Chương 59
Cẩm Ninh đẩy cửa bước vào. Hồng Yên bị tiếng mở cửa đánh thức, tỉnh lại từ trên bàn gỗ vội chạy tới.
" Chủ tử, muốn nghỉ ngơi sao? "
Cẩm Ninh nhẹ gật đầu, để Hồng Yên giúp thoát đi áo ngoài, chỉ còn lại lớp áo ngủ lụa trắng.
Nàng mệt mỏi ngả mình xuống giường, hai mắt đóng chặt, chẳng hề lên tiếng chút nào.
Hồng Yên nhìn gương mặt tái nhợt của chủ tử, cũng thức thời vội hầu hạ dèm trướng rồi thổi nến lui ra ngoài.
Không gian trong tẩm điện tối đen, tĩnh lặng, nàng thậm chí còn nghe thấy được tiếng hơi thở của mình.
Cẩm Ninh trằn trọc, không thể đi vào giấc ngủ. Nếu nói không sợ, chính là sai. Hắn hiện tại ở gần nàng như thế, nàng thật sự không biết bước tiếp theo phải làm như thế nào.
Cẩm Ninh khó chịu xoay người. Đột ngột phía sau lại xuất hiện một bàn tay, chạm đến người nàng. Cẩm Ninh giật mình, lập tức vươn người ngồi dậy.
Người nọ vội vã giữ vai nàng lại. Hơi rượu nồng cay phả vào trước mặt nàng.
" Là ta... "
Cẩm Ninh nhíu mày, trong đêm tối không thể nhìn rõ người phía trước, nhưng hơi thở lại vô cùng quen thuộc.
" Mạc tướng sao lại nửa đêm tiến vào tẩm điện thị thiếp của Đoan vương ?!"
Mạc Quân dường như bị lời nói lạnh băng của nàng làm khó chịu. Liền vươn tay ôm chặt lấy nàng.
" A Ninh.... Đừng nói như vậy! "
Cẩm Ninh cựa người, nhưng hắn ôm quá chặt, nàng không thể nhúc nhích được.
" Ta có nói sai sao?! "
Đáp lại là khoảng không tĩnh lặng. Mạc Quân không nói, chỉ vùi mặt vào hõm cổ nàng. Hơi thở đều đều ấm nóng phả vào gáy, nàng hơi nhíu mày.
" Mạc tướng! Ngài cũng biết, người đời có câu, tức phụ bằng hữu không thể động. Chẳng lẽ ngài một lần lại một lần muốn nhúng chàm nữ nhân của Đoan vương?!! "
Nàng ngữ khí lạnh nhạt chỉ trích khiến Mạc Quân bắt đầu cảm thấy tức giận.
Thị thiếp Đoan vương? Hắn thật sự rất hận mỗi một lần ở trước mặt hắn, nàng đều luôn miệng làm rõ thân phận để tách xa hai người . Nàng nói không sai, nàng hiện tại chính là thị thiếp của Đoan vương. Nhưng mà, nàng cũng không phải không biết, nàng chính là nương tử của Mạc Quân hắn.
Mạc Quân siết chặt thân thể nàng. Cúi đầu lập tức chặn lại đôi môi luôn nói lời kích bác hắn.
Cẩm Ninh trong đêm tối bị hôn bất ngờ, không thể tránh. Hơi rượu ngũ tiên cay ngọt xộc thẳng vào khoang miệng nàng. Cái lưỡi thô to của hắn cạy lấy hàm răng, ép nàng mở miệng, lập tức nhanh chóng luồn vào, tìm kiếm lưỡi nàng.
Cẩm Ninh cả người căng cứng thừa nhận nụ hôn nóng bỏng của hắn, móng tay cấu chặt vào vạt áo trường bào.
Hơi rượu quanh quẩn trong khoang miệng, khiến nàng dường như cũng nếm men say.
Không biết từ lúc nào, nàng đã bị đè ép nằm trên giường trướng. Vạt áo bị kéo xô ra ngoài, lộ ra đầu vai non mượt.
Mạc Quân vùi đầu vào luồng nhũ mương cao ngất. Hương thơm hoa lài nhàn nhạt trong hơi say. Hắn giống như bị kích thích, khuôn mặt dần đỏ bừng, hạ thân cũng trướng cao căng chặt.
Hắn há miệng, từng chút từng chút mê luyến hôn lấy da thịt nàng. Mỗi nơi hắn đi qua, đều để lại những dấu hôn ngân đỏ bừng, loang lổ trên làn da non mịn.
Cẩm Ninh khẽ rên, tiếng rên nhỏ như mèo con phát ra từ cổ họng. Hai mắt nhắm nghiền, cơ thể dần dần mê đắm dưới những nụ hôn của hắn. Nàng chính là như vậy! Nàng có thể ép mình lạnh nhạt với hắn, nhưng trong tận tiềm thức, đã từ rất lâu về trước, tình cảm của nàng đối với hắn đã bén rễ khảm sâu, không thể chối từ.
Bất chợt, đầu ngón chân nàng ấm ướt. Cẩm Ninh rùng mình mở mắt vươn tay khẽ đẩy Mạc Quân. Nhưng hắn lại vẫn đang một mực ngậm lấy một bên đầu nhũ của nàng.
Lòng nàng đột nhiên căng thẳng, cảm giác ấm áp nơi ngón chân càng ngày càng rõ. Giống như có một khoang miệng ấm áp, bao bọc lấy ngón chân nàng.
Một bàn tay vươn tới, khẽ nâng chân nàng lên.
Cẩm Ninh lúc này mới giật mình bừng tỉnh. Nàng chống tay muốn ngồi dậy, chân nhỏ đạp loạn thoát khỏi bàn tay.
Nàng thần sắc sợ hãi, hoảng sợ khi trên giường đột ngột xuất hiện thêm người thứ ba.
" Buông ta ra!! "
Nàng liên tục cựa mình, nhưng Mạc Quân hắn lại cố tình kiềm chặt hơn. Hắn cúi người, chặn lấy môi nàng.
Người phía dưới cũng cứ thế tiếp tục làm tới, cúi đầu hôn dọc theo chân thon.
Cẩm Ninh đình chỉ giãy giụa, hai mắt mở lớn nhìn về khoảng không tối tăm,trong lòng lại là một mảnh hoang mang rối loạn.
Mạc Quân hắn làm vậy là ý gì?! Nàng có thể phát hiện ra có người thứ ba, hắn không thể nào không biết. Nhưng hắn biết, lại cố tình kiềm chế nàng, không để nàng lên tiếng?!
Dưới chân cảm nhận được bờ môi ấm nóng lả lướt. Nụ hôn càng ngày càng kéo dài, càng đi lên phía trên tới hạ thân nàng. Cẩm Ninh sợ hãi lắc đầu, miệng bị chặn không thể kêu lên, khóe mắt cũng đã ướt đẫm.
Nàng cắn mạnh lấy môi hắn, khoang miệng lập tức tràn tới mùi vị tanh ngọt. Mạc Quân bị cắn đau, đành thối lui ra ngoài.
Nàng vội vàng xoay người, hai cánh tay chống trước ngực hắn, giọng nói có chút nức nở run rẩy.
" Các người muốn làm gì?! "
Trong đêm tối, nàng chẳng thể nhìn rõ thứ gì, đôi mắt chỉ có thể vô định trong không trung. Nhưng hai người kia lại khác, bọn họ có thể nhìn rõ ràng gương mặt nàng trong bóng đêm, gương mặt sợ hãi của nàng, bờ môi run rẩy của nàng, ánh mắt ướt đẫm của nàng....
******
Chuẩn bị 3p rùi mn ui 🙈
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro