Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Trò chơi vừa mới bắt đầu

- Nhi Nhi...

Cô đang trêu Jihoon , khuôn mặt lộ rõ vẻ thích thú mang theo ý cười . Lại nghe giọng nói cùng cái tên đó . Khuôn mặt đanh lại , đôi mắt tối lại . CMN , cô âm thầm chửi thề trong lòng . Hình dáng của cô chả khác gì như mọi ngày nhưng xung quanh cô như có 1 tầng băng khổng lồ khiến cho người khác không rét mà run .

Còn Jihoon khuôn mặt đỏ lựng , thì nhìn thấy khuôn mặt của cô có chút giật mình . Quay sang giọng nói đó , là 4 cậu thanh niên cỡ tuổi 19- 20 đi . Ồ ! Đây không là là Thiếu gia các gia tộc Kha , Trần , Âu sao . Mà Nhỉ Nhi là đứa nào .   Không quan trong là ai , quan trọng là ai , chỉ cần cô khó chịu thì chỉ có 1 con đường...TỬ !

Người gọi không ai khác là Âu Dương Thần . Bọn hắn vì chuyện hồi sáng mà bị đả kích nghiêm trọng . Muốn giải toả nỗi buồn nên đến nhà hàng quen thuộc mà ăn . Ai ngờ gặp cô ở đây ! Mà bên cạnh cô không phải thiếu gia của Park thế gia sao . Tại sao cô lại đi với anh ta . Trong lòng 4 người lại có vị đắng và chút vị chua .

- Snow , Nhi Nhi là ai vậy - cậu quay qua hỏi cô .

- Không biết , đừng quan tâm - lấy tay xoa xoa ót , bộ dáng lưới biếng cùng không quan tâm chính xác là không để bọn người kia vào mắt . Bọn kia dai đấy , làm sao thì làm đừng để tôi điên lên là được .

- Nhi Nhi à - Âu Dương Minh đi lại gần phía cô sau hắn là 3 người kia . Định đặt tay lên vai cô thì :

' Phốc ' cô nhào lộn nhảy qua chiếc ghế bên cạnh Jihoon ngồi . Tay vẫn cao quý đưa ly Campuchino lên miệng uống như không có chuyện gì xảy ra . Cô không muốn tắm lại lần nữa và xin nhắc lại 1 lần cuối cùng là cô bệnh phiến khích với bọn người này .

Jihoon cậu nãy giờ cũng rất khó chịu với hành động của bọn hắn . Đường đường là thiếu gia của những gia tộc lớn trong giới thượng lưu mà lại cư xử như vậy . Thật mất thể diện . Nãy giờ cậu cũng suy nghĩ về thân phận của họ .

Kha Tử Hàng .Thiếu gia Tập đoàn Kha thị lớn 10 TG cùng gia tộc Kha . Bang chủ Tử Khang 4 thế giới . Là 1 con người 2 mặt

Trần Nhân Luân , người này khiến cậu bức xúc nhất . Thiếu gia Tập đoàn Trần thị và gia tộc Trần . Là ông trùm buôn bán vũ khí của TGN . Là 1 tên nóng nảy , vô tình

Âu Dương Thần . Đại thiếu gia tập đoàn Âu thị và gia tộc Âu . Là 1 sát thủ No.1 TG , đối với người khác là mạnh giỏi còn đối với cậu chỉ là 1 tên ngạo mạn , hiếu thắng và kém cõi . Hừ

Còn tên cuối cùng nhỉ . Nhị thiếu gia Âu gia và Âu thị , em sống sinh của Âu Dương Thần . Tên này cũng méo phải dạng bình thường . Cho dù ngoại hình của có vài phần giống với anh trai mình nhưng mái tóc , màu tóc cũng toát ra vẻ thoát tục .  Tất cả thì tin của hắn cậu hoàn toàn không nắm được rõ .

Mà thông  tin tên này chỉ có 1 mình cô biết , à..vài người nữa chứ .

- Nhi...

- Các vị thiếu gia đây thật không hiểu lễ nghi . Thật khiếm nhã ! - Kha Tử Hàng chưa nói xong thì cô ngắt lấy . Không phải cô vô duyên hay mất lịch sự mà là hắn ta đọc sai tên cô và cô ghét như thế . Đọc sai tên , còn là người khác giới , điều đó sở hiện sự khinh bỉ trong giới Thượng Lưu Thế Gia nhất là Đế Lưu đặc biệt là cô .

- Tụi anh xin lỗi . Nhưng em có thể về nhà được không . Trong nhà ai cũng lo lắng cho em hết ! Mẹ Lâm ngất khi em rời khỏi nhà đấy anh xin em đấy Lâm Diễm Nhi  - lời nói nặng nề cùng bi thương , bộ dạng như cầu xin của Trần Nhân Luân có thể khiến cho bất kể cô gái nào cũng rộng lòng tha thứ . Tất nhiên có ngoại lệ là cô .

Nhà ! Còn này đéo có nhà gì ở đó . Còn Mẹ Lâm gọi thân thiết chưa kìa , bà ta ra sao liên quan tới tôi à ! Đoạn cuối khi hắn nói , cô nhíu mày chặt tỏ vẻ khó chịu . Đúng là những người vô giáo dục , thật mất mặt Thượng Lưu , đọc sai mà không chịu sữa . Cô 1 lần nữa động sát khí .

- Các thiếu gia đây thật vô kiến thức ! -  Phác Chí Huân cậu đã tới giới hạn rồi . Cậu cũng là 1 người trong Ngũ Đại Thế  Gia của Thượng Lưu mà lại không hiểu điều cơ bản nhất là đọc sai tên . Nãy giờ bọn họ gọi sai tên cô không thét nào họ đang kinh bỉ nặng nề cô .

- Xin lỗi , Phác thiếu . Đây là chuyện gia đình của chúng tôi . Lại nói chúng tôi vô kiến thức ý ngài là gì ? - Âu Dương Thần lên tiếng , bàn tay nắm chặt gân xanh nổi lên như kìm nén sự tức giận .

- Tôi nhớ hình như em ấy là Snow Vương , chứ khó mang họ Lâm . Không liên quan tới huyết thống của gia tộc các người nhỉ . Và tôi dạy bảo các cậu 1 điều , nãy giờ các người đọc sai tên em ấy không đang sỉ nhục em ấy sao  - cậu khinh những người đúng là càng thiếu kiến thức càng thích thể hiện  trong đó tất nhiên có bọn người kia rồi .

- Cậu...- Âu Dương Minh tức giận chỉ mặt Jihoon mà không nói được lời nào . Cũng không dám gì cậu . 3 người kia cũng tức giận không kém .

- Xã hội đổi màu . Làm người thì khó , làm chó thì dễ !! Sống phải biết nghỉ.. - cậu nhếch miệng cười khinh

-  Cuộc sống phức tạp , xã hội bọn chen . Sống nghèo , sống khó chứ đừng sống chó .. - tiếp lời của cậu câu nói nhẹ nhàng cùng cái liếc khinh bỉ của cô

- Đã tồn tại ở dạng 2 chân . Thì đừng hành xử theo kiểu 4 cẳng - câu cuối cậu và cô đồng thành và nhấn mạnh câu này .

Bọn kia đứng như trời trồng . Lần đầu tiên , bọn họ bị sỉ nhục nặng nề như vậy . Những lời nói của cô như khứa vào tim họ , thật đau . Họ đang đơ nên không để ý cậu , cô đã đi từ lúc nào rồi .
-----------------------------------------------------------

Quay lại chỗ cô . 2 người không muốn đi xe nên đi bộ dạo quanh sông chơi còn chiếc xe đã được Zen lấy về nhà rồi. Mặt trời lặng rồi nhỉ ? Mấy phút nữa trời sẽ tối thôi . Cậu và cô đang đi song song với nhau . Bỗng cậu cất tiếng hỏi :

- Này Snow , tên em lúc giờ là giả đúng không - phá tan không khí im lặng nhưng lại hòa hợp này .

- Đúng - à tên thật của cô đâu phải Snow Vương mà nó cũng là tên của cô . Thật khó hiểu phải không

- Vậy sau này hãy nói cho anh tên thật của em cho anh nghe nhé và em là ai..- cậu cuối xuống biết làm sao được cô chỉ có 1m65 còn cậu tới 1m73 . Nở nụ cười baby răng thỏ ra .

- Được - 1 ngày nào đó anh sẽ biết thôi , 1 ngày không xa . Cậu nhận được câu trả lời mong muốn , cậu chạy đi rồi mất hút , trước khi đi còn để lại câu " tạm biệt " cô nghe vậy chả nói gì .

- Công chúa , về thôi - 1 giọng nói trầm ấm sau lưng cô . Không quay lại cũng biết đó là Zen rồi .

- Ừm - ừ 1 tiếng , Zen nắm tay cô hoà vào bóng tối biến mất . 

Về đến nhà :

- Công chúa,em có muốn ăn gì không - Zen ần cần hỏi cô .

- Bánh building - suy nghĩ 1 hồi lâu cô mới trả lời .

- Vâng - Zen vào bếp để làm bánh cho công chúa của mình rồi . Nếu có ai chứng kiến thì sẽ chết ngộp mấy . Thiếu gia Tập đoàn Vũ Thị - Vũ Thiên Bảo và bang chủ Thiên Phong - Mest tận tay xuống bếp làm bánh cho 1 cô gái thì sao nhỉ ??

Cô đi theo sau . Kéo ghế ra mà ngồi . Ngày mai đã tới lúc trở về trường cũ rồi ha ! Chắc hãy sẽ có những kịch vui đi ? Thật mong chờ !

- Đây thưa công chúa - giọng nói của Zen đã kéo được cô thoát khỏi dòng suy nghỉ . Cô ăn chậm rãi và quý tộc . Ăn xong , không nói không rằng mà biến mất lên phòng ngủ . Zen quay đầu lại không thấy cô đâu , chỉ cười  khổ .

Cô đã được thay bằng 1 chiếc váy trắng 2 dây dài tới chân và đang..lăn qua lăn lại trên chiếc giường của mình . Đứng bật dậy . Mở toan cửa sổ ra . Cơn gió lạnh úa vào người cô . Thật dễ chịu .

Trời hôm nay trăng khuyết , nó như 1 lưỡi liềm . Mặt trăng cũng rất lạ có khi trăng tròn lại có khi trăng khuyết . Nó thay đổi nhiều con người trong xã hội này vậy . " Con người có 2 mặt . Mặt hiền và mặt ác . Khi mặt hiền bị dẫm nát . Thì mặt ác lên ngôi " đó là câu nói của cô đánh giá con người đây

Bầu trời đầy sao lấp lánh tỏa sáng trên bầu trời đêm rộng lớn kia . Nhưng hào quang đó lại không dành cho tôi . Vì tôi là kẻ ẩn mình trong bóng tối .

" Có phải vậy không nhỉ ???"

- Trò chơi vừa mới bắt đầu....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro