'Liệu có khi nào...?'
Lâu rồi mới nhớ lại những ngày đầu vào lớp mới, hồi đó cô cho chúng tôi ngồi bàn trên bàn dưới, tất nhiên là k có 1 sự sắp xếp chủ đích nào cả. Tôi có chút hơi hồi hộp khi ngồi trên c ấy, đơn giản vì t chẳng dk nhìn c ấy và cũng k thể thấy dk mình có làm kì quặc để ng ở dưới nhìn trông buồn cười hay k. Nhưng cũng đột nhiên 1 ngày đẹp trời, cô chỉ định tôi xuống bàn dưới ngồi. Bàn có 3 người mà cô chỉ tôi ngồi giữa, bên phải là bạn nữ hay tò mò về tôi Lê Anh, còn bên trái tôi là..c ấy.! Sự hồi hộp của t tăng tới mức tột độ chuyển thành lo lắng bất an. Ngồi 1 ngày k yên, nhìn phải thì liếc liếc mà nhìn trái thì k dám. Tôi run đến mức viết nhầm chữ đề mục to đùng trong vở thành 'Luỵnh tập'. Tất nhiên 2 người đều nhìn tôi cười lớn, cứ như thể t cố tình pha trò ý. T k bt c ấy có chút hồi hộp nào khi ngồi cạnh t k, nhưng đặt vào hoàn cảnh của t thì nó kinh hoàng lắm. Bị kẹp giữa 2 người, t k thể nhúc nhích bình thường chút nào được. Tôi mang theo cảm giác bất an đó cả ngày, bất giác 1 phút chợt nhận ra bàn tay c ấy đang vuốt mái tóc t. Tóc t thì dày, dài, sóng và mượt, có thể nói nhiều người biết đến tôi vs mái tóc này. Thế nên t chợt nảy ra ý nghĩ: liệu c ấy chỉ tò mò hay thực sự có chút để ý đến tôi? 'C mắc chứng nghiện tóc ah?' T quay ra lén nhìn c ấy, buột miệng hỏi. 'Uhm.' C ấy gật đầu, mỉm cười có chút tinh nghịch đáp. T cũng tự nhiên cười theo, quay lại tận hưởng giây phút hạnh phúc bé xíu nhờ sở thích kì lạ của c ấy. Nói về cô bạn Lê Anh của t, cô ấy đúng chuẩn con nhà giàu học giỏi, vóc dáng k kém idol Kpop, tính tình hoạt bát, thân thiện. Dần tiếp xúc vs từng bạn trong lớp, t thấy lớp mình có rất nhiều người đáng ngưỡng mộ. Tất nhiên, vs Nam đó là 1 sự ngưỡng mộ kiểu khác. 2 người là bạn thân từng học chung chơi vs nhau từ lâu, cùng chung sở thích và đều giỏi môn Tiếng Anh. Trước t thường quan sát từ xa thấy Nam có vẻ ít nói, nhưng ngồi gần mới biết c ấy nói ch rất vui vẻ thường xuyên vs mấy bạn thân như Lê Anh, chưa kể lại cùng bàn nữa. Chính xác thì t cũng ngưỡng mộ tình bạn giữa 2 người. T vs Lê Anh hay thủ thỉ vs nhau ch con gái, Nam vs Lê Anh hay tếu táo chuyện kiểu những đứa thân nhau biết nhiều và biết rõ về nhau hoặc thảo luận những chủ đề về giới giải trí hay ngoài trường học mà t ít quan tâm. Còn t vs Nam thì... k có hay nói ch, vì ít nhiều có chút ngại ngùng nhưng ctoi đều thoải mái tận hưởng k gian tĩnh lặng của 2 người, đôi lúc chỉ nhìn nhau cười đã đủ thấy ấm áp và thích thú. Thật ra, nhìn Nam vs Lê Anh nói ch thỏa mái tự nhiên vs nhau, trong lòng t nổi lên chút tham vọng muốn hiểu nhiều hơn về Nam và có thể chia sẻ nhiều hơn vs c ấy. T chưa kịp thực hiện tham vọng đó thì đã có người đến trước t 1 bước. Hôm đó t k nhớ là sinh nhật hay Valentine gì đó, t bước từ phòng vệ sinh ra thấy cửa lớp xúm xít rất đông người, nhất là tiếng các bạn nữ. T nghe mọi ng nói mới biết có một em gái lớp 6 lên tặng quà cho Nam, bạn trai nổi tiếng của lớp t nhân dịp nào đấy. Chuyện vốn bình thường, t cũng hiểu tâm lý các em gái vì trước t cũng thế. Tất nhiên chỉ là ngưỡng mộ kiểu fan vs idol và cũng tất nhiên, đó chỉ là suy nghĩ của một mình t. Em gái đó khá bạo dạn, tặng quà, xin dk phương thức liên lạc, nói ch vui vẻ cả vs Nam cả vs Lê Anh, thậm chí còn hẹn Nam đi chơi nữa, điều t đang cố gắng còn chưa làm dk. Nhìn biểu cảm của Nam khá là thoải mái, t bắt đầu lo lắng: 'Liệu có khi nào Nam cũng thích em đó k?' 'Vs t, đó chỉ là cái nhìn thoáng qua, là sự quý mến giữa bạn bè cùng lớp. Hơn nữa, trước giờ c ấy chưa từng có 1 sự quan tâm đặc biệt nào dành cho t'.'Sau tai nạn của c ấy, mối qhe giữa ctoi bình thg trở lại, t trở nên bớt rụt rè hơn còn c ấy cũng hiền hòa hơn. Liệu đó có phải là sự khởi đầu cho... 1 tình bạn mới, k hơn k kém?' Nhiều những suy nghĩ như thế quấn lấy t cả ngày khiến t k thể nào tập trung nổi. Tham vọng của t mới nổi lên chút xíu đã sớm bị dập tắt khi dần dần cay đắng nhận ra mỗi 1 suy nghĩ chỉ là ảo tưởng của riêng t. Sự tự ti trong t trỗi dậy kéo mạnh t trở về con ng trc đây. Suy nghĩ cực đoan còn khiến t chủ động xin cô giáo đổi chỗ ngồi, về vị trí cũ ở bàn trên, t vờ lấy lý do là mắt kém. Điều đáng nói là cô công khai ch đó trc lớp trong khi t vốn muốn lẳng lặng rời đi (kiểu như bị chỉ định bắt buộc như lúc ban đầu) để giảm bớt áp lực cho mình khi t bắt đầu có suy nghĩ k thể coi Nam như bạn bình thường được nữa. 'Thế sao Mai k ngồi chỗ đó nữa ah? Sao cần chuyển chỗ?' Cô giáo hỏi tôi 1 cách rất tự nhiên. 'Dạ.. Vâng.. Mắt e nhìn k dk rõ ạ.' T ngại ngùng lấp lửng trả lời cô, t k dám nhìn sang 2 bên cảm giác như họ đang bị t phản bội và sự thật vô tình dk bóc trần bởi cô giáo. Xui thay, cô hoãn việc xem xét yêu cầu của t, chỉ phẩy tay kêu t ngồi xuống. Lê Anh nắm lấy tay tôi ân cần hỏi: 'C bị cận nặng hơn rồi ah? Nên đi thay kính đi. Nếu k thấy rõ, có thể lấy kính t đeo tạm.' T rụt rè cám ơn ng bạn tốt, cảm thấy có chút nghẹn ngào trong lòng. Về phía Nam, t k đoán dk c ấy có thái độ j về ch này. Việc t lấy lý do mắt kém để chuyển chỗ có làm c ấy buồn lòng chút nào k? Nhưng t xác định dk 1 điều là c ấy k nghĩ nhiều về t như t nghĩ về c ấy, nên là.. thôi kệ đi. T quyết định tỏ ra bình thường, vẫn giữ qhe 'bạn bè' và tạo ra 1 khoảng cách vô hình vs c ấy, tránh tự tạo ảo tưởng cho mình khi chỉ biết ùa theo cảm xúc. Và thực tế c ấy cũng k hỏi j t, ctoi cũng ngừng bàn thêm về vde này. Ngày cuối tuần rồi cũng đến, tiết sinh hoạt lớp, giờ phút t chờ đợi mòn mỏi để biết dk mình có dk chuyển chỗ hay k. Cô giáo bước vào đưa ra ý kiến nhận xét lớp tuần vừa qua và truyền đạt thông báo quy định của nhà trường trong những tuần tiếp theo. T hồi hộp lắng nghe, quên mất sự tồn tại của 2 người bạn ngồi bên. Thấy t có chút bồn chồn, Nam quay sang tuôn 1 câu: 'Nóng lòng muốn đi thế ah?' Chậc, biểu hiện của t rõ ràng đến thế sao? 'Có đâu?' T đáp bừa, lảng tránh câu nói móc của c ta, nghếch cổ lên hóng tiếp. Đúng lúc cô đề cập đến yêu cầu của t, cả 2 ctoi bất ngờ quay ra đón đợi kết quả. Cô đồng ý cho t lên trên ngồi. NHƯNG cho t 1 tuần đi đo mắt kính mới, sau đó về lại chỗ cũ. Xong, vậy là k thành công r. T ngao ngán trước sự việc diễn ra theo hướng DỞ hơn t nghĩ. Tóm lại, t vẫn chưa xong duyên nợ vs 2 người này. Nhưng t hoàn toàn k ngờ tới thay đổi j sẽ chờ đợi t sau 1 tuần tiếp theo. Ctoi còn giữ dk mối qhe tốt ntn k? T còn tiếp tục giữ suy nghĩ đó vs Nam hay k? Tất cả còn phải... Chờ xem.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro