Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

--《 Chương 15 - NGUY NGA BIỆT THỰ 》--

Từ phía xa xa đã chờ tại ngay bến cảng, một cô gái tóc vàng thướt tha bay trong gió, mái tóc của nàng hòa cùng ánh mặt trời, nàng có một đôi mắt to mà xanh ngọc bích, trong suốt như ngọc thạch thuần khiết, nàng trên đầu đội một chiếc nón quai rộng, toàn thân váy trắng, vai nhỏ quải túi dài, mà khi nàng vừa xuất hiện trong tầm mắt, Ngọc Tư Linh đã không khỏi khẩn trương, trong ánh mắt toát ra vẻ vui mừng, mà khi thiếu nữ nhìn thấy nàng thời điểm, đã lao nhanh mà đến

" Tư Linh, Tư Linh " Thiếu nữ vừa đi vừa vẩy tay, nàng vừa cười vừa nói, không gian tại nơi này liền bỏng chóc sáng lên mấy phần

" Lạc Lạc " Ngọc Tư Linh vừa thấy nàng đến liền chào hỏi, nhìn điệu bộ vô cùng thân mật

" Cô đi một mạch suốt sáu năm, ta thật sự rất lo cho ngươi, ngươi đi rồi đến cả hôn lễ của Thần Ngọc và Thiên Hoa cũng không tham dự được, thật sự đáng thất vọng. Mà mấy ngày trước vừa nghe quốc vương nói ngươi sẽ về ta cũng đã khẩn trương mấy phần đấy, hai người họ đang đợi ngươi đó, nhanh nhanh đi thôi "

" Được rồi, ngươi đợi chút đã " Ngọc Tư Linh vừa nói, lại liền hướng cả đám nhóc còn lại nói chuyện " Các ngươi cầm danh thiếp này, dò theo địa chỉ mà đi, mọi thứ điều sẽ có an bài "

" Vâng ạ " Cả đám mặc dù nhìn một màn này đến ngơ ngác, nhưng cũng là theo chỉ thị của Ngọc Tư Linh giao xuống mà vâng lời

" Đây là đệ tử của cô à "

" Phải "

" Chào, các ngươi khỏe, ta là Diệp Lạc Lạc, là sư ohu các ngươi bạn, chúng ta hiện có chút việc, sẽ gặp lại các ngươi sau nhé " Nói xong những lời này với cả đám, nàng lại quay sang Ngọc Tư Linh, kéo nàng cùng đi " Được rồi mau đi thôi "

_____

" Các ngươi nói xem, dù là còn ở Đế Quốc từ nhỏ, nhưng là có ai trong số các ngươi biết vị lúc nãy không " Sở Vân Tú cũng thực ra là mơ hồ, nàng tại sáu năm trước liền cùng Ngọc Tư Linh rời khỏi nơi này, trong ký ức của nàng, căng bản là không nhớ rốt cục sư phụ nàng đã có người bạn như vậy

" Ngươi có thắc mắc thì sau khi gặp lại sư phụ cứ việc hỏi, chúng ta cũng là không biết, đúng không " Phương Đình Hạo hai tay đang cầm đấy đồ ăn, vừa nói lại hướng Bach Ngưng Sương một bên ra hiệu

" Được rồi, khoang hãy nói những chuyện này, nhanh đi đến nơi sư phụ đã sắp xếp đi "

_____

Từ bến cảng một mạch cất bước đến ngoại thành bên ngoài đảo, tuy chỉ là ngoại thành, nhưng lại vô cùng náo nhiệt, khắp nơi buôn bán thập phần phong phú, mà nơi do Ngọc Tư Linh an bài lại là cách ngoại thành không xa khu vực, đó là một tòa biệt thự rất lớn, dù là từ bên ngoài nhìn vào cũng là vô cùng tráng lệ, tòa biệt thự tổng cộng ba tầng, dù là cách trang từ bên ngoài cũng là rất nguy nga tráng lệ

Bạch Ngưng Sương dò theo địa chỉ mà đến, tìm được nơi này, luền bấm chuông. Hơn chưa đầy một phút, một người vượt qua bốn mươi tuổi trung niên phụ nữ liền bước ra, Bạch Ngưng Sương hướng nàng nói vài chuyện thì người phụ nữ liền hướng cả đám hành lễ, lại gọi

" Các cô cậu là học trò của tiểu thư, vậy xin mời vào trong " Người phụ nữ nhìn đám người bọn họ vô cùng kính trọng, liền đưa tay ra chào, ra hiệu mời vào trong

Tòa biệt thự này nếu so với căn biệt thự hoang mà cả đám cùng ở suốt mấy năm thì sang trọng hơn rất nhiều, không những là từ cách trang trí, còn la thực phẩm, đồ dùng điều là hàng chất lượng cao

" Tuy ta theo sư phụ năm sáu tuổi, nhưng cũng là không nghĩ người lại giàu đến mức này đấy " Sở Vân Tú đảo một vòng xung quanh, liền lên tiếng ngợi khen, thật sự hoành tráng

Khi vào đến phòng khách bên dưới, người phụ nữ liền hướng cả đám lên tiếng " Khi nghe tiểu thư trở về, từ trên xuống dưới tất cả người hầu đều đã chuẩn bị sẳn sàng, kể cả phòng riêng cho các cô cậu cũng đã được sắp sếp xong rội ạ "

" Cám ơn nhiều ạ, không biết phải xưng hô thế nào " Tuy rằng Phương Đình Hạo tại lớn tuổi hơn nàng, thực lực cũng mạnh hơn, nhưng nếu nói về tài ăn nói, Bạch Ngưng Sương lại là người phụ trách tất cả, tự nhiên khi cần cũng là người đầu tiên lên tiếng

" Tôi là quản gia của nơi này, tên là Thẩm Thiếu Quân, các cô cậu cứ gọi tôi lão Thẩm là được rồi ạ "

" Vâng ạ " Đồng thanh mà đáp, thế là cả đám theo sự chỉ dẫn của Thẩm lão mà tìm đến phòng của mình

____

Thời gian khoảng vào buổi chiều, Ngọc Tư Linh liền tại trở về, đã tập hợp lại của nàng đám đệ tử

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro