Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

28-30

Điều hướng bài viết

«

»

Đế hỏa 26-30

p1149876752

26. Hai viện giao tranh [ sáu ]

Soso đi theo Gallon tới phía sau Ciro.

Ciro đang bàn luận về trận đấu ngày mai cùng một học sinh lớp trên, ngay cả đầu cũng không quay lại, chỉ khoát tay một cái.

Gallon xoay người, đưa Soso đến một con đường khác.

Soso nghi hoặc: "Chúng ta đi đâu đây?"

"Về chỗ ở của điện hạ." Gallon đáp.

"Nhưng anh là đội trưởng đội cận vệ của Ciro, rời khỏi bên người anh ấy như vậy có sao không?"

Gallon quay đầu nhìn cậu một cái: "Tôi là đội trưởng đội cận vệ, cũng là một phần tử của đội cận vệ, không có khác biệt gì lớn so với các đội viên khác. Ngoại trừ thời gian làm việc của tôi dài hơn bọn họ."

Soso áy náy: "Tôi không có ý hạ thấp đội cận vệ."

"Tôi hiểu." Trên đường từ Sangtu về Kanding Đế Quốc, Gallon đã hiểu đại khái về Soso.

Hai người trở lại biệt thự của Ciro..

Gallon tìm thuốc trị thương, lấy ra một lọ nhỏ màu xanh lá mạ: "Lọ này chứa nước thánh pha quang minh thần lực, rất hữu hiệu với miệng vết thương."

Soso nói: "Cám ơn." Nói xong, cậu ngoan ngoãn cuộn tay áo lên, sau đó ngẩng đầu nhìn Gallon.

Gallon đặt cái chai ở trước mặt cậu, thối lui một bước: "Mời ngài dùng."

"A, được." Soso mở lọ ra, cẩn thận nhỏ hai giọt lên cánh tay, sau đó dùng ngón tay xoa nhẹ. Qua một lát, vết bầm quả nhiên mờ dần.

Gallon nói: "Tôi đi hỏi vương tử điện hạ chuẩn bị trà chiều, xin ngồi đợi."

"Được." Soso đã quen sau giờ ngọ ngồi trước cửa sổ thủy tinh sáng sủa mở rộng trong phòng ngủ của Ciro, vừa phơi nắng vừa ăn chút trà bánh, thuận tiện đánh một giấc.

Cho nên khi Ciro trở về, liền nhìn thấy cậu nghiêng cổ ngủ trên sô pha. Đồng phục và tay áo sơmi bị vén cao, lộ ra cánh tay trắng noãn. Trà bánh trước mặt chỉ bị ăn hai khối, trà sữa còn hơn nửa chén, đã nguội lạnh .

Gallon ghé vào tai hắn nhỏ giọng báo cáo mọi hành động của Soso sau khi vào nhà.

Ciro gật gật đầu, giơ tay dùng phong hệ ma pháp cuốn tấm thảm mỏng từ trên giường tới, nhẹ nhàng đắp lên người Soso, sau đó xoay người ra khỏi cửa.

Gallon đứng ngoài đợi lệnh.

"Đi gọi Frank lại đây." Ciro nói.

"Dạ."

Frank hoàn toàn không nghĩ ra lý do Ciro đột nhiên cho gọi. Cho dù Hayden là ân nhân cứu mạng của cậu, hai người vẫn lui tới xã giao, nhưng cậu và vị hoàng thái tử thần bí chưa từng qua lại.

"Hoàng thái tử điện hạ." Cậu cung kính đứng trước cửa thư phòng, do dự có nên đi vào hay không.

Ciro ngầng đầu từ trong trang sách, "Mời vào, tiện đóng cửa luôn."

Frank nhất nhất nghe theo. Không gian nhỏ hẹp khiến cho tiếng tim đập của cậu càng thêm rõ ràng.

"Ngươi là gì của bá tước Charlie?"

"Là cháu đích tôn." Thời điểm Frank nói, cằm hơi nâng lên, vẻ mặt tự hào.

Ciro vuốt cằm: "Ta rất kính ngưỡng bá tước Charlie, ông ấy là một đồng bạn trung thành."

Những lời này quá khoa trương.

Gia tộc Charlie giống như gia tộc Telozzo của hoàng hậu Samantha, là một trong những đại gia tộc cao quý nhất đế quốc. Bọn họ đều có lịch sử hiển hách khiến người ta có thể kiêu ngạo, trong quá trình sáng tạo lịch sử, việc kết giao của hai đại gia tộc là không thể tránh khỏi. Nhưng nếu nói là đồng bạn... thì có chút quá lời.

Song Frank cũng không phản bác. Dưới bất cứ tình huống nào, phản bác vinh sủng của một vị hoàng hậu và một vị hoàng thái tử đều là không có lý trí .

Ciro chậm rãi nói tiếp: "Mà ngươi lại là bạn thân của Hayden." Điểm ấy chỉ sợ Hayden cũng sẽ không đồng ý. Ít nhất trong định nghĩa của Hayden, Frank cùng lắm chỉ là một anh bạn nhỏ đáng yêu, cách hai chữ bạn thân quá xa.

Nhưng đối với Frank, định nghĩa đó vô cùng khiến cho người ta sung sướng. Mặt cậu không khỏi sáng lên.

"Cho nên ta tin tưởng ngươi." Ciro nói,"Giống như ta tin tưởng bọn họ."

Đầu óc Frank lập tức từ trong sung sướng tỉnh lại, "Đa tạ điện hạ khen ngợi."

Đấu đá trong hoàng thất không phải chuyện bí mật đối với quý tộc đế quốc. Cho nên trong lòng cậu lập tức ý thức được vị hoàng thái tử trước mắt đã hạ quyết tâm phải lôi kéo mình và gia tộc về phe hắn. Chuyện này không phải chưa từng phát sinh. Trên thực tế, hoàng đế Kastalon II vẫn luôn hết sức tận lực đối với chuyện này, chẳng qua mỗi lần đều bị bá tước Charlie dùng đủ loại phương pháp giả bộ hồ đồ cho qua.

Chẳng lẽ hoàng thái tử điện hạ chuẩn bị xuống tay từ chỗ mình?

Cậu không khỏi khẩn trương. Hiện tại lựa chọn trận doanh không phải chuyện sáng suốt. Gia tộc Charlie không phải gia tộc Telozzo, lợi ích giữa bọn họ và hoàng thái tử không có liên hệ quá lớn. Đổi lại mà nói, hoàng thái tử có thể chống đỡ đến phút cuối để ngồi được lên ngai vàng hoàng đế đế quốc hay không chẳng phải chuyện tốt hay chuyện xấu gì với bọn họ. Gia tộc quyết định áp dụng thái độ trung lập đối với hai đại trận doanh trong hoàng thất.

Cậu tuyệt đối không thể gây chuyện liên lụy gia tộc.

Tuy học viện ma pháp hoàng gia thuộc thế lực của hoàng thái tử, tuy cậu vào học trong học viện ma pháp hoàng gia, nhưng việc đó không đồng nghĩa với gia nhập trận doanh của hoàng thái tử, cậu tin tưởng, nếu cậu thật sự đầu phục hoàng thái tử khi chưa được ông nội đồng ý, bá tước Charlie chắc chắn có thể vì lợi ích bảo trụ gia tộc mà tước đoạt quyền thừa kế của cậu.

Càng là gia tộc khổng lồ, tình thân càng phải coi nhẹ.

Trong đầu Frank nháy mắt hiện lên vô số ý niệm.

"Ta có một việc muốn nhờ ngươi." Ciro làm như không nhìn ra vẻ mặt không ngừng biến hóa của cậu, thản nhiên nói, "Sự tình quan trọng, tuyệt đối không thể để cho người khác biết."

"Điện hạ!" Frank ngẩng đầu, giọng điệu vô cùng nghiêm túc, "Tôi cho rằng giao nhiệm vụ quan trọng nhường vậy cho tôi là một quyết định quá mức qua loa."

Ciro hỏi: "Ngươi biết là nhiệm vụ gì sao?"

Frank đứng hình.

Ciro mặt không đổi sắc: "Rất nhanh ngươi sẽ biết."

"Điện hạ! Ngày mai chính là trận đấu , tôi cảm thấy dù là chuyện gì cũng nên chờ trận đấu chấm dứt hãy nói."

"Nhưng nhiệm vụ ta giao cho ngươi có liên quan đến trận đấu ngày mai."

Frank giật mình, "Nhưng điện hạ..."

Ciro trực tiếp cắt ngang lời cậu: "Ta hy vọng ngươi có thể toàn lực bảo hộ vương tử Soso của Julan trong trận đấu ngày mai."

Frank mờ mịt: "Vương tử Soso của Julan?"

Ciro giải đáp: "Chính là học sinh chuyển trường Mike."

Tim Frank đập loạn nhịp ước chừng mười giây, mới giật mình kêu lên: "Mike là vương tử Soso?"

"Đồng thời, ta còn hy vọng ngươi có thể giữ kín bí mật này."

"... Dạ." Đầu Frank đã hoàn toàn không thể suy nghĩ. Cậu bị chấn động quá lớn. Cho dù chân tướng về vương vị Julan bị tân quốc vương và tân vương hậu gắt gao phong tỏa , nhưng các quốc gia khác vẫn nghe được phong thanh.

Cho nên, hiện giờ không phải cậu bị cuốn vào tranh đấu trong nội bộ đế quốc, mà là tranh đấu giữa các quốc gia trên đại lục?

Ciro vỗ vỗ vai cậu, thấp giọng: "Ta tin tưởng ngươi có thể thực hiện ổn thỏa chuyện này ."

Frank biết, bất kể từ phương diện nào mình cũng không thể từ chối nhiệm vụ này . Dù sao, Mike, à không, Soso, chẳng những là bạn học của cậu, hơn nữa trên danh nghĩa còn là người quân đoàn Tulip.

Từ biệt thự của Ciro đi ra, Frank cảm thấy đầu choáng váng, rất nhiều sợi chỉ quấn loạn, sau đó vắt ngang trong đầu, đè suy nghĩ xuống dưới, hoàn toàn không thể suy xét chính xác.

"Nè!"

Vai bị vỗ mạnh. Frank nhảy dựng lên, trong lòng bàn tay nháy mắt ngưng tụ một hỏa cầu.

Patrick hoảng sợ, trừng to mắt nhìn cậu, "Cậu định làm cái gì thế?"

"Tớ?" Frank nhìn gương mặt quen thuộc của Patrick, giống như trong nháy mắt trở lại hiện thực, xua tan hỏa nguyên tố, khuôn mặt cứng đờ:"Không có gì."

Patrick đột nhiên ôm chầm cậu, nhỏ giọng: "Vấn đề cậu hỏi lúc trước, tớ đã nghiêm túc suy nghĩ ."

"Cái gì?"

"Chính là cậu nói tớ với Mike..." Patrick xoa xoa hai má.

Mặt Frank căng thẳng, "Cậu với So... cậu với Mike thế nào?"

"Không thế nào cả." Patrick nói, "Tớ nghĩ rất nghiêm túc rồi, chỉ là bạn bè bình thường. Cậu biết tớ rất sùng bái nguyên soái Hayden mà. Cho nên với cậu ấy hẳn là tớ không thể sinh ra cái gì mà tình yêu a cái gì mà... Không, phải nói là tuyệt đối không có khả năng, tuyệt đối không thể!"

Khóe miệng Frank giật giật, sau một lúc lâu mới gật đầu: "Ừ, tớ hiểu rồi."

Mắt Patrick sáng lên, nhẹ nhàng thở ra: "Cậu cũng nghĩ là không có khả năng đúng không? Ha ha, làm sao có thể chứ. Đúng rồi, cậu vừa đi đâu đấy? Tại sao lại đi từ bên kia tới?"

"Tớ? Tớ, không có gì, qua bên kia đi dạo thôi..." Frank phát hiện Patrick có chút không yên lòng, quay đầu nhìn theo ánh mắt hắn. Vừa lúc nhìn thấy Audis chậm rãi bước đến từ con đường cậu vừa đi.

......

Hắn không nhìn thấy mình từ trong biệt thự của Ciro đi ra đấy chứ?

Frank khẩn trương nghĩ. Kỳ thật chuyện cậu đi gặp Ciro cũng không phải việc gì ghê gớm, nhưng vì trong lòng có bí mật, nên có tật giật mình, hận không thể khiến tất cả mọi người không thể biết cậu từng đi qua nơi đó.

Có điều Audis cũng không ngừng bước, lướt qua không chớp mắt.

"Có cái gì tốt chứ?" Patrick khó chịu trừng trừng nhìn bóng dáng của Audis,"Ngày mai chính là trận đấu, là thiên tài hay đồ ngu đến lúc đó sẽ biết."

Frank đáp: "Quên đi, chúng ta nghiên cứu chiến thuật ngày mai thôi." Trên người gánh vác sứ mệnh nặng nề, lần này cậu thật sự không thể không nghiên cứu cho kỹ. Chỉ cần nghĩ tới việc Soso gặp phải chuyện không may dưới sự bảo vệ của cậu, cậu liền thấy da đầu run lên.

Ciro trở lại phòng ngủ.

Ngày ngả về tây, ánh mặt trời rơi xuống mũi chân Soso.

Dường như cảm giác thấy ánh nhìn chăm chú của ai đó, cậu bé giật giật lông mi, chậm rãi mở to mắt, đầu tiên là mơ mơ màng màng nhìn người đang đứng cạnh sô pha cúi đầu ngắm mình, rồi đột nhiên ngồi bật dậy,"Anh đã trở lại?"

Ciro mỉm cười: "Ngủ ngon không?"

"Ngon lắm." Soso giật giật thân thể có chút cứng ngắc, sau đó ôm thảm đứng lên, đặt nó vào giường, cẩn thận gấp lại. "Cám ơn thảm và trà bánh của anh."

"Vết thương thế nào rồi?"

"Ổn rồi." Gấp thảm xong, cậu vụng trộm dụi dụi mắt.

"Ngày mai là trận đấu, cậu có lo lắng không?"

"Tôi sẽ ứng phó hết sức."

"Không cần." Ciro thản nhiên, "Việc duy nhất cậu cần làm là bảo vệ chính mình cho tốt."

Soso nghiêng đầu, đột nhiên cười rộ: "Vừa rồi anh nói thật giống Dilin."

Ciro chậm rãi đến trước mặt cậu, đặt tay lên đỉnh đầu cậu xoa nhẹ: "Ta là Ciro · Kastalon."

27. Hai viện giao tranh (bảy)

Trận đấu giữa học viện ma pháp hoàng gia và học viện kỵ sĩ hoàng gia có thể nói là sự kiện lớn nhất vương đô.

Trời mới tờ mờ sáng, trên đấu trường Hoàng Kim Tinh được xưng là đấu trường đứng đầu đế quốc đã lục tục không ít người đến, trong đó bao gồm cả các quan lớn vinh hiển trong vương đô. Đến tám giờ rưỡi, ngay cả Kastalon II cũng đích thân tới đấu trường.

Đấu trường ước chừng có thể chứa một ngàn người đến giờ đã chật kín, ngay cả ở hành lang cũng không tìm thấy chỗ nào trống.

Soso và các học sinh học viện ma pháp hoàng gia khác cùng ngồi đợi ở phòng sau. Phòng chờ này vô cùng chật chội. Mọi người ngực dán ngực, lưng kề lưng mà đứng. Frank cố gắng muốn tách Soso ra xa những người khác chút, nhưng kết quả chính cậu cũng bị kẹp giữa Soso và Patrick, không thể động đậy.

"Thật tốt, bây giờ tớ chẳng thấy khẩn trương gì nữa!" Tiếng Patrick bật ra từ trong kẽ răng, "Chỉ muốn biết trận đấu chết tiệt này rốt cục bao giờ mới bắt đầu thôi?!"

Frank đáp: "Điểm lại tí nữa cần dùng những ma pháp gì trong trận đấu đi."

Patrick quả quyết: "Không cần suy nghĩ, dùng phương thức tấn công trực tiếp nhất!"

Bên ngoài đột nhiên xôn xao, lát sau, khoảng cách giữa người với người giãn ra .

Patrick nhẹ nhàng thở phào, cúi đầu sửa sang quần áo.

Frank hỏi học sinh bên cạnh: "Bên ngoài làm sao thế?"

"Hình như học sinh lớp bốn lớp năm ra sân trước."

Ra sân hỏi thăm nhau à?

Frank lẳng lặng chờ. Tính số lượng học sinh, tổng số học sinh lớp bốn lớp năm xấp xỉ số học sinh lớp một hai ba, khoảng chừng một trăm năm mươi người, nhưng bỏ đi nhân số ban 4 ít nhất, hẳn đều còn tầm một trăm hai mươi mấy người, tổng cộng trên dưới hai trăm năm mươi, tương đương nhân số của học viện kỵ sĩ.

"Đến lượt các trò." Danton đứng ở cửa ngoắc tay với bọn họ, "Bình tĩnh, tất cả bình tĩnh chút đi."

Các học sinh dần ra sân.

Frank bảo vệ Soso đi ở cuối cùng.

Đường ra rất dài, thạch bích hai bên không quá thẳng hàng, thỉnh thoảng vang lên tiếng học sinh kêu đau.

Ra cửa, Soso cảm thấy trước mắt sáng ngời, bên tai đột nhiên vang lên tiếng ồn ào như ong vỡ tổ.

"Hành lễ với hoàng đế đế quốc vĩ đại." Danton hô to giữa tiếng đinh tai nhức óc.

Soso thấy người phía trước khom lưng, liền vội vàng hành lễ theo.

"Nghe ta đọc điều lệ trận đấu." Danton nhỏ giọng dặn, rồi lớn tiếng hô: "Xin lấy trái tim chân thành, thề trước hoàng đế đế quốc vĩ đại, tôi sẽ hành xử quang minh lỗi lạc..."

"Xin lấy trái tim chân thành, thề trước hoàng đế đế quốc vĩ đại, tôi sẽ hành xử quang minh lỗi lạc..." Các học sinh cúi đầu, đều đều đọc theo không chút tinh thần.

"Tôn trọng đối thủ của tôi, giống như tôn trọng bạn bè của tôi..." Danton trầm bổng đọc từng chữ.

Nhưng đầu óc học sinh học viện ma pháp đều đã bay tới đấu trường, cho nên giọng đọc càng lúc càng yếu ớt, đến khi chấm dứt, gần như không có ai đọc theo.

Danton hơi tức giận, nhưng không biểu hiện ra ngoài. Dù sao, ông ta cũng không muốn gây ra việc gì ảnh hưởng đến tinh thần thi đấu của bọn họ.

"Hành lễ!"

Từ đầu kia của đấu trường truyền đến mệnh lệnh.

Xôn xao!

Âm thanh giậm chân tại chỗ chỉnh tề.

"Tuyên thệ!"

"Rõ!" Tiếng trả lời gọn gàng lưu loát.

"Xin lấy trái tim chân thành, thề trước hoàng đế đế quốc vĩ đại, tôi sẽ hành xử quang minh lỗi lạc..." Bọn họ không máy móc đọc theo, mà gằn từng tiếng ra . Cùng một lời thề mà đến miệng bọn họ mạnh mẽ hơn hẳn.

Loại cảm giác này, giống như có thanh sắt nhõ gõ thành tiết tấu trong lòng.

Toàn bộ đấu trường vang vọng thanh âm của họ.

"Lễ xong!"

Học sinh học viện kỵ sĩ chuyển phắt đầu về phía đối thủ.

Khi ánh mắt chạm nhau, trong mắt học sinh học viện kỵ sĩ tràn đầy kiên định cùng quyết tâm chiến thắng. Còn học sinh học viện ma pháp...

"A, là thằng khốn nạn kia! Bạn gái ta bị hắn lừa đi , lần này ta nhất định phải báo thù!"

"Cái người đứng hàng thứ nhất bên trái thật đẹp trai... Trời ơi, tại sao tình yêu trong thù hận lại đổ xuống đầu tôi chứ?"

"Ma pháp bổng của tớ đâu? Ra khỏi cửa rõ ràng tớ đã mang theo. Cậu có thấy không"

"..."

Frank chau mày. Không ngờ trận đấu còn chưa bắt đầu, ngay tại khí thế song phương đã có chênh lệch. Cho dù chênh lệch này nằm trong dự kiến, học viện ma pháp tôn trọng phương thức dạy học tự do lĩnh ngộ, còn học viện kỵ sĩ dạy theo phương pháp huấn luyện quân sự vô cùng khắc nghiệt, nhưng khi đem thành quả của hai phương thức lên bàn mổ xẻ, trên khí thế xuất hiện chênh lệch như lòng sông với mặt biển.

"Cậu lo lắng à?" Soso hỏi.

Frank đáp: "Không, tớ thán phục tính kỷ luật của bọn họ."

"Chúng ta sẽ thắng."

Frank cười: "Tự tin vậy?"

"Tớ từng tham gia một trận đấu giữa ma pháp sư và kỵ sĩ, chúng ta thắng."

Trận đấu giữa ma pháp sư và kỵ sĩ?

Trận đấu giữa học viện ma pháp St Paders và học viện St Sorvi sao?

Frank lặng lẽ cười. Theo như tình báo của cậu, trận đấu kia chỉ là trò trẻ con. Bởi vì song phương đều là tân sinh vừa nhập học, cho nên căn bản không thể phát huy hết các thế mạnh của ma pháp sư và kỵ sĩ.

Tuy hai học viện này được xưng là học viện ma pháp và học viện kỵ sĩ số một đại lục, nhưng đối với quý tộc Kanding Đế Quốc, gia nhập vào đó chưa chắc đã tốt hơn so với gia nhập học viện hoàng gia. Bởi vì, gia nhập học viện hoàng gia có nghĩa là gia nhập giới quý tộc tương lai của đế quốc, nếu như biểu hiện xuất sắc, còn có thể đạt được ưu ái của hoàng đế đế quốc, một bước lên mây, là cách mở rộng mạng lưới quan hệ tốt nhất. So ra, St Paders tuy có thanh danh bên ngoài, nhưng nó chú trọng vào dạy học ma pháp, xem số lượng sinh viên hàng năm tốt nghiệp liền biết trên thế giới này thiên tài ma pháp kỳ thật rất thưa thớt. Cho nên, trừ phi có thân phận tôn quý như Ciro, căn bản không cần để ý đến việc gia nhập giới quý tộc, bằng không đa số người vẫn lựa chọn học viện hoàng gia.

"Xếp hàng!"

Danton kéo suy nghĩ của cậu từ học viện St Paders xa xôi trở về.

Học sinh ban số 1 tự giác đi đến tuyến đầu, ban số 2 theo sát sau, ban số 3 đứng sau cùng.

Audis đứng sừng sững giữa đội ngũ phía trước nhất. Lưng hắn thẳng như cây lao, học sinh học viện ma pháp hoàng gia nhìn thấy hắn, đột nhiên từ từ trở lại bình tĩnh, các kiểu chú ngữ bắt đầu nhảy ra trong đầu.

Soso nhìn ngó xung quanh .

Patrick vất vả chen lên, đứng bên cạnh cậu: "Cậu đang tìm cái gì vậy?"

Soso kích động lắc đầu: "Không có gì."

"Không cần lo lắng, ta ở phía sau các ngươi." Giọng nói bình tĩnh của Ciro xuất hiện đằng sau học viện ma pháp hoàng gia.

Tất cả học sinh nhất tề quay đầu, liền nhìn thấy Ciro mặc áo pháp sư học sinh giống bọn họ, trước ngực gắn huy hiệu tượng trưng cho học viện ma pháp hoàng gia, trong tay cầm một ma pháp bổng làm từ gỗ tử kinh được khảm các loại bảo thạch.

"Song phương hành lễ." Quan lễ nghi cung đình đứng bên rào chắn trước người Kastalon II, hai cánh tay mập mạp vung vẩy giữa không trung.

Học sinh học viện kỵ sĩ hành lễ kỵ sĩ với học viện ma pháp.

Patrick nói: "Xem bọn chúng hành lễ thực thích, kiên quyết không trở về!"

Soso im lặng đáp lễ.

Lựa chọn làm giống cậu đại khái chỉ có hai phần ba số học sinh. Một phần ba số còn lại vốn định xen lẫn giữa những người khác che giấu hành động của mình, không ngờ có không ít người nghĩ tương tự.

Sắc mặt đạo sư học viện ma pháp rất khó coi.

Trước mắt bao người của công chúng, hơn nữa còn trước mặt hoàng đế, học sinh học viện ma pháp hoàng gia lại không chút tôn trọng lễ tiết...

Học sinh nhìn thấy sắc mặt của nhóm đạo sư, đều nhận ra đại sự không ổn, không thắng không được.

Quan lễ nghi cung đình cao giọng: "Hiện tại..."

Tất cả mọi người bắt đầu khẩn trương, ngay cả thính phòng cũng an tĩnh lại.

Tay nắm ma pháp bổng và kiếm của các học sinh hơi toát mồ hôi.

"Giới thiệu lịch sử học viện kỵ sĩ hoàng gia." Quan lễ nghi cung đình thong dong nói tiếp.

Thầy trò: "..."

Người xem: "..."

Nếu đây là trận đấu bình thường, nếu ngồi sau quan lễ nghi cung đình không phải hoàng đế, giờ phút này hắn nhất định đã bị đá xuống đài.

Kastalon II đột nhiên quay đầu nhìn Olivia: "Ngươi có tự tin ở trận đấu này không?"

Olivia nói: "Bệ hạ muốn đánh cuộc sao?"

Trong mắt Kastalon II hiện lên tinh quang, "Ta cảm thấy thật hứng thú. Viện trưởng sẵn lòng hạ bao nhiêu tiền đặt cược?"

Olivia thản nhiên: "Ta chỉ muốn khuyên nhủ, là lãnh tụ tối cao của đế quốc, hẳn nên duy trì hình tượng cao quý tự trọng, trăm ngàn lần không thể để cho mình có quan hệ với dân cờ bạc."

Barnett ngồi bên kia nói: "Người nhắc tới tiền đặt cước trước là viện trưởng thì phải?"

Olivia hỏi : "Ngươi muốn đánh cuộc sao?"

"Viện trưởng Olivia không bận tâm đến hình tượng của mình à?"

"Thân là viện trưởng học viện ma pháp hoàng gia và viện trưởng học viện kỵ sĩ hoàng gia, đánh cuộc vì học sinh của mình chẳng lẽ không phải chuyện hợp lẽ?"

"Tốt lắm. Ta đến làm chứng." Kastalon II nói.

Barnett hỏi: "Ngươi định đánh cuộc bao nhiêu?"

"Một kim tệ." Olivia thản nhiên, "Ta chẳng muốn thắng nhiều làm gì."

28. Hai viện giao tranh [ tám ]

Bài giới thiệu dài dòng của quan lễ nghi cung đình rốt cục cũng chấm dứt trong tiếng ngáp liên tiếp.

Quan lễ nghi nhìn học sinh học viện kỵ sĩ đứng thẳng như cây tùng, lại nhìn học sinh học viện ma pháp ngã trái ngã phải, chậm rãi nâng tay lên, dùng giọng nói không cao không thấp tuyên bố: "Trận đấu bắt đầu."

...

Cái gì?

Các học sinh học viện ma pháp ban đầu là sửng sốt, lập tức hai mắt đã bị ánh kiếm trong tay học sinh học viện kỵ sĩ phi thân nhảy lên chiếu vào đến lóa mắt. May mắn, tuy mắt bọn họ không nhìn thấy, nhưng kịp thời hô chú ngữ.

Chỉ thấy giữa sân đấu tức khắc nhô lên năm bức tường đất cao thấp không đều nhau. Sau tường đất, là một vòng lại một vòng tường nước.

Cùng lúc đó, vô số hỏa cầu từ trên trời giáng xuống, bao trùm toàn bộ đấu trường.

"Oa..." Trên thính phòng vang lên tiếng kinh ngạc tán thán.

So với kỵ sĩ chỉ có kiếm làm bạn, ma pháp hoa mỹ của ma pháp sư hấp dẫn ánh mắt bọn họ hơn.

Các học sinh viện ma pháp thấy đám kỵ sĩ như sói như hổ bị ngăn lại ngoài kết giới, thở phào một hơi thật dài, sau đó tốp năm tốp ba nguyền rủa tên quan lễ nghi cung đình rõ ràng thiên vị đối phương.

Song học viện kỵ sĩ không làm bọn họ thất vọng. Giống như học viện ma pháp, bọn họ cũng đã tiến hành xâm nhập nghiên cứu đối thủ trước. Mặc dù kết giới của ma pháp sư rất vững chắc, nhất là khi số lượng đông đảo, nhưng tinh thần lực của bọn họ có hạn. Thời gian duy trì kết giới cũng có hạn . Chỉ cần bọn họ có thể chống đỡ đến khi đối phương hết sạch tinh thần lực, sau đó thắng lợi thuộc về ai là điều không phải nghi ngờ.

Cho nên ở ngoài tường nước, tất cả mọi người đều nhìn thấy học sinh học viện kỵ sĩ giống như bọ chó nhảy tới nhảy lui dưới các loại hỏa cầu thuật.

Soso trừng to mắt.

Trận này so với trận đấu giữa St Paders và St Sorvi ngắn gọn hơn nhiều, hết thảy đều ngay ngắn trật tự. Công kích, phòng thủ, né tránh... giống như song phương đã diễn tập mấy trăm lần. Nhưng cậu nhìn ra được, thực lực song phương trong trận đấu lần này mạnh hơn lần trước nhiều lắm.

Dù sao lần trước dự thi, bất kể là St Sorvi hay St Paders, đều phái ra tân sinh vừa vào nhập học, còn lần này đứng trên sân có không ít học sinh đã đạt tới tiêu chuẩn ma pháp sư và kỵ sĩ trung cấp.

Rầm.

Tường đất sừng sững ngoài cùng đột nhiên sập xuống.

Bụi đất mù mịt.

Không ít ma pháp sư bay lên, chưa đợi bọn họ thấy rõ chuyện gì xảy ra, bức tường đất thứ hai cũng sụp đổ .

"Sao lại thế này?"

Giữa trận doanh học viện ma pháp không ngừng có người thắc mắc.

"Là người ban cao cấp xuất thủ chăng?" Đột nhiên có người đưa ra ý kiến, những người khác đều trầm mặc .

Soso thực mờ mịt.

Chẳng lẽ nói, trước đó người ra tay ở hai phe chỉ là tân sinh? Bởi vì bị vây ở tận trong cùng, được Frank chặt chẽ che chắn, không cho phép tiến lên, cậu chỉ có thể thông qua ánh mắt mà xác định thế cục đằng trước.

"Không, là ban trung cấp." Tiếng nói cực nhỏ của Danton truyền tới.

Nghe vậy học sinh học viện ma pháp đều lộ ra biểu cảm thấu hiểu, trong lòng không khỏi cười thầm. Trên đấu trường có chỉ đạo thực khiến người ta yên tâm.

Oanh.

Bức tường thứ ba sụp đổ.

Học sinh ban 3 đứng giữa không trung dùng hỏa nguyên tố thổi tan tro bụi, lộ ra đám kỵ sĩ đứng phía sau. Bọn họ cầm trường kiếm trong tay, ánh mắt kiên định lãnh khốc, động tác giơ tay chém xuống gọn gàng lưu loát, bức tường thứ tư chưa kịp giãy dụa đã đổ.

Vô số hỏa cầu bay về phía bọn họ, nhưng đều trượt qua giống như thủy tinh cầu.

"Khí giới!"

Nhóm ma pháp sư sắc mặt ngưng trọng. Trong bài giảng chỉ đạo chiến thuật lúc trước nhóm đạo sư từng đề cập đến, phòng ngự mạnh nhất của kỵ sĩ chính là khí giới. Kết giới phòng ngự của nó giống như ma pháp sư, dùng để ngăn cản tấn công từ bên ngoài. Chỉ có điều ma pháp sư khống chế nguyên tố trong giới tự nhiên, còn khí giới của kỵ sĩ do tự tu luyện mà thành, cho nên khí giới chắc chắn và thu phát tự nhiên hơn kết giới.

Quả nhiên, phía sau đám kỵ sĩ, chậm rãi lộ ra một đám kỵ sĩ mặt lạnh rất cao lớn.

Học sinh ban 3 lớp hai lớp ba bắt đầu ra tay. Từ lúc khởi đầu tới giờ bọn họ luôn che dấu thực lực. Bởi vì tinh thần lực của ma pháp sư tiêu hao rất lớn, thể lực và độ dẻo dai kém xa học viện kỵ sĩ. Cho nên bọn họ phải dùng chiến lược thay phiên, trước tiên dùng học sinh sơ cấp làm tiêu hao thể lực đối phương, tranh thủ không lãng phí thể lực và tinh thần lực của học sinh trung cấp, ở thời điểm thích hợp nhất cho một kích trí mạng.

Vụt.

Hỏa cầu biến thành rồng lửa, uốn lượn giữa không trung phóng về phía đám kỵ sĩ.

Đám kỵ sĩ nhất tề nâng khiên.

Kỵ sĩ cao cấp phía sau bọn họ đột nhiên vung kiếm.

Kiếm khí phun ra khỏi mũi kiếm, đánh vào ngọn lửa. Lửa giống như bị ném vào tán ô, đột nhiên quay ngược lại phía sau.

Nhóm ma pháp sư trung cấp hãi hùng nhảy dựng lên, may mắn nhóm ma pháp sư trung cấp thủy hệ ban 2 luôn ở bên cạnh đợi lệnh phản ứng mau lẹ, nhanh chóng tạo ra thủy tường, ngăn cản đám lửa.

"Còn tiếp tục như vậy không xong." Frank thấp giọng.

Soso gấp đến độ vò đầu. Hiện giờ trong lòng cậu chỉ có một ý niệm: Nếu Dilin ở trong này thì tốt, anh ấy nhất định sẽ biết làm thế nào. Anh ấy nhất định có thể đoàn kết tất cả mọi người.

Nghĩ đến đây, cậu nhịn không được quay đầu liếc Ciro một cái. Đã thấy hắn đang ngồi trên ghế, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, vẻ mặt thống khổ.

Là thật hay giả vậy?

Cậu bắt đầu lo lắng.

Như cảm giác được ánh mắt của cậu, Ciro ngước mắt lên .

Bốn mắt nhìn nhau.

Ciro trừng mắt.

Soso nhất thời yên lòng, một lần nữa chú ý vào đấu trường.

Lúc này, trận đấu đã xảy ra biến hóa mới.

Bức tường đất thứ năm không thấy, thế chỗ là một người đất khổng lồ thân cao bảy tám thước. Nó đứng ở chính giữa đấu trường, uy phong lẫm lẫm, tứ chi tráng kiện khiến người ta có cảm giác vững vàng kiên cố.

Ở trên vai nó, là một dáng người cao gầy kiêu ngạo.

Hắn mặc áo pháp sư màu thẫm, cầm trong tay ma pháp bổng, cùng người khổng lồ dần dần rời khỏi trận doanh học viện ma pháp, từng bước hướng về phía đối diện.

"Đứa nhỏ này... là Audis nhà Dana đúng không?" Kastalon II mặt không đổi sắc hỏi.

Olivia đáp: "Bệ hạ, trí nhớ của ngài không tồi."

"Thiên tài ma pháp hiếm thấy của gia tộc Dana. Ta vẫn luôn muốn trông thấy hắn, đáng tiếc kì nghỉ của học viện ma pháp quá ngắn."

"Ngài là hoàng đế, hoàn toàn có quyền thay đổi quy tắc này."

Kastalon II sau khi liên tiếp bị hai cái đinh không nóng không lạnh đâm chọc, sắc mặt có chút khó coi, quay đầu nói với Barnet từ nãy đến giờ vẫn theo dõi trận đấu hết sức chăm chú: "Học viện các ngươi có người nào có thể so sánh với thiên tài Audis không?"

Barnett đáp: "Vương tử Howl có được thiên phú làm cho người ta tán thưởng."

Kastalon II vừa lòng , cười tủm tỉm hỏi Olivia: "Ta không nhìn thấy bóng dáng Ciro, ngươi có thể chỉ giúp ta không?"

Olivia đáp: "Bệ hạ, người nhìn không thấy chứng tỏ mắt không tốt lắm, thế thì không phải được chỉ cho một cái mà nhìn thấy được."

Kastalon II tức giận đến phát run, cố nén phẫn nộ nói,"Ta thực chờ mong hắn thi thố tài năng trong lần đấu này."

Olivia không chút sợ hãi: "Làm chủ soái, tác dụng lớn nhất của hắn là chỉ huy chiến đấu và ổn định quân tâm. Nếu trận đấu này cần một vị chủ soái đích thân ra tiền tuyến mới có thể chiến thắng, ta tình nguyện thay mặt học viện ma pháp nhận thua."

Kastalon II hừ lạnh: "Chẳng lẽ chủ soái đều phải tránh sau lưng binh lính giống như rùa đen rụt đầu. Trước kia ngươi cũng dạy Hayden thế hả?"

"Quân công của Hayden đủ để cho thấy phương châm giáo dục của ta thành công hay không." Olivia dừng một chút, "Huống chi, ta nghĩ ngài và ta đều hy vọng khi chiến tranh thật sự bùng nổ, ngài sẽ làm quan chỉ huy và lãnh tụ tinh thần quan trọng nhất đế quốc trấn thủ tại vương đô, chứ không phải giống như tên lính nhép chạy đến tiền tuyến làm bia đỡ đạn."

"..."

Một ngày nào đó, một ngày nào đó hắn sẽ đưa người đàn bà chết tiệt này lên giá treo cổ, hơn nữa, hắn sẽ rất sung sướng mà tự tay hành hình!

Người khổng lồ đất của Audis tựa như một lưỡi lê, hung mãnh đánh vào giữa đội hình học viện kỵ sĩ, bức bọn họ trở lại địa bàn của mình.

Để trợ giúp Audis, học sinh học viện ma pháp chậm rãi đẩy mạnh chiến tuyến về phía trước.

Tại giờ khắc này, đội hình của bọn họ vô cùng chỉnh tề, bước chân vô cùng ăn ý.

Xoát.

Học viện kỵ sĩ phóng ra hai đạo kiếm quang màu trắng.

Hai cánh tay người khổng lồ đất rơi mạnh xuống.

29. Hai viện giao tranh [ chín ]

Hai tiếng thùng thùng giống như cây búa lớn đấm mạnh vào trái tim mỗi người ở đây.

Kiếm quang không dừng lại, song song hướng về phía Audis đang đứng trên đầu vai người khổng lồ.

Học sinh ban số 1đứng sau Audis dường như trái tim đã nhảy lên cổ họng, tiếng kinh hô bị kìm nén vào trong. Sau đó, trong óc bọn họ hoàn toàn trống rỗng, chú ngữ, ma pháp, phản kích... trong nháy mắt hóa thành từng mảnh nhỏ.

Audis...

Trong lòng bọn họ chỉ quanh quẩn cái tên này.

Audis...

Audis!

Hắn bình tĩnh vẫy ma pháp bổng.

Trước ngực người khổng lồ đất đột nhiên mọc ra bốn cánh tay, hai tay ngăn trở kiếm quang, hai cánh tay khác mãnh liệt đảo qua đám kỵ sĩ trước mặt. Hai cánh tay rơi xuống khi nãy chầm chậm đứng lên, giống như hai con cua bò lại bên chân người khổng lồ, sau đó bò lên trên đùi, cố định, biến thành hai cái càng ở hai chân, giương nanh múa vuốt đối phó với kỵ sĩ vây quanh.

......

Ma pháp thổ hệ còn có thể sử dụng như vậy hả?

Không chỉ tân sinh ban 1 năm nhất năm hai thán phục, ngay cả học sinh cao cấp ba hệ còn lại đã đạt tới trình độ ma pháp sư trung cấp cũng phải kinh ngạc tán thán. Quả thực giống như triệu hồi thổ hệ tinh linh!

Bọn họ không biết thổ hệ tinh linh thật sự có uy lực đến mức nào, nhưng người khổng lồ đất trước mắt của Audis, bất kể về độ linh hoạt hay sức mạnh, đều đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ.

Học viện kỵ sĩ tiếp tục tiến về phía trước.

Có Audis dẫn dắt, học viện ma pháp bắt đầu xâm nhập lãnh thổ của đối phương.

Sắc mặt Kastalon II hơi trầm xuống, nếu không phải Barnett biểu hiện thập phần trầm ổn, lão gần như muốn lao xuống tham gia trận đấu . Nhưng sự bình tĩnh của Barnett cũng không thể khiến lão có cảm giác an toàn, không khỏi lên tiếng hỏi: "Howl đâu?"

Barnett chỉ vào bóng dáng đứng trong vòng bảo vệ của nhóm kỵ sĩ cao cấp: "Vương tử điện hạ đang chỉ huy chiến đấu."

Olivia cười lạnh.

Kastalon II biết rõ bà sẽ không nói được lời gì hay ho, lại vẫn không nhịn được chất vấn: "Ngươi cười cái gì?"

Olivia đáp: "Không liên quan đến bệ hạ."

Bà không nói, Kastalon II càng tò mò, truy hỏi: "Ta muốn nghe."

Olivia nói có lệ: "Vương tử Howl đứng thật thẳng."

...

Sắc mặt Kastalon II càng trầm xuống, "Olivia, đừng có lợi dụng sự dung túng của ta mà khinh miệt tôn nghiêm hoàng thất!"

"Ta không có ý này." Olivia đáp, "Ta chỉ cảm thấy, so với vương tử Howl đứng thẳng tắp, thị vệ bên người cậu ấy trông quá mức bận rộn."

Barnett đỏ mặt.

Gã ta nói vương tử Howl đang chỉ huy cuộc chiến chẳng qua chỉ để nịnh nọt hoàng đế. Người chỉ huy thật sự là tên thị vệ đứng bên cạnh.

Kastalon tuy không có ánh mắt tốt như bọn họ, nhưng nhìn sắc mặt hai người hắn cũng có thể đoán ra đại khái, vì thế ngồi thẳng dậy, thản nhiên xua tay: "Theo dõi trận đấu thì phải giữ im lặng." Hình như hắn hoàn toàn quên mất ai mới là kẻ khơi mào.

Barnett thực nể tình gật đầu.

Olivia đáp: "Ta sẽ nhớ kỹ. Tí nữa dù bệ hạ mở miệng thế nào, ta tuyệt đối không đáp lời."

Barnett: "..." Gã nghĩ mình sẽ không đợi được đến ngày nắm trong tay tội danh khiến cho bà ta bị đưa lên giá treo cổ, mà trước đó đã trực tiếp dùng quân đội hạ gục bà ta rồi!

Theo thế công như chẻ tre của Audis tiến vào trận doanh học viện kỵ sĩ, nhóm ma pháp sư thủy hệ ban 2 cũng bắt đầu từ thế bị động chuyển sang tấn công!

Thủy tên như mưa rào, rậm rạp bắn tới.

Không như hỏa cầu chỉ có thể hạ vài người ở khoảng cách lớn, thủy tiễn phân bố dày rộng, hoàn toàn không có đường tránh né.

Học sinh sơ cấp của học viện kỵ sĩ chỉ có thể lui lại phía sau học sinh trung cấp, tiến vào vòng khí giới của bọn họ.

"Phương án tấn công số 2."

Thị vệ bên người Howl trầm giọng nói. Tuy hắn không lớn tiếng hô, nhưng từng chữ hắn nói ra lại vang vọng vào lỗ tai mỗi học sinh học viện kỵ sĩ.

"Rõ!"

Mọi người lớn tiếng đồng ý.

Bị quăng sang một bên chiến trường, Frank nhíu nhíu mày: "Tớ có dự cảm không tốt."

Patrick đã sớm bị ưu thế trước mắt của bên mình mê hoặc, "Yên tâm yên tâm, có Audis ở đây."

Frank nhìn hắn quái dị.

Patrick chợt tỉnh ngộ nhận ra mình vừa vô tình nói tốt cho kẻ địch, vội sửa lại: "Hiện tại là thời điểm có chung quân thù. Bản thân tớ vẫn ôm mối hoài nghi tương đối lớn về nhân phẩm của hắn. Ai, nếu nguyên soái Hayden chưa tốt nghiệp thì có phải hay không. Có ngài ấy, chúng ta nhất định không cần tốn sức cũng có thể thắng đối phương."

Frank đáp: "Tớ sẽ mang hy vọng tốt đẹp mong anh ấy lưu ban của cậu truyền đạt cho anh ấy."

Patrick nói: "Cho dù ngài ấy lưu ban cũng sẽ không lưu ở học viện chúng ta a. Không phải ngài ấy chuyển trường rất sớm sao?"

Soso nhịn không được ngắt lời bọn họ: "Thời điểm thế này, tốt hơn chúng ta nên chú ý vào trận đấu."

"Có cái gì phải chú ý, lại không dùng được..." Lời Patrick chưa nói hết, chợt nghe thấy phía trước lớn tiếng kinh hô.

Chuyển mắt, hắn nhìn thấy người khổng lồ nom có vẻ đội trời đạp đất kia ầm ầm sụp xuống!

"Audis!" Trong lòng Frank căng thẳng.

Nhóm ma pháp sư bỗng lui về sau.

Tiếng thét không ngừng vang lên.

"Bình tĩnh!"

Frank vừa che chở Soso lùi về sau, vừa hô to.

Nhưng lúc này, hiển nhiên không còn kẻ nào có thể bình tĩnh được. Trật tự học viện ma pháp vừa mới vất vả dựng lên đã bị phá vỡ hoàn toàn. Học sinh ban thổ hệ, thủy hệ và hỏa hệ lẫn lộn vào nhau.

Frank, Soso và Patrick chen chúc hồi lâu trong đám ngườii, mới phát hiện bọn họ đã bị đẩy từ phía sau ra phía trước.

"Làm sao bây giờ?" Patrick khiếp sợ nhìn kỵ sĩ gần trong gang tấc cùng kiếm phong lạnh như băng trong tay bọn họ!

"Nghênh địch!" Frank khẽ cắn môi, ra sức kéo Soso đang muốn xông lên ra sau.

Soso hét: "Tớ là thổ hệ, tớ đến phòng ngự!"

"Phòng ngự cái đầu cậu!" Patrick hô lớn tiếng lòng của Frank. Mô đất phòng ngự của cậu muốn dùng làm chướng ngại vật cũng không được.

"Cẩn thận!" Trong khi bọn họ còn đang tranh luận, Frank đã nhanh chóng niệm xong chú ngữ, ném một phiến hỏa cầu lớn ra ngoài.

Đến lúc này, đa số người trong học viện ma pháp đã tỉnh táo trở lại .

Vừa rồi chủ yếu do người khổng lồ của Audis ngã xuống, khiến cho thị giác cùng tâm linh bọn họ bị chấn động quá mạnh. Kỳ thật chiến cuộc chưa hẳn là không thể vãn hồi.

Nhưng vừa rồi bọn họ lo lắng quá sớm, đến giờ lại yên tâm quá sớm.

Frank rất nhanh phát hiện hỏa cầu quần công của cậu quả thực giống như gãi không đúng chỗ ngứa của đối phương, không, căn bản ngay cả cảm giác ngứa cũng không có.

Mấy chục hỏa cầu thậm chí chưa kịp tiếp cận liền im hơi lặng tiếng biến mất.

Cậu chú ý thấy nhóm kỵ sĩ đang đối mặt không phải nhóm kỵ sĩ đầu tiên. Nhóm người trước mắt này bất kể dáng người hay hành động, đều thành thục hơn nhóm người lúc trước nhiều.

"Bọn họ là học sinh năm ba năm tư?" Patrick cũng chú ý thấy .

Frank rốt cục hiểu được tại sao lúc trước khí thế như chẻ tre của Audis đột nhiên bị đánh bại. Bởi vì đối phương cuối cùng đã phái ra nhóm kỵ sĩ cao cấp. Cho dù Audis là thiên tài, cũng chỉ là học sinh trung cấp, không thể nào lấy sức mình ngăn trở được quần công của nhiều kỵ sĩ cấp cao như vậy.

Đúng lúc này, nhóm kỵ sĩ vốn đang đi từng bước đột nhiên hành động .

Vô số kiếm quang bắn ra!

Trong khoảng khắc đã tới sát trước mặt bọn họ.

Frank và Patrick cảm thấy tứ chi run lên, thân thể và trái tim cùng dừng lại. Ý nghĩ duy nhất trong lòng bọn họ là...

Chết chắc rồi!

Xoát.

Một bức tường đất vắt ngang trước mặt bọn họ, nhưng chưa đến một giây, đã bị kiếm quang hoàn toàn đánh cho tan rã.

Có điều trong nháy mắt này đã có thể phát sinh rất nhiều biến hóa.

Chí ít đủ để Audis thiết lập một kết giới thổ hệ!

"Đồ ngốc, lui ra sau." Audis lạnh lùng phun ra những lời này, sau đó vội vàng ngưng kết kết giới thổ hệ trước mắt thành tấm chắn.

Frank và Patrick cứng mặt, nhất tề thở ra ngụm khí vừa hít vào.

Patrick quay đầu nhìn sắc mặt tái nhợt của Soso, bộ dáng tùy thời sẽ ngất, kinh ngạc hỏi: "Cậu không thoải mái chỗ nào? Có phải bị kiếm khí tổn thương?"

Soso suy yếu lắc đầu.

Frank dìu cậu về sau, "Cậu ấy chắc là tiêu hao quá độ tinh thần lực."

"Tinh thần lực..." Patrick giật mình, "Tường đất rất nhanh bị vỡ nát kia là do cậu gọi ra ?"

Soso áy náy: "Đáng tiếc không dùng được."

"Không. Rất hữu dụng. Nếu không phải nhờ tường đất của cậu, Audis đã không kịp chạy tới cứu chúng ta." Lúc Frank nói những lời này, sắc mặt vẫn thực cứng ngắc.

Patrick phụ họa: "Lần này thật sự nhờ có hắn." Nếu hắn không nhìn lầm, đám kỵ sĩ vừa rồi chắc chắn muốn đẩy bọn họ vào chỗ chết .

30. Hai viện giao tranh [ mười ]

Audis khôi phục lại không duy trì được bao lâu, nhưng đủ để học sinh cao cấp của học viện ma pháp chuẩn bị tốt ma pháp khó đọc, hơn nữa hình thành quy mô tiến công lớn.

Đầu tiên là nhóm ma pháp sư thổ hệ ban 1, có điều lần này bọn họ đảm nhiệm không phải phòng ngự, mà là đào hầm.

Kỵ sĩ đang đi tới phát hiện mặt đất dưới lòng bàn chân kịch liệt rung chuyển, hơn nữa lại có một khối đất lõm xuống rất lớn, nhảy lên nhảy xuống không ngừng như bóng cao su. Tình cảnh hiểm ác khiến cho bọn họ không thể ngừng nhảy nhót giống như bọ chét.

Ban 3 phụ trách phần không trung.

Ngọn lửa từ trên trời ùn ùn trút xuống.

Cho dù học sinh lớp trên chỉ là ma pháp sư trung cấp, nhưng như lời Danton nói, hỏa cầu dù có bình thường thì khi hình thành đến một quy mô nhất định, uy lực tạo ra sẽ rất khủng bố .

Hiện tại đúng là thời khắc khủng bố kia.

Nhóm học sinh cao cấp của học viện kỵ sĩ chỉ có thể dùng toàn lực chống đỡ khí giới, bảo hộ đàn em đứng bên cạnh.

Nhóm ma pháp sư lớp trên thủy hệ ban 2 hết sức chăm chú chống đỡ thủy tường. Độ dẻo dai của nó tốt hơn thủy tường của nhóm học sinh sơ cấp trung cấp nhiều lần. Ngay cả kiếm khí của kỵ sĩ cao cấp đâm vào cũng chỉ có thể tạo thành vết lõm nhất định, rất nhanh lại khôi phục như cũ.

"Tinh thần lực của ma pháp sư tiêu hao rất lớn. Ma pháp càng phức tạp, cần càng nhiều tinh thần lực và lực khống chế." Kỵ sĩ bên người Howl đột nhiên xuất hiện trong đội ngũ tấn công. Khuôn mặt gã lãnh khốc, trông dày dạn hơn tất cả mọi người bên cạnh. Ngay cả tư thế cầm kiếm cũng lộ ra mùi máu tươi trải qua trăm trận. "Từ chính diện đánh thẳng vào bọn họ!"

Nói xong, kiếm trong tay gã đột nhiên hướng vào vị trí dày nhất trung tâm thủy tường.

Ánh kiếm sáng lòa, không vang động mà còn sắc bén hơn cả gió!

Chỉ thấy thủy tường vốn vững chắc bỗng lõm vào giữa.

Nhóm ma pháp sư cao cấp đứng sau thủy tường kinh hô.

"Cẩn thận!" Ngay cả Danton cũng nhịn không được hét lên.

Rầm rầm —

Thủy tường rốt cục bị phá vỡ! Nước ào xuống như thác đổ. Nhóm ma pháp sư đứng trước chật vật chạy trốn.

So với tình hình hỗn loạn của bọn họ, kỵ sĩ nhanh chóng chỉnh hợp đội ngũ, vọt vào địa bàn của học viện ma pháp.

Thế cục nhất thời nghiêng về một bên, đối học sinh học viện ma pháp, vô cùng không ổn.

Trong tiếng ồ lên , Soso theo bản năng quay đầu tìm kiếm vị trí của Ciro.

Chỉ thấy hắn vẫn đứng tại chỗ, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt kiên định, giống như hết thảy tình huống trước mắt đều nằm trong dự kiến của hắn.

Soso đang muốn đi qua, đã bị Frank túm lại, kéo mạnh sang bên cạnh.

"Cẩn thận!" Giọng cậu dị thường cấp bách, "Bọn họ là tới thật sự!" Đây cũng là khác biệt lớn nhất giữa học viện ma pháp và học viện kỵ sĩ. Học viện ma pháp cho dù chiến đấu cũng chưa từng thấy máu, nhiều nhất là công phòng chiến, phòng tuyến của ai bị công phá hoặc là ai không phá được phòng tuyến của đối phương thì tự động kết thúc. Nhưng học viện kỵ sĩ chiến đấu nghe nói rất ít khi không thấy máu. Bọn họ thậm chí lấy vết thương làm vinh quang, đối với bọn họ, chiến tranh chân chính vốn là chiến tranh bằng máu.

Cho nên, giữa đấu trường này, khi ma pháp sư gặp phải nguy hiểm, phản ứng đầu tiên là chạy trốn, trong khi kỵ sĩ gặp được nguy hiểm, nghĩ đến đầu tiên là phòng thủ. Phương thức suy nghĩ khác biệt rất lớn đã quyết định thắng bại của trận đấu.

Kastalon II nhìn học viện kỵ sĩ từng bước một tiến về phía học viện ma pháp, mừng rỡ cười toe, nói với Olivia: "Trận đấu này thật là đẹp mắt."

Olivia nhướng nhướng mày, không nói chuyện.

Vẻ mặt không còn lời nào để nói khiến cho Kastalon II vui sướng vô cùng, lão cười với Barnett: "Ngươi thắng một kim tệ muốn làm gì đây? A, mời ta uống rượu đi. Bạn già của ta, ta thật muốn nếm thử rượu mua bằng tiền của Olivia rốt cục có mùi vị gì."

Barnett cười phối hợp: "Nguyện ý cống hiến sức lực."

Olivia thản nhiên: "Xem đấu phải giữ im lặng."

Barnett: "..." Hít sâu, hít sâu...

Học viện kỵ sĩ khí thế như chẻ tre.

Không ít học sinh học viện ma pháp đã ngã xuống.

Danton nhìn đạo sư học viện ma pháp bình tĩnh đứng bên, trong tay gắt gao nắm ma pháp bổng, ánh mắt không ngừng qua lại từ trên đấu trường đến trên người Olivia.

Audis cầm đầu học sinh ban 1 còn chặn ở tiền tuyến. Nhưng nhìn ra được, tinh thần lực của bọn họ tiêu hao quá lớn, trán mỗi người chảy ra mồ hôi lạnh, thân thể run nhè nhẹ . Nếu không phải đứng sau là bạn học, nếu không phải đứng trước là đối thủ, có lẽ bọn họ đã không kìm chế được mà ngã xuống.

"Kiên trì giữ vững!"

Ciro rốt cục mở miệng .

Hắn giơ ma pháp bổng quý giá kia lên, miệng niệm chú ngữ.

Một ngọn lửa hạ xuống từ trên cao... rất nhanh đã biến mất dưới khí giới của kỵ sĩ.

Song cho dù chỉ là hành động tấn công bé nhỏ không đáng kể cũng khiến học sinh học viện ma pháp tin tưởng.

Hoàng thái tử điện hạ ra tay.

Hoàng thái tử điện hạ trông thật yếu đuối cũng tự mình ra tay!

Kiêu ngạo của ma pháp sư, tôn nghiêm của quý tộc hết thảy bùng nổ trong nháy mắt!

Vô số tiếng ngâm xướng đồng thời vang lên.

Thủy, hỏa, thổ, kiếm khí trộn thành một mảng, sương mù che mờ tầm mắt.

Học sinh sơ cấp đứng ở cuối cùng, nhanh chóng tụ lại một chỗ.

Tiếng hô đau đớn, màu máu tươi , đều như đang phơi bày trận đấu này tàn khốc đến mức nào. Nhưng bọn họ không thể làm gì được.

"Thế nào? Đến tột cùng thế nào?" Patrick không ngừng nhắc đi nhắc lại. Kỳ thật không phải hắn muốn hỏi ra cái đáp án, hắn biết trong thời điểm thế này chẳng ai có thể cho đáp án chính xác. Hắn chỉ muốn mở miệng nói, ít nhất có thể chia sẻ một chút áp lực nặng nề trong lòng.

Soso còn đang nhìn về hướng Ciro.

Chợt, một đạo bạch quang từ trong đám ánh sáng hỗn độn tiến ra.

Nhóm ma pháp sư sơ cấp đứng sau đồng thời rướn cổ.

Bạch quang lướt nhanh qua đỉnh đầu học sinh học viện ma pháp, trực tiếp mà sắc bén bổ về phía Ciro!

Dưới kiếm khí, mặt Ciro không chút máu, tỏ vẻ kích động và sợ hãi.

Soso đột nhiên phi người tới.

Ciro vốn đang chuẩn bị nghênh đón kiếm khí thì bị thân thể cậu đẩy ra sau hai bước, trong lòng hơi sửng sốt.

Nói thì chậm, làm thì nhanh, kiếm khí vô tình chém xuống–

Bị một trận gió ngăn trở!

"Ai?" Kastalon II đột nhiên đứng lên, oán hận tìm kẻ phá hỏng mộng đẹp của lão.

"Trận đấu hình như không công bằng lắm nha." Một người đàn ông toàn thân quấn trong áo bào pháp sư đứng giữa không trung bên cạnh Ciro, áo choàng rộng thùng thình nhảy múa theo gió, dáng vẻ nhàn nhã mà thanh tao.

"Vincent?" Kastalon II kinh sợ trong lòng, ánh mắt bất mãn nhìn Olivia.

Hứng thú lớn nhất của Vincent · Lin là nghiên cứu ma pháp, chỗ hắn thích nhất là phòng nghiên cứu, nếu không phải Olivia phái người đi mời hắn, hắn chắc chắn sẽ không xuất hiện .

Barnett đương nhiên cũng biết vị ma pháp sư siêu cấp cường đại khiến cho hoàng đế vừa yêu vừa ghét này, gã biết trong trường hợp như vậy chỉ có gã mới có thể đảm nhận vai ác nhân. Gã cao giọng: "Đây là trận đấu giữa học viện ma pháp và học viện kỵ sĩ, thỉnh pháp sư các hạ đứng ngoài."

"Là trận đấu giữa học viện và học viện a." Vincent cười âm u, "Vậy tại sao ta lại nhìn thấy ở đây có một gương mặt quen thuộc thế này nhỉ?" Hắn nhìn về phía kỵ sĩ thành thục đảm đương vai trò linh hồn của học viện kỵ sĩ, "Đã lâu không gặp, Pierce."

Pierce không nói gì, nhưng nắm kiếm càng chặt.

Kastalon II mờ mịt nhìn về phía Barnett, "Có ý gì?"

Barnett hạ giọng: "Gã ta là sinh viên vương tử Howl đưa đến, thần đang điều tra lai lịch."

Kastalon II đột nhiên trầm mặt. "Ngươi nói, bên người đứa con thân yêu của ta xuất hiện một người không rõ lai lịch, mà ngươi cũng không nghe, không thấy, không hỏi?" Lão tự động bỏ qua câu đang điều tra kia.

Barnett từng đảm nhiệm chức đội trưởng đội cận vệ thời lão còn làm hoàng thái tử, đương nhiên biết tính tình của lão. Cách tốt nhất chính là không nói gì."Thật có lỗi, bệ hạ, thần thất trách."

Kastalon II nhìn về phía Olivia, ngoài cười trong không cười nói: "Ngươi tìm được sự giúp đỡ thật đúng lúc."

Olivia thản nhiên: "Mời một hai người bên ngoài viện trợ là chuyện bình thường, thỉnh không cần trách cứ Howl vương tử điện hạ."

...

Đương nhiên bình thường! Nếu vị ma pháp sư tương truyền là mạnh ngang với ma pháp sư đứng đầu đại lục Hydeine này là viện trợ bên phe lão, lão cũng sẽ hiên ngang ngẩng cao đầu mà tỏ vẻ thực, bình, thường!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: