Chap 10
Lee Sang Hyeok mang theo bó hoa tươi mà đến nhà tìm cậu, anh đứng trước cửa gõ cửa rất lâu nhưng không thấy tiếng đáp lại. Anh lấy điện thoại ra định gọi mà quên mất rằng mình đã bị người kia block mất rồi.
Đang loay hoay không biết làm gì, thì cánh cửa lớn lại phát ra tiếng động khiến anh có hơi giật mình. Han Wang Ho trong dáng vẻ gợi tình mặc một chiếc áo thun và quần thun dài nhưng gương mặt lại ửng hồng như say rượu, anh khẽ nuốt nước bọt cố gắng tỉnh táo.
“Thầy làm gì ở đây?”
Sang Hyeok mở miệng định nói thì cậu lại mất thăng bằng ngã nhào vào lòng hắn, sợi dây lý trí thế là tạch một cái, đứt ra làm đôi. Han Wang Ho, em tốt lắm, là do em quyến rũ anh, Lee Sang Hyeok này vô tội. Anh chỉ muốn đến tặng hoa xin lỗi thôi, ai bảo em lại dụ dỗ anh như vậy.
Anh bế thốc cậu lên rồi bước vào trong, bước thẳng vào căn phòng nhỏ của cậu. Cánh cửa phòng thấp đến nỗi anh vừa bước vào không cẩn thận sẽ bị đập trán.
Đặt cậu xuống giường, bó hoa vừa mua cũng vứt đại đi đâu đó vì bây giờ nó không còn quan trọng nữa. Mùi hoa nhài nồng đậm hòa trộn vào mùi gỗ tùng tuyết khiến Lee Sang Hyeok nhỏ cương cứng đến đau nhức.
“Wang Ho có bôi trơn không?”
Han Wang Ho lắc đầu, cậu đang khó chịu muốn chết mà người kia còn đang lo tìm bôi trơn. Lee Sang Hyeok không muốn làm em đau nên đi khắp nhà tìm gì đó để bôi trơn, vừa bước ra khỏi phòng khách đã tìm thấy một chai dưỡng ẩm tay ghi nhãn “Đồ dùng cá nhân của Min-seok”. Anh thầm ghi nhớ việc này lại trong đầu, nếu có dịp sẽ mua trả Min-seok một lốc chai dưỡng da tay đền bù.
Vừa quay lại phòng, cảnh tượng trước mắt khiến đầu óc Lee Sang Hyeok như muốn nổ tung. Han Wang Ho miệng cắn mép áo, tay đang chơi đùa nhũ hoa và lỗ nhỏ. Cái lỗ xinh xắn cứ chảy nước ra ga giường như một dòng suối.
Miệng nhỏ liên tục rên rỉ khó chịu, ngón tay cậu nhỏ quá nó không đủ, nó không giống ngón tay to lớn chai sần của anh.
Có vẻ do cơn phát tình dồn nén quá lâu nên hôm nay cậu có phần chủ động hơn. Han Wang Ho đẩy anh nằm xuống giường tay luống cuống mở rộng lỗ dưới một cách chật vật, cậu sụt sịt mũi như sắp khóc đến nơi.
“Anh ơi, không mở được”
“Không mở được cái gì?”
“Mau giúp em, không mở được”
Lee Sang Hyeok mỉm cười tà dâm, nhét ngón tay mình vào trong cậu rồi thành thạo mở rộng lỗ nhỏ ra. Ngón tay vừa thon vừa dài chọc vào điểm G của cậu khiến cậu giật nảy mình rên rỉ.
Cái miệng mèo không nhàn rỗi cúi xuống hôn lên da thịt trắng hồng trước mặt, lưỡi khẽ liếm lên hai nhũ hoa đang mời gọi anh. Anh khẽ cắn mạnh vào đó rồi mút lấy như muốn ép nó tiết ra sữa cho anh.
“Chỗ này của Wang Ho có sữa không?”
“Anh nói bậy bạ gì vậy? Làm sao có sữa được”
Wang Ho thẹn thùng mắng anh, tên lưu manh này mà lại là thầy giáo của cậu sao? Bộ giáo dục mau mau tước chứng chỉ hành nghề của anh đi. Han Wang Ho được anh làm cho sướng đến nỗi không nghĩ được gì trong đầu, chỉ ngồi trên người anh mà rên rỉ ư ử.
Thằng nhóc Sang Hyeok phía dưới cũng ngóc đầu dậy, cọ vào mông mềm làm cậu cảm thấy rất nhột. Lee Sang Hyeok buông tha cho ngực cậu rồi lại đến môi, anh hôn rất tham lam cứ cuốn lấy lưỡi cậu mà chơi đùa.
“Há miệng ra, ngoan ngoãn lè lưỡi ra cho anh. Không được rụt rè nha”
Han Wang Ho bị anh làm cho đến thiếu dưỡng khí mới được buông tha, cậu thở vài tiếng nặng nhọc cố gắng lấy lại nhịp thở.
Chưa kịp hoàn hồn trở lại đã bị anh đè xuống đụ một cái lút cán, cậu mở to mắt đánh vào vai anh.
“Sâu quá, sẽ chết mất”
Anh lắc đầu bảo sẽ không chết đâu, liền tăng tốc độ ra vào đụ thật mạnh. Cậu siết chặt tay vào ga giường rên rỉ nức nở, mùi tin tức tố gỗ tùng tuyết hoà vào trong không khí như một liều thuốc an thần cho cậu.
Người lớn phía trên tham lam cứ muốn ấn vào sâu hơn, khiến thành bụng cậu quặng lại. Bọt trắng ở nơi giao hợp bắt đầu xuất hiện nhiều hơn mà tràn ra cả ga giường phía dưới. Anh hôn lên khuôn mặt ửng hồng, cố gắng dỗ dành bé con dưới thân.
Cậu bị anh đụ đến mức bắt đầu không nghĩ được gì, có phải bị đụ đến hư đầu luôn rồi không? Mà cái gì anh nói cũng ngoan ngoãn làm theo. Anh bảo cậu ngồi lên người tự cưỡi cũng nhanh chóng leo lên tự mình nhấp từng nhịp, tư thế này khiến cho dương vật vào rất sâu. Cậu vô thức chạm vào nơi gồ lên dưới bụng, anh nhìn cậu mân mê mà cười nhếch mép ấn mạnh vào đó.
Wang Ho hét lên một tiếng miệng há hốc chảy cả nước miếng, anh sung sướng kéo gáy cậu vào một nụ hôn sâu. Khoang sinh sản bị anh làm cho hạ xuống rồi mở ra, bị đụ vào bên trong nơi mẫn cảm nước nôi liền trào ra như van chứa được mở.
“Anh….anh mau xuất ra ngoài…”
“Anh không làm được, Wang Ho siết anh sắp đứt rời”
Lỗ nhỏ phía dưới không cho anh rút ra mà cứ tham lam muốn uống tinh dịch, nó mời gọi anh vào vườn địa đàng không cho anh thoát ra. Anh cắn mạnh vào cổ cậu, đem tin tức tố truyền vào, người cậu cứ như thế mà mềm nhũn ra.
Lee Sang Hyeok ôm lấy eo cậu nhấp lên nhấp xuống thỏa mãn dục vọng sâu bên trong, gương mặt xinh đẹp này nhất định phải thuộc về con anh. Cái mũi cao, đôi môi trái tim, làn da mịn màng trắng hồng, làm cho Lee Sang Hyeok chết mê chết mệt không thể dứt ra được.
Đưa đẩy thêm vào ba cái nữa, anh cắm sâu dương vật vào khoang sinh sản rồi xuất tinh. Tinh dịch nóng bỏng tràn vào khiến bụng cậu vô cùng khó khăn, thấy cậu có chút kháng cự, anh chỉ có thể ôm người vào lòng dỗ dành.
Không biết thời gian trôi qua đã bao lâu, do xuất tinh quá nhiều mà Han Wang Ho đã ngất lịm đi. Người lớn kia vẫn tiếp tục thúc mạnh vào trong, rồi xuất tinh vào khoang sinh sản.
Anh mềm lòng hôn lên khóe mắt ướt của cậu, mang cậu vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ rồi mới đem về giường. Nhìn chiếc giường lúc đầu còn sạch sẽ thơm tho bây giờ bị anh làm cho bẩn, chỉ đành đặt tạm cậu nằm lên đó trong lúc anh tìm ga giường mới để thay.
_____________________
Han Wang Ho sau khi biết bản thân đã sử dụng chai dưỡng ẩm tay của Min-seok làm chuyện người lớn thì vô cùng xấu hổ không dám nhìn thẳng vào mắt em trai mình. Còn phần Min-seok lại ngơ ngác nhìn chai dưỡng ẩm tay vừa mau lại Không biết vì sao mà hết sạch.
Cậu vừa chuẩn bị ra ngoài đã bắt gặp anh đứng trước cửa nhà với một bó hoa hồng, cậu định phớt lờ anh mà đi lướt qua nhưng lại bị anh giữ tay lại.
“Eo em…. còn đau không?”
Han Wang Ho nghe đến đây thì đỏ mặt quay phắt lại nhìn anh với đôi mắt muốn giết người.
“Anh còn dám hỏi sao? Tại ai chứ?”
“Là tại anh, Wang Ho à. Là tại anh hết”
Lee Sang Hyeok cuống cuồng cả lên dỗ dành cậu trước khi cậu bắt đầu nổi giận với anh, anh ôm cậu vào lòng, tay xoa xoa lưng cậu giúp cậu hạ hỏa.
Wang Ho bực bội đẩy anh ra mà bước đi, con người phía sau cũng lẻo đẻo chạy theo cậu như một cái đuôi nhỏ. Thấy cậu bước vào siêu thị muốn mua đồ, thì cũng nhanh chóng chạy đến cướp lấy giỏ đựng hàng.
“Anh bị làm sao thế?”
“Làm sao? Anh cũng đi mua sắm, đâu phải có mình Wang Ho được phép mua đồ”
Cậu trợn tròn mắt nhìn anh, cái người lớn này thật sự không đúng đắn tí nào, vì lười cãi nhau với anh nên chỉ đành lấy một cái giỏ khác. Lee Sang Hyeok đi theo sau cậu, thấy cậu lấy cái gì thì lại lấy cái đó với số lượng nhiều hơn.
Han Wang Ho chỉ cần lấy một can sữa anh ở sau lại lấy hai can sữa cùng loại đó, mỗi khi cậu liếc mắt nhìn qua, anh lại giả điếc giả ngơ nhìn lung tung khắp nơi.
“Cái đó không ngon đâu, Wang Ho lấy miếng kia kìa”
Lee Sang Hyeok ngó qua vai cậu xem cậu lựa thịt, thấy cậu định lấy một hộp thịt rẻ tiền liền ngứa miệng nói. Ai ngờ lại bị cậu lườm một cái anh giật mình quay mặt đi.
Anh lấy hai ba hộp thịt bò đắt tiền nhét vào giỏ cậu lúc cậu không để ý, người của Lee Sang Hyeok không thể nào sống cơ cực như vậy được. Nếu cậu cho phép, thì ngày mai anh có thể đến thay hết nội thất, đập đi xây lại một căn nhà mới toanh.
Không, như vậy không ổn, cứ trực tiếp mang cậu về nhà mình ở thì tốt hơn. Han Wang Ho quay sang nhìn anh cứ lẩm bẩm gì đó rồi nhìn xuống đất, môi mèo giật giật như đang nén cười, trông ngốc hết sức.
Cậu mang đồ đến quầy thanh toán tiền, chưa kịp để cậu rút tiền ra, anh đã chen vào quẹt thẻ một cái. Thu ngân mỉm cười đưa bill cho anh cùng với túi đồ.
Cậu nhìn anh tay xách nách mang hết mấy túi hóa phẩm vừa thanh toán, tay nắm lấy tay cậu kéo đi.
"Đứng ngốc ở đó làm gì? Mau về nhà thôi, anh sẽ nấu cơm"
______________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro