Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Đại sư? Sư phụ? (1)

Translator & Editor: Lục Tịnh An

Một nhân vật ít nhất là Hồn Sư xin lỗi mình, lòng hư vinh của Kiệt Khắc đạt được sự mãn nguyện cực lớn, vội vàng quơ tay nói: "Không cần xin lỗi, không cần xin lỗi. Chúng ta cũng không tốt. Đại sư, vậy đứa nhỏ này làm phiền ngài rồi. Tiểu Tam, con đi theo đại sư vào đi, nhất định phải nghe lời."

Tiểu Tam gật đầu, lại không hề mở miệng.

Lúc trước, khi vị đại sư trước mắt này ngăn cản người gác cổng xông về phía hắn, tay trái hắn đã giơ lên rồi, đồ bảo vệ trên ám tiễn cũng đã mở ra. Nếu như lời của vị đại sư này chậm hơn một bước, nói không chừng, cổ họng của người gác cổng kia đã có thêm một mũi tên ngắn rồi.

【Đại cương Huyền Thiên Bảo lục Đường môn, điều thứ ba, xác nhận đối thủ là kẻ địch, chỉ có con đường liều chết, thì đừng nương tay, nếu không chỉ tăng thêm phiền não cho mình】

Theo Đường Tam, người gác cổng ra tay với người già như Kiệt Khắc, cộng thêm sự cay nghiệt của hắn, bản thân đã có con đường liều chết. Đồng thời, hắn cũng có sự nắm bắt tuyệt đối, bao gồm cả Kiệt Khắc, không ai có thể phát hiện ám tiễn đó là hắn bắn ra. Không có chứng cứ, ai có thể nói hắn giết người? Tốc độ bắn ám tiễn không âm thanh của Đường môn cực nhanh, chỉ có một cái bóng, loại hàng như người gác cổng há có thể tránh được.

Sau khi Kiệt Khắc lại dặn dò Đường Tam vài câu, lúc này mới đi khỏi.

Đại sư nhàn nhạt nhìn người gác cổng một cái, "Đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng, nếu lại tái phạm, thì ngươi cũng không cần ở lại nữa." Trong giọng nói khàn khàn mang theo sự bình tĩnh, nhưng lại có một loại cảm giác khiến người khác không thể phản bác.

Mồ hôi lạnh sau lưng người gác cổng tuôn ra, vội liên tục đáp lời, tránh qua một bên.

Đại sư cúi đầu nhìn Đường Tam, trên mặt nặn ra một nụ cười nhẹ, cơ bắp phần mặt của hắn hình như có chút cứng nhắc, dáng vẻ cười lên khiến người khác không dám lấy lòng. Kéo tay Đường Tam, nói: "Chúng ta đi vào thôi."

Bàn tay đại sư mềm mại khô ráo, nắm rất thoải mái, mang đến cho Đường Tam chút cảm giác tin cậy trong vô hình. Dưới sự dẫn dắt của hắn, cuối cùng Đường Tam cũng đi vào tòa học viện này.

"Lão sư, cám ơn ngài." Đường Tam nói với đại sư.

"Lão sư? Ta không phải lão sư của học viện." Đại sư cúi đầu nhìn Đường Tam một cái, nhàn nhạt nói.

"Không phải lão sư? Vừa nãy không phải ngài nói đại diện cho học viện sao?"

Đại sư lắc đầu, hắn đó giờ không có tính kiên nhẫn nhưng hôm nay lại đặc biệt khoan dung, lại nặn ra khuôn mặt cười khó coi đó, "Ai nói nhất định phải là lão sư của học viện mới có thể đại diện cho học viện?"

Đường Tam bừng tỉnh nói: "Con hiểu rồi, ngài nhất định là hiệu trưởng của học viện, hoặc là người lãnh đạo."

Đại sư bật cười, nói: "Con là một đứa trẻ sáu tuổi, nhưng rất thông minh. Có điều, con vẫn đoán sai rồi."

Đường Tam nghi hoặc nói: "Vậy ngài là?"

Đại sư nói: "Ta chỉ là một khách trọ ăn nhờ uống nhờ ở đây thôi. Con cũng giống với những người khác, gọi ta đại sư đi. Mọi người đều gọi ta như vậy. Thậm chí ta đã quên tên mình rồi. Trên chứng nhận của Điện võ hồn viết tên con là Đường Tam phải không, Đường Tam, con phải hiểu, ý nghĩa của đại sư và lão sư khác biệt rất lớn, sau này đừng gọi sai. Trừ khi……"

Nói đến đây, lời của hắn ngừng lại, trong mắt lại lấp lánh ánh sáng nóng bỏng, "Trừ khi con thật sự muốn ta làm lão sư của con."

"Ngài muốn dạy con tu luyện võ hồn sao?" Đường Tam hỏi.

Đại sư ngừng bước, đứng đối diện với Đường Tam, "Vậy con bằng lòng không?"

Đường Tam tự nhiên cũng dừng lại, ngẩng đầu nhìn đại sư trước mặt, lúc này quan sát ở khoảng cách gần, lại là từ dưới nhìn lên trên, hắn phát hiện miệng của đại sư hơi rộng, môi cũng rất dày. Hắn không mở miệng, không nói đồng ý, cũng không nói không đồng ý.

Đại sư nhìn đôi mắt đang nhìn mình chăm chú của Đường Tam, nụ cười cứng nhắc kia lại xuất hiện, "Được rồi, quả nhiên con là một đứa nhỏ thông minh."

Không mở miệng có hai tầng hàm ý, một là không vội từ chối, để khỏi đắc tội đại sư. Hai là dùng hành động để dò hỏi đại sư, tại sao con phải bái ngài làm sư đây?

Đại sư giống với Kiệt Khắc, giơ tay lên vò đầu Đường Tam, "Thiên phú dị bẩm, lại thông minh như vậy, xem ra, ta cũng phải giữ chặt rồi. Nói sao thì, con cũng là người có võ hồn song sinh thứ ba trong trăm năm trở lại đây."

Nghe lời nói của đại sư, Đường Tam vô cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn đại sư lập tức biến đổi, cổ tay trái đã lặng im giơ lên, trong mắt lộ ra thần sắc nghi ngờ không yên.

Đại sư bình tĩnh nhìn hắn, cười nhẹ nói: "Có phải con rất quái lạ vì sao ta lại biết con là võ hồn song sinh phải không?" Vừa nói, hắn vừa rung rung chứng nhận Kiệt Khắc đưa cho hắn trong tay, "Chính là vì tờ chứng nhận này. Có lẽ người khác không nhìn ra kẽ hở trong đó, nhưng nếu như ta cũng không nhìn ra, vậy thì ta cũng không xứng với hai chữ 'đại sư' này rồi."

"Ta đã từng điều tra sáu trăm bốn mươi bảy người có võ hồn Lam Ngân Thảo, trong đó, mười sáu người có hồn lực, xác suất không đến ba phần trăm. Mà cho dù là mười sáu người sở hữu võ hồn này cũng không có một người có thể vượt qua cấp một, mà con lại có Tiên thiên mãn hồn lực cấp mười. Theo một trong mười sức cạnh tranh chính của võ hồn mà ta nghiên cứu, Tiên thiên hồn lực tỉ lệ thuận với tố chất của võ hồn. Lam Ngân Thảo rõ ràng không cách nào thỏa mãn, cho nên, ta có thể khẳng định, con còn có một võ hồn khác, hơn nữa là một võ hồn vô cùng mạnh mẽ."

Ánh mắt của Đường Tam dần dần bình tĩnh lại, bác bỏ: "Chuyện gì cũng có ngoại lệ, tại sao con không thể là một trường hợp đặc biệt?"

Đại sư nghiêm túc gật đầu, nói: "Không sai, chuyện gì cũng có ngoại lệ, nhưng võ hồn của con là Lam Ngân Thảo, cho nên rõ ràng con không phải ngoại lệ đó. Đế quốc Thiên Đấu và đế quốc Tinh La trăm năm gần đây, tuy rằng chỉ từng xuất hiện hai người có võ hồn song sinh, nhưng lại xuất hiện mười chín người có Tiên thiên mãn hồn lực, ta đã nghiên cứu tỉ mỉ võ hồn của mỗi người bọn họ, không ai không phải là tồn tại mạnh mẽ, người nhỏ tuổi nhất, bây giờ cũng đã đạt đến tầng lớp Đại Hồn Sư rồi. Trừ mười bốn người có võ hồn mạnh do di truyền huyết thống gia tộc ra, thì có năm ngoại lệ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro