Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

lover của taylor swift

-Lee này, cậu bạn kia tên gì?

Tay tên tóc vàng chỉ ra cửa, điểm thẳng cục bông nhỏ gần Han Taesan.

-À, Myung Jaehyun, bạn tao.

Leehan lười biếng đáp, chả buồn liếc mắt qua Duvel, giờ mà cậu ta biết tên tóc vàng lại thích Jaehyun, chắc sẽ nhảy đông đổng lên làm ba điệu cha cha cha rồi há hốc mồm kêu loạn chứ chẳng bình tĩnh được như bây giờ.

-Miong... gì cơ?

Vốn là tên Tây đặc, tên tiếng Hàn dễ như Han Taesan hay Kim Leehan còn đọc chả sõi, đằng này tên Myung Jaehyun lại thách thức nhiều hơn, Duvel rặn mãi không ra chữ.

Thôi, cậu ta buông xuôi, quyết định gọi 'em' là Miong.

-Miong, đáng yêu quá.

——

Han Taesan ho sù sụ, vội uống một ngụm nước, và rón rén đón nhận cái lườm từ Myung Jaehyun.

Đã vào cuối đông, những cơn buốt giá đã chẳng còn thổi mạnh vào đôi tai, nhưng Taesan vẫn thấy mặt người yêu mình đỏ bừng.

Nó đang giận.

Ai là người cứ càu nhàu về việc phải mặc 5 lớp áo kĩ càng trước khi ra đường mỗi ngày với Jaehyun? Ai là người cốc nó một cái oai oái vào đầu vì nó quên không quàng khăn? Là ai?

Vậy mà giờ nhìn xem, giờ Han Taesan lại là người ốm trước, yếu đến nỗi phải nhờ Jaehyun mang thuốc qua vì cậu ở nhà một mình.

Myung Jaehyun đặt túi thuốc lên bàn, tiếng cốp vang to, tỉ lệ thuận với sự tức giận của nó.

Nó chẳng trách mắng gì Taesan, nó bảo mình không giận đâu, nhưng cái mày nhíu chặt cùng đôi môi trề ra như ngầm gửi lời ngàn phàn nàn đến cậu người yêu.

Chắc Han Taesan ốm đến hỏng đầu, nghĩ sao mà đáng yêu thế. Muốn ôm Jaehyun một cái, nhưng sợ lại lây ốm cho cậu bạn.

Khớp tay ửng hồng, thoăn thoắt pha một cốc thuốc hoà tan, Jaehyun khẽ đưa cái cốc áp nhẹ lên má mình. Hồi sau thấy má nó cũng ửng hồng, như chắc chắn là cốc thuốc đã đủ ấm.

-Sao không nghỉ học đi?

-Thôi mà, tôi muốn đi với cậu.

Lặng lẽ uống hết thuốc Jaehyun đưa, Taesan nhắm nghiền mắt, tiếng cậu lè nhè, nhưng vẫn kiên quyết với ý định của mình.

-Nghỉ đi, tớ sẽ giận.

Taesan cạn lời rồi, cậu nào dám để ông trời nhỏ giận mình.

-Mà không cần đâu, tớ giận sẵn rồi.

-Sao nãy bảo không giận tôi?

-Cậu không biết tự chăm sóc mình, rất giận.

Nó ngồi xuống bên giường Taesan, khều nhẹ mấy ngón ửng hồng của mình vào chăn.

-Tớ nghĩ thay vì chết dí với đống sinh hoá học của cậu trên trường, chết dí với chúng ở nhà vẫn làm tớ an tâm hơn.

-Ah... thôi được, sẽ nghỉ.

-Ừ, vì sức khoẻ của mình xíu đi.

Tiếng Han Taesan bỗng rõ ràng hơn.

-Không, vì cậu thôi.

——

Đi học mà không có Han Taesan, bất giác thay lại trở thành trải nghiệm mới mẻ của Jaehyun.

Dù cho mới hơn một năm trước, nó vẫn tự đi học như bình thường. Tự cắp sách một cách bình thường, tự ăn sáng một cách bình thường, tự lẩm nhẩm bài một cách bình thường, mà giờ nó lại thấy thiếu vắng quá.

Không ngờ một năm theo đuổi và đôi tháng yêu đương, Taesan lại trở thành một phần quen thuộc trong cuộc sống hằng ngày của Jaehyun.

Trên đường cuốc bộ, Jaehyun nghĩ, sao trời dạo này ấm quá, vậy mà Han Taesan vẫn ốm được.

Mông lung nghĩ ngợi, cái nóng dần báo hiệu mùa đông chuẩn bị kết thúc và cậu bạn la liệt nằm ở nhà cứ thay nhau xuất hiện trong đầu Jaehyun, và nó giật mình khi bỗng có ai đập khẽ vào vai.

-Ô, xin chào? Miong?

"Ai vậy trời."

Jaehyun lắc cái đầu tròn của mình, cố nheo mắt lại để xem đây là ai. Đây mà là người quen của mình thì nhục lắm, vì nó nhìn mãi, chả thấy tên cao kều tóc vàng này quen mắt ở đâu.

-Cậu là...

-A! Tôi là Hansmock Duvel, bạn cùng lớp của Taesan và Leehan, cậu thân với họ đúng không?

Ồ, bạn của Taesan.

-A, bạn của Taesan hả?

Chỉ trong phút chốc, cái nheo mắt lại trở thành nụ cười toe toét, mắt nó cong tớn lên, thân thiện khác xa lúc ban đầu.

Đơn giản là, Jaehyun nhận thức được việc bạn người yêu mình có phần emo nhẹ trong người nên chẳng lấy được mấy người bạn thân. Chi bằng tạo mối quan hệ tốt với bạn của Taesan có phải là giúp cậu rồi không?

-Mình là Myung Jaehyun!

-Tôi biết, Miong.

Cậu bạn cao kều này có vẻ đã biết nó từ trước.

Jaehyun thấy bạn của Taesan là cứ bon bon miệng tám chuyện trên trời dưới đất. Ngoài cái điểm mạnh nói rất hăng ra, Myung Jaehyun còn rất tài trong việc luyên thuyên về Han Taesan.

-Cậu thích chơi bóng rổ à?

Nó khẽ reo lên khi nhìn thấy quả bóng rổ trên tay Duvel.

-Ừa, khá là giỏi đấy, Miong có biết chơi không?

-Mình biết chơi qua qua à. Taesan á, tên đó năm ngoái lười vận động nên mình rủ cậu ấy chơi bóng rổ cùng. Nói mãi mới chịu chơi mà được hai buổi thì tên đó cho mình leo cây luôn. Cũng đáng ghét thật...

-Ồ-

-À mà nhé, nếu được thì cậu cố rủ Taesan đi chơi bóng rổ vài lần nha. Cho đỡ căng thẳng học hành.

Và để thân với nhau hơn nữa. Jaehyun nghĩ.

Duvel đã thấy kì quặc từ lúc cậu ta giới thiệu mình là bạn của cả Taesan và Leehan, nhưng có vẻ Jaehyun chỉ quan tâm vế "bạn của Taesan".

Đã đứng ngay cổng trường, tiếng Myung Jaehyun liến thoắng vẫn chưa hết, và giờ Duvel còn biết được Taesan thích ăn đồ ngọt và tuyệt đối bài trừ đồ đắng như cà phê.

"Nhưng hôm nào Han chả uống Espresso?"

Suy nghĩ bất chợt vụt qua đầu, nhưng rồi cũng bị tên tóc vàng gạt đi.

Cậu ta lại ngẩn ngơ đứng nghe Myung Jaehyun nói.

Tuyệt thật, Jaehyun như từ điển bách khoa về Han Taesan. Đến nỗi người bạn cùng lớp ba năm với Taesan như Duvel cũng không biết rõ về cậu ta bằng Myung Jaehyun, một người bạn hai năm học khác lớp.

-Cậu có thích "Lover" không? Của Taylor Swift ấy.

Cố níu câu chuyện trở về mình, Duvel hỏi. Cậu ta thấy Jaehyun ngước mắt nai mình lên, và lại rũ mắt suy nghĩ.

Myung Jaehyun đơn giản là hoàn hảo trong mắt Duvel. Người châu Á, mắt tròn trong veo, nhỏ nhắn khi đứng cạnh Duvel, vừa để ôm trọn bằng một tay. Nó hoàn hảo, nó như bước ra từ những giấc mơ của Duvel, và bằng lòng yêu mến đầy nhiệt tình, Duvel đã mơ về một ngày gảy guitar hát "Lover" của Taylor Swift cho Jaehyun nghe.

-Mình thích "Winter Blossom" hơn, một người mình yêu quý đã đàn và hát cho mình nghe bài đấy.

Tâm trí Duvel bỗng trở về chiều hôm ấy, ngoài tiếng cười vang vọng của Myung Jaehyun tươi xinh, đứng cạnh nó còn có một Han Taesan và cây đàn guitar góc lớp.

——

Nếu ae k nhớ thì vào sinh nhật của Jaehyun, Taesan đã đàn và hát "Winter blossom" cho bạn nghe❤️‍🔥✨
Rcm mng nghe bài này luôn nhe, siêu hay😭 lời bài hát rất hợp hai nhóc trong fic luôn áaaa

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro