Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

cảm giác quen thuộc

Khi cả ba bước vào lớp học cả lớp liền nháo nhàu bàn tán

nam sinh 1 : " Woa thật là dễ thương "

nam sinh 2 : " 3 người ai cũng đẹp , đẹp hơn cả hoa khôi trường chúng ta nữa "

thấy cả lớp Nhốn nháo Nhung liền cười nói : " chào mọi người , Mình là Chu thị Tuyết Nhung . mọi người có thể gọi mình là Tuyết Nhung cũng được . Xin được chỉ bảo thêm "

Ý cười nói : " chào mọi người , tôi là Trần như ý . mọi người có thể gọi là Như Ý cũng đc , chúng tôi mới từ Mỹ về cho nên không rành rẽ lắm . Xin mọi người giúp đỡ nhiều "

Linh lạnh lùnh nói : " chào , tôi là linh "

hạ mỹ kỳ nói : " nè thư , con nhỏ đó mới vô mà láo dữ . chúng ta có nên dậy cho nó 1 bài học không ? "

Thư nói : " cậu muốn dậy cho nó 1 bài học sao ? "

mỹ kỳ nói : " đúng vậy "

Thư nói : " tuỳ cậu , như đừng mạnh tay quá . dần mặt nó là được rồi "

mỹ kỳ cười nói : " được thôi "

sau khi cả 3 nói xong liền quay qua thầy Na đậu hỏi chỗ ngồi

Ý hỏi : " thưa thầy chúng em ngồi đâu ạ ? "

thầy na đậu : " à , ý em xuống chỗ trước mặt Thiên Thiên ngồi đi , Nhung em xuống chỗ trước mặt Vương Nguyên ngồi nhé . Còn Linh em xuống chỗ trước mặt Bảo khánh ngồi đi "

Hà Mỹ Kỳ tức giận nói với thưa : " cái gì ? tại sao bọn nó có thể ngồi ở chỗ Nam thần của chúng ta được chứ ? Tức chết mình rồi "

Thư nói rồi nghĩ : " cậu bớt lắm chuyện đi , cậu không nhìn thấy ánh mắt của con nhỏ tên Linh đó rất sắc bén sao . nhìn nó mình luôn có cảm giác rất nguy hiểm . ( tại sau chứ ? mình luôn có cảm giác không an toàn đối với cô ta , và cảm thấy bất an như cô ta sắp cướp đi bảo khánh vậy . mình trưa bao giờ có cảm giác đó với ai cả ngoại trừ người đó ? "

mỹ kỳ chiêu chọc nói : " cậu sợ sao ? Nhìn mình nè . "

Khi nói xong hạ mỹ kỳ liền đưa 1 chân ra để bất chân linh , linh đã nhìn thấy nhưng cố tình nhìn đi hướng khác . khi đi gần tới chân của hạ mỹ kỳ . linh liền đá thật mạnh vào chân cô ta , linh đá mạnh đến mức cô ta phải hét lớn

mỹ kỳ hét lên nói : " Á á á , mày làm jl vậy hả ? Mày không thấy chân tao hay sao ? "

Linh lạnh lùng nói : " xin lỗi nha tôi không nhìn thấy "

mỹ kỳ nói : " mày có mắt để làm jl hả ? Không biết nhìn à "

linh đanh mặt nói : " đương nhiên là tôi có nhìn chứ , Như tôi cũng không nghĩ rằng . chân của cậu dài đến vậy .từ bàn học mà chân cậu có thể trắng hết đường đi đấy ? "

Mỹ kỳ thấy ánh mắt linh nhìn mình liền hốt hoảng không biết nên nói jl

cả lớp : " ha ha ha "

mỹ kỳ bình tỉnh lại nói : " mày ... mày đc lắm , mày cứ chờ coi . tao sẽ không bỏ qua chuyện này đâu "

linh lạnh lùng nói : " tôi sẽ chờ "

Nói xong linh liền ngồi vào bàn học , không chú ý đến cô ta nữa

ý nói nhỏ : " cậu cố ý phải không ? "

linh quay qua nói : " cậu nghĩ sao ? Thì nó là vậy đi "

ý bắt đắc dĩ nói : " cậu thật là "

Nhung quay ra sau nói : " chúng ta lại gặp nhau rồi "

Nguyên cười nói : " đúng vậy , chúng ta rất là có duyên nha "

Thiên nói : " Xin chào , Từ đây chúng ta làm bạn nhé được không ? "

Ý cười nói : " được thôi "

Khánh nói : " đúng là rất có duyên "

Linh lạnh lùng nói : " tôi không tin vào duyên phận , các cậu nói chuyện thực tế 1 chút đi "

Nguyên cười nói : " biết đâu có kỳ tích thì sao , chuyện jl cũng có thể mà . đúng không ? "

Linh thời ơi nói : " trên đời này không tồn tại 2 chữ kỳ tích , vì nó vốn không có thật . thà trong chờ vào kỳ tích , thì tự mình cố gắng còn hơn "

Khánh nghĩ thầm : " giống tiểu linh quá , tiểu linh cũng từng nói qua câu nói đó "

..................................................................

( khánh nói : " tiểu linh , con chó này nó chết rồi . phải làm sao nó mới sống lại được ? "

Linh vô tư nói : " cậu thật là , nó chết rồi thì làm sao mà sống lại được chứ . cậu bị ngốc sao ? "

Khánh miếu máo nói : " biết đâu có kỳ tích thì sao , lỡ như ngày mai nó sống lại thì sao ? "

Linh nói : " trên đời này không tồn tại 2 chữ kỳ tích đâu , vì nó không có thật . thà trong chờ vào kỳ tích ! thì tớ với cậu đem chôn nó đi . nó sẽ luôn ở cạnh cậu mà " )

..................................................................................................

Thiên Kêu : " khánh "

Khánh : " ........... "

Thiên kêu lớn : " BẢO KHÁNH "

Khánh hốt hoảng nói : " cậu làm jl vậy hả ? làm mình hết hồn "

Thiên nói : " người nên hỏi câu đó là tớ chứ không phải cậu đâu ? "

Khánh nói : " có chuyện jl sau ? "

Thiên nói : " cậu làm jl thừ người ra vậy ? "

Nguyên nói : " có phải cậu lại nhớ đến tiểu linh không ? "

khánh nói : " ừa "

Thiên nói : " cậu vẫn không quên được tiểu linh ak ? "

Khánh nói : " tớ không thể quên linh được ? trái tim tớ mắch bảo rằng linh đang ở rất gằng tớ "

Thiên & nguyên bắt lực nói : " thua cậu thiệt "

Ý nói nhỏ : " linh nào mới có kế hoạch hành động vậy ? "

Linh quay qua nói : " mình không biết nữa ? đợi đi "

Nhung nói nhỏ : " thôi học đi , nào có thì thành động vậy "

ý & linh nói : " ukm "

Cuối cùng 1 buổi học buồn chán cũng qua đi , và tiếng mọi người trong chờ cũng đến

Reng reng reng

Nguyên mệt mỏi nói : " Cuối cùng cũng tới giờ ra chơi rồi mệt quá đi mất "

Thiên nói : " cậu lúc nào trả vẫy "

Khánh nói : " giờ mấy cậu có đi ăn không , hay ngồi đó nói "

Nguyên Biểu môi nói : " đi chứ , ak quên mấy cậu đi ăn với bọn mình luôn không ? "

Nhung cười nói : " đi chứ , đợi tụi mình với "

6 người vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ

Thiên nói : " nè tôi thấy học ở mỹ rất tốt mà , sao mấy cậu lại về đây học vậy ? "

ý Nói : " vì tụi này thích , không được ak ? "

Thiên nói : " thành tích học của các cậu thuộc loại nào "

Ý nói : " để coi hình như là loại , xuất sắc "

Nguyên hét to nói : " jl xuất sắc hả ? "

Nhung vô tư nói : " đúng vậy , bộ có jl ak ? "

Nguyên vội nói : " ak không chỉ là mấy cậu quá học giỏi mà thôi "

Ý nói : " tụi này không giỏi bằng linh đâu "

Thiên vội hỏi : " theo tôi biết thì loại xuất sắc Là cao lắm rồi mà , không lẽ còn loại khác nữa sao ? "

Ý nói : " đương nhiên là còn rồi , ở mỹ loại cao nhất là xuất sắc ưu tú đấy "

Nguyên nói : " không lẽ linh ..... "

Nhung cười nói : " đúng vậy đấy linh là học sinh xuất sắc ưu tú ở trường nổi tiếng của mỹ đấy "

Khánh nói : " giỏi vậy sao "

Ý nói : " đương nhiên rồi , linh còn là hoa khôi của trường nữa đó "

Nguyên ngạc nhiên nói : " ak , cậu ấy đúng là đẹp thiệt "

Nhung cười nói : " đến cantin rồi , mấy cậu ăn jl nào ? "

Ý nhìn lên bản đồ ăn nói : " để tớ xem coi có những món ăn jl đã ? "

Nguyên nói : " các cậu không cần coi đâu "

Nhung ghi hoặc hỏi hỏi : " tại sao ? "

Thiên trả lời : " vì hôm nay toàn bộ đồ ăn điều là sứa biển cả "

Ý nhìn linh rồi nói : " sứa biển hả "

Khánh ghi hoặc hỏi : " bộ có jl hả ? "

Linh quay đi nói : " mấy cậu ăn đi , 1 chút mua cho tớ chai nước 3 màu là đc rồi "

Khánh , thiên & nguyên nhìn ý và nhung khó hiểu : " ??????? "

Nguyên tò mò hỏi : " cậu ấy bị sau vậy ? sau lại bỏ đi rồi ? "

Ý nói : " linh trước giờ không ăn được sứa biển "

Khánh nghĩ rồi hỏi : " ( không ăn được sứa biển sau ? Tiểu linh cũng ăn không được sứa biển và tiểu linh cũng rất thích uống nước 3 màu , phải hỏi mới được ) linh thích uống nước 3 màu lắm sau ? "

Nhung suy nghỉ nói : " đúng là vậy , trước giờ đồ ăn mà có sứa biển thì cậu ấy sẽ uống loại nước đó . bộ có chuyện jl hay sau ? "

Khánh nghĩ : " ( không thể nào ? Làm sao có thể trùng hộp như vậy chứ , không lẽ Là tiểu linh sau ) "

Nguyên nói : " vậy mấy cậu biết linh ở đâu không mà đưa nước uống ? "

Ý nói : " đương nhiên chúng tôi biết rồi , cậu ấy ở trên sân thượng đấy "

Nhung nói : " thôi tụi mình vào ăn đi , còn mua nước cho cậu ấy nữa "

Khánh vội nói : " hay mấy cậu ăn đi , mình đi mua giúp cho sẵn đem lên cho cậu ấy luôn . joom nay mình không đói lắm "

Ý không ghi ngời nói : " vậy cảm ơn cậu nha "

Khánh nói : " không có jl đâu "

.............................sân thượng.......................

Linh nghĩ : " ( rốt cuộc đây là cảm giác jl ? Sau mình luôn cảm thấy tất cả ở nơi này đều rất quen thuộc với mình ? )

Khánh đứng phía sau linh nghĩ : " ( có phải là tiểu linh không ? sau mình luôn cảm thấy 2 người là 1 , cái cảm giác quen thuộc này mình chưa từng có với ai ngoài tiểu linh cả . nếu thật là tiểu linh thì mình phải làm jl đây ? ) "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro