Kết Thúc
Nhân loại, có đôi khi thực tàn nhẫn.
Nhân loại, có đôi khi thực ngu xuẩn.
Nhân loại, có đôi khi rất thú vị.
Nhân loại, có đôi khi thực đáng yêu.
Phim truyền hình cẩu huyết của nhân loại, cùng trong thế giới hiện thực không giống nhau. Mà trong thế giới hiện thực giống như cũng có đồng dạng cẩu huyết kịch diễn ra. Cúc Tịnh Y một hải yêu vừa mới trở nên vị thành niên cảm thán, nhân loại thật là thực phức tạp đi.
Trong mắt nàng, Lâm Tư Ý kỳ thật rất nhỏ yếu dễ dàng bị thương, bị thương rồi lại không giống chính mình vết thương sẽ mau hóng lành lại, lại còn thực ngu xuẩn, luôn là vì một việc nhỏ cùng nàng trở mặt, rõ ràng vốn dĩ thường xuyên là mang bộ dạng cười hì hì còn thực dong dài, luôn là giáo dục chính mình nên làm cái này, không nên làm cái kia phiền muốn chết. Nhưng trái lại nếu Lâm Tư Ý không ở bên cạnh mình lại tự bản thân cảm thấy bất an không thôi. Như lúc đó nàng ở thị trấn nọ đem chính mình đưa tới bờ biển, chỉ vào biển rộng nói "Ngươi có thể về nhà" thời điểm đó Cúc Tịnh Y không thoát khỏi cảm giác bỗng nhiên tức giận.
Hưởng thụ cảm giác tự do tự tại không lâu về sau Cúc Tịnh Y cảm thấy mình như vậy không nên dễ dàng buông tha cho Lâm Tư Ý nhất định phải trở về tiêp tục sảo nàng một phen, tiếp tục phiền toái, hành hạ nàng. Mà sau khi trở về nhìn đối phương ngủ trên giường mang theo khóe mắt còn vương lại là nước mắt, tâm tình Cúc Tịnh Y tự nhiên cảm thấy thoải mái. Xem ra người này rời xa mình về sau cũng không thực thoải mái tâm tư. Vì thế yên tâm nằm đè lên ngực nàng rơi vào giấc ngủ, phát hiện mình vào lúc tỉnh lại Lâm Tư Ý mang theo biểu tình sợ hãi như gặp quỷ ma, trong lòng Cúc Tịnh Y cười đến vui sướng.
Nhưng hiện tại cùng khi đó không giống nhau. Nàng bị thương yêu cầu một đoạn thời gian khôi phục. Mà ta không cần. Lại nói về việc báo thù gì đó vốn dĩ là chủ ý của bản thân nàng. Lâm Tư Ý kia đồng ý theo nàng đơn giản vì đại khái là xuất phát từ "Nghĩa khí" gì đó đi, nếu nói theo hình dung của nhân loại phán xét có thể nói như vậy. Cùng lắm thì, giải quyết xong sau đó trở về tìm nàng, cùng nàng hoa trương nói các kiểu nói lời xin lỗi, Lâm Tư Ý chắc chắn sẽ rất nhanh tha thứ cho nàng. Tính toán như vậy, Cúc Tịnh Y hạ quyết tâm.
Dù sao chỉ còn lại có một người, dựa vào mấy lần kinh nghiệm trước đó, lần này cũng không nhất định không phí nhiều sức lực. Tới nơi hang ổ của mục tiêu, rất nhiều người vây quanh muốn ngăn cản nàng đi vào, Cúc Tịnh Y cảm thấy phiền phất phất tay nói: "Các ngươi đừng phiền ta, ta không nghĩ sẽ giết nhiều người." Bởi vì nếu giết người không có tên trên danh sách, Lâm Tư Ý sẽ lại lải nhải nhăn nhó phiền nàng. Chính là như thế nào nói không nghe lời đâu?
Nhìn đám người kia hung hăng xông tới, Cúc Tịnh Y vẻ mặt ghét bỏ huýt sáo, nghe được tiếng huýt sáo bọn họ lộ ra vẻ mặt thống khổ, từng người từng người bịt chặt lỗ tai ngã trên mặt đất, có người nhịn không được nôn mửa, còn có người từ mũi, lỗ tai chảy ra máu.
"Ai, ta có khống chế lực sát thương, các ngươi chỉ là mất đi sức lực mà thôi, sẽ không chết." Cúc Tịnh Y mắt trợn trắng, tiếp tục đi về phía trước.
Mục Tiêu cuối cùng chính là lão đại của bang phái kia, thường xuyên ngậmtrên miệng xì gà gì đấy hương vị thực khó ngửi ám quanh người....... Tìm được hắn mà không phí quá nhiều sức lực, bởi vì hắn ở chỗ phòng khách lớn mà ngồi ở trên sô pha chân bắt chéo nhìn bộ dạng thực nhẹ nhàng thư thái. Được, sớm một chút giải quyết hắn bụng đã có chút đói, làm sao trước khi Lâm Tư Ý nấu cơm chiều sẽ trở về nói nàng nấu cơm cho mình. Cúc tịnh Y trong lòng như vậy nghĩ.
"Kìa tiểu yêu quái, ta là đang nghĩ tới ngươi, ngươi như thế nào liền chủ động đã tìm tới ta?" Đối phương cười lớn hướng nàng chào hỏi.
"Ta không phải yêu quái, ta là hải yêu. Hơn nữa ta không nghĩ cùng ngươi nhiều lời, đem ngươi giết nhanh rồi ta còn muốn vội vàng trở về ăn cơm chiều." Nàng phi thường nghiêm túc sửa lời cho đúng nói.
Trong phòng trừ lão đại kia còn có hai người khác, một người béo lùn, một còn lại gầy yếu như ma đói giống nhau, bất quá đều là loại nam nhân của nhân loại lớn lên rất khó coi với Cúc Tịnh Y đều giống nhau. Chỉ là nàng không rõ lời nói của mình rốt cuộc có cái gì buồn cười, mọi người nghe xong đều cười nghiêng ngả.
"Chê cười xong rồi, động thủ đi." Lão đại phất tay cầm xì gà, như là đuổi ruồi bọ mà bên cạnh hắn hai nam nhân gật gật đầu, một người thanh thanh giọng nói, một người xắn xắn tay áo.
"Động thủ liền động thủ, ai sợ ai?" Cúc Tịnh Y bĩu môi đôi tay nắm chặt vận vận khí, làm bản thân trên dưới xông lên một luồng khí phẫn nộ, yết hầu phát ra âm thanh kích tới. Lâm Tư Ý nàng đã nói không cần sát thương người không liên quan, cho nên trước mắt làm hai tên thuộc hạ này tạm thời mất đi tri giác là được. Nhưng mà ngoài dự đoán chính là kẻ cao gầy nam nhân kia búng tay một cái liền biến âm thanh trong phòng về số không.
Cúc Tịnh Y sửng sốt tình huống này đúng là chưa từng phát sinh qua, nàng chưa hề phòng bị. Không chịu thua nàng bắt đầu dùng sức nhưng mà bây giờ đánh theo hình thức khác, lại còn bị chính mình âm thanh lúc nãy đánh ra dội ngược trở lại vào chính mình, vô tình sát thương.
Lúc này nàng mới ý thức được mình đã có điểm khinh địch mà chủ quan, đối phương có lẽ cũng là dạng gì đó Alice cùng Lâm Tư Ý giống nhau có năng lực khác ngườilàm âm thanh biến mất lại chính là năng lực của hắn. Không kịp suy nghĩ quá nhiều kẻ gầy gầy kia đã tiến sát bên nàng đưa cánh tay ghì cổ nàng xuống. Cúc Tịnh Y bị tấn công đột ngột không kịp phòng ngừa bị đối phương ghì chặt yết hầu, nàng chỉ có thể theo bản năng giãy giụa đá loạn xạ, không biết nào liền đá trúng được đối phương một cước. Người gầy bị đau nhẹ buông tay, Cúc Tịnh Y nhân cơ hội bắt được tay đối phương kéo lại dùng sức cắn đến một nhát.
"A nha!"
Đối phương âm thanh hô đau mỏng manh truyền đến trên cổ tay đã là máu tươi đầm đìa, thậm chí vết cắn đã bị xé rách nhìn thấu đến xương cốt. Chỉ cần giải quyết người này liền không có gì phải lo nữa! Cúc Tịnh Y nhổ bỏ miếng da thịt vừa cắn xé ra tới, thừa dịp đối phương bởi vì đau đớn mà phân tâm nắm được cơ hội hung hăng chọn ngay yết hầu hắn cắn xuống thật mạnh. Nhưng mà hàm răng sắc nhọn vừa chạm vào trên cổ gã nam nhân gầy yếu nọ nàng liền cảm thấy trên eo căng thẳng, giống như bị thứ gì đột nhiên quấn chặt lại, một luồng lực không nhỏ đem thân thể của nàng kéo giật về phía sau. Cúc Tịnh Y đơn giản nhướng mắt một cái, càng dùng sức cắn xuống, mùi máu tươi tràn ngập ở khoang miệng, hương vị kích đến khiến nàng một khắc nữa thì nôn mửa ra ngoài. Mà vật quấn quanh eo nàng không rõ là gì đang dùng sức kéo nàng về phía sau, rốt cuộc đem nàng từ trên người gầy mà văng người ra.
Lực kéo hỗ trợ thêm vào, nàng vẫn là thành công đem cổ nam nhân có năng lực làm âm thanh biến mất kia xé ra một mảng lớn máu ào ạt phun ra tới, nhìn bộ dạng đối phương dùng tay dùng sức che lại miệng vết thương, Cúc Tịnh Y trong lòng có chút khoái chí nói không thành lời. Bởi vì đối phương bị thương không có biện pháp tập trung sự chú ý càng làm cho năng lực của hắn suy yếu đi. Nhưng mà vấn đề khó giải quyết còn chưa có được giải quyết xong, trong lúc nàng cùng kẻ cao gầy kia giao chiến gã béo lùn quỳ xuống hai cái cánh tay rơi xuống biến mất trên mặt đất, rồi tiếp đó từ một nơi khác cánh tay đó như hóa mãng xà vụt tới từ trong lòng đất hướng nàng đánh tới quấn chặt quanh eo nàng đem nàng kéo ngược ra.
"Thật ghê tởm!" Cúc Tịnh Y cảm thấyxương sống của mình như bị cánh tay quấn quanh eo kia bóp nát, không thoát khỏi bèn ra sức gào rống tạo nên âm thanh, mà vừa rồi âm thanh bị kẻ gầy kia ngăn chặn đã bởi vì bị thương mà tác dụng phát huy đã vô pháp có được trăm phần trăm, âm thanh như gặp được nơi dụng võ mà phát huy tác dụng khiến cánh tay quấn chặt quanh eo một chớp liền được thu trở về. Kẻ mập mạp đem tay che kín lỗ tai lộ ra vẻ mặt thống khổ.
"Mập, ngươi đem lỗ tai che kín lại!"
Người gầy âm thanh đã thay đổi giọng điệu, trên trán cũng toát vô số mồ hôi lạnh hắn gắt gao che lại miệng vết thương,lùi về phía sau hai bước. Mà tên mập phía sau hắn hiểu ý, nâng lên một tay che lại lỗ tai, một cái tay khác dán ở trên vách tường, tạm dừng một chút nhất thời liền có hơn mười cánh tay tái nhợt thon dài như tiểu xà tứ phía trên tường lộ ra, từ các hướng về phía Cúc Tịnh Y nhào tới. Tình cảnh tựa như vây chỉ có thể dùng hết sức nghênh đấu, Cúc Tịnh Y đành phải tập trung sự chú ý không dùng nhiều sức phát ra tiếng gầm gừ những cánh tay đáng sợ kia gặp sóng âm của âm thanh phát ra lùi lại một chút, nhưng mà lại không hề lùi bước tiếp tục quay lại hướng nàng mà phóng tới, làm nàng không thể không xuay người tránh né. Mà lúc đó kẻ gầy bị thương kia xé toạc một ống tay áo dùng tay phải cầm lấy bịt lại miệng vết thương trên cổ hoãn lại sự đau đớn, giãy giụa dùng tay trái búng tay một cái.
Sóng âm nàng phóng ra vừa rồi lại gặp một lực vô hình cường đại ngăn lại làm yếu dần đi. Để ý được điều này Cúc Tịnh Y quyết định tử chiến đến cùng, nàng đột nhiên vùng lên hướng đến nam nhân gầy yếu kia định dùng răng mình tiếp tục cắn thương hắn, nhưng mà không ngờ rằng có hai cánh tay nhỏ từ vách tường bay đến tóm được bả vai nàng giạt nàng ngược về phía sau, người gầy cũng thừa thế lao đến hung hăng giã một nắm đấm vào một bên mặt. Lực đấm mạnh mẽ kia làm Cúc Tịnh Y vì thế nghiêng người giật lùi một chút vì thế sơ hở làm cho nhiều cánh tay nhỏ phóng đến giữ khắp trên cơ thể nàng kéo ra, còn một bàn tay nắm chặt ở yết hầu của nàng.
Không xong, toàn bộ thân mình đều không động đậy nổi!
Nàng phí công giãy giụa, nhìn thấy gã nam nhân gầy từ trong túi lấy ra một chùy thủ mạ bạc hướng nàng đi tới. Liền sau đó ở cổ Cúc Tịnh Y cơ hồ phải bị chủy thủ cắt vỡ thì đột nhiên có người phóng lên trước mặt nàng đem chùy thủ trong tay người gầy đánh rơi trên mặt đất! Tiếp theo cánh tay quấn quanh thân thể Cúc Tịnh Y đều bị hạ bỏ, mất lực nàng té ngã trên mặt đất nhưng rất nhanh sau đó lại có người đỡ lấy eo nàng kéo lên.
Là Lâm Tư Ý! Cúc Tịnh Y dù nhắm mặt lại nhưng vẫn cảm nhận được hơi thơt của nàng bên cạnh
" Đồ Ngốc!" Từ khẩu hình miệng Lâm Tư Ý suy đoán lời đối phương nói nhất định là hai từ này. Chính là Cúc Tịnh Y không còn sức cùng nàng đấu võ mồm, chỉ có thể ra hiệu ám chỉ kẻ gầy trên mặt đất sau đó hắng giọng hướng đến đối phương ra hiệu.
Lâm Tư Ý ngầm hiểu gật gật đầu mà khân khoản ôm eo chính mình cũng không có buông tay, Cúc Tịnh Y đơn giản liền treo ở trên người nàng, dựa vào tốc độ của nàng qua lại tránh né cánh tay bị kẻ mập mạp từ trên vách tường phóng tới. Đại khái là bị kinh ngạc với người đột nhiên xuât hiện kẻ mập mạp đơn giản mất tập trung lỗ tai cũng không che, hai cái cánh tay đều cắm vào vách tường vì thế cánh tay như xà phong tới cũng như vậy tăng gấp đôi, từ tất cả các hướng phóng ra nhằm ngăn cản các nàng tấn công kẻ gầy trước mặt, thời điểm nguy kịch này miệng vết thương trên người Lâm Tư Ý cơ hồ lại rách ra, vì phi thân đến cứu Tiểu Cúc có chút đau đớn nhưng tuy vậy nàng vẫn dùng hết sức gia tăng tốc độ tiến đến áp sát được kẻ gầy kia bên cạnh.
Chính là hiện tại! Lâm Tư Ý cắn chặt hàm, dùng tốc độ nhanh nhất từ bên hông rút ra súng lụcnhắm vào ngực kẻ gầy kia nổ súng. Khoảng cách quá gần căn bản không kịp trốn tránh, người gầy mở to con nhìn mắt viên đạn bắn tới chuẩn xác trúng vào rồi đổ người tạo nên ầm một tiếng xuống mặt đất. Một khắc sau âm thanh trong không gian phòng này đều trở lại
"Còn một người!" Cúc Tịnh Y nôn nóng chỉ về hướng kẻ mập mạp đứng, mà Lâm Tư Ý lại dùng ánh mắt thấy được kẻ thứ ba đang trốn tránh trong góc phòng còn thấy đối phương tay nâng lên súng lục động tác bắn nhắm tới. Chính là trải qua vừa rồi dồn sức Lâm Tư Ý dương như đã đuối sức không thể di chuyển thêm. Liền nghĩ đều không kịp nghĩ, nàng liều mạng dùng toàn bộ sức lực cuối cùng đem Cúc Tịnh Y nhanh chóng đẩy ra.
Cũng chính là không gian lúc này như ngưng đọng trong chốc lát, ở ánh mắt Lâm Tư Ý lại phản chiếu phảng phất mọi thứ như quay chậm trên phim. Nàng trợn to đôi mắt mắt thấy viên đạn xé gió lao đến xuyên qua trán nàng. Chờ đến lúc Cúc Tịnh Y quay đầu mới phát giác lợi dụng thời điểm hai gã gầy béo kia giao chiến cùng nàng mục tiêu thật sự kia lão đại đã trốn đến phòng khách lầu hai, hơn nữa còn thừa dịp các nàng hạ được người gầy sơ hở lộ ra liền nhanh chóng bóp cò súng. Mà Lâm Tư Ý đã ngã xuống dưới mặt đất. Miệng còn mở ra duy trì khẩu hình vừa mới hô lên tới "nằm sấp xuống", nhưng sau đó máu tươi đã chảy ra thật nhiều loang ra trên sàn nhà một khoảng rộng.
Nàng có chút kinh ngạc, thử đẩy đẩy thân thể của nàng. Mà Lâm Tư Ý vẫn không nhúc nhích.
Cho dù là chỉ xem qua trên phim truyền hình Cúc Tịnh Y cũng đột nhiênhiểu rõ rốt cuộc đã xảy ra cái gì. Chỉ là bất ngờ đến ngỡ ngàng, rõ ràng vừa mới cùng nàng sát vai chiến đấu một khắc sau đã không còn thở lạnh lẽo nằm đó. Chính là trên phim truyền hình người ta bị súng bắn như vậy không phải còn sẽ giãy giụa, có thể nói vài lời nói sao? Nàng như thế nào liền như vậy trong nháy mắt liền...... Sự tình phát sinh đến quá nhanh, Cúc Tịnh Y vẫn là không thể tin được.
Cho nên, chắc là ảo giác đi? Nàng hung hăng cho chính mình một cái tát, muốn đem mình thoát ra khỏi ảo giác đó. Nhưng mà lúc này không phải ảo giác, là thật tại là hiện thực. Cúc Tịnh Y thân thể cứng đờ, quỳ rạp xuống đất không nhúc nhích.
Nhưng đối thủ lại không có bởi vậy mà ngừng lại, kẻ mập mạp phóng ra những cánh tay bắt được tứ chi nàng kéo ra. còn một cái bắt ở yết hầu của nàng. Lão đại phía trên thở phào nhẹ nhõm, dùng súng lục nhắm chuẩn từng bước một từ lầu đi xuống tới.
"Tiểu yêu quái, ngươi đấu không lại ta."
Mang theo đắc ý tươi cười, Lão đại không quên nói ra lời khiêu khích cuối cùng
Cúc Tịnh Y chỉ là cắn nhẹ môi, gắt gao nhìn chằm chằm hắn.
"Tuy rằng có điểm luyến tiếc" Hắn nghĩ thắng cười to, cố gắng tỏ rõ chính mình thắng lợi.
Nhưng hắn quá xem nhẹ hải yêu phẫn nộ rồi.
"Đi! Chết! Đi!"
Cúc Tịnh Y đột nhiên gầm gừ phát ra tiếng cõi lòng nàng tan nát dồn nén lại, Cánh tay quấn quanh người cùng với hai gã nam nhân đang ngả ngớn kia như vậy mà bị âm thanh xé toạc, nổ tung như pháo hoa, da thị cùng máu văng tứ phía. Phía xa cửa sổ pha lê sát đất cùng bị phá nát, trên trần nhà đèn thủy tinh cũng nháy mắt nổ tung, vách tường kiên cố cũng bị xé nứt bắn ra bụi đất mù mịt. Ngay cả phía xa các phòng khác cũng đều bị tiếng gầm gừ làm cho rung lên một khắc
Thời điểm lấy lại được bình tĩnh, trong phong khách là hỗn loạn mảnh chân tay da thịt bị xé toạc nổ tung lúc nãy, chỉ còn lại một người là đứng thẳng.
Tiểu hải yêu cô độc dùng biểu tình hoảng hốt nhìn chung quanh hết thảy, như là tuần tra chiến trường phế tích mà nhìn. Không biết qua bao lâu, lại có một đoàn người tiếp cận đến căn phong tưởng như sắp sụp đổ này. Cúc Tịnh Y lười biếng liếc mắt một cái, chỉ có một gương mặt là quen thuộc. Người kia đã từng ở bờ sông cùng Lâm Tư Ý giao chiến.
Nàng gọi là gì? Hải yêu cũng không biết, nhưng mà nàng cũng không muốn biết.
Mà đối phương tựa hồ nhìn thấy nơi này khắp nơi hỗn độn kinh ngạc không nhỏ, trầm mặc một chút Hoàng Đình Đình đưa tay ngăn lại các thành viên khác của Team N
"Mặc kệ ngươi muốn tìm ai...... Nơi này chỉ còn lại có một mình ta" Cúc Tịnh Y ngẩng đầu lên đối mặt với đôi mắt Hoàng Đình Đình.
Team N những thành viên khác nhìn nhau một chút, cuối cùng vẫn có một nữ tử tóc ngắn đề cao âm lượng nói
"Mặc kệ các ngươi dư lại bao nhiêu người, đều phạm vào《Alice quản lý pháp 》"
"Lục Đình, đừng nói nữa." Hoàng Đình Đình vẫy vẫy tay, ý bảo Lục Đình không cần tiếp tục nói.
Nhưng mà này đối với Cúc Tịnh Y không có bất luận cái gì ảnh hưởng. Nàng lo đá văng ra vướng víu các bộ phận cơ thể rải rác trên chân, đi tới bên cạnh thi thể Cúc Tịnh Y, nhặt lên cách đó không xa chùy thủ rơi trên mặt đất, quỳ rạp xuống đất.
Mà nàng hành động kế tiếp, càng làm Team N tất cả mọi người cảm thấy kinh động tâm hồn. Bởi vì nàng không chút do dự giơ lên chùy thủ trong tay, dùng một sức mạnh đâm thẳng vào hốc mắt chính mình. Khiến cho tất cả mọi người sợ hãi một phen đến đều ngây ngẩn cả người.
Kế tiếp, Cúc Tịnh Y cúi đầu, tùy ý để máu tươi từng giọt chảy từ hốc mắt rơi trên má Lâm Tư Ý đã mất đi huyết sắc lạnh tanh, ở trong phòng yên tĩnh không tiếng động phát ra lạch tạch lạch tạch âm thanh. Chúng rơi xuống có tích ở trên mặt Lâm Tư Ý còn có lăn đến rơi vào trong miệng nàng......
"Lâm Tư Ý..... Ta...... Không thể không có ngươi......"
Hải yêu lẩm bẩm nói nhỏ, bắt đầu nhỏ giọng ngâm xướng lên ca khúc mà các nàng cỉ có thể ca một lần trong đời.
Phảng phất trải qua một giấc mộng rất dài rất dài như vậy. Lâm Tư Ý cảm thấy xuất hiện một mảnh ánh sáng côi cút dẫn lối phái trước, phía xa xuất hiện một luồng ánh sáng, cả hai đều chỉ dẫn phương hướng cho nàng. Cùng với tiếng ca dần dần vang lên bên taiLuồng ánh sáng càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần thẳng đến khi bao phủ toàn thân nàng. Dần dần trở nên ấm áp, ôn nhu, bao vây lấy nàng.
Cuối cùng, phản chiếu vào ánh mắt Lâm Tư Ý chính là khuôn mặt Cúc Tịnh Y. Nguyên vẫn là khuôn mặt thanh tú hoàn mỹ, nửa bên lại treo dấu vết đỏ đậm, nơi đó là máu cùng nước mắt đan chéo hiện lên. Lâm Tư Ý trong lúc nhất thời nghĩ lầm đây là bộ dạng của thiên đàng.
"Hoan nghênh trở về." Nhìn thấy Lâm Tư Ý mở hai mắt, Cúc Tịnh Y rốt cuộc cũng nhoẻn miệng cười hướng nàng vươn tay.
Lâm tư ý do dự một chút nâng cánh tay chính mình lên, Cúc Tịnh Y gắt gao đem tay nàng nắm chặt giống như việc cả đời này không muốn buông ra nữa.
---------------------------------------------------------------
"Mỗi người đều cho rằng, ăn thịt cùng uống máu hải yêu, có thể khiến người trường sinh bất lão, vĩnh viễn thanh xuân. Nhưng mà sự thật là, tuyệt đại đa số nhân loại ăn hải yêu huyết nhục về sau, sẽ sản sinh mãnh liệt phản ứng, có người sẽ nứt nẻ toàn thân làn da khô khốc đến lở loét đổ máu không ngừng mà chết, có người lúc sau sẽ biến thành quái vật người không người quỷ không quỷ, có thể vượt qua phản ứng này sau đạt được trường sinh, bất quá ngàn người một vài. Vì thế, nhân loại từ bỏ đối hải yêu truy đuổi.
Chỉ là bọn hắn cũng không biết, máu hải yêu chỉ có thể để lại cho người các nàng lựa chọn.
Các nàng khi đã nhận định muốn làm bạn cả đời người kia. Vô luận bệnh tật, trọng thương chỉ có thể chờ chết, hải yêu đều có thể khiến người kia khôi phục khỏe mạnh, thậm chí chết đi mà sống lại.
Nhưng mà, đây là trong cuộc đời chỉ có một lần lựa chọn. Sở dĩ việc gì cũng có cái giá của nó, mà cái giá của việc này là từ bỏ sinh mệnh hàng trăm năm tuổi cùng toàn bộ năng lực của hải yêu, thoát thai hoán cốt, trở thành một con người như bao người trên nhân loại giống nhau"
Nghe xong Cúc Tịnh Y biểu tình bình đạm giảng đạo, Lâm Tư Ý vẫn cứ cảm thấy toàn bộ đều thực không thể tưởng tượng. Nàng nhìn xem chân tay mình hoạt động tự nhiên, lại không thể không tin hết thảy lời đối phương vừa nói.
"Kia cũng tức là ngươi hiện tại cùng ta giống nhau, là cái...... Nhân loại nữ tử?"
Cúc Tịnh Y khinh thường hừ lạnh một tiếng: "Ngươi cho rằng ta muốn làm nhân loại a? Còn không phải là vì cứu ngươi!"
"Chính là, ngươi không phải nói, đây là hải yêu trong cuộc đời chỉ có một lần lựa chọn sao? Vì cái gì muốn lãng phí trên người ta?" Lâm Tư Ý gãi gãi lỗ tai, vẫn là cảm thấy có chút ngượng ngùng.
"Ai biết?! Có lẽ là ta mắt bị mù đi." Cúc Tịnh Y cố lấy chút thể diện, mà nàng bên mắt trái đang bị băng lại còn chờ hồi phục. Căn cứ cách nói của nhân viên y tế nói, tuy rằng tròng mắt không bị ảnh hưởng, nhưng thời gian để hoàn toàn bình phục còn phải thật lâu, hơn nữathị lực của con mắt đó sau này sẽ bị kém đi rất nhiều. Đây cũng là không có cách nào khác, bởi vì rốt cuộc thể chất Cúc Tịnh Y bây giờ so với nhân loại không có khác biệt.
Phát giác Cúc Tịnh Y có điểm cáu kỉnh, Lâm Tư Ý đành phải nắm lấy tay nàng lựa lời nhẹ nhàng an ủi nàng.
"Tuy rằng ngươi gầy không mập lên nổi, sinh ra lại nhìn giống cái con khỉ trong thế giới động vật , nhưng chính là không biết vì cái gì, cảm thấy nếu là ngươi thật sự không còn nữa, ta sẽ thực đau lòng" Lúc Lâm Tư Ý an ủi năn nỉ qua nửa ngày, Cúc Tịnh Y rốt cuộc mềm lòng lẩm nhẩm lầm nhầm nói lời nói thật lòng.
"Ai, ta tốt xấu ta cũng là một cô nương, ngươi tổng trước sau đều nói ta giống con khỉ, này giống cái gì a?" Lâm Tư Ý vẫn là nhiều ít cảm thấy có điểm khó chịu.
"Ta nguyện ý cả đời đi theo này con khỉ nhà ngươi, ngươi hẳn là phải quỳ xuống tới cảm tạ ta mới đúng!" Vừa nhanh vừa vội cãi lại, Cúc Tịnh Y lúc sau mới phản ứng lại lời nói chính mình thật khó lường, bất giác xấu hổ bưng kín gò má, đưa bàn tay che giấu chính mình khuôn mặt đã đỏ ửng lên nóng ran trong lòng bàn tay.
"Bất luận như thế nào, đều phải cảm ơn ngươi." Lâm Tư Ý cười, nàng nhẹ nhàng đôi tay Cúc Tịnh Y, thật cẩn thận đem chúng gỡ ra, sau đó rơi xuống trên trán đối phương là một nụ hôn.
"Như vậy, liền dùng cả đời này nguyện ý chiếu cố ngươi nhiều hơn."
"Ai nha, ngươi thực phiền quá! Không để ý tới ngươi!" Cúc Tịnh Y đỏ bừng mặt, dùng sức gạt bỏ tay đối phương đứng dậy dậm chân chạy đi, trước kia như thế nào không phát hiện Lâm Tư Ý là một kẻ sến súa như vây?
Chính mình còn muốn tìm bác sĩ tiếp tục đổi thuốc kệ nàng đi!
【 Hoàn】
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro