Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4 : Hôn Lễ Cũng Đã Phá Xong!


" Đủ rồi anh ở đấy mà phát điên cái gì, mau đến đây " Mặc Bối Bối nhịn không nổi hướng Kiều Duật trừng lớn mắt nhìn hắn mà ra lệnh

Cả hội trường đã im này còn im hơn im đến nổi tiếng gió thoảng qua họ cũng có thể nghe thấy . Trong mắt quan khách hiện tại vị đại tiểu thư này chính là đang chán sống.

Quý Bắc anh ta trong lòng thầm rủa Mặc Bối Bối ngàn vạn lần, đồ phụ nữ ngu ngốc

Cô ta không thấy tên đàn ông kia đang phát điên sao? Còn ra lệnh cho hắn lở hắn lên cơn nổ súng thật thì làm sao. Chết tiệt!

Mặc Bối Bối còn lâu mới cảm thấy lời
nói của cô có vấn đề, cô đều là theo thói quen lúc trước mà nói chuyện

từ nhỏ cô vốn đã thích đem hai anh em nhà kia ra tuỳ ý sai bảo, mặc sức mà ra lệnh, buồn liền lấy bọn họ ra trút giận .

" Này anh còn không mau cút đến đây cho tôi "

Bây giờ lớn thì sao? cô không quan tâm.
Cô lớn tiếng, cô phát giận hai tên đàn ông kia sẽ dám mắng sao?

Kiều Duật nheo mắt nhìn Mặc Bối Bối khẽ cười mị hoặc một tiếng, thu súng lại, hắn tiến nhanh đến chỗ cô

" Bối Bối, kêu anh sao?"
Bộ dạng hắn không khác gì con cún đang làm nũng với chủ nhân, thiếu điều chỉ cần cái đuôi nữa là có thể vẫy vẫy luôn rồi

" Tôi sẽ theo các anh về" Mắc Bối Bối liếc nhìn hắn khinh thường, biết ngay mà tên đàn ông này dù cho hiện tại có phát điên hay không cũng sẽ không dám nói nặng lời với cô

từ trong lòng Kiều Thần, Kiều Duật kéo cô ra bế lên như một nàng công chúa
đôi môi mỏng bạc tình của hắn hung hăn áp xuống môi nhỏ của cô hôn thật mạnh

" Bảo bối, thật biết điều" coi như là nụ hôn khen thưởng dành cho cô

nếu Mặc Bối Bối chậm trể thêm một khắc nữa thì có lẽ hắn đã tức điên giết chết tên vô lại họ Quý kia rồi

Hôn lễ cũng đã phá xong, bảo bối cũng đã dành lại.

Kiều Duật đưa mắt ra lệnh cho dàn vệ sĩ áo đen, lập tức một đám người liền nghe lệnh cuối đầu sau đó nối theo phía sau Kiều Duật rời khỏi lễ đường

Kiều Thần bị bỏ lại cũng không có gì tức giận, ngược lại hắn còn đang rất muốn xử tội tên họ Quý kia đây, hiện tại là cơ hội tốt nhất.

*Bản quyền thuộc về tác giả Trương Y Y đăng tải ngày 1/4/2019. KHÔNG REUP TRUYỆN KHI CHƯA XIN PHÉP

gương mặt dịu đàng của hắn khi đối mặt với Mặc Bối Bối không biết từ lúc nào đã biến hóa trở nên hung tợn không khác gì sát khí của Kiều Duật khi nãy

Quý Bắc còn đang thầm rủa Mặc Bối Bối
liền có cảm giác lạnh thấu xương. Ánh mắt anh ta đụng phải sát khí muốn giết người của Kiều Thần , tay chân càng thêm run rẩy

Bốp bốp

Tiếng vỗ tay vang lên, đoàn người áo đen vừa đi khỏi liền xuất hiện thêm một đoàn binh lính mặc quân phục vác súng trên vai hùng hỗ tiến vào bên trong

" Tổng tư lệnh! đã có mặt " Một chàng trai cao to từ trong đám người đi ra, gập đầu cung kính nhìn hắn

" Đem hắn ta ném vào ngục, khi nào xương mục thì đem ra cho chó gặm"

Kiều Thần hướng chàng trai cao to đứng trước mặt hắn, chậm rãi phân phó, một cái ánh mắt cũng không cho Quý Bắc có cơ hội phản kháng

" Tuân lệnh " anh chàng cao to kia chính là thượng trung tá chỉ dưới Kiều Thần một cấp bậc, mặc dù anh ta không biết lý do vì sao tư lệnh lại ra tay với tên chú rễ nhưng một khi tư lệnh đã làm thì chắc chắn còn có lý do xâu xa nào đó, nên anh ta cũng không hỏi nhiều chỉ lập tức đi thi hành nhiệm vụ

Quý Bắc vừa nghe dứt câu gương mặt anh ta từ trắng bệch chuyển sang tím tái xanh lét không ngừng run rẩy

Tự ý bị hai người lính đặc chủng lôi đi xồng xộc trước mặt khách quan

" Các người mau bỏ tôi ra. Tôi không có tội. . . Này. ." Cố ra sức la lối

Lúc này Kiều Thần khẽ đưa tay ra ám hiệu cho hai người lính kia đừng lại, hắn nhàn nhã đi tới trước mặt Quý Bắc

" Chỉ cần tao thích thì sẽ giết mày.Mày không cần có tội "

" Mày. . . mày. ." Quý Bắc lắp bắp đến nữa ngày anh ta cũng không thể nói ra được câu hoàn chỉnh

" Tao làm sao? " Kiều Thần hắn không biết từ đâu rút cây súng lục. Ngả ngớn xoa đầu súng, tuỳ tiện nhắm đại một chỗ nổ súng

đoàng

Tiếp đó là một tiếng la thất thanh của Quý Bắc

Kiều Thần tuỳ tiện bắn không may lại bắn đứt chân của anh ta, nhìn Quý Bắc ôm lấy chân mình đau đớn rên la, bày ra một bộ mặt khó hiểu nhìn cây súng trên tay mình

" A chết thật . . Lở tay bóp còi rồi "  hắn ghét bỏ vứt cây súng ra cho quân lính

Quan khách nhịn không được sợ hãi thay   cho Quý Bắc. Người đàn ông kia là ác quỷ, bắn đứt chân người rồi còn có thể bình tĩnh đùa cợt

Bàn tay hắn luôn qua tóc Quý Bắc đang nằm lăn lộn trên sàn,đem đầu anh ta lôi lên

Man rợ cười một tiếng, ánh mắt hung ác như tu la địa ngục, rít lên từng chữ

" Mày nói xem mày cướp vợ tao lâu như vậy, tao nên chặt tay mày? chặt chân mày? hay là róc da mày ? "

" Đừng. . . . tôi xin anh . . nếu anh dám giết tôi. . . Mặc Bối Bối sẽ hận anh, cô ấy rất yêu tôi " Quý Bắc ra sức lắc đầu, sợ đến kêu cha gọi mẹ

" Bối Bối sẽ hận tao sao? Ồ thế thì tao càng phải giết mày " Bỏ lại một câu, Kiều Thần quay lưng tiêu soái rời đi

Mặc cho Quý Bắc có nổ lực la lối như thế nào thì vẫn bị lôi đi một cách không thương tiếc

Chờ đến khi Kiều Thần rời khỏi mất bóng mất dáng khách quan trong khán phòng mới dám thở phào nhẹ nhỏm.

Trong số đó có bỗng dưng có một người đàn ông trung niên hét toáng lên nét mặt hoảng hốt vô cùng,

" Tôi. . tôi biết rồi. . là tổng tư lệnh . . . Kiều Thần . . Hắn chính là Kiều Thần "

Ông ta vừa dứt câu liền khơi mào lên một đám đông

" Đúng rồi. . . các người có nhớ 3 tháng trước tư lệnh Kiều Quý Vân nghỉ hưu có nói sẽ đưa người khác lên thay. . . không lẽ là hắn?"

" Từ ngày hắn nhận chức đám tham nhũng kia đã bị giết chết không ít. . . Thật ngu ngốc! chỉ có kẻ đui mới dám đắc tội với hắn ta. "

" Xem ra lần này nhà họ Quý chết chắc rồi "

" Nhưng người còn lại là ai? Sao lại có đến hai người giống như đúc"
___________________

Hehe mấy bà thấy sao? Chương sau có thịt!?

VOTE đi mới có động lực viết nhe❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro