DCLM 705-708
Chương 705 : Khi tuyệt vọng thì cái gì cũng phải thử
Dịch: Mộc (M2sk)
Biên: Ẩn
Nguồn: hoanguyettaodan.net
“Tiểu Tống, em nói cho anh biết, tại sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ chỉ vì muốn cho Văn Tĩnh biết em là bạn gái của anh?” Vừa ra khỏi phòng bệnh, Hướng Nhật đã kéo tay mỹ nữ lão sư, nghiêm mặt hỏi, nếu chuyện đúng là như vậy thì mỹ nữ lão sư có lẽ làm hơi quá rồi.
“Đau lòng sao?”
Tống Thu Hằng nhẹ nhàng liếc nhìn Hướng Nhật, trong ánh mắt có chút phức tạp, bỗng nhiên nàng nâng tay hắn lên, nói :
“Yên tâm đi, em không có nhỏ mọn như vậy, thật ra khi nghe nàng sắp ra viện em cũng thấy nhẹ nhõm trong người.”
Thấy vẻ thành khẩn của mỹ nữ lão sư, Hướng Nhật cũng không nghĩ rằng nàng đang nói dối. Cẩn thận ngẫm lại, mỹ nữ lão sư vốn không phải là người nhỏ mọn như thế, phỏng chừng mình bị bình dấm chua An Tâm hành riết nên bây giờ đâm ra thần hồn nát thần tính mất rồi.
“Em biết anh không quên được nàng, cho dù anh và nàng bây giờ có quay lại em cũng sẽ không giận đâu.”
Tống Thu Hằng tựa đầu lên vai Hướng Nhật, động tình nói.
“Quay lại?” Hướng Nhật cười khổ, không nói gì. Chuyện này hoàn toàn bất khả thi, nếu chỉ là muốn cho Trứu Văn Tĩnh tin mình chính là “mình” thì cũng không khó khăn mấy, bí mật chỉ có hai người biết hắn cũng nhớ không ít. Nhưng nếu xác nhận mình chính là “mình” thì hậu quả thật khó nói. Đừng nói là Trứu Văn Tĩnh còn có thể ở trong bệnh viện tiếp tục điều trị, đến tấm kim tạp hắn đưa không biết là có bị nàng quăng vào mặt nữa không đây, đến lúc đó cho dù có chết nàng cũng không bao giờ chịu nhận bất kì sự giúp đỡ nào từ hắn nữa.
“Hướng Nhật, đừng nghĩ đến chuyện đó nữa, em tin rằng mọi chuyện rồi cũng sẽ tốt đẹp thôi.” Tống Thu Hằng nhìn thấy hắn cười khổ, ngay lập tức đã đoán được vì cái gì, nàng quen với Trứu đại tiểu thư lâu như vậy, còn lạ gì nàng ấy nữa.
“Được rồi, không nói đến chuyện này nữa, chúng ta bây giờ đi dạo một vòng, mua cho em vài bộ quần áo rồi quay về đi.” Hướng Nhật cũng không dây dưa vấn đề đó nữa, như thế sẽ làm cho mỹ nữ lão sư khó chịu, khó khăn lắm mình với nàng được ở một mình bên nhau, phải nên quý trọng khoảnh khắc này mới đúng.
“Không ở lại ăn tối với em sao?” Tống Thu Hằng có chút mong đợi nhìn Hướng Nhật.
“Em cũng biết, mẹ của anh bây giờ đang ở nhà, làm sao anh dám không trở về đây.” Tối nay có hẹn với Thư Dĩnh, Hướng Nhật làm sao dám nói thật ra, đành phải đổ hết cho Hướng mẫu vậy.
Hơi có chút thất vọng nhưng rất nhanh hồi phục lại, Tống Thu Hằng nói: “Khi nào rảnh thì anh qua ăn cơm với em nhé.”
“Được.” Hướng Nhật đáp ứng ngay, dù sao cơ hội cũng có không ít.
Hai người như không sợ người quen bắt gặp, giống như một đôi tình nhân nồng nhiệt ôm nhau đi ra, lúc sắp ra tới cổng bệnh viện thì bỗng sau lưng có một thanh âm truyền tới: “Hoa Hoa.”
Hướng Nhật trừ cảm giác giọng nói có vẻ quen thuộc, cũng không nhớ được gì. Huống hồ cái tên mà đối phương gọi chắc là một con thú cưng nào đó, Hướng Nhật cũng không quan tâm nên không có quay đầu nhìn. Nhưng phía sau có tiếng bước chân dồn dập, hiển nhiên là có người đang đuổi theo. Lần này không đợi hắn quay đầu lại, một bàn tay đã vỗ cái “Chát” vào vai hắn, sau đó là một âm thanh nữ nhân rất quen thuộc: “Hoa Hoa, ta gọi ngươi mà sao không chịu trả lời? Ngươi đúng là đồ không có nhân tính nha.”
“Là cô?!” Hướng Nhật quay đầu lại, chỉ thấy một người đang đứng ở trước mình, trên mặt rõ ràng là đang rất khó chịu, Hướng Nhật mới nhìn liền nhận ra, chính là bạn học thời cấp hai của “mình”, Hà Tú Tú, một cô nàng có vóc người rất nóng bỏng.
Chính nàng ban đầu nói nàng cùng chủ nhân của thân thể này thân thiết ra sao, nói là nàng ở trường giúp đỡ “mình” như thế nào.v.v.v… Đối với cô bé nhiệt tình này Hướng Nhật rất có hảo cảm, chỉ có điều nàng có một thói quen không hay ho cho lắm, đó là thích đặt biệt danh cho người khác.
“Còn nhớ ta sao, còn tưởng một thời gian ngắn không gặp người sẽ đem con bạn này quên hoàn toàn rồi chứ.” Cách nói chuyện bạt mạng của Hà Tú Tú vẫn không đổi, cho dù nàng có đang mặc một bộ đầm búp bê màu trắng đi nữa thì người khác khi nhìn vào vẫn không nhìn ra được một chút thục nữ nào ở trên người nàng cả.
Thấy mỹ nữ lão sư ở bên cạnh nhíu mày, Tú Tú mới phát giác được là mình đã hơi bất lịch sự, mải nói chuyện cùng bạn học mà quên mất vị đại mỹ nữ này, bèn xấu hổ hỏi: “Vị này là…”
“Tôi là bạn gái của anh ấy.” Tống Thu Hằng giành nói trước, đôi mắt mang theo nghi ngờ mà liếc sang Hướng Nhật, ý hỏi cái cô bé này là ai mà nói chuyện với hắn giống như rất quen thuộc vậy.
“Khục, Thu Hằng, anh giới thiệu với em, Hà Tú Tú, bạn học thời cấp hai của anh.” Nhìn thấy ánh mắt cảnh cáo của mỹ nữ lão sư, Hướng Nhật giải thích ngay lập tức, con nhấn mạnh hai từ “bạn học”, hắn tin rằng với trí thông minh của nàng hẳn sẽ đoán được “bạn học” này là bạn của cái thân thể này chứ không phải “bạn học” của "hắn".
“Chào cô, Hà Tú Tú.” Tống Thu Hằng hiểu ra, lễ phép đưa tay ra với Hà Tú Tú.
“Chào, thật vui khi được biết cô.” Hà Tú Tú cũng lễ phép cùng đối phương bắt tay, nhưng trong tâm lại thấy hiếu kỳ, tên bạn học này như thế nào lại đổi bạn gái. Trên mặt tuy không có biểu tình gì, nhưng đối với tên bạn học vốn ít nói này ngày càng thêm tò mò. Lần trước đi họp lớp hắn dẫn theo hai nữ sinh vô cùng xinh đẹp, một trong đó tự xưng là bạn gái hắn. Mà người bạn gái bây giờ xinh đẹp cũng không hề thua kém so với hai người trước, chỉ lớn hơn tầm vài tuổi.
Trong lòng tò mò muốn chết nhưng ngoài miệng lại không dám hỏi, chỉ nghiêm mặt: “Hoa Hoa, vừa vặn gặp ngươi ở đây, ta có một chuyện không biết có nên nói cho ngươi hay không.”
“Chuyện gì?” Hướng Nhật thấy nàng bỗng nhiên nghiêm túc liền đoán được nhất định là có chuyện xảy ra, nếu không với tính cách ngổ ngáo bạt mạng của cô nàng này sẽ không có loại biểu hiện này.
“Nhà của Tiểu Tuyền xảy ra chuyện, ngươi có biết hay không?” Hà Tú Tú nhíu mày nói.
“Sao?” Hướng Nhật có chút do dự, ngay lập tức hiểu được Tiểu Tuyền mà nàng nói là ai, chính là người mà “mình” yêu thầm trước kia.
“Cha của nàng đến Bắc Hải thăm nàng thì bị xe đụng, tên tài xế kia bỏ chạy mất, hiện đang điều trị trong bệnh viện, nếu ngày mai không có tiền phẫu thuật có thể sẽ phải cắt đi một chân.” Nhắc đến gã tài xế gây án rồi bỏ trốn kia, Hà Tú Tú giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không làm được gì. Cha của Tiểu Tuyền khi bị đụng không kịp nhìn thấy biển số xe của xe gây án, mà cảnh sát quan sát camera giao thông muốn xem đoạn ghi hình kia cũng không phát hiện được gì bởi máy quay nơi đó bị hỏng. Việc tìm chiếc xe kia càng trở nên bất khả thi.
Không có cách, vì bạn thân, Hà Tú Tú phải chạy ngược chạy xuôi gom góp, tìm bạn bè mà vay đỡ nhưng vẫn chưa đủ số lẻ của đống tiền kia, vì thế khi thấy Hướng Nhật mới chạy loạn tới.
Chương 706 : Bán giá ngàn vàng
Dịch: Mộc (M2sk)
Biên: Ẩn
Nguồn: hoanguyettaodan.net
“Nói như vậy, nếu có đủ tiền phẫu thuật thì sẽ không cần cưa chân nữa phải không?” Hướng Nhật đối với tình huống này cũng không lạ gì, thời nay cho dù là làm cái gì cũng phải cần có tiền. Không có tiền thì phải chịu tàn phế, sự thật vốn tàn khốc như thế.
“ Đúng vậy ” Hà Tú Tú ánh mắt chờ mong nhìn Hướng Nhật. Tuy trong lòng không hy vọng nhiều, dù sao hai người cũng là bạn học cũ, hoàn cảnh của nhau đều rất rõ ràng, muốn đưa ra số tiền lớn như vậy đối với hắn mà nói là hơi quá sức, cơ bản là không có khả năng, nhưng dù sao thì thêm chút nào đỡ chút ấy.
“Cần bao nhiêu?” Hướng Nhật cũng không cho mình là nhà từ thiện làm việc tốt không cần báo đáp, nhưng hiện giờ mình cũng không thiếu tiền, coi như mình thay chủ nhân của cơ thể này báo đáp lại ân tình thời trung học đi.
“Hai vạn là đủ, nếu không thì một vạn cũng được.” Hà Tú Tú cẩn thận nói, sợ nói nhiều quá sẽ đem Hướng Nhật dọa chạy mất.
Hướng Nhật nhíu mày, một hai vạn không tính là nhiều, nhưng theo lý mà nói cũng không chênh lệch như thế chứ?
Hà Tú Tú thấy Hướng Nhật nhíu mày, cho rằng mình nói hơi nhiều, vội nói lại một câu:” Hoa Hoa, nếu cậu thấy khó khăn thì năm nghìn cũng được rồi……”
Hướng Nhật ngắt lời nàng : “Tôi không phải thấy khó khăn, chỉ là tôi muốn hỏi, tiền phẫu thuật chỉ có nhiêu đó thôi sao?”
“Ý cậu là?” Hà Tú Tú sửng sốt, không hiểu ý của gã bạn học cũ này là gì, chẳng lẽ lại chê mình nói ít sao?
“Chi phí phẫu thuật tổng cộng bao nhiêu?” Hướng Nhật cũng không vòng vo mà hỏi thẳng, hắn đoán được lúc nãy Hà Tú Tú nghĩ mình không có nhiều tiền cho nên nói ra số tiền cũng không nhiều.
“Tổng cộng hết ba mươi tư vạn.” Hà Tú Tú do dự một chút, rốt cục cũng nói ra số tiền thật sự, rồi vẻ mặt chua chát nói tiếp
”Hiện giờ mình đã kiếm hơn ba vạn, còn thiếu khoảng ba mươi vạn, hi vọng bệnh viện có thể cho làm phẫu thuật trước rồi tiền có thể trả sau.”
“Đem tiền đã mượn trả cho tôi, ba mươi tư vạn kia tôi cho cậu mượn.” Hướng Nhật khảng khái nói, đối với hắn, mất mấy chục vạn chỉ là chín trâu mất một cọng long, không đáng kể.
“Cậu nói cái gì?, cậu có?” Hà Tú Tú trừng to hai mắt, vẻ mặt không thể tin được, không chỉ khiếp sợ vì Hướng Nhật có nhiều tiền như vậy mà còn khiếp sợ vì một gã con gia đình bình thường như hắn lại có thể tự nhiên đưa ra nhiều tiền như thế.
“Kí chi phiếu được không?”
Hướng Nhật không trả lời, rút từ trên người ra một tập chi phiếu, lúc trước ghé ngân hàng một chuyến, không chỉ làm cho mỹ nữ lão sư cùng Nhâm đại tiểu thư mấy cái thẻ mà còn làm thêm một tập chi phiếu, sau này chỉ cần ghi vài chữ là có thể tiêu xài rồi.
Hà Tú Tú trợn mắt há mồm, chi phiếu nàng không phải là chưa thấy qua, trên TV nàng cũng đã thấy không ít, cái này là biểu trưng của kẻ có tiền nha. Không ngờ rằng gã bạn thời trung học gia cảnh vốn bình thường lại có thể tùy ý lấy ra, hơn nữa động tác thuần thục, hiển nhiên không phải là làm lần đầu.
Hướng Nhật không để ý đến vẻ mặt phức tạp của Hà Tú Tú, sau khi điền đầy đủ vào tấm chi phiếu liền đưa cho nàng, lúc này cô ta còn đang ngẩn người ra.
Hà Tú Tú vô thức nhận lấy, động tác cứng nhắc giống như người máy vậy, cho đến khi nhìn thấy một dãy số “0” mới giật mình la to: “ Năm mươi vạn?”
“Tôi nghĩ rằng trừ tiền phẫu thuật ra chắc sẽ có thêm một vài khoản chi phí phát sinh nữa.” Cái này gọi là làm ơn thì làm ơn cho trót, tiễn phật tiễn đến tây phương, huống hồ Tiểu Tuyền là đối tượng thầm mến của “mình” lúc trước, tất nhiên sẽ không thể quá keo kiệt.
“Như thế này có nhiều qua hay không?” Hà Tú Tú nắm chặt tờ chi phiếu trong tay, giọng nói bắt đầu run rẩy. Vốn chỉ hy vọng kiếm thêm một chút tiền để giúp bạn, không ngờ đùng một phát liền có đủ tiền, thậm chí còn dư nhiều như thế nữa.
“Không nhiều lắm đâu, nếu không phải sợ hù chết cậu thì tôi đã thêm một con số “0” đằng sau nữa kìa.” Hướng Nhật có chút buồn cười nói, hiếm khi thấy một cô gái “đầu đội trời, chân đạp đất” như Hà Tú Tú lại có lúc khiếp sợ như vậy.
“Không thể ngờ được cậu là một tên phú hộ nha, ai, lúc học trung học biết thế này đã vặt trụi cậu, bây giờ thật vô cùng hối hận à nha. Mình hỏi cậu, lúc trước có phải đã động chân động tới đến cái sơ yếu lí lịch không? Chơi tự hạ thấp hả? Cậu thật gian à.”
Hiển nhiên, câu nói đùa của Hướng Nhật đã khiến Hà Tú Tú khôi phục bản tính vốn có, hơn nữa loa phát thanh một khi đã mở là không thể tắt được.
"Bây giờ nhớ lại, nếu lúc trước Mã Thiên Hào không chen ngang thì bây giờ có lẽ Tiểu Tuyền đã là bạn gái của cậu rồi. Cậu không biết, cái con ngốc kia thật ra đã thích cậu từ lâu rồi nhưng không dám nói ra. Lúc trước gặp cậu trong buổi họp lớp, vốn nghĩ rằng đây sẽ là cơ hội tốt để nàng bày tỏ, ai ngờ cậu giới thiệu mình đã có bạn gái. Lúc trở về Tiểu Tuyền không nói một tiếng nào, mình biết cái con bé ngốc kia vẫn chưa quên được cậu, khó trách đến giờ vẫn chưa có bạn trai……”
“Khụ khụ…..” Mắt thấy Hà Tú Tú càng nói càng hăng, Hướng Nhật vội vàng ho lớn, cái con bé này không có mắt hay sao chứ? Bên cạnh còn có bạn gái của mình mà cũng dám nói mây chuyện này. Tuy mỹ nữ lão sư không có máu hoạn thư nặng như An đại tiểu thư, nhưng nếu bị chọc lên, phỏng chừng mười Thúy Kiều cũng không đủ chịu tội.
Được Hướng Nhật cảnh tỉnh, Hà Tú Tú rốt cục cũng nhận ra, nàng dù sao cũng không ngốc, rất nhanh từ vẻ mặt bình thản của mỹ nữ lão sư bên cạnh nhận ra được sai lầm của mình, vội đánh trống lảng: “Hoa Hoa, lần này thật cám ơn cậu, nếu không có cậu, mình với Tiểu Tuyền thật không biết phải làm sao bây giờ! Mình sẽ lập tức gọi điện cho con bé ngốc kia, phỏng chừng bây giờ nó đang vắt chân lên cổ mà chạy đi kiếm tiền đó.”
Nói xong, Hà Tú Tú đi sang một bên, rút di động ra bấm số.
Chẳng qua vừa nói được vài câu, sắc mặt Hà Tú Tú liền đại biến, sau đó lại giận đùng đùng mà cúp điện thoại.
“Làm sao thế?” Hướng Nhật khó hiểu hỏi, chẳng lẽ lại có rắc rối gì nữa?
“Tiểu Tuyền, nó đến cái chỗ kia, nói là muốn bán “cái ngàn vàng!”
Nói đến đây, vẻ mặt Hàn Tú Tú như hận không thể rèn sắt thành thép, nghiến răng nghiến lợi nói :
” Mình nói với nó là đã mượn được tiền, nó còn không tin, còn tưởng mình nói thế là vì muốn ngăn cản nó làm vậy, quay về thế nào tớ cũng đánh nát mông nó.” Nói xong vội vàng chạy ra ngoài.
“Cậu bây giờ đi đâu?”
Hướng Nhật vội gọi nàng, hắn đương nhiên biết bán “cái ngàn vàng” nghĩa là gì. Lúc trước hắn cũng đã gặp qua một lần, khi đó hắn còn là đại ca của “Bạch Hổ hội”, từng có một nữ sinh trung học vì muốn kiếm tiền chữa bệnh cho cha mẹ mà đem bán lần đầu của mình. Chẳng qua hắn thấy nàng tuổi còn quá nhỏ nên không “xơi” nàng, còn đưa một số tiền rồi bảo nàng rời đi.
hương 707 : Ba mươi vạn
Dịch: Mộc (M2sk)
Biên: Ẩn
Nguồn: hoanguyettaodan.net
Câu lạc bộ Kim Long trực thuộc khu Đông Thành, gần với khu biệt thự Chân Long, là một câu lạc bộ tư nhân cao cấp. Bề ngoài trông có vẻ binh thường nhưng bên trong lại cực kỳ huy hoàng, những thứ ở trong này hầu hết đều có thể dùng hai chữ “Xa xỉ” để hình dung, cho dù là một cái gạc tàn cũng có thể có giá trên vạn.
Đàn bà đẹp nhất, rượu ngon nhất, hưởng thụ hào hoa nhất. Chỉ cần ngươi muốn thì thứ gì trong này cũng có, cho dù ngươi không tưởng tượng ra được thì trong này cũng sẽ cho ngươi kinh hỷ ngoài dự kiến.
Đương nhiên, muốn tiến vào trong câu lạc bộ thì phải có “giấy thông hành”, ở đây chính là thẻ vip. Không có thẻ vip thì cho dù ngươi có ôm theo mấy trăm vạn tiền mặt thì bảo vệ cũng không cho ngươi vào. Trừ phi thân phận của ngươi đã được ông chủ nơi này xác nhận, sau đó hắn đưa thẻ VIP cho ngươi thì ngươi mới có thể vào trong hưởng thụ.
Mà thẻ VIP cũng chia cấp bậc, VIP một sao thì có thể ở lầu một chơi chơi, hai sao lên lầu hai, ba sao lên lầu ba…. Tóm lại sao bao nhiu thì lên tầng bấy nhiêu, đãi ngộ cũng khác nhau. Nghe nói cao cấp nhất chính là thẻ VIP sáu sao, đó là tối cao của sự hưởng thụ, hơn nữa mọi chi phí khi vui chơi ở câu lạc bộ này đều được miễn phí.
Duy nhất có một loiạ người có thể tiến vào mà không cần thẻ VIP, đó chính là nữ nhân, nhưng phải là nữ nhân xinh đẹp, có nhan sắc.
Không thể nghi ngờ rằng Lam Tuyền cũng nằm trong số đó, lại nói tuy nằng không phải đặc biệt xinh đẹp, nhưng lại có một vẻ thanh xuân, một hương vị dịu dàng mà bất cứ gã đàn ông nào vừa thấy là muốn che chở.
Thay đổi cách ăn mặc một chút, trang điểm nhẹ nhàng, Lam Tuyền một đường tiến vào câu lạc bộ Kim Long mà không bị bất kì sự ngăn cản nào. Tuy lúc nãy nàng vừa nhận được điện thoại của cô bạn thân Hà Tú Tú, nói rằng đã tìm đủ tiền phẫu thuật. Chẳng qua nàng không tin mấy lời đó, cho rằng đối phương đang muốn ngăn nàng làm “chuyện dại dột”
Chẳng qua nàng đã quyết tâm, lần này cho dù đối phương là một ông lão già khụ, một tên cực xấu hay cả hai nàng đều chấp nhận, chỉ cần có đủ tiền phẫu thuật là được.
Tiến vào câu lạc bộ Kim Long, Lam Tuyền được một gã phục vụ khá điển trai dẫn lên một phòng ở lầu ba, có vẻ như là một văn phòng, trong phòng chỉ có một nữ nhân.
Nữ nhân đại khái khoảng ba mươi tuổi, trang điểm khá đậm, trông không được tự nhiên. Nhưng có một điều không thể chối cãi, đó là nàng rất đẹp, đàn ông vừa nhìn thấy nàng nhất định sẽ nghĩ ngay đến một cái giường.
“Tôi nghĩ cô trước khi đến nhất định đã tìm hiểu quy đinh ở đây chứ?” Ả đàn bà dùng ngón cái quệt quệt đôi môi của mình, cẩn thận đánh giá toàn thân Lam Tuyền, ánh mặt lộ thần sắc tán thưởng.
“Uhm.” Lam Tuyền có chút không tự nhiên lên tiếng, trươc khi đến nàng đúng là có hỏi qua tình huống ở trong này, đó là do một tỷ muội đã từng làm trong này nói với nàng. Đồng thời trong lòng nổi lên một cảm giác vô cùng nhục nhã, tựa như chính mình là một món hàng, mà đối phương chính là một kẻ mua hàng.
“Thành thật trả lời ta một chuyện, nhớ kỹ, nhất định không được nói dối, nếu không thì hậu quả ngươi không lường được đâu.” Ả đàn bà thu hôi ánh mắt dò xét, nghiêm túc nói.
“Ta đã rõ.” Lam Tuyền bối rối gật đầu, nàng dường như bị lời nói sắc bén của đối phương làm cho hoảng sợ.
“Cô có còn là xử nữ hay không?”
Trắng trợn hỏi một câu, nhưng từ miệng ả đàn bà này nói ra cứ như là thế vậy, tựa hồ ả đã hỏi câu này với rất nhiều cô gái rồi.
Mặc dù trong lòng xấu hổ muốn chết, nhưng khi nhớ đến cha còn đang ở trong viện chờ tiền phẫu thuật, Lam Tuyền gật nhẹ.
Ả đàn bà càng tỏ vẻ hài lòng: “ Với nhan sắc của ngươi, hơn nữa còn là lần đầu, hì hì, ngươi có thể lên lầu bốn tiếp khách. Đúng rồi, lần đầu tiên ngươi đòi bao nhiu tiền?”
Lam Tuyền vừa nghe đối phương hỏi “giá” của mình, trong lòng càng thêm tủi nhục, chẳng qua tủi nhục thì tủi nhục, vẫn phải cắn răng nói máy chữ: “ Ba mươi vạn”
“Ba mươi vạn?” Giọng nói của ả đàn bà như nén lại, tiếp theo giống như vừa nghe chuyện cười, trào phúng nói: “ Ngươi cho rằng mình có giá thế sao?”
Lam Tuyền nhất thời cúi đầu, bờ vai run run, miệng có nén tiếng thút thít, một lúc sau mới ngẩng đầu lên, kiên cường nói: “Nếu một lần không đủ thì hai, ba lần, chỉ cần có ba mươi vạn trong đêm nay thì gì ta cũng làm.”
Tựa như bị mấy lời này của Lam Tuyền làm cho giật mình, ả đàn bà cẩn thận đánh giá lại nàng: “ Muốn ngay lập tức lấy ba mươi vạn không phải là không được, chỉ có diều là ngươi phải cũng chúng ta kí một hợp đồng, làm ở chỗ chúng ta một tháng, trong một tháng phải nghe theo bất cứ điều gì chúng ta yêu cầu, sau một tháng nếu ngươi không muốn rời đi chúng ta có thể tiếp tục kí hợp đồng, còn không thì cứ việc rời đi, chúng ta sẽ không ngăn cản, ngươi thấy thế nào?”
“Ta đồng ý” Một khi đã quyết định, Lam Tuyền tuyệt đối sẽ không hối hận, chỉ là một tháng mà thôi, chỉ cần cha có thể bình phục thì cái giá đó cũng đáng.
“Tốt lắm!” Ả đàn bà vỗ tay tán thưởng, từ ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một bản hợp đồng tựa hồ đã được chuẩn bị sẵn, đem nó đặt lên bàn, nói với Lam Tuyền: “Ký nó, ngươi sẽ có ngay ba mươi vạn, chẳng qua tối nay ngươi phải tiếp giúp chúng ta một người khách.”
Lam Tuyền nghĩa vô phản cố mà cầm lấy tờ “giấy bán thân”, ký tên mình vào.
Ả đàn bà kia tựa hồ rất yên tâm với bản hợp đồng này, cũng không thèm để ý xem Lam Tuyền ký tên thật hay là giả, đem bản hợp đồng bỏ vào ngăn kéo rồi nói: “Ngươi chờ một chút, ta gọi điện kêu người tới dẫn ngươi tiếp vị khách đầu tiên, sau đó ngươi có thể lấy tiền rồi về.”
Lam Tuyền đứng một bên yên lặng không nói, trong lòng chợt nhớ đến hình bóng của người đó, không khỏi sâu kín thở dài, thôi, xem như có duyên mà không có phận. Sau đêm nay, thân thể mình không còn sạch sẽ nữa, còn chi nữa mà mong, mà chờ?
Ả đàn bà không để ý đến tâm tình của Lam Tuyền, tựa hồ loại chuyện này đã thấy quá nhiều rồi, cầm điện thoại trên bàn, nhấn số: “Uy, Tiểu Chung, ở chỗ ngươi còn có vị khách nào không?”
“Vừa đúng lúc có một người thưa Vạn tỷ, em định gọi điện cho chị nè. Nghe giọng chị chắc vừa có thêm một “mối”, đúng không?” Giọng nói của bên kia tựa hồ rất hưng phấn.
“Quả thật có một, hơn nữa còn là hàng chưa bóc tem.”
“Oa, thế thì ngon quá, thứ em cần chính là hàng còn nguyên bao bì đây.”
“Hửm, là ai vậy?” Nghe giọng đối phương giống như vừa thoát nàng, ả đàn bà được gọi là “Vạn tỷ” cũng hiếu kỳ hỏi.
“Là con trai của Phó thị trưởng.”
“Thường vụ phó?” Vạn tỷ lập tức đoán được thân phận ông già của đối phương, bởi vì con trai của phó thị trưởng bình thường còn chưa có tư cách lên lầu bốn.
“Ừm, là họ Bùi, bất quá nhìn có vẻ đang bực mình, chắc mới bị người nào đó chỉnh.” Giọng nói đầy vẻ hâm mộ, đồng thời còn có chút mùi vui trên tai họa của người khác.
“ Nhưng cũng đừng làm mấy cái gì biến thái, ngươi cũng biết, chủ nhân không muốn có rắc rối gì đâu,vạn nhất làm cho người ta……, sẽ khó mà ăn nói.” Có lẽ là vì có Lam Tuyền bên cạnh, Vạn tỷ không có nói hết câu, hơn nữa thanh âm cũng nhỏ đi nhiều.
“Ta nghĩ là không đâu, người này nhìn cũng lịch sự, có lẽ không phải loại đó đâu.”
“Cái này thì được, ngươi chuẩn bị trước, lát ta đem người lên sau.” Vạn tỷ dập máy, nhìn Lam Tuyền, lúc này vẫn đang ngẩn người, nói: “ Bây giờ đi theo ta, nhớ kỹ, hầu hạ khách cho tốt, ba mươi vạn sẽ không thiếu ngươi một cắc.”
Chương 708: Chính là tiểu tử này
Dịch: gonewithme
Biên: Ẩn
Nguồn: hoanguyettaodan.net
Đối với tư nhân hội sở, Hướng Nhật đúng là chưa từng vào. Chỉ mới đi qua khu vực “giải trí” bình thường, nhưng sau khi nghe Lam Tuyền chạy tới loại này địa phương “bán thân” thì Hướng Nhật cũng thay đổi cái nhìn về nó, có lẽ loại địa phương “giải trí” này chính là nơi tốt nhất để nam nhân săn gái.
Mặc dù hồi đó là đại ca của “Bạch Hổ hội”, Hướng Nhật cũng nhận được mấy thứ thẻ khách quý, thẻ kim cương gì đó, nhưng chung quy đều chưa đi lần nào. Mà cái đống thẻ khách quý đó cũng chả biết hắn quăng chỗ nào rồi.
Địa chỉ Kim Long hội sở cũng là Hà Tú Tú từ miệng Lam Tuyền tỷ muội nghe được, mấy người nghe Lam Tuyền chỗ nào lập tức lái xe chạy tới ngay. Vốn Hướng Nhật không muốn mang theo mỹ nữ lão sư, bất đắc dĩ là nàng không buông hắn mà hắn thì nói ko lại nàng, thành ra cũng phải cùng nhau tới đây.
Ba người cùng nhau tiến vào Kim Long hội sở, bảo vệ ngoài cửa cũng không ngăn bọn họ, tuy nhiên nhìn thấy mỹ nữ lão sư cùng với Hà Tú Tú đều lộ vẻ kinh diễm, nhưng nhìn thấy Hướng Nhật bên cạnh thì ánh mắt không hẹn đều hiện vẻ khó hiểu.
“Các vị đây muốn tìm người sao? Mời đi theo ta”. Một vị anh tuấn trẻ tuổi tiếp tân tiến đến đón chào, nụ cười lễ phép vẫn đọng trên mặt khiến người ta vừa nhìn đã có cảm tình, chẳng qua khi nhìn thấy Hướng Nhật thì có vẻ cổ quái khó hiểu.
Hướng Nhật có chút không rõ cho nên khi chính mình còn chưa biết nói gì mà đối phương đã mở miệng hỏi hắn tìm người, còn biết nơi nào mà tìm. Cũng không quan tâm đối phương có âm mưu gì chờ hắn, Hướng Nhật dẫn mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú đi theo.
Tên tiếp tân dẫn Hướng Nhật ba người lên tới lầu 3, đến trước một phòng gõ gõ cửa, bên trong có tiếng đáp trả, lúc này mới mở cửa tiến vào.
Nữ nhân được gọi là “Vạn tỷ” đang ngồi sau bàn làm việc, lúc này trên mặt mang thêm một bộ kính mắt nhìn có vẻ rất trí thức
“Việc gì, tiểu Lí” thấy tên tiếp tân đẩy cửa vào, Vạn tỷ bỏ xuống kính mắt vẻ mặt chất vấn hỏi
Tên tiếp tân cung kinh nói: “Vạn tỷ, có người tìm”
“ Ồ?” Vạn tỷ có chút kinh ngạc, vừa rồi tiểu Lí mới mang tới một món “hàng” cực phẩm, không thể tin được mới đây liền có “hàng” mới, “hàng” bình thường cùi bắp chắc chắn tiểu Lí sẽ không mang tới đây. Nghĩ vậy, ánh mắt bỏ qua tên tiếp tân mà trực tiếp nhìn về phía sau lưng hắn.
Ngay từ đầu thấy Hà Tú Tú thì trong mắt nhất thời lộ ra vẻ khen ngợi, “hàng” này so với “hàng” lúc nãy so không kém, tuyệt đối có thể đưa lên lầu 4 tiếp khách. Nhưng chưa hân thưởng xong liền thấy mỹ nữ lão sư, trong mắt vẻ kinh diễm càng đậm. Nếu đem mỹ nữ chia làm ba cấp lần lượt là: khuynh thành, khuynh quốc, khuynh thế thì chắc chắn nàng ta thuộc cấp khuynh thế đại mỹ nữ. Tuy nhiên nhìn tuổi cũng không nhỏ, nhưng loại nữ nhân thành thục này thì mấy cô gái mới phát dục hoàn toàn không thể tranh đua được.
Phất tay đuổi tên tiếp tân đi, ánh mắt tụ tập tại trên người tên nam nhân duy nhất, ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ coi thường, liếc một bên Hà Tú Tú cùng mỹ nữ lão sư nói:” Bọn họ là ngươi mang tới sao?”
“Có vấn đề gì sao?”Hướng Nhật có chút trứu mày, vấn đề đối phương vừa hỏi có ý tứ gì hắn vẫn chưa hiểu, nhưng hắn cực kì ghét người ta dùng ánh mắt đó dò xét hắn
“Nói đi, ngươi muốn bao nhiêu tiền?” có lẽ do thái độ Hướng Nhật quá kém, vẻ mặt vạn tỷ càng coi thường
“Ngươi nói cái gì?” Hướng Nhật vẻ mặt càng khó chịu, nữ nhân này có phải có tật xấu? Tuy là nàng có vẻ lớn tuổi hơn hắn, nhưng Hướng Nhật cũng không phải loại nam nhân tức lên là không biết gì. Vừa nhìn đã biết đối phương là người từng trải, loại hình này mà là nam nhân tuyệt đối có thể dùng hai từ gia trưởng để hình dung, đối với lại nữ nhân như cái wc công cộng này, Hướng Nhật thật không có đặc thù yêu thích
“Ngươi nên biết quy định của chúng ta, tuyệt đối không mời người ngoài lên đây, chẳng qua hôm nay ngươi mang đến hai con “hàng” nhìn cũng được, rồi trong năm vạn, ta đều có thể quyết định” Vạn tỷ hiển nhiên hiểu lầm cái gì
Hướng Nhật rốt cục cũng hiểu nàng nói gì, sắc mặc lập tức trầm xuống, chắc là nữ nhân tưởng mình là “cò” muốn “giới thiệu” mỹ nữ lão sư cùng với Hà Tú Tú tới đây “bán”, khó trách bọn bảo an và tên tiếp tân kia đều nhìn hắn với ánh mắt như vậy
Hà Tú Tú và mỹ nữ lão sư hiển nhiên cũng hiểu cái gì đó, hai người để có vẻ mặt vô cùng khó chịu nhưng có nam nhân ở đây, hai nàng cũng không tiện nói chuyện, hoàn toàn đem quyền chủ động cho giao cho Hướng Nhật.
Sắc mặt Hướng Nhật lúc này đã trở nên âm trầm đáng sợ, ánh mắt lạnh lùng bắn thẳng đến đối diện nữ nhân:” Ta chỉ hỏi ngươi mấy vấn đề, vừa mới có phải có nữ hải tử đến đây?Nàng hiện tại đâu rồi?”
“Ngươi không phải đến…” nghe câu hỏi của Hướng Nhật, Vạn tỷ lập tức ý thức được mục đích đối phương không phải như mình tưởng tượng, trong lòng không khỏi thầm tức giận, con ***, tên tiểu Lý chết tiệt kia cũng không hiểu vấn đề liền đem người dẫn đi lên.
“Ta không muốn hỏi lần thứ hai!” ánh mắt Hướng Nhật càng lạnh
“Thì ra tới làm loạn” Vạn tỷ cũng bị thái độ của Hướng Nhật chọc giận, cười lạnh nói:”Các ngươi đại khái cũng không hỏi thăm qua chỗ này là chỗ nào ha? Cả gan tới đây làm loạn hử?
“Tốt nhất là đừng chọc giận ta. Nói, cô gái kia giờ ở đâu?” Hướng Nhật tiến tới vài bước, cơ hồ chỉ cần giơ tay là có thể chạm đến khuôn mặt nữ nhân.
Chẳng qua Vạn tỷ tựa hồ cũng không có chút sợ hãi, vẫn ngồi ngay ngắn phía sau bàn làm việc:”Ngươi dọa ta, người như thế ta thấy nhiều rồi, bây giờ con làm oai, chờ ta gọi bảo an lên còn không phải như chuột thấy mèo. Ta khuyên các ngươi nhanh cút đi, biết trong này là nơi nào chứ? Nếu hai nữ nhân bên cạnh ngươi để người khác nhìn thấy, lúc đó ngươi muốn chạy cũng không thoát”
Hướng Nhật trong lòng giận dữ? Trực tiếp nắm lấy cổ áo đối phương nắm lên khiến đối phương cả người cũng phải nhổm dậy
“Đánh người, đánh người…” Vạn tỷ lâm nguy không sợ, gọi to lên so với heo bị giết sợ còn to hơn.
“Ngươi có thể gọi to chút nữa cũng được, ta cũng không ngại làm chút “tiểu thuật” tại mặt ngươi” nếu không phải bên cạnh có mỹ nữ, Hướng nhật đã sớm cho nữ nhân này một bạt tai cho im miệng rồi, chẳng qua hiện tại là hắn không muốn mỹ nữ lão sư chứng kiến hắn đánh nữ nhân thôi.
Chính là Hướng Nhật cũng không ý thức được uy lực của tiếng kêu kinh khủng của nữ nhân này, vừa đúng lúc hắn buống nữ nhân ra cũng là lúc bảy tám tên bảo an người như hộ pháp tiến đến, mấy tên này thế rình mồi hướng ba ngươi Hướng Nhật quây lại
Tiếp theo có hai bảy, hai tám anh tuấn thanh niên đi đến, nhìn vẻ chật vật của Vạn tỷ tựa hồ cũng có chút hả hê:”Vạn tỷ, làm sao vậy, kêu gì trong ngoài ba tầng đều nghe được, người không biết cứ tưởng chúng ta đang dọa ma ai cũng nên”
“Tiểu Chung, người gì đâu không có lương tâm, giờ này còn chọc cười, không thấy ta đang bị người ta ăn hiếp sao?” Vạn tỷ sửa sang lại cổ áo trước ngực, đồng thời cũng không quên hung hăng trừng mắt Hướng nhật
“A, thì ra tên nhóc này?”tiểu Chung liếc đểu Hướng Nhật, lúc hắn nhìn thấy mỹ nữ lão sư cùng Hà Tú Tú bên cạnh thì ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ kinh diễm cùng dâm tà.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro