chap 26-30
chap 26: Cường Giả Huyền bí
"Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!..." Nơi lồng ngực trái tim dường như đang đập nhanh hơn. Cái này chính là huyết mạch tân sinh kỳ dị chảy ra từ trong trái tim sau đó lại sáp nhập vào bên trong huyết quản. Tiêu Viêm có thể cảm nhận rõ, trong cơ thể của mình, đã mất đi lực lượng đãi tận, tại đây, trái tim như muốn nhảy lên, cũng đã nhanh chóng hồi phục. Trong chớp mắt, vết thương đã hồ phục được hơn phân nửa. "Đây là...!"Trong cơ thể huyết mạch dung hòa. Dung hòa huyết mạch chính là truyền thừa của tổ tiên Tiêu Huyền về sau có Cổ Tộc huyết mạch cùng với Thái Cổ Hư Long bộ tộc gia nhập. Cuối cùng dung hòa thành kỳ dị huyết mạch. Trước đây, thời điểm Tiêu Viêm cùng Tam Đại Long Vương liều mạng, kỳ dị huyết mạch này cùng từng xuất hiện qua, chẳng qua, lần đó không cường liệt rõ ràng như bây giờ mà thôi.
Trái tim càng ngày càng đập mạnh, Tiêu Viêm cũng dần dần khôi phục hoàn toàn! Đồng thời khí tức đang từ từ tăng lên! Nhất Tinh Đấu Đế trung kỳ đỉnh phong, Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ...Thực lực của Tiêu Viêm nhanh chóng tăng lên. Trong nháy mắt đã lên tới Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ đỉnh phong! Khí tức đã không còn yếu ớt, chung quanh thân thể đấu khí bàng bạc vần vũ khắp nơi, thế nên xuất hiện trạng thái dịch chuyển năng lượng thiên địa! Vừa mới bắt đầu như vậy, năng lượng mới tích tụ lại một chút, rồi dần dần ngày càng nhiều lên! Năng lượng thiên địa dường như bị hấp dẫn, lấy Tiêu Viêm làm trung tâm, ngưng tụ cấp tốc! Cuối cùng tạo thành một trạng thái dịch chuyển năng lượng chừng ba mươi trượng bao bọc lấy thân thể Tiêu Viêm! Thậm chí ngay cả năng lượng xung quanh đó cũng cực kỳ nồng nặc, lúc này, nếu như một gã Đấu Thánh cường giả hít phải mà nói, thì đấu khí trong cơ thể cũng tăng trưởng không ít. Điều đó có thể thấy được, năng lượng thiên địa nồng đặc đến mức độ nào! "Đứng ở đằng xa đang chuẩn bị công kích, Hắc Thành nhìn thấy cảnh tượng đó, không khỏi ngẩn người suy nghĩ, sau khi hiểu rõ nguyên nhân. Lâp tức khóe miệng run lên "Mẹ nó, bị ta đánh ra bộ dạng như vậy, không ngã quỵ mà còn thăng cấp Nhị Tinh Đấu Đế? Mẹ nó, chả lẽ phải đánh mới thăng cấp Đấu Đế sao?" Sau khi hạ giọng mắng vài câu, Hắc Thành đột nhiên nở nụ cười rất xán lạn, nhưng trong nụ cười này lộ ra một chút yêu dị! "Haha, thăng cấp cũng tốt, nếu như nhân lúc ngươi thăng cấp mà ta xuất chiêu cắt đứt thì sẽ có trò vui xem đây...haha.." Năng lượng kiểm bên ngoài thân thể Tiêu Viêm, ánh sáng màu vàng lúc mạnh lúc yếu, giống như nhịp đập của trái tim, cực kỳ có tiết tấu, theo tia sáng mỗi lần chuyển hoán, đều có tảng lớn năng lượng thiên địa bị hút vào vòng năng lượng.
Đột nhiên, một chưởng ấn to lớn nhằm hướng năng lượng kiển tập mà lao tới. Nhìn theo hướng đạo chưởng lao tới thì ra chính là Hắc Thành. Nếu như chưởng ấn đến ngay lúc Tiêu Viêm thăng cấp. Không chỉ làm quá trình thăng cấp không thành mà còn khiến cho vết thương của Tiêu Viêm không thể hồi phục. Nhẹ thì gặp phản phệ, đấu khí vi vu không thể thăng cấp, nặng thì mất mạng. Mà đang ở thời điểm nguy kịch, bàn tay to lớn đánh úp về phía đỉnh đầu của Tiêu Viêm, không cho lực lượng đấu khí sinh sôi nảy nở ra. Ở khoảng cách thân thể Tiêu Viêm, năng lượng Tử Kim cũng không tới ba thước quanh đó. Thậm chí có thể nói là cứ như vậy mà gắng gượng. Mà bàn tay to lớn này bị định trụ, thân là Tứ Tinh Đấu Đế dĩ nhiễn khong có bất kỳ phản ứng. Thế nhưng chính bản thân cũng không có cách nào khống chế thân thể của chính mình, chỉ có thể dừng ở giữa không trung, không nói ra được quỷ dị!" gay to rồi! Gặp cao thủ, người có thực lực vượt xa mình, liệu có thể thắng được không?.." Ý nghĩ này xuất iện trong đầu, mồ hôi trên trán Hắc Thành bắt đầu chảy ra, trong lòng vô cùng dao động.
Hắc Thành là nhị trưởng lão của Thiên Long bộ tộc, có thể nói là một nhân vật quan trọng. Hắn chỉ hao tốn hơn vạn năm để đạt đến cảnh giới như hiện nay (mọi người đều biết Ma Thú tộc đã lâu, thế nhưng tốc độ tu luyện rất chậm, cho nên hơn vạn năm tu luyện để đạt đến cảnh giới như vậy cũng được coi như tư chất có chút thiên phú!), mục tiêu của hắn là trở thành một trong những vị trưởng lão, xung quanh hắn có một gã đấu khí tu vi vượt xa những cao thủ khác, thời khắc này chú ý hắn, nhờ vào thực lực Tứ Tinh Đấu Đế đã không thể nào phát hiện người đang ẩn nấp. Vào thời khắc này, trong lòng hắn sao có thể bình tĩnh được, cảm giác bị kẻ khác nẵm giữ sinh mạng của mình thật sự là....
Dằn lòng đè nén cảm giác sợ hãi trong lòng. Hắc Thành mới chậm rãi hỏi " Các hạ là ai? Sao lúc nãy không nhìn thấy?" Dứt lời, một lần nữa nhìn xung quanh lại không phát hiện ra bất kỳ bóng dáng nào. Thậm chí ngay cả đấu khí xung quanh cũng không có gì dị thường! Thế nhưng, âm thanh từ từ truyền đến "Haha, ngươi không có tư cách nhìn thấy ta, hôm nay mệnh của tiểu tử này do ta bảo vệ, ngươi còn không mau cút đi!" Khi câu nói kết thức, không khí toàn Minh U Cốc lại chìm xuống.Không hắn là chìm trong vắng vẻ, chỉ có Tiêu Viêm không ngừng nhìn bốn phía của Hắc Thành.
Ước chừng uống cạn một bình trà, người nọ cũng không nói thêm bất cứ điều gì, cũng không biết là đã rời đi chưa. Thế nhưng, tâm trạng Hắc Thành trở nên vô cùng trầm trọng. Lại nửa canh giờ nữa trôi qua, người nọ vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, song quyền của Hắc Thành chuyển thành song trảo, đấu khí ùa vào trong tay, khi hắn áp dụng chiêu kế tiếp thì bị người thần bí khống chế không nhúc nhích được.
Liếm môi khô khốc, âm thanh khàn khàn cực độ của Hắc Thành vang lên trong hư không " Các hạ là ai? Có thể lộ diện cho ta diện kiến? Xem Tu vi của các hạ, nhất định là Minh Động Nhất Phương cường giả! Thế nhưng tại sao hôm nay lại không dám hiện thân cho ta thấy, trái lại còn trêu cợt vãn bối, lẽ nào không sợ chịu tiếng ỷ lớn hiếp nhỏ sao?" Dứt lời, bên trong Minh U Cốc vừa nãy vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, một lúc sau, trên hư không mới truyền đến một trận cười khe khẽ " Haha, miệng lưỡi rắn rỏi lắm tiểu tử, ngươi đang lãng phí sự nhẫn nại của ta đấy, ta đã nói rồi, hôm nay, mệnh của tiểu tử này là của ta..." " Các hạ muốn nhúng tay vào truyện của Viễn Cổ Thiên Long bộ tộc sao? Tuy nói tu vi của các hạ rất cao, thế nhưng, tiền bối trong bộ tộc của tôi đến đây, có lẽ các hạ sẽ gặp phiền phức không nhỏ đâu?!" Hắc Thành bèn nói, trong giọng nói có mang ý uy hiếp " Ngươi đang uy hiếp ta sao???" một giọng nói từ trong hư không lại truyền đến, nổ vang bên tai Hắc Thành, khiến hắn không thể phân biệt rõ phương hướng, nhưng âm thanh này trong, so với lần trước thì giọng cười đã nhàn nhạt thay vào đó là một chút hàn khí. "Đây không thể tính là uy hiếp được, các hạ có thể xem như đây là một lời khuyên! Từ cổ chí kim, không ai đối nghịch với Viễn Cổ Thiên Long tộc mà có kết thúc tốt đẹp cả! Các hạ ngày hôm nay chỉ vì cứu hắn, say này nhận lấy sự truy sát của Viễn Cổ Thiên Long tộc, chắc hẳn các hạ không muốn rơi vào hoàn cảnh như vậy đâu?! Lui một bước để tiến ba bước, dù các hạ công lực thâm hậu, không sợ sự truy sát của Thiên Long tộc nhưng ngày ngày phải chịu sự truy sát thì các hạ cũng không thể an tâm mà tu luyện! Vì cứu một gã như hấn mà sau này phải đối phó với sự truy sát củ Viễn Cổ Thiên Long tộc, đối với các hạ được lợi gì chứ? Với trí thông minh của các hạ thì chắc không khó để phân định thiệt hơn!" "Haha làm sao ngươi biết ta phân định được đâu là thiệt hơn?" Đạo âm thần bí lại tiếp tục xuất hiện. "Có hai nguyên nhân: một là: Với đấu khi tu vi của các hạ, nếu như là quen biết hắn, có quan hệ tốt với hắn đến mức không tiếc đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long tộc, vậy mà ngay cả cách thăng cấp Nhị Tinh Đấu Đế y còn không biết, mà còn ở đây làm loạn?.Hai là: Nếu như hắn là bằng hữu của các hạ, thì đã sớm trốn ở chỗ các hạ, sao còn liều mạng với ta làm gì. Cho nên dựa vào hai điều trên, ta dám khẳng định, các hạ và hắn không quen biết nhau!" "Haha công nhận lập luận của ngươi rất rõ ràng. Ta với hắn bất lắm gặp mặt hai lần mà thôi! Ngươi nói tiếp đi, ta muốn tên tiểu tử mồm mép như ngươi nói xem?" Hắc Thành chắp tay mắt hướng về phía không trung chậm rãi nói "Vãn bối cả gan đoán rằng, tiền bối hôm nay xuất thủ cứu người này, mục đích có thể liên quan đến hỏa chi linh bên trong thân thể hắn. Tiền bối có thể lấy đi hỏa chi linh bên trong cơ thể hắn, còn lại thì giao hắn cho ta, để ta đem về cho người trong tộc xử trí hắn, cho hắn biết kết cục khi sát hại hoàng tộc của Thiên Long Tộc như thế nào! Các hạ vừa không bị Viễn Cổ Thiên Long tộc truy sát, trái lại vẫn là khách của tộc ta? Theo ý của tiếu nhân, các hạ chỉ có lợi chứ không hại vậy thì cớ sao không làm như vậy? Hắc Thành đem mặt lợi mặt hại nói cho người bí mật kia. Nếu như đối phương vẫn còn cố ý mang người đi, vậy thì hắn sẽ thỉnh cầu lão quái vật trong tộc xuất thủ. "Haha nhìn tu vi của ngươi có lẽ là Tứ Tinh Đấu Đế, là ngoại vi trưởng lão của Thiên Long tộc?" "Haha một ngoại vi trưởng lão như ngươi mà có thể đại diện Viễn Cổ Thiên Long tộc sao? Haha đưa linh chi hỏa cho ta? Haha ngươi có thế làm chủ sao? Hơn nữa, ta đối với linh chi hỏa này không có hứng thú, ta cũng không muốn có được hắn. Hôm nay, một ngoại vi trưởng lão như ngươi lại lại muốn rào đường của Lâm mỗ ta ư? Nếu như ngươi là nội vi trưởng lão thì hôm nay ta sẽ rời đi, nhưng chỉ dựa vào Tứ Tinh Đấu Đế của ngươi, Haha thì không đủ tư cách!"
Chap27: TẤN CẤP NHỊ TINH ĐẤU ĐẾ
Hắc Thành nghe thấy lời nói toạc thân phận hắn, khuôn mặt trở nên u ám. Tu vi của hắn tuy nói rằng đạt đến Tứ Tinh Đấu Đế, so với một số vị trưởng lão nội vi cũng không kém bao nhiêu, hôm nay, một kẻ chỉ là nhị trưởng lão ngoại vi! Nguyên nhân trong đó chắc là do huyết mạch bên trong cơ thể hắn không tinh khiết, đây cũng là việc mà Hắc Thành canh cánh bấy lâu nay, trong người hắn không có chút huyết mạch hoàng tộc nào, mà dùng chính thực lực của mình đáp ứng được yêu cầu của các nội vi trưởng lão, nhưng vẫn còn là một ngoại vi trưởng lão! "Ngươi rốt cuộc là ai, cớ sao lại thông tỏ sự việc trong tộc ta như vậy?" "Đây không phải là chuyện mà ngươi nên hỏi? Hãy mau đi đi!" "Nếu như truyện hôm nay các hạ không nói cho rõ ràng, Hắc mỗ dù biết mình không đánh lại cũng muốn cùng các hạ tỷ thí một phen!" "Haha, cùng ta đấu một trận sao? Haha,tiểu tử, ngươi không phải là muốn liều mạng với ta! Nếu như Hồng Diệu ở đây, hắn có thể cùng ta tỷ thí, còn ngươi thì quá kém cỏi, hôm nay, nể mặt lão long Hắc Diệu, không tính toán việc ngươi đắc tội với ta, ta sẽ không ra tay giết ngươi, ngươi mau đi đi!" "Tê..." Nghe nói như thế, Hắc Thành không tự chủ được cũng hít một hơi. "Hồng Diệu đại trưởng lão?" Đây chính là vị trưởng lão chỉ đứng dưới một người trong tộc của ta, thực lực đã đạt tới Cửu Tinh Đấu Đế, người thần bí này có thế cùng Hồng Diệu trưởng lão phân cao thấp, chả lẽ người này đã đạt đến Cửu Tinh Đấu Đế? Rốt cuộc đây là ai?Vắt óc suy nghĩ cũng không nhớ ra ai có thể so với Hồng Diệu trưởng lão. "Tiền bối có thể cho hậu bối được biết danh tính để ta có thể về báo cáo với các vị trưởng lão chăng?" Hắc Thành chắp tay hướng về phía xa " Ngươi cứ về nói ta họ Lâm là được" Nghe người bí ẩn nói vậy, Hắc Thành cũng vô cùng tức giận, nhưng nén tia giận xuống, chắp tay hướng lên trời, cấp tốc lao đi, chỉ khoảng nửa khắc, liền biến mất.
Đợi cho Hắc Thành rời đi, không xa chỗ năng lượng Tử Kim Sắc của Tiêu Viêm, một lão giả áo bào trắng đột ngột xuất hiện. Theo nhận biết của Tiêu Viêm, thực lực của lão giả này vào khoảng Thất Tinh Đấu Tông.
Lão giả áo bào trắng xuất hiện, toàn bộ năng lượng của Minh U Cốc thời khắc đó đều như dừng lại! Một lát sau mới khôi phục lại. Nhìn một chút về chỗ Tiêu Viêm, chân mày khẽ nhíu lại, kỳ thực lão đã ở trong Minh U Cốc từ lâu rồi, thời điểm Tiêu Viêm và Hắc Thành giao tranh lão cũng đã ở đó rồi, tận mắt nhìn thấy cuộc giao tranh giữu Tiêu Viêm và Hắc Thành. Thấy Tiêu Viêm dung hòa hỏa chi linh để đả thương đối thủ, cũng là có chút giật mình. Dù sao dung hòa nhiều loại hỏa diễm như vậy thì độ khó quả thật là tương đối lớn, nhưng nhìn dàng dấp của Tiêu Viêm, bất quá cũng chỉ hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, nhưng có thể khống chế hỏa linh đến mức hoàn mỹ như vậy, quả thật có thể xưng là yêu nghiệt. Cho nên lão vừa mới tương cứu, trong lòng thầm nghĩ, kẻ này tương lai ắt hẳn sẽ tiến rất xa!" Cùng lúc đó, năng lượng Tử Kim Sắc bỗng nhiên bộc phát. Thời khắc này, ánh sáng dần dần chuyển màu nhanh chóng, dường như đến giới hạn đột phá. Vòng năng lượng lay động kịch liệt, mặt hào quang chuyển hóa cũng đang nhanh dần. "Hồng, chanh, vàng, xanh biếc, xanh lam, tím, đen, trắng... biến đổi không ngừng. Màu sắc bên ngoài vòng năng lượng hòa quyện lại với nhau.
Lúc này, Tiêu Viêm đang xếp bằng ngồi dưới đất.Thủ ấn ở hai tay không ngừng biến ảo, huyết mạch vào thời khắc này cũng là vận chuyển tới cực hạn Lần lượt vận chuyển lấy nguồn năng lượng thiên địa ngoại giới đến các gân mạch dự trữ, vào thời khắc này có thể mở rộng. Dần dần, gân mạch trong đấu khí đã bão hòa. Thế nhưng khí tức của Tiêu Viêm vẫn không ngừng tràn lên. Nhìn khí thế thượng thăng chỉ là vượt xa Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ đỉnh phong nhưng nếu là Nhị Tinh Đấu Đế thì chắc chưa thể đạt được. "Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Lần nào cũng cảm thấy còn thiếu chút xíu nữa, chẳng lẽ ta nóng lòng quá chăng? Thế nhưng nhiều lần cảm nhận được cơ hội thăng cấp! Thế nhưng tại sao mỗi lần đều kém một chút?" Tiêu Viêm trong lòng có chút sốt ruột, đối với thăng cấp Đấu Đế, hắn không có một chút kinh nghiệm nào.
Thấy Tiêu Viêm không ngừng điều động khí tức, lão giả sửng sốt trong chốc lát, lẩm bẩm nói " Tiểu tử này, thế nào mà ngay cả phương pháp thăng cấp Đấu Đế cũng không biết, liên tục thử lung tung!" Chợt, khẽ cười " Tên tiểu tử này, hôm nay coi như ngươi gặp may mắn, gặp Lâm mỗ, hôm nay lão phu sẽ giúp ngươi một tay! Chợt, bàng bạc đấu khí từ trong tay tuôn ra, ngay sau đó, dần dần dán chặt lên phía sau lưng Tiêu Viêm.
Đột phá trúng Tiêu Viêm, đột nhiên cảm thấy một đấu khí lạ tiến vào trong cơ tể mình, sắc mặt lập tức biến đổi lớn, trong lòng hoảng hốt, cũng không vội vàng lên cấp, vội vàng vận đấu khí từ trong thân thể ra, đấu khí lạ bị chặn xâm nhập. "Đừng hoảng hốt, đây là lộ tuyến thăng cấp Đấu Đế ta truyền cho ngươi, mau chóng nhìn đi, sau đó chuyên tâm đột phá!" Một thanh âm phiêu diêu vang lên bên tai Tiêu Viêm. Chợt, Tiêu Viêm cũng cảm nhận được hàng loạt tin tức trong đầu mình, linh hồn lực xem xét, thì ra là tin vui, đây chính là lộ tuyến thăng cấp Đấu Đế!
Thấy thăng cấp hành công lộ tuyến Đấu Đế, Tiêu Viêm trong lòng như mở cờ trong bụng, nhưng một giây sau lại vô cùng sửng sốt. Mình bây giờ đang đứng ở đột phá khẩu yếu quan trọng, người kia là ai? Vì sao hết lần này đến lần khác tương trợ ta? Hắn giúp có tư lợi gì chăng? Mặc dù nhận được sự trợ giúp nhưng trong lòng lo lắng cực độ, thế nhưng cơ hội thăng cấp này mà qua đi thì chả biết đến bao giờ mới có thể đạt được? " Kệ vậy, liều mạng! Tiêu Viêm cắn răng, nghe theo trợ giúp của hắn thăng cấp đã, dựa theo hành công lộ tuyến của người bí ẩn khống chế được đấu khí trong cơ thể. "Đây là Đấu Đế thăng cấp hành công lộ tuyến sao?" Thì ra là thế, chả trách mỗi lần thăng cấp đều không thành công, thì ra vấn đề là ở mặt trên của hành công lộ tuyến, haha, thì ra là thế! Cảm giác hơi thở của mình không còn lay động mà khí thế dần dần tăng lên, trong lòng Tiêu Viêm chợt nghĩ " Dựa theo hành công lộ tuyến này, xem chừng một tháng có thế chính thức đạt được Nhị Tinh Đấu Đế!" Tiêu Viêm dường như ngồi tọa như
lão tăng. Trong nháy mắt, đã qua hơn một tháng, thời gian này khí tức trên người Tiêu Viêm cũng càng lúc càng ngưng tụ, khí thế cấp tiếp theo cũng dẫn hòa hoãn. Tiêu Viêm hôm nay cũng được coi như chính thức bước vào Nhị Tinh Đấu Đế. Chỉ là cổ khí thế vẫn chưa hoàn toàn vững chắc mà thôi. "Tiểu tử này, tiềm lực vô cùng, cũng không biết là đệ tử của ai..." Đang mong đấu khí tu vi của Tiêu Viêm vững chắc, lão giả áo bào trắng thở dài nói " Linh hồn chi lực đạt đến Đế Kính Đỉnh Phong, hơn nữa trong linh hồn còn kèm theo một tia thuộc tính mộc, tiểu tử này, chí ít cũng là một đại sư luyện dược. Tuổi như vậy mà tu vi đã đạt đến mức đó, khá lắm....Có thể nói là yêu nghiệt! Tại sao ta không gặp tên tiểu tử này sớm hơn! Nếu không ngươi sớm đã là đồ đệ của Lâm mỗ này...A...." Lão giả áo bào trắng không nén được nỗi buồn phiền bèn thở dài lần thứ hai, dường như nuối tiếc mình không gặp Tiêu Viêm sớm hơn.
Ước chừng ba ngày trôi qua, khí thế trên người Tiêu Viêm đã dịu dần xuống. Một ngụm trọc khí từ trong miệng chậm rãi phun ra. Trong hai tròng mắt hiện lên một hào quang sáng loáng. Từ từ đứng dậy, kèm theo tiếng xương cốt kêu cách cách. Nắm chặt hai tay, Tiêu Viêm cảm thấy công lực của mình đã tăng gấp mấy lần so với trước đây. Nếu như có thể gặp lại Tiêu Ứng, Tiêu viêm tin rằng không cần dùng đến Diệt Thế Hoả Liên cũng có thể đánh chết hấn!.
Đây chính là thực lực của Nhị Tinh Đấu Đế sao? Quả nhiên hậu kỳ Nhất Tinh Đấu Đế không thể so sánh được! Cảm nhận được trong cơ thể tràn ngập đấu khí, Tiêu Viêm vô cùng hưng phấn.
chap 28: LÂM VÂN
"Tiểu tử, tu vi của ngươi đã vững chắc rồi sao?" Một giọng nói già nua chợt vang lên bên tai Tiêu Viêm, đột nhiên Tiêu Viêm cảm nhận được một trận ba động khiến Tiêu Viêm nghĩ ngay là người thần bí kia xuất hiện phía sau mình. Nghe thấy âm thanh đó đột ngột vang lên, Tiêu Viêm cũng nhanh chóng xoay người lại, muốn nhanh chóng nhìn xem người vừa nói là ai? Vừa mới xoay người lại, nhìn thấy lão giả áo bào trắng. Tiêu Viêm sau khi sửng sốt một lúc thì cười vang rồi nói "Ngươi... Ngươi...Tại sao là ngươi...?" Người vừa nói lúc nãy hóa ra là người khi mà Tiêu Viêm dùng Đấu Tôn gia nhập binh đoàn cổ trấn, thì vị lão giả áo bào trắng là người phụ trách đăng ký. Nhớ ban đầu, bản thân còn muốn dò xét thực lực của mỗi người trong binh đoàn, đương nhiên cũng bao gồm lão giả áo bào trắng. Trước đây trong đội ngũ có hai vị trung cấp Bán Thánh và một vị cao cấp Bán Thánh. Nhưng bất luận như thế nào hắn cũng không thể ngờ được rằng trong binh đoàn ý luôn có lão giả áo bào trắng với công lực Thất Tinh Đấu Tông, dĩ nhiên là một vị Đấu Đế cao thủ ẩn mình. Điều này khiến Tiêu Viêm cảm thấy như phát điên. Lần thứ hai nhìn về phía lão giả áo bào trắng, Tiêu Viêm không khỏi rụt rè. Nhìn dáng vẻ lão thoạt yếu đuối, thậm chí một chưởng có thế đánh chết lão. Nhưng một lão nhân yếu đuối lại cho Tiêu Viêm cảm giác uy hiếp lớn như vậy. Loại cảm giác uy hiếp này thật sự quá kinh khủng, dường như mạng của mình đều nằm trong tay lão, chỉ cần lão muốn thì chắc y cũng không thể toàn mạng "Thực lực của lão vượt xa các cao thủ. Nếu ta chống lại lão, cho dù sử dụng Thiên Hỏa Liên e rằng kết cục cũng không tươi sáng gì!" Con ngươi của Tiêu Viêm kịch liệt co rút lại, trong lòng âm thầm phân tích.
"Haha, nhưng tại sao không phải là ta!" lão giả áo bào trằng cười nhạt một tiếng, nói.
"Tiền bối vì sao lại cứu tiểu bối?" Tiêu Viêm hơi nhíu mày, câu hỏi đầy nghi hoặc. Theo lý mà nói, một siêu cấp cao thủ như lão lại ẩn mình trong binh đoàn đó, chắc hẳn phải có nguyên nhân nào khiến lão cam tâm ẩn mình như vậy. Thế nhưng, hôm nay, vì sao lại không sợ bại lộ thân phận của mình, để ra tay tương trợ một kẻ chỉ gặp qua mấy lần? Hơn nữa còn mạo hiểm đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long tộc. Trong này chắc chắn có âm mưu! Lúc lão giả và Hắc Thành nói chuyện, bản thân tuy đang đột phá nhưng vẫn nghe được nội dung câu truyện. Lão đối với dị hỏa của ta không có hứng thú, vậy lý do là gì?... Suy nghĩ một lát, Tiêu Viêm cũng nghĩ mãi không ra chỉ liên tục lắc đầu. Sau đó, lại nhìn về phía lão giả chờ đợi giải thích của lão. "Haha, không cần xưng hô tiền bối, ta và ngươi đều là Đấu Đế, bất quá ta cũng chỉ cao hơn ngươi mấy sao mà thôi, ta họ Lâm, tên Vân! Nếu ngươi không ngại cứ kêu ta một tiếng Lâm lão là được! Về phần ta, tại sao lại giúp ngươi là có lý do, đầu tiên là nhìn thấy ngươi dùng Đấu Đế tu vi tham gia binh đoàn, khiến ta vô cùng ngạc nhiên, vì vậy nên đã để ý đến ngươi rồi. Thứ hai là ta thích tính cách của ngươi, cũng giống như ta trước đây! Haha có thể nói, ngươi so với ta lúc trước còn lợi hại hơn, dựa vào Nhất Tinh Đấu Đế hậu kỳ đỉnh phong tu vi, sử dụng dung hòa sức mạnh của hỏa liên để chống lại Hắc Thành- một kẻ Tứ Tinh Đấu Đế, ngươi đã tạo ra một kỳ tích rồi đấy!
Còn một nguyên nhân nữa, lão phu muốn ngươi giúp lão phu một chuyện.
Thấy ý nguyện của Lâm Vân muốn cùng hắn kết giao bằng hữu.Tiêu Viêm thấy nhiều bạn còn hơn nhiều thù, như vậy chả phải tốt hơn sao? "Lâm lão công lực thâm hậu đến như vậy, còn cần tiểu bối này giúp chuyện gì sao? Chỉ sợ làm vướng tay Lâm lão mà thôi..." Lâm Vân cười một hồi mới nói " Ngươi...người có phải là một luyện dược sư? Không biết Viêm Kiêu ngươi có thể luyện chế loại linh đan nào?" Tiêu Viêm chần chờ một lúc mới nói "Tiểu tử bất tài may mắn luyện chế thành công cực phẩm linh đan!" "Cực phẩm linh đan?" Lâm Vân chợt sửng sốt, một lát sau liền cười lớn "Haha...tiểu tử ngươi đúng là thiên phú! Không biết ngươi luyện chế loại cực phẩm nào?" "Cực phẩm Huyền Đan!" "Tên tiểu tử này không biết có thể giúp ta luyện chế "Đế Phong Thánh Đan!" "Đế Phong Thánh đan?" Đây là loại đan dược gì vậy? Tiêu Viêm tuy rằng luyện thuốc vô số nhưng chưa từng nghe qua "Đế Phong Thánh đan" "Đế Phong Thánh đan. Đế phẩm đan dược." Nghe được câu nói đầu tiên của Lâm Vân, đôi lông mày của Tiêu Viêm liền co lại "Đế phẩm đan dược" luyện chế này không phải là tốt. Mặc dù công lực của bản thân đã đạt Đế Kính đỉnh phong, thực lực cũng đã tới Nhị Tinh Đấu Đế! Thế nhưng đối với việc luyện chế "Đế Phong Thánh đan" y quả thật không nắm chắc, Đế Phẩm Đan dược ở trên Viễn Cổ đại lục cũng được liệt vào hàng cực phẩm. Theo như luyện chế cực phẩm Kim Đan mà nói, Tiêu Viêm còn có thể nắm bắt tám, chín phần! Còn về Đế Phẩm đan dược, với thực lực của Tiêu Viêm hiện tại thì quả thật sắc xuất thành công là không lớn. Sự chênh lệch giữa Cực Phẩm đan dược với Đế Phẩm đan dược giống như sự chênh lệch của Đấu Thánh và Đấu Đế vậy. Chính bản thân y đã có lần tận mắt chứng kiến một viên Đế Phẩm đan dược biến thành Đà Xá Cổ Đế chống đỡ với ba vị Đấu Khí Đại Lục thượng nhất đỉnh phong, như vậy có thể thấy được sự kinh khủng của Đế Phẩm đan dược!. Luyện chế một viên Đế Phẩm đan dược giống như đào tạo một Đấu Đế vậy, khó như lên trời! "Haha, Lâm lão lại đùa tiểu nhân rồi, tiểu nhân hiện tại chỉ có thể luyện chế cực phẩm linh đan mà thôi, còn về đế phẩm đan dược, haha, tiểu bối quả thật lực bất tòng tâm!" Tiêu Viêm nói ra lời này quả thực xảo diệu, vừa không trực tiếp đắc tội với Lâm Vân, lại vừa nói lên được cái khó của bản thân, có thể nói là khéo léo cự tuyệt. Dường như đã biết trước câu trả lời của Tiêu Viêm, Lâm Vân chỉ mỉm cười nói " Viêm Kiêu tiểu hữu, xem dáng dấp ngươi bất quá chắc là bốn mươi tuổi?"
chap 29: ĐẤU TỔ TỌA TRẤN
"Tiểu bối năm nay 35 tuổi" "Haha, ba mươi tuổi, đúng là thiên phú, không biết ngươi là đệ tử của ai? Nếu như ta và ngươi có thể gặp nhau sớm hơn chút nữa, chắc chắn ngươi sẽ là đệ tử của ta! Được rồi, Ngươi ngay cả phương pháp thăng cấp Đấu Đế còn không tỏ, chắc là do sự phụ không truyền lại cho ngươi, như vậy thật ko có chút trách nhiệm nào cả..." Nghe thấy câu nói của Lâm Vân, tiêu Viêm cũng chỉ kẽ cười một cái, cũng không nói gì! Sư phụ của mình ngay cả Đấu Đế cũng không phải thì sao có thể truyền cho ta lộ tuyến thăng cấp chứ! Trong lòng thì nghĩ vậy nhưng ngoài miệng Tiêu Viêm lại nói "Sư phụ mấy năm trước bế quan, đến nay vẫn chưa xuất quan, cho nên không thể truyền thụ cho ta lộ tuyến thăng cấp Đấu Đế...!" " À, ra vậy! "Nghe được Tiêu Viêm nói như vậy, Lâm Vân như hiểu ra sự tình, còn đối với Tiêu Viêm thì coi như không có truyện gì, dù sao trong suy nghĩ của Lâm Vân, sư phụ của Tiêu Viêm vẫn là một Đấu Đế, như vậy Đấu Đế bế quan nhiều năm cũng là một chuyện rất bình thường. "Viêm kiêu tiểu hữu, nếu như ta giúp ngươi thì không rõ luyện chế Đế Phong thánh đan có thể thành công?" Lâm Vân do dự trong chốc lát mới vừa nói. "Lâm lão là luyện dược sư?" Tiêu Viêm có chút kinh ngạc. "Ách... Ta không phải là luyện dược sư!".
Trầm tư một lúc lâu, Tiêu Viêm mới chậm rãi nói " Nếu như một mình ta luyện chế thì xác xuất thành công sẽ không cao hơn 2 phần, nếu là Lâm lão toàn lực trợ giúp thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn một phần! Thế nhưng xác xuất thành công vẫn còn quá thấp... Ách, đúng rồi, Lâm Lão sẽ dùng tu vi đấu khí của mình, đến vực dược ở Đông Bắc tìm người luyện chế, như vậy xác xuất thành công sẽ cao hơn!" "Hừ, mấy cái lão già ở vực dược, tất cả đều không muốn gặp ta! Ta mời chúng xuất thủ còn phải xem thái độ của chúng, hừ... Lâm mỗ ta đây không phải loại tự hạ thấp bản thân cầu mong sự giúp đỡ của người khác. Hơn nữa, ta cũng không có thời gian đi đến đó, nơi đó còn vài năm nữa mới mở... Đến cuối cùng, giọng nói của Lâm Vân càng ngày càng nhỏ.
Bởi vì giọng nói của Lâm Vân quá nhỏ, Tiêu Viêm không thể nghe rõ, chỉ loáng thoáng nghe được cái gì đó mở ra, Đây có khi nào là điều mà Lâm Vân luôn giấu khi ở trong binh đoàn? Lần này, Tiêu Viêm chỉ "ồ" một tiếng, cùng không hỏi nhiều, đây là bí mật của người khác, hắn cũng không muốn hỏi đến. "Như vậy, Tiêu Viêm tiểu hữu nếu là lão phu toàn lực giúp ngươi, nhiều nhất có bao nhiêu phần trăm thành công?" "Năm phần, đây là cao nhất có thể!" "Năm phần? Nếu là dùng một chiêu có thể xác xuất thành công sẽ lại tăng không ít!" Trong mắt Lâm Vân hiện lên một tia sáng, tự lẩm bẩm. "Một chiêu?" lần này Tiêu Viêm thực sự rất tò mò. Sử dụng một chiêu có thể tăng mức thành công luyện chế Đế Phẩm Đan dược? "haha ngươi không cần bận tâm, sử dụng một chiêu kia đối với ngươi chỉ có lợi chứ không có hại!" "Một chiêu kia?" "Ách, đến lúc đó ngươi sẽ biết..."dường như không muốn tiết lộ sớm cho Tiêu Viêm biết nên Lâm Vân chỉ ậm ừ cho qua truyện, trong lòng Tiêu Viêm cảm giác hiếu kỳ càng tăng.
Hai người đều không nói gì, chỉ lẳng lặng đứng yên tại chỗ. "Lâm Lão?" Tiêu Viêm cất tiếng cắt đứt không gian yên tĩnh. "Sao vậy?" "Người có thể nói thêm cho ta về Viễn Cổ Thiên Long tộc không? Hôm nay đã đắc tội với họ, thậm chí còn giết chết một đệ tử trong hoàng tộc, bọn họ chắc chắn sẽ đuổi cùng giết tận ta, nếu như đã vậy ta cũng nên chuẩn bị sẵn sàng chứ!" Tiêu Viêm nói vòng vo một hồi, cuối cùng là muốn tìm hiểu rõ hơn lai lịch của đối thủ, đối với bản thân mà nói bách lợi mà không hề có hại! " Uh, cũng đúng, ngươi đã đắc tội với Viễn Cổ Thiên Long tộc thì khăng định chúng không dễ dàng buông tha ngươi đâu. Cũng được, ta sẽ kể cho ngươi nghe. Viễn Cổ Thiên Long tộc còn gọi là Viễn Cổ Tổ Long tộc, là Thiên Xà bộ tộc tiến hóa thành, sau khi trưởng thành, đại đa số tộc nhân đều có thể đạt được bát giai, cửu giai ma thú, nếu như tộc nhân nào có một chút thiên phú có thể đạt được đế giai! Phân chia thiên phú chính là dựa theo huyết mạch trong cơ thể Tổ Long, huyết mạch càng thuần khiết thì sau này đấu khí tu vi sẽ tiến xa hơn! Nếu không thì chỉ dừng ở Vu Mỗ nhất giai, cả đời không thể tiến thêm được!" "ờ, thì ra là thế! Xem ra, bên trên Viễn Cổ Đại Lục này, huyết mạch đối với người trong tộc còn quan trọng hơn Đấu Khí Đại Lục!" Tiêu Viêm âm thầm phân tích. " Bất quá, Viễn Cổ Thiên Long Tộc thật cường hãn đáng sợ!" Thiên phú của tộc nhân không tốt (huyết mạch không thuần khiết), sau khi trưởng thành phần lớn có thể đạt được bát giai, cửu giai ma thú, thiên phú hơi tốt (huyết mạch tương đối thuần khiết)thì có thể đến đế giai!Nếu như đặt ở Đấu Khí Đại Lục đã sớm xưng vương xưng bá! "Viễn Cổ Thiên Long tộc lại chia làm ngoại vi và nội vi, các vị trí tối cao chia làm ba tầng. Ngoại vi một phần đều là huyết mạch không thuần khiết, thực lực cũng là thấp nhất bộ tộc, ngày ấy, Ngũ Tinh Đấu Đế Hắc Thành chính là ngoại vi nhị trưởng lão!" "A! Hắc Thành chỉ là ngoại vi trưởng lão, hơn nữa còn là thấp nhất trong Viễn Cổ Thiên Long tôc!" Nghe được thực lực của Hắc Thành chỉ là ngoại vi trưởng lão, Tiêu Viêm không tránh khỏi sợ hãi! "Haha, Hắc Thành là một ngoại lệ, thực lực của hắn có thể tiến vào nội vi thậm chí có thể vào các vị trí tối cao, chỉ là huyết mạch trên người hắn quả mỏng, thế nên..." "Ách, thì ra thế! Vậy ngoại vi đại trưởng lão cũng giống Hắc Thành sao?" "Cũng không hẳn, ngoại vi trưởng lão bình thường là Tam Tinh Đấu Đế! Chỉ là huyết mạch của người kia so với Hắc Thành dày hơn một chút!" "Nội bộ Ma Thú và phủ Hắc Sát đều là nơi hoạt động của Viễn Cổ Thiên Long tộc, nằm ở phía bắc Vân Phủ cũng có một chút,nhưng tương đối mà nói, thì là nơi tập trung đông nhất so với các nơi khác.." "Ờ." "Haha nhận tiện đây ta nói luôn cho ngươi một bí mật, Viễn Cổ Thiên Long tộc sở dĩ lại hoành hành trên đại lục như vậy bởi vì trong tộc có một vị Đấu Tổ cường giả trấn giữ!" "Đấu tổ?" Tiêu Viêm ánh mắt hơi lóe ra một chút!
Bonus: chú thích (chú thích (1) Tiêu Viêm sao lại 35 tuổi?) Bởi vì: Tiêu Viêm bốn tuổi luyện khí, chín tuổi cửu đoạn đấu khí, mười một tuổi thăng cấp Đấu Giả, kế tiếp mười hai tuổi đến mười lăm tuổi tu luyện Không Động Kỳ, mười sáu tuổi khôi phục yêu nghiệt thiên phú, chỉ cần hơn mười năm, tu luyện đến cấp bậc cuối cùng của Đấu Đế, lúc này Tiêu Viêm hẳn là hai mươi lăm, hai mươi sáu tuổi, sáu khi trở thành Đấu Đế, lại ở Đấu Để đại lục nghỉ chân hơn mười năm, sau đó trở lại Viễn Cổ đại lục, cho nên hiện tại mới ba mươi lăm, ba mươi sáu tuổi! Đây là có căn cứ! Đặc biệt nói rõ việc này để các thư hữu lại trách ta an tuổi lung tung!
chap30:ĐẾ PHẢM ĐAN DƯỢC- ĐẾ PHONG THÁNH ĐAN
Trời chạng vạng tối, vầng thái dương bôn ba cả một ngày cũng dần dần lùi về phía chân trời. Ánh hoàng hôn lan tỏa ra khắp nơi khiến cho toàn bộ Minh U Cốc lúc này được phủ lên một đạo hồng chanh giao nhau huyến lệ cùng nắng chiều. Giờ khắc này, bên trong Minh U Cốc, cả Tiêu Viêm và Lâm Vân dường như cũng đang ngập trong huyến lệ quang vực, xa xa nhìn lại ngỡ tưởng tiên nhân.
Đột nhiên đang ngồi xếp bằng Lâm Vân bèn vung tay lên, một khe nứt xuất hiện!.
Tiêu Viêm tận mắt nhìn thấy chiêu thức đo, trong lòng lộ ra một vẻ khiếp sợ, mặc dù biết trước mặt là một lão giả siêu cấp cao thủ luôn ẩn mình, thế nhưng không nghĩ công lực lại cao thâm đến vậy, chỉ cần giơ tay nhấc chân là có thể xé rách không gian, không gian trên Viễn Cổ Đại Lục này không phải có thể so sánh được Đấu Khí Đại Lục. chỉ cần đạt được Đấu Tông thực lực, nắm giữ không gian chi lực, liền có thể xé rách không gian, thế nhưng ở trên Viễn Cổ Đại Lục này, nếu như không có tu vi từ Ngũ Tinh Đấu Đế trở lên thì không thể nghiền nát không gian! Lão giả này có thể túy ý xuất chiêu, thậm chí chỉ là tiện tay, thì có thế thấy rõ nội công của lão thâm hậu đến nhường nào. Chỉ nhìn chiêu thức đó, Tiêu Viêm phỏng chừng nội công của Lâm Vân chí ít cũng tầm Thất Tinh Đấu Đế, không chừng là Bát Tinh hay Cửu Tinh cũng nên!
Tiêu Viêm nhìn Lâm Vân, con ngươi hơi co lại một chút,sau khi nhìn thấy Lâm Vân cắt không gian, hai tay làm ra vô số ấn ký huyền ảo, sau đó một âm thanh vang lên " Mở ra!" Tiện tay nghiền nát không trung lấy ra một quyển trục màu trắng " Này, cho ngươi xem kỹ một chút" dứt lời liền đưa cho Tiêu Viêm quyển trục màu trắng.
Nhìn quyển trục màu trắng hơi thở của Tiêu Viêm dường như nhanh hơn.Trong lòng như đã đoán được là gì! Thế nhưng vẫn không nhịn được quay ra hỏi Lâm lão " Đây là gì vậy?" "Haha, ngươi chẳng lẽ còn không đoán được sao?" Lâm Vân quơ quơ quyển trục trong tay, cười ha hả.
Tiêu Viêm dùng sức nuốt nước miếng một cái, liếm liếm môi khô khốc, hỏi dò "Lâm lão, cái này chẳng lẽ chính là đế phẩm đan dược: phương pháp luyện Đế Phong Thánh đan? "Đây đúng là đế phẩm đan dược: phương pháp luyện Đế Phong Thánh đan!, cuốn sách này chỉ có thể cho ngươi mượn xem mà thôi! Nếu như ngươi có thể giúp ta luyện chế thành công Phong Thánh đan thì quyển sách này đưa cho ngươi cũng không phải là không được. Lâm lão vừa cười vừa nói, tay giơ giơ quyển trục. "Không cần nói nhiều!" Tiêu Viêm nhịn không được, hung hăng nuốt nước miếng, ánh mắt như có lửa nhìn quyển trục phong cách cổ xưa trong tay Lâm Vân, Tiêu Viêm chà hai bàn tay, ho khan một tiếng rồi nói "Lâm lão, yên tâm là sẽ được!Quyển trục này tuy rằng quý giá nhưng tiểu tử ta đây luôn có tử tín!" Chợt, tiếp nhận quyển trục từ trong tay Lâm Vân.
Lâm lão đột nhiên nói "Ngươi bây giờ hãy làm quen một chút với phương pháp luyện đan này! Đợi đến lúc lâm trận mới mài gươm thì chả tốt chút nào!" Sau đó liền đưa quyển trục cho Tiêu Viêm. "Vâng" Tiêu Viêm khẽ gật đầu một cái. "Haha tiểu tử ngươi thật phóng khoáng, rất hợp với lão phu!" Thấy Tiêu Viêm trả lời không chần chờ, Lâm Vân cảm thấy cực kỳ phấn khích. "Tiền bối nói đùa!" "Thời điểm ngươi tìm hiểu phương pháp luyện đan, ta sẽ thủ hộ cho ngươi!" Tiêu Viêm chắp tay hướng về phái Lâm Vân vừa cười vừa nói" Vậy thì phiền Lâm lão!" "Ha ha..." Chợt, Tiêu Viêm liền ngồi xếp bằng, hai tay hiện lên ấn ký huyền ảo! Một giây sau đó, linh hồn chi lực từ mi tâm lao ra, toàn bộ tràn vào quyển trục màu trắng tinh khiết.
Linh hồn chi lực vừa mới lao vào bên trong quyển trục, liền bị bài xích rất mạnh. Nếu như Tiêu Viêm không phải đã đạt được Đế Kính Đỉnh Phong thì khi linh hồn tiến vào trong quyển trục này chắc đã bị lực cuồng bạo bên trong nghiền nát bấy!
Sau khi linh hồn chi lực tiến vào bên trong quyển trục, nhanh chóng biến thành một bóng người, nhìn lại bộ dạng kia thì lại chính là Tiêu Viêm, nơi đây chỉ có thể cho linh hồn bước vào. "Hoàng Tuyền Thiên Nộ!" một âm thanh vang lên, chợt, linh hồn chi lực của Tiêu Viêm hình thành một cái miệng lớn, tiếp đó lại bắt đầu huýt sáo. Tiếng huýt sao qua đi "Haha, quả nhiên là hữu dụng!" Cảm giác giảm đi lực cách trở, Tiêu Viêm đúng là nhịn không được bèn lộ ra nụ cười! "Nếu có thể dùng, thì tiếp tục thôi!" một đạo "Hoàng Tuyền Thiên Nộ" lại một lần nữa từ trong miệng phát ra, hung hăng đánh vào cổ cách trở lực bên trên.
Công kích liên tiếp, ước chừng khoảng bốn canh giờ, cổ cách trở lực đã tiêu giảm hơn phân nửa, linh hồn chi lực của Tiêu Viêm cũng tiêu hao hơn phân nửa!
Lúc này, bên trong Minh U Cốc, Lâm Vân vẫn không ngừng nhìn Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng trên mặt đất, thầm nghĩ " cũng đã gần được 4 canh giờ, sao tên tiểu tử này lại không có chút động tĩnh gì!?"Mặc dù có chút sốt ruột, nhưng còn hơn là không có cách nào.Dù sao lão cũng không dám tùy tiện ra tay trợ giúp Tiêu Viêm. "Hoàng Tuyền Thiên Nộ!" Một đạo âm quát xuống một đạo linh lực lại lần nữa đánh vào cổ cách trở lực phía trên. "Phanh!" Một tiếng thanh âm trầm thấp vang lên. Trở lực ngăn cản Tiêu Viêm suốt mấy canh giờ, rốt cuộc cũng tiêu tán.
Tiêu Viêm tiến vào bên trong quyển trục, xem phương pháp luyện đan!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro