Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[DBSK] "W - Changmin' s Letter"

"Hyung"

Em không biết nấu canh rong biển, không biết làm tokbokki. Không biết phải làm sao soup mới ngon được...

Vốn dĩ là vì...

Em không tài nào tìm được cảm giác ngọt ngào. Và hương vị trong mỗi món ăn, giống như là...

Khi Jaejoong hyung nấu ăn.

"Hyung"

Hyung có phát hiện ra mình đã chẳng còn "lanh chanh" như trước?

Hyung có nhận ra giọng điệu mình đã nhỏ dần, thấp dần đi không?

Là bởi vì...

Hyung không còn phải gào lớn.

Đợ tranh với cái giọng cao vút kia mỗi lần nhắc nhở cả ba.

"Dọn dẹp nhà nhanh lên!"

Không còn phải gân cổ lên cãi với Jaejoong, xem đồ vật này đặt chỗ nào, rồi tranh cãi xem nên làm gì thì tốt cho "cả năm chúng ta".

Không còn phải rát cổ mà nhắc "Yoochun, uống thuốc chưa? Hen bây giờ, không được quên đấy."

Không còn phải đứng giữa mà ngăn "Changmin, không được chọc Junsu nữa."

"Hyung"

Cứ để em gánh vác một phần mệt mỏi của hyung.

Cứ để em mang trong tim một phần nỗi nhớ, nỗi đau và sự chờ đợi đó.

Để cả năm chúng ta vẫn cùng san sẻ

dù... chẳng ở bên nhau nhiều như  xưa.

Hyung, nói cho hyung nghe một bí mật...

Có ngày hyung đi vắng... bè lũ bốn người... đã tụ tập lại...

"Kể xấu" hyung.

"Như người già luôn đó, càm ràm không thôi."

"Nhiều lời là bệnh số một, nói to là bệnh số hai."

"Toàn ép chúng ta làm việc nhé!"

Rồi cả lũ phá ra cười.

Nhớ tới bộ dạng hyung, đứng ở cửa phòng từng đứa mà ngọt ngào "dậy đi sáng rồi!'  và hung tợ khi chẳng ai chịu mở mắt >"<

Nhưng mà ai cũng đồng tình...

"Thiếu Yunho là chúng mình hết sống nổi luôn."

Thực ra em biết

Jaejoong hyung nhớ chúng ta.

Thực ra em biết

Yoochun hyung không còn khóc và giữ lời hứa rằng phải kiên cường hơn nữa...

Thực ra em biết

Junsu hyung vẫn mạnh mẽ vươn lên, vì còn hi vọng...

Hyung, chúng ta, hãy cùng họ, có gắng lên nhé!

Và chúng ta là một gia đình.

Gia đình TVXQ.

[A fanmade / fanfic for DBSK's 8th Anniversary.- ST]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: