa ngủ với nhau. Thời hạn phải có bầu trước 3 tháng sắp đến, mà chị vợ lại mất tích sau khi chồng cho em 100tr. Tiền đó em không dám gửi về cho mẹ em hết, em cứ gửi lắc nhắc sợ mẹ sinh nghi.
Em lấy điện thoại gọi cho bà Thuỳ (vợ Dũng)
- Chị đây, lát nữa chị ghé
-Dạ
- Em gọi chị có gì không?
Dạ không thấy chị nên em cũng hơi lo
- Ừm, không sao, lát chị qua!
Tầm 30' em nghe tiếng xe bà Thuỳ qua. Bước vào cửa đặt ngay vấn đề với em
- Hôm giờ sao rồi?
- Ý chị là sao ạ?
- 1 tuần nay có làm lần nào nữa không?
- Dạ em tưởng chị bảo 1 lần thôi
- Trời, mục đích chị muốn em qua đây là để gần gũi Dũng, ăn nằm với Dũng cho nhanh có bầu. Chứ làm 1 cái sao dính bầu được hả em?
- Em...
- Em sao? Chị không gọi cho em là muốn em thoải mái, em làm vậy là hại chết chị rồi.
- Em nói thật nha chị, chồng chị không muốn, chẳng phải do em, chị đi nói chồng chị đi
- Chồng chị?
Anh ta nghe tiếng của vợ liền đi xuống, ăn mặc chỉnh chu, chắc lại sắp đi chơi rồi. Tóc chải keo, xịt nước hoa thơm phức cơ mà
- Anh sao? ( Thuỳ hỏi)
- Sao là sao?
- Anh muốn em tức chết đúng không?
- Để anh yên đi. An ở đây đã là 1 điều may mắn lắm rồi, anh tôn trọng em rồi, để anh yên!
Nói xong anh ta bỏ đi ra ngoài rồi lao xe đi mất hút. Bà Thuỳ cứ nói năn nỉ mềm dẻo với em mãi, em mệt 2 người quá. Mà giờ nhận tiền rồi nên em phải cố
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro