Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 22

Nguyệt Hạ cười. Mọi chuyện chỉ là giỡn vui, Tứ Hoà thở phào nhẹ nhõm. Tứ Hoà nói đùa

"Chị Hạ giỡn kiểu đó. Có ngày em giật mình ch/ết ở sông giờ..haha"

Nguyệt Hạ cười phì trước lời nói em dâu của mình

-----------
Nay là đám cưới của Nguyệt Cầm rơi vào ngày cuối tháng. Nguyệt Cầm đã mặc bộ tấc áo dài ngồi chờ đàn trai lớn, cái Thuý cái Nga tất bật đi dọn dẹp cho sạch sẽ. Còn mấy đám người hầu cả gia nhân đi nấu nhiều món ăn

Lũ thì sếp mấy bộ quần áo, lễ cưới hỏi. Năm cây vàng, một sợi chỉ, và dây chuyền vòng xanh ngọc

Giờ canh ba

Bấy giờ là hơn nửa tiếng, đàn trai giờ mới tới. Bà Lịch mỉm cười

"Bà Hiêu, tôi xin lỗi vì sự trễ nảy này ạ"

Bà Hiêu nhìn bà Lịch, sự thông cảm hiện lên khuôn mặt của bà

"Không sao không sao. Chị thông gia cứ vậy không à, chúng ta thành duyên kết rồi chứ lị"

Đàn trai vô trong nhà, cả bà Lịch và đứa con trai cũng vậy. Mọi người ngồi xuống

"Hôm nay là lễ cưới của chúng nó.. tôi xin hứa rằng cái Cầm về làm dâu nhà tôi. Thì tôi sẽ đối xử tốt, mọi chuyện nặng nhọc là để tôi làm còn mấy việc nhẹ nhàng là để cho cô con dâu cái Cầm làm..bà đồng ý chứ bà Hiêu"

Bà Hiêu lắng nghe nói xong, bà gật đầu tỏ tình đồng ý. Một người bên đàn trai hỏi

"Ủa bà ơi, cô dâu đâu ạ"

Bà Lịch nói giọng trầm âm

"Chắc chưa soạn chuẩn bị mặc áo chưa xong. Coi coi con dâu sẽ đẹp hay xấu đây..hôhô"

Bà Lịch vừa nói cười hô hô một cái, lời nói ấy khiến cho bà Hiêu hiểu lầm. Bà Hiêu đập bàn đứng dậy chỉ tay vào mặt bà Lịch

"Ý bà nói là thế nào. Bà muốn con trai bà cưới vì nhan sắc thôi sao..Hả!?"

Một người con trai trẻ tuổi giải thích

"Dạ dạ không phải ý của bà chủ của con vậy đâu, ý bà chủ của con nói là chị Cầm không biết chỉ đẹp hay xấu, đẹp thì vui mừng. Còn xấu mà chút đẹp thì bà chủ vỗ tay vui mừng ấy..bà Hiêu bớt giận"

Bà Hiêu hiểu ý của bà Lịch nói. Liền xin lỗi:

"Tôi xin lỗi sớn xa sớn xác quá nên hồ đồ"

"Không sao không sao"

Bà Lịch xua tay vừa nói vừa chép môi. Mặt trời dần lặn, ánh sáng vàng ấm áp chiếu rọi qua những tán cây, tạo nên một khung cảnh thơ mộng cho đám cưới của Nguyệt Cầm. Hôm nay, không khí trong nhà và ngoài ngõ tràn ngập sự phấn khởi, tiếng cười nói rộn ràng. Mọi người trong gia đình đều chuẩn bị cho buổi lễ trọng đại này.

Nguyệt Cầm, trong bộ tấc áo dài lộng lẫy, ngồi trang điểm trước gương. Chị em, bạn bè của cô, không khí đầy háo hức khiến Nguyệt Cầm cảm thấy nôn nao, vừa lo lắng vừa phấn khởi cho ngày vui của mình. Bỗng, cửa mở, bà Hiêu bước vào với nụ cười tươi rói.

"Cầm ơi, con gái! Hôm nay con phải đẹp nhất nha!"

Bà Hiêu nói, ánh mắt đầy tự hào.

Nguyệt Cầm gật đầu, đôi má hồng hào thêm phần rạng rỡ. Cô thì thầm với mình:

"Mong rằng hôm nay mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ…"

Đàn trai đã đến nơi, làm lễ dâng hương tại bàn thờ tổ tiên. Mọi người trong gia đình ngồi quây quần, ánh nến lung linh, những bộ lễ phục rực rỡ khiến cho không gian thêm phần long trọng. Tiếng cười nói, chào hỏi lẫn nhau, tạo nên một bầu không khí ấm áp. Bà Lịch, mẹ của chú rể, đứng lên phát biểu.

"Hôm nay là ngày hạnh phúc của hai đứa trẻ, tôi hứa sẽ chăm sóc và yêu thương Cầm như con gái của mình."

Bà Hiêu mỉm cười, ánh mắt thoáng vẻ lo âu nhưng cũng đầy hy vọng.

"Tôi tin rằng Cầm sẽ hạnh phúc trong gia đình mới."

Trong lúc mọi người bận rộn chuẩn bị, bên ngoài, cặp đôi trẻ Nguyệt Cầm và Lữ đã cùng nhau ra ngoài, đứng trong kiệu, chờ đón thời khắc trọng đại. Tiếng trống, tiếng nhạc vang lên, báo hiệu cho đám cưới bắt đầu.

Nguyệt Cầm ngồi trong kiệu, ánh mắt rực sáng, không thể ngừng mỉm cười khi thấy đông đảo bà con hàng xóm tụ tập, kéo đến xem lễ cưới. Tiếng reo hò, tiếng chúc phúc vang lên:

"Chúc mừng cô dâu chú rể!"

không khí vui tươi tràn ngập xung quanh.

"Đẹp quá! Nhìn cô dâu như tiên nữ!"

Một bà cụ trong làng kêu lên, khiến mọi người cười rộ. Dân làng tụ tập ngày càng đông. Nguyệt Cầm nhận ra những người bạn từ hồi còn nhỏ, như cái Duyên, cái Lan, và cả ông Năm, người từng kể cho cô nghe bao câu chuyện cổ tích. Họ đều đến chúc mừng, lòng vui vẻ lan tỏa khắp không gian. Cô cảm thấy hạnh phúc khi được mọi người yêu quý như vậy

Trong khi đó, ở bên trong nhà, bà Lịch và bà Hiêu đang trao đổi về những món ăn sẽ phục vụ trong tiệc cưới.

"Món ăn phải thật phong phú, vừa lòng khách khứa"

Bà Hiêu nói, đôi mắt lấp lánh niềm vui.

"Đúng rồi, tôi đã chuẩn bị món gà luộc, bánh trôi, và cả chè bưởi nữa," bà Lịch đáp, nụ cười đầy tự tin.

Khi bữa tiệc đang diễn ra sôi nổi, từ phía xa, một chiếc xe ngựa lớn tiến vào. Ngựa kéo xe cao lớn, lông óng mượt, thu hút ánh nhìn của mọi người. Chiếc xe dừng lại, và một người đàn ông bước xuống với dáng vẻ tự tin, áo quần trang trọng, mặt mũi khôi ngô. Đó chính là Đại Thắng, một thương gia nổi tiếng trong vùng, được biết đến với những món hàng quý giá và tài năng giao thương khéo léo.

"Chúc mừng đám cưới!"

Đại Thắng lên tiếng, giọng nói vang vọng, thu hút sự chú ý của mọi người. Anh ta bước tới, mang theo một món quà lớn, được bọc kỹ lưỡng.

"Món quà này là của tôi dành cho cô dâu!"

Đại Thắng mỉm cười, để lộ hàm răng trắng sáng. Mọi người nhanh chóng vây quanh, tò mò về món quà đặc biệt.Trong khi đó, ở một góc sân, một cô gái xinh đẹp với làn da trắng nõn và mái tóc dài thướt tha xuất hiện. Đó là Nguyệt Anh, em gái của Nguyệt Cầm, người luôn nổi bật với vẻ đẹp kiêu sa và tài năng ca hát. Hôm nay, cô đến để ủng hộ chị gái và cũng để thể hiện khả năng của mình.

"Chị Cầm, em muốn hát một bài chúc mừng chị!"

Nguyệt Anh tươi cười, bước lên sân khấu. Cô cất tiếng hát ngọt ngào, bài hát chúc phúc cho tình yêu của Nguyệt Cầm và Lữ

"Tình yêu như cơn gió thoảng,
Mềm mại, nhẹ nhàng, bất chợt đến,
Đưa ta vào bão tố, cuồng say,
Tìm nhau giữa dòng đời vô tận"

Mọi người vỗ tay, Nguyệt Anh vẫn hát. Vài người khen nức nở vì Nguyệt Anh quá hát hay. Mọi người cùng nhau ăn, cả đàn trai và cô con dâu cũng vậy

Bỗng mọi người ánh mắt đổ dồn nhìn về phía ngoài bên sông, một bóng người phụ nữ. Chấn Khang nhìn ra bóng dáng đó quen lắm, hồi lâu sau bóng người phụ nữ đó hiện ra. Chấn Khang thốt lên

"Em..em đây sao?"

----------
Hết chương 22

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dâuquỷ