breakfast
au: huhu mấy bạn ơi vừa rồi watt t tự nhiên không vô được nên t cũng không update gì, xin lỗi mấy bồ nha😭
mập mà mập mờ được thêm 1 tuần, thiện vũ cũng đã cố gắng giúp đỡ tống tinh nhưng anh ta cứ chần chừ mãi, được cái là giờ anh và nguyên có nói chuyện xã giao, coi như tiến triển được 1 bước đi..?
hầy.. lại một thứ 2 nữa lại đến, em ghét ngày đầu tuần lắm luôn.
"lý hi thừa, hôm nay em chả muốn đi học chút nào."
"tiểu vũ, em cố gắng đi đi, tối nay anh rảnh anh đưa đi chơi nhé."
vẫn như vậy, mắt em sáng lên đồng ý nhanh lắm rồi sắp sửa đi học luôn.
lý hi thừa sáng nay dậy sớm, anh nhận ra em chuẩn bị rồi đi sớm như vậy thì hỏi.
"em không ăn sáng à? sáng nào cũng vậy sao?"
thiện vũ còn đang đi giày, hơi ngoái đầu lại để trả lời anh.
"em có ăn, sẽ đi ăn với bạn."
"ồ, anh đi cùng được không? dù gì cũng không có gì ăn sáng."
kim thiện vũ đâu biết chuyện anh ấy ghim phác thành huấn đâu, cũng nghĩ coi như cơ hội cho hai người gần gũi hơn nên em đồng ý cho anh đi chung.
phác thành huấn phút sau đã đứng trước cửa nhà thiện vũ. hắn lấy điện thoại ra nhìn đồng hồ.
"vừa kịp giờ-"
thành huấn vừa lau đi vệt mồ hôi thì nghe thấy tiếng cạch cửa, ngẩng mặt lên thì thấy xinh yêu của mình.
"good morning!!"
"chào buổi sáng cáo nhỏ-"
hắn chưa kịp chào nốt, thế lực phía sau lại khiến hắn im bặt. không biết là anh ta nghe thấy hắn gọi em là "cáo nhỏ" chưa?
lý hi thừa nghe rồi đấy, anh ta nhướn mày nhìn hắn khi kim thiện vũ thì chạy vồ ngay về phía hắn, cơ mà nay lạ à nha.
"hôm nay anh mặc đồ khác nhỉ? thư sinh đồ."
phác thành huấn bình tĩnh nhìn em, sau đó thì mỉm cười rồi xoa đầu như hàng ngày. xong thì nhìn qua lý hi thừa nói lời chào, hắn nghĩ anh ta sẽ rời đi thôi.
"anh, nay anh hi thừa đi ăn sáng với mình nha?"
"tất nhiên rồi!-"
họ bắt đầu đi từ nhà tới quán cà phê nhỏ kia, chẳng qua không khí lại nặng nề hơn thường.
"thành huấn, sao nay anh lại đeo ba lô?" - giọng thiện vũ vang lên phá tan bầu không khí im lặng giữa cả ba.
"giấu chất cấm."
"???"
"anh đùa."
"đùa gì kì dữ.."
lý hi thừa đi cạnh bên nhíu mày một chút, anh nhìn xuống em rồi hỏi.
"hai người sáng nào cũng đi ăn sáng với nhau hả?"
thành huấn thấy vấn đề này cũng chẳng giấu được vì dường như em không biết tới bức tường ngăn cách tới họ, liền tự mình đáp lại anh ta.
"phải, tôi hay đưa em ấy đi ăn sáng."
"ồ, yên tâm thật đấy nhỉ?"
"đương nhiên."
rồi cũng tới quán, họ ngồi vào chỗ, hai anh em một bên, hắn một bên.
thiện vũ muốn đút cho hắn ăn mà anh ngồi bên cạnh thế này thì làm vậy sao được cơ chứ??
phác thành huấn cũng không đút em ăn, lý hi thừa bên em canh em kĩ lắm cơ..
nhấp ngụm cà phê rồi ngẩng mặt lên, hắn thấy vệt kem cạnh khóe môi của em.
không chần chừ, thành huấn mau rút một tờ giấy ăn ra và lau đi vết kem trắng đó ngay trước mắt người anh kia.
thiện vũ lại ngượng rồi, má em đỏ lên, làm sao mà không thu hút được ánh nhìn từ kẻ ngồi ngay sát bên? lại thêm nghi ngờ rồi..
phác thành huấn là muốn thể hiện rõ hơn về mối quan hệ của họ đấy. hắn thấy em sắp ăn xong thì cười cười hỏi.
"anh mua cho vũ bánh quy kẹp mashmallow để vào lớp ăn lúc giải lao nhé? vũ thích lắm mà."
"dạ dạ, ăn."
lý hi thừa cũng chưa biết là em thích món này, này là hắn muốn làm gì anh đây?
lúc thanh toán, thành huấn định trả tiền nhưng lý hi thừa lại đứng ra, anh cười trông như hiền lành lắm.
"để anh trả tiền."
cả 3 cùng ra ngoài, đứng trước quán, có vẻ như lần này anh phải đi ngược đường với hai người họ.
"ồ, nếu không phiền thì từ giờ anh cũng muốn đi ăn sáng cùng hai em."
phác thành huấn ngoài mặt như bình tĩnh thách thức nhưng bên trong cũng hỗn loạn.
"nếu anh thành huấn thấy ổn."
"được chứ."
họ tạm biệt từ đây, nhưng lý hi thừa vẫn chưa đi, anh ta vẫn đứng đó nhìn bóng dáng hai người.
hai đứa đi gần nhau hơn à? lý hi thừa để ý hết.
...
"tới trường em rồi, anh đi làm nha."
phác thành huấn xoa đầu người nhỏ hơn mà cười, giờ còn sớm mà, xung quanh cũng chẳng có ai.
hắn nhanh miệng hôn lên má em một cái. vẫn cái thói đó, mặt em lại đỏ cả lên rồi nhanh chạy vào trường.
bóng dáng em nhỏ dần, bỗng có một lực đẩy tác động vào hắn từ phía sau. một cái khoác vai mạnh mẽ tới từ không ai khác chính là thẩm tại luân.
"mày vừa làm gì một bé học sinh ngây thơ thế!?"
"tạm biệt ẻm chứ gì?"
"tao thấy hết rồi, mày hôn học sinh như vậy trước trường không ngại à!??"
"không."
"vãi."
phác thành huấn nhìn bộ dạng thư sinh của hai người rồi vỗ lưng thằng bạn mình mà nói.
"thôi, mau vào đi."
cơ mà bên trong sân cũng có vài học sinh rồi, có nhóm học sinh nữ đang ngồi ở ghế đá dưới gốc cây để ý tới họ.
mắt dán vào hai người lạ hoắc đang bước vào trường mà thì thầm.
"ê, nhóm nữ kia thấy hai đứa mình đẹp trai quá đó."
"ghê quá mày."
họ vào căn phòng trên tầng hai để bắt đầu chia lớp sớm. đám nữ sinh thấy vậy thì ríu rít cả lên.
"mày thấy anh đi bên phải không?? đẹp trai quá!"
"như là thực tập sinh mới."
"tao muốn hai anh này vào thực tập ở lớp tao cơ!!"
trong nhóm đó có nữ sinh cũng phải gọi là có tầm ảnh hưởng lớn nên chuyện trường có thực tập sinh như vậy cũng nhanh lan ra trường.
có người nói ồn tới mức trong phòng họ còn nghe thấy.
bên lớp thiện vũ.
"hầy!! nay đi sớm quá ta!"
lương trinh nguyên vỗ vào lưng cậu bạn đang nằm bò ra bàn xem điện thoại.
"nghe tin gì chưa? trường có hai thực tập sinh mới nữa kìa vũ vũ."
"ò."
"nghe nói đẹp trai lắm, nhóm cái cửu ly nói vậy đấy."
"ò ò."
kim thiện vũ thì quan tâm làm gì chứ.. đẹp trai thì cũng đâu bằng anh bồ ẻm. cộng thêm là cửu ly và em đâu có ưa nhau miếng nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro