anh và bạn ( vào chiều hoàng hôn )
Han Taesan thể chất trời sinh bền bỉ, cộng thêm lối sống lành mạnh ( trừ việc hay uống cà phê ) khiến cậu như hổ mọc thêm cánh, hoàn toàn khoẻ mạnh chỉ sau một giấc ngủ từ sáng đến chiều.
Chỉ buồn cho Myung Jaehyun, thể trạng cũng không đến nỗi nào mà lại bị lây bệnh nằm liệt giường ngay sau hôm ấy.
-Mạnh miệng lắm, vậy mà còn chê tôi.
-Im đi Han Taesan.
Dường như cái ốm làm nó dạn dĩ hơn thường ngày, đốp chát thẳng vào mặt người đang ngồi cạnh giường nó.
Cuối ngày, gió mạnh hơn bình thường, làm cái thân nóng bừng bừng của Jaehyun co rúm ró lại, miệng thì lẩm nhẩm mấy tiếng lèo nhèo như đọc thần chú. Nó như quên hết mấy câu đôi co với Taesan trước đó, rung rúc nắm chặt lấy vạt áo cậu bạn.
-Dậy đi Jaehyun, uống thuốc đi nào.
-Không...
Nói rồi, Myung Jaehyun lại càng nắm áo Taesan chặt hơn, làm một vùng sơ mi nhăn nheo hẳn.
Taesan nhìn Jaehyun thế nào lại thành con sóc chuột phồng má hây hây hồng, dễ thương, nhưng dễ thương thì vẫn phải uống thuốc. Lại nhớ đến cách thằng Leehan hay tán gẫu với mấy chị gái như thế nào.
-Mau lên, anh cho bạn uống thuốc nhé?
Vốn dĩ định "anh - em", nhưng đúng là quá khó với Han Taesan.
Đúng như dự đoán. Jaehyun ngồi thẳng dậy, vẫn thở hồng hộc vì cơn sốt, giọng nó run run.
-Xưng hô k-kì quặc vậy.
-Nhưng giờ bạn mới chịu dậy mà.
Thấy Jaehyun xấu hổ, cậu lại được đà trêu nó dai hơn.
-Nào, uống thuốc đi cho anh vui nhé.
Vậy mà cuối cùng nó chịu uống thuốc thật.
——
-Taesan này.
-Hả?
-Trở thành nam thần lớp bên lạnh lùng như hồi trước đi.
-Do bạn không biết thôi. Nam thần lớp bên hồi trước cũng hối hận vì đã lạnh lùng với bạn đấy. Giờ bạn không thay đổi được đâu.
-Àn tuê😭 Trả Han Taesan trầm tính lạnh lùng cho tớ😭😭😭
——
xàm quá seiwwua ơi😭😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro